Người tròn mắt nhìn Dương không ai khác chính là Tuấn, ai mà ngờ được người đứng sau Hades tàn bạo lại là chủ cái tập đoàn to đùng Nguyễn Sơn đâu……tuy biết trái đất tròn thật nhưng không ngờ tròn thế……
Dương và Nhi tiến lại gần chỗ hắn đứng cùng với mọi người, ông Ngô mỉm cười nhìn Dương nói:
“bác thực sự rất bất ngờ về sự xuất hiện của cháu!!!!!!!!!”
“hôm nay là sinh nhật của Minh làm sao cháu không đến cho được!!!!!!”_ Dương cũng cười nói rồi nâng ly trước mặt hắn nói: “chúc mừng sinh nhật cậu em!!!!!!!”
“cảm ơn anh!!!!!!”_ hắn lịch sự cúi đầu cảm ơn Dương……nhưng ánh mắt hắn lại cứ nhìn Dương với vẻ khó chịu……
Hắn và Dương đã từng chạm mặt nhau trên thương trường rất nhiều lần, và hầu như toàn là đối thủ của nhau, mặc dù hắn còn trẻ nhưng với Dương thì là một đối thử đáng gờm………Dương thì bình thường đối với hắn nhưng hắn thì lại tỏ thái độ không được bình thường cho lắm với Dương, cụ thể là từ lâu hắn luôn tỏ ý khó chịu mỗi lần gặp mặt……nhiều khi Dương tự hỏi mình đã đắc tội gì với vị giám đốc trẻ tuổi này không??????? (có đấy……nhưng sau này sẽ biết……kekekeke)
“em chào anh!!!!!!”_ Tuấn giơ tay bắt tay với Dương tươi cười nói: “em là Nguyễn Anh Tuấn!!!!!! hân hạnh được gặp anh!!!!!!!”
“anh là Nguyễn Hải Dương!!!!!!!”_ Dương cũng cười bắt tay với Tuấn và nói: “cũng rất ngạc nhiên khi gặp chú em!!!!!!!!!”
Trong lúc đó thì Hân khều tay với Nhi hỏi:
“Hương đi đâu rồi chị????? Mới thấy đứng nói chuyện ở đây cơ mà!!!!!!”
“nó chạy đâu rồi ấy!!!!!!!”_ Nhi nhún vai trả lời……
………………
Còn về phía nó, sau khi chạy khỏi hội trường nó ngay lập tức lên bar để làm việc………Chiến vẫn còn ngồi đó, vừa thấy nó là anh ngay lập tức chạy lại kéo tay nó ra ngoài hành lang……
“buông tay ra!!!!!!!”_ nó giật mạnh tay mình ra khỏi bàn tay của Chiến gắt lên: “anh làm cái trò gì thế hả??????? sao lại lôi tôi ra đây!!!!!!!!”
Chiến chỉ đứng yên lặng nhìn nó trân trối, anh cũng chẳng biết phải nói gì với nó nữa……ánh mắt coi thường của nó khiến anh đau, thực sự đau……giờ đây nó đã biết tất cả, anh còn gì để nói với nó nữa đâu, anh chẳng còn lý do gì để khiến nó quay trở lại với anh cả, anh chính là nguyên nhân khiến nó thay đổi theo chiều hướng không ai có thể tưởng tượng được………
Nó sẽ chẳng bao giờ biết được tâm trạng lúc này của Chiến, sau khi nó rời khỏi Bar chỉ 10’ thôi thì Chi xuất hiện……có lẽ ai nhìn thấy Chi lúc này đều không nghĩ rằng nhỏ mới học lớp 11, trông nhỏ thật sự giống một cô gái trưởng thành, thậm chí những suy nghĩ và tâm lý của nhỏ cũng khác với những đứa cùng trang lứa, chỉ có điều cô nàng không bao giờ thể hiện những điều đó ra mà thôi……anh và Chi đã có một cuộc đối thoại không lâu nhưng lại khá mất thời gian tại một góc bàn cạnh cửa kính………
“em chưa từng nghĩ rằng anh là người xấu!!!!!!!”_ Chi uống một ngụm nhỏ ly Dry Martyni và nhìn Chiến nói với giọng rất nghiêm túc: “nhưng nhìn chị Hương hôm nay thì những suy nghĩ của em có phần lung lay!!!!! Hãy giải thích với em đi!!!!! Đừng để em thấy mình đã sai khi gọi anh trở về bên chị ấy!!!!!!!!”
