Trước Uý Lam rời khỏi,lòng cô đau như cắt mong rằng chú sẽ không sao cả nhưng mà vẫn không an tâm vào lòng được,cô cho Khẩn Trương bú sữa xong nhưng mà cũng rất may mắn là Đoàn Kết còn biết ăn chút ít.
Lâm Hân Du cũng đến thăm cô,Uý Lam vẫn tươi cười nói chuyện với Lâm Hân Du“Chị,em không biết chú như thế nào?Chú có được ra không?”“Em yên tâm,chú không sao đâu?Chú cũng sẽ về mà”Úy Lam biết,nhưng chú sẽ trả được sự tự do nên cô cũng phải rời đi nên Uý Lam kể hết cho Lâm Hân Du nghe là cô sẽ rời đi nhưng sẽ được Tằng Hải hỗ trợ cho cô,mà Uý Lam không biết Tằng Hải đưa cô đi đâu.
Uý Lam vội lấy tờ giấy và cây bút viết thư cho Tằng Trạm rồi đưa cho Lâm Hân Du,cô bảo Lâm Hân Du khi nào có gặp chú thì đưa cái này cho Tằng Trạm.
Lâm Hân Du đồng ý và dặn dò với Uý Lam“Chị không biết kết quả như thế nào?Nhưng em đi rồi chị sẽ rất nhớ em.
Đây là số của chị,em ở nơi nào thì nhớ liên hệ cho chị”Úy Lam gật đầu,thì lúc có cuộc điện thoại từ Cao Nhẫm “Chú Cao”,đầu dây bên kia Cao Nhẫm báo tin vui cho Uý Lam “Tằng Trạm đã tự do rồi”.
Đúng như dự đoán của Úy Lam,lòng của Úy Lam cũng vừa vui mà vừa buồn,cô vui là vì chú đã được tự do còn buồn vì cô phải rời ra chú.
Lâm Hân Du an ủi Uý Lam,thì ngay lúc này đây có tiếng gõ cửa Lâm Hân Du mở cửa thì ra là Tằng Hải cùng với những vệ sĩ đi theo.
“Trầm Úy Lam,cô phải rời con trai tôi và hai đứa cháu nội rồi.
Cô chuẩn bị hành lý đi,tôi đã sắp xếp chỗ ở cho cô rồi”Nghe vậy,Uý Lam liền lên lầu vào phòng cô thu hết quần áo và một ít tiền mà chú đã đưa cho cô,hộ chiếu của cô và một thứ giá trị nữa đó là cây đàn Violon mà chú đã tặng cho cô.
Xong xuôi cô đã rời đi và nhìn lại hai đứa bảo bối là kết tinh giữa cô và Tằng Trạm,cô không cầm lòng được nên đành phải rời đi.
Lâm Hân Du ôm chặt Đoàn Kết mà dỗ dành,Uý Lam nhìn Đoàn Kết không kìm được nhưng vẫn rời đi,mặc kệ thằng bé khóc la,mãi đến khi Đoàn Kết mới chịu ngủ mới thôi nên là Lâm Hân Du mới rời đi.
Tằng Trạm nghe xong tức giận không nói nên lời,Lâm Hân Du đưa lá thư cho anh mà Uý Lam đã để lại rồi cùng mẹ rời đi.
Tằng Trạm mở thư ra xem,trong bức thư ấy Uý Lam đã dặn dò anh đủ thứ và Khẩn Trương với Đoàn Kết hãy chăm sóc cho bọn trẻ,cô có ghi thêm nhưng không biết Tằng Hải đã đưa cô đi đâu nên cô không rõ.
Nếu đã đến nơi đó,cô sẽ liên lạc cho anh trong bức thư cô đã kể hết tất cả,Tằng Trạm đọc xong mới hiểu ra sự tình thì ra trong tòa án tại sao cha anh lại ra sức giúp anh.
Hóa ra,cha anh ép buộc Uý Lam phải rời xa anh nhưng mà anh liên lạc với Uý Lam nhưng không thể được nữa,anh tức giận đến nhà Tằng Hải.
Tại nhà Tằng Hải,Tằng Trạm đá rầm cửa thì gặp mẹ của Tằng Tử San bà tai khinh bỉ Tằng Trạm là một tên cầm thú đội lốt người“Ai đây,một người vừa mới ra tù đã về rồi đây sao”“Ông ta đâu”Mẹ Tằng Tử San tức giận vì anh mà Tằng Hải không thèm chú ý đến bà ta nữa,bà khinh bỉ cười “Mày muốn kiếm ông ta,tiếc hay ông ta đã đưa con nhỏ ấy đi rồi”.
Tằng Trạm mặc kệ,nhưng Tằng Hải vừa mới về nhà thì bị anh xông đến túm lấy cổ áo ông “Nói mau,ông đã đưa con bé đi đâu”,Tằng Hải buông Tằng Trạm ra ông ta nói “Ta đưa con bé một nơi rất ra rồi,không phải quê nhà của con bé”.
Bỗng nhiên có cuộc gọi từ Tằng Hải đầu dây bên kia kêu ông mở TV ngay phần tin tức,Tằng Hải vội vàng mở TV ra xem thì bất ngờ ngay tin tức ở vùng bên kia cơn bão lớn chuyến xe đã bị tai nạn mà rơi xuống biển.
Tằng Trạm khó hiểu nhưng trong lòng cảm thấy bất an,Tằng Hải thì đơ người Tằng Trạm tức giận “Này ông kia có chuyện gì”.
Tằng Hải suy sụp cứ ấp úp “Ta giết người rồi”.
Tằng Hải mới nói cho Tằng Trạm rằng chuyến xe khách bị gặp tại nạn,Uý Lam ở chuyến xe đó,Tằng Trạm đơ người và rời khỏi nhà lập tức cho người cứu hộ đến chỗ nơi Uý Lam gặp nạn mong rằng sẽ kiếm được Uý Lam.
Hai ngày sau,vẫn chưa có tin tức gì về Uý Lam cả tất cả những người gặp nạn ở đó vẫn được thoát nạn,nhưng mà vẫn không thấy Uý Lam.
Nếu như Uý Lam đã chết thì nhất định sẽ tìm được xác của Uý Lam mà mang về,nhưng vẫn không thấy kết quả vẫn chưa tìm được Uý Lam.
Hai năm sau,Tằng Trạm bây giờ vô cùng đẹp trai hẳn ra khiến cho các cô con gái đều mê mẫn nhìn,anh Tằng Trạm bấy giờ không còn một mình nữa mà còn có hai tiểu bảo bối là Đoàn Kết và Khẩn Trương.
Đoàn Kết bây giờ đã 4 tuổi rất giống Tằng Trạm khi còn nhỏ,còn Khẩn Trương thì rất giống mẹ bé đã 3 tuổi nhất là con mắt rất giống Uý Lam.
Tằng Trạm nhìn con gái thì vẫn luôn thương nhớ đến Uý Lam,bây giờ anh cùng rời khỏi thành phố đã ở và để lại nhà cho Lâm Hân Du ở.
Trong suốt hai năm ấy Tằng Trạm cũng không ngừng tìm kiếm Uý Lam,anh đã rời bỏ tất cả ngay cả chức vị đều nhường lại cho ba anh,Tằng Trạm cùng hai con đã đến nơi mà Uý Lam đã từng gặp nạn,tìm kiếm mãi mà vẫn không thấy đây là vùng trại ở nơi ngư dân sinh sống đây là điểm cuối cùng hy vọng rằng sẽ tìm được Uý Lam.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...