“……….”_ Chiến yên lặng không nói gì cả……có lẽ anh vẫn còn shock vì những lời nói của nó……
“em đã tìm hiểu rồi!!!!!!!!”_ Chi lại nói tiếp: “mong anh hãy thành thật!!!!!!! Em không muốn chính em lại là người đẩy Hương nún sâu vào bùn lầy thêm nữa khi đưa anh trở về!!!!!!!!”
“bùn lầy??????”_ Chiến nhíu mày hỏi lại Chi: “em nói vậy là ý gì??????”
“rồi anh cũng sẽ biết tất cả thôi!!!!!!!”_ Chi chống cằm nhìn ra nơi cửa kính vào khoảng không và nói: “sẽ không lâu đâu!!!!!!! Anh sẽ biết Hương đã thay đổi đến mức nào!!!!!!!!!”
“em nói thẳng ra được không!!!!!!!”_ Chiến lo lắng hỏi dồn: “ruốt cuộc sau khi anh đi Hương đã làm sao???????”
“anh chỉ cần biết một điều về chị Hương mà thôi!!!!!!!”_ Chi mỉm cười nhưng ánh mắt lại chất chứa cái gì đó căm hờn nhìn Chiến nói: “đó là trái tim chị ấy không chỉ đóng băng mà còn nhiễm độc nữa!!!!!!!!”
“……………”_ Chiến tròn mắt nhìn Chi………anh không hiểu những điều Chi nói có ý nghĩa là gì……nhưng chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó rất kinh khủng với nó……
“em chỉ muốn xác nhận những gì mình biết là sai!!!!!!!”_ Chi nhếch mép cười khan nói: “nhưng hình như chính em lại là người sai thì phải!!!!! sai khi đưa anh trở về đất nước này!!!!!!!!”
Nói rồi Chi đứng lên định bỏ đi nhưng hình như nhớ ra một điều gì đó nên lại gọi Chiến……
“Anh Chiến này!!!!!!!”
“hả???? gì??????”_ Chiến vẫn còn bất ngờ về những gì Chi nói……
“một con người thì nên sống thật với bản thân phải không??????”_ Chi vẫn nụ cười ấy nhìn anh hỏi………
“…………”_ Chiến gật đầu nói: “phải!!!!!!!!”
“một con người có cuộc sống hai mặt thì không bao giờ có được hạnh phúc cho bản thân!!!!!!!!!!!”_ Chi nhìn thẳng vào mắt của Chiến và nói một câu cuối cùng: “và em thì luôn muốn chị Hương hạnh phúc!!!!!! Từ trước tới nay chị ấy đã chịu quá nhiều sự bất hạnh rồi!!!!!!!!!”
Chiến nhìn Chi trân trân, tim anh đập mạnh và đau đớn………còn Chi thì quay lưng bỏ đi không nói thêm một lời nào nữa………câu nói cuối cùng của Chi đủ để Chiến hiểu những gì nó phải chịu đựng………một cuộc sống hai mặt ư?????? Nhìn nó bây giờ khác hẳn nó của ngày trước, lặng lẽ và cô độc……chẳng lẽ cuộc sống khác của nó còn tệ hơn cả hình ảnh anh đang nhìn thấy sao???????
“nếu không có gì để nói thì tôi đi đây!!!!!!!!”_ nó lên tiếng khi đứng một lúc mà chẳng thấy Chiến nói gì ngoài việc nhìn nó trân trân……
Bỗng nhiên Chiến ôm chầm lấy nó và nói:
“anh xin lỗi!!!!! anh thực sự xin lỗi!!!!!!”
Nó quá bất ngờ, thực sự bất ngờ……nó chưa từng nghĩ rằng Chiến sẽ hành động như thế này sau khi biết mọi chuyện……nhưng chỉ 5s sau nó ngay lập tức đẩy mạnh Chiến ra và quát lên:
“tôi không phải là một con bé ngây thơ như trước nữa đâu!!!!!! Đừng tưởng xin lỗi là có thể khiến tôi bỏ qua mọi chuyện!!!!!!!”
“Hương……anh……….”
“nên nhớ một điều Bùi Ngọc Chiến!!!!!!!!”_ nó không để cho Chiến cơ hội nói và ngay lập tức cảnh cáo: “tôi hận anh!!!!!! Hãy nhớ cho kĩ vào!!!!!!”
Nói rồi nó đi thẳng vào bên trong không thèm để ý đến biểu hiện đau đớn của Chiến………nó đâu có biết rằng cuộc đối thoại ấy đã được một con người bí ẩn nghe được, ánh mắt người đó long lên những tia giận dữ………
Nó trở về vị trí với một vẻ vô cùng khó chịu……thầy nó thấy thế liền ân cần hỏi han:
“con sao vậy????? có chuyện gì không vui trong buổi đi chơi sao????”
“à không!!!!!!!”_ nó lắc đầu nhìn thầy cười giả lả: “con đi chơi vui mà!!!”
“thế thì tốt!!!!!!!”_ thầy nó xoa đầu nó cười hiền bảo: “con phải cười lên trông mới xinh!!!!! Mặt bí xị khó coi lắm!!!!!!”
“con biết ùi!!!!!!!”_ nó nhoẻn miệng cười trả lời: “thầy lúc nào cũng vậy hết á!!!!!!”
Thầy nó cười lắc đầu rồi trở về với công việc………nó cười thì cười thế thôi chứ trong lòng khó chịu lắm, lúc gặp hắn thì không sao nhưng khi trở về với hiện tại, lại gặp ngay cái mặt của Chiến thì lại làm tâm trạng nó bức bối……hôm nay nó không thể không xả stress được……nghĩ là làm, nó lấy điện thoại ra nhắn tin ột ai đó, xong xuôi nó trở lại với công việc và yên tâm tối nay đã có nơi để đến……
“mắt kính?????”_ tóc nâu ở đâu xổ ra ngay trước mặt nó và nhìn nó với vẻ ngạc nhiên hỏi: “sao lại ở đây??????”
“em không ở đây thì ở đâu??????”_ nó nhíu mày nhìn tóc nâu hỏi: “mà em tưởng anh về rồi cơ mà!!!!!!!!”
“về thế nào được!!!!!!!”_ tóc nâu nhe răng ra cười nói: “bọn bạn anh còn ở đây cơ mà!!!!!!!”
“hờ hờ!!!!!!”_ nó cười méo xệch nói: “em chả thấy anh đi làm gì cả!!!!! toàn ăn với chơi thôi!!!!!!!!”
“thì sống để hưởng thụ mà!!!!!!!”_ tóc nâu nhe nhởn nói: “về Việt Nam có mấy tháng nên phải chơi cho hết mình chứ!!!!!!!”
“thế anh sắp đi à??????”_ nó tò mò hỏi………
“còn lâu!!!!!”_ tóc nâu trả lời rồi cười nói: “mà em làm cho anh 5 ly fist love đi!!!!!! Loại đó ngon mấy đứa bạn anh thích lắm!!!!!!!!”
“ok!!!!!!!”_ nó cười rồi thao tác làm loại rượu fist love………
Nó làm một lúc 5 ly luôn……chồng 5 chiếc ly rót rượu lên nhau, một tay giữ ở trên một tay giữ ở dưới, nó nâng chồng ly lên nghiêng dần và rót một lúc vào 5 ly rượu đã được đặt sẵn thành một hàng thẳng tắp từ trái sang phải……
Cùng lúc ấy có 5 người cả nam và nữ cũng tiến tới gần chỗ tóc nâu đang ngồi……trong năm người thì có một người nó biết, dĩ nhiên người đó cũng biết nó với cái tên “mắt kính”……không ai khác chính là nhân vật Pos của hội Hell……qua nhiều lần nói chuyện thì nó cũng tạm biết được thân phận của Pos, tên đầy đủ của anh là Nguyễn Tiến Đạt, cũng khá bất ngờ khi anh là giám đốc điều hành chi nhánh phía tây của tập đoàn Hoàng Khánh, không những thế anh còn là con trai thứ của ông trùm xe hơi Nguyễn Khắc Hoàng………thật sự nó cũng hơi choáng về con người của Pos, ai mà biết được cái tên suốt ngày đi đánh người cùng nó lại là một đại công tử nhà giàu và quyền lực cơ chứ……
“mắt kính đúng là chuyên nghiệp thật!!!!!!!”_ Đạt vỗ tay khen ngợi nó: “pha rượu ngon miễn chê!!!!!!!”
“anh chỉ được cái nói đúng!!!!!!!”_ nó cười đùa lại ngay……
“đây là cô bé mà anh hay nhắc đến đó ư?????”_ một cô gái có mái tóc màu đen tuyền quăn lọng trông khá sắc sảo lên tiếng hỏi tóc nâu: “công nhận xinh thật đó!!!!!!!”
“mắt cô có vấn đề không??????”_ một tên con trai xỉa vào câu nói của cô gái: “nhìn vậy mà bảo xinh là sao??????”
“nhưng cũng không xấu!!!!!!”_ cô gái thứ hai có mái tóc vàng óng ả lên tiếng nói khi hớp một ngụm rượu: “và pha rượu rất ngon!!!!!!!”
“bé con học ở đâu cách pha rượu ngon vậy??????”_ chàng trai cuối cùng lên tiếng hỏi thẳng nó: “nói cho anh biết được không??????”
“thầy của em đang đứng bên kia quầy!!!!!!!”_ nó cười chỉ về phía thầy của nó và nói: “thầy là người pha chế rượu giỏi nhất thế giới nên em cũng học được chút ít!!!!!!!”
Rồi nó lại tám chuyện với sáu con người đó, công nhận toàn tiểu thư với công tử, ăn chơi không tiếc gì tới tiền……nó đã từng gặp rất nhiều loại người đại gia, nhưng sáu người này thì nó phải choáng thực sự, chơi ngông không thể chịu được……nghe mấy tên này nói chuyện về mấy vụ đi dạt bạt tử của họ mà nó chào thua………
Nhưng nó nào có biết hắn đã có mặt ở trong Bar và đang quan sát nó, hắn tức tối khi tự nhiên nó bỏ lên đây mà chẳng thèm nói một lời, đã thế còn cười cười nói nói thân mật với tên tóc nâu đáng ghét nữa chứ……mà kể cũng lạ cơ, nó như thế mà sao lại có rất nhiều tên đẹp trai chạy đến để nói chuyện mới tài chứ, có lẽ vì nó nói chuyện có duyên chăng??????? ……hắn thì chẳng thèm cái duyên ấy, hắn chỉ muốn nó cười với hắn, chỉ muốn nó là của hắn thôi……có vẻ là quá ích kỷ nhưng đó mới thực sự là hắn……
“sao đứng đây?????”_ Tuấn từ đâu xuất hiện hỏi nhỏ vào tai hắn làm hắn giật mình quay lại nhìn……
“đứng đây thì sao??????”_ hắn quay lại hướng ánh mắt về phía nó và hỏi lại Tuấn: “giờ tao chẳng biết làm thế nào để đưa cô ấy ra mắt bố mẹ nữa!!!!!!!”
“bố mày thì khỏi lo đi!!!!!!!”_ Tuấn vỗ vai hắn nói: “nhưng mẹ của mày thì có vẻ thích nhỏ Trân đấy!!!!!!! tao có cảm giác bác ấy không thích Hương cho lắm!!!!!!!”
“tao không quan tâm!!!!!!!”_ hắn thở dài nói: “quan trọng là Hương chứ không phải bố mẹ tao!!!!!”
“tao không nghĩ là mày lại yêu cô ấy thế này!!!!!!!”_ Tuấn thở dài nói: “cứ như là mày yêu cô ấy lâu lắm rồi chứ không phải chỉ mới đây!!!!!!!!”
“……………”_ hắn không nói bất cứ câu nào nữa mà chỉ đứng yên lặng nhìn nó……
Tuấn phải công nhận hắn hôm nay thực sự khác thường……có lẽ vì sự xuất hiện đột ngột của Chiến bạn trai cũ của nó nên mới làm hắn mất bình tĩnh chăng????? …… hoặc nó đã nói điều gì đó kích động đến tâm lý mới khiến cho hắn thất thần thế này……
Bỗng nhiên có một bàn tay vỗ nhẹ vào vai của Tuấn khiến cậu giật bắn mình quay lại……bố hắn đang đứng sau lưng cậu từ lúc nào rồi……ra hiệu cho Tuấn đừng nói gì, ông kéo cậu ra ngoài hành lang………
“bác sao lại……..”_ Tuấn nhìn bố hắn thắc mắc………
“nghe bác hỏi đã!!!!!!!”_ bố hắn chặn lời của Tuấn nghiêm túc hỏi: “có thật là thằng Minh nó yêu cô nhóc ấy không???????”
“cháu không chắc lắm nhưng nhìn thái độ của nó suốt một tháng nay thì cho thấy điều đó là đúng bác ạ!!!!!!!!”_ Tuấn trả lời ngay……
“nó biết con bé mới một tháng thôi sao??????”_ bố hắn nhíu mày hỏi……
“vâng!!!!!”_ Tuấn gật đầu trả lời: “và cô ấy cũng mới biết nó một tháng nay!!!!!!!”
“sao nó lại bảo với bác nó đã yêu người con gái này hơn hai năm rồi nhỉ??????”_ bố hắn đăm chiêu nói: “chẳng lẽ nó chỉ đang đùa giỡn với cô nhóc thôi sao??????”
“yêu hai năm ư??????”_ Tuấn không hiểu hỏi lại: “sao cháu không biết chuyện này chứ??????”
“mong rằng đừng như bác nghĩ!!!!!!!”_ bố hắn nhìn Tuấn nghiêm túc nói: “bác không muốn cô nhóc đó phải đau khổ đâu!!!!!!!!”
“bác???????”_ Tuấn tròn mắt nhìn bố hắn ngập ngừng hỏi: “bác quen Hương ư??????”
“không chỉ quen thôi đâu!!!!!!”_ bố hắn thở dài vỗ vai Tuấn nói rồi bỏ xuống cầu thang……
Tuấn tròn mắt ngạc nhiên nhìn theo, Hương sao lại quen được với ông vua của tập đoàn đá quý lớn nhất Việt Nam này nhỉ??????……nỗi thắc mắc này khiến cho Tuấn nghi ngờ về năng lực thực sự của nó, nghe nhiều về nó nhưng đây là lần đầu tiên Tuấn có cảm giác nó không phải là một cô gái đơn giản, có lẽ cậu bị cái hoàn cảnh đặc biệt của nó làm ất cảnh giác chăng??????? Rồi cậu sực nhớ câu nói của chị gái hắn lúc sáng nay……
>
“mục đính ư???????”_ Tuấn lẩm bẩm nhíu mày như nhận ra một điều gì đó: “lẽ nào………”
Bỗng nhiên có tin nhắn được gửi tới máy của Tuấn……
“người lãnh đạo cuối cùng của Hell ư????????”_ Tuấn nhíu mày lẩm bẩm tự hỏi mình: “chẳng lẽ là “Hera” người đứng sau Ze và Hades??????”
Và cũng như Tuấn, ở 10 nơi khác nhau trên thành phố Hà Nội này, những người đứng đầu của Hell đang háo hức muốn gặp mặt người lãnh đạo cuối cùng của Hell, người duy nhất có thể chặn đứng được cơn cuồng nộ của Hades, người có tiếng nói quyền lực nhất chỉ sau Ze……
…………………
Hắn thôi không nhìn nó nữa, còn bữa tiệc sinh nhật hắn không thể không có mặt được………đã hai lần hắn biến mất trong chính sinh nhật của mình rồi……bước ra khỏi Bar, hắn thấy Tuấn đứng trơ một đống ngoài hành lang, thấy lạ hắn liền vỗ vai Tuấn hỏi:
“làm gì mà đứng đây thế???????”
“hở??????”_ Tuấn giật mình quay lại nhìn hắn rồi xua tay nói: “à không có gì!!!!!!!”
“không có gì mới lạ đấy!!!!!!!”_ Hắn nhíu mày nhìn thái độ khó hiểu của Tuấn……
“mấy chuyện vớ vẩn ấy mà!!!!!!”_ Tuấn xuề xòa khoác vai hắn nói: “mà mày phải xuống dưới đi chứ!!!!!! Chị Ngọc bảo là có quà dành riêng ày đấy!!!!!!!”
“toàn những thứ kinh dị!!!!!!”_ hắn rùng mình khi nghe đến quà dành riêng ình……
Tuấn phá lên cười rồi kéo hắn về phía thang máy để xuống bữa tiệc……
……………………
……12h……
Như thường lệ nó sắp xếp công việc rồi rời khỏi nhà hàng, theo thông báo của chị quản lý tầng 1 thì Party sinh nhật của hắn đã kết thúc từ lúc 11h rồi, nó hơi lo vì sợ hắn sẽ lại đợi nó rồi đưa nó về nhà như thường lệ……từ khi hắn xuất hiện nó ít có thời gian tụ tập với Hell, nó sợ hắn biết được thân phận thật của nó……
Y như rằng hắn nhảy ra khi nó vừa ló mặt khỏi nhà hàng, vẫn nụ cười tươi rói ấy hắn hý hửng nói:
“về thôi!!!!!! Hôm nay tớ đang rất vui!!!!!!!”
“vui??????”_ nó không hiểu nghiêng đầu hỏi: “vui gì??????”
“tớ được chị Ngọc tặng một món quà vô cùng đặc biệt!!!!!!!!”_ hắn nhe răng cười trả lời……
“thế à?????”_ nó gật gù lấy xe rồi nhìn hắn nói: “mà hôm nay đừng đi cùng tôi!!!!!!!!!”
“tại sao???????”_ hắn sửng sốt nhìn nó trân trân……đôi mắt mở to đầy thắc mắc……
“cậu không cần biết!!!!!!!”_ nó ngồi lên xe lạnh lùng nói: “hôm nay tôi muốn về một mình!!!!!!!!”
Nó định đạp xe đi ngay nhưng hắn chạy tới giữ ngay đầu xe lại nói:
“con gái về một mình nguy hiểm lắm!!!!! tớ không yên tâm!!!!!!!”
“trước khi biết cậu tôi vẫn luôn một mình!!!!!!!!!”_ nó gạt tay hắn ra nói: “đừng nói như thể cậu xem tôi là một con người vô dụng không bảo vệ được bản thân vậy!!!!!!!!”
“tớ không có ý đó!!!!!!!”_ hắn lúng túng trước câu nói của nó……hắn chỉ lo cho nó thôi mà……
“hôm nay tôi muốn đi một mình!!!!!!!! Cậu không phải lo!!!!!!”_ nó nói rồi đạp xe đi luôn………
Hắn đứng yên như tượng nhìn theo bóng nó khuất dần trong màn đêm……bất giác cậu thở dài buột miệng nói:
“cậu cứ như thế bảo sao tớ không lo lắng cho được!!!!!!!!!”
“cứ như thế” nghĩa là như thế nào????????”_ tiếng của Ngọc vang lên ngay bên cạnh hắn làm hắn giật thót……
“úi trời đất ơi!!!!!!!!”
Tim hắn xém nữa thì bắn ra khỏi ngực, bà chị hắn lúc nào cũng như hồn ma ấy, rất khoái hù người khác………
“sao thế??????”_ Ngọc thản nhiên nhìn khuôn mặt tái mét của thằng em mà hỏi: “chị có phải ma đâu!!!!!!!!”
“chị………!!!!!!!”_ hắn hét ầm lên………
“im!!!!!!”_ Ngọc chỉ thẳng vào mặt hắn nói với giọng vô cùng vô cùng đáng sợ………
Hắn im bặt luôn, chứ ho he nữa chắc chị hắn cho hắn một trận thừa sống thiếu chết quá……tuy hắn cái gì cũng giỏi nhưng chị hắn thì siêu sao hơn, hắn là Prince thì chị hắn phải gọi là nữ hoàng mới xứng………
“nói cho chị những gì mày biết về cô nhóc đó!!!!!!!!”_ Ngọc nhìn hắn nói với giọng vô cùng nghiêm túc……
“…………”_ hắn tròn mắt nhìn chị hắn……một lúc sau mới nói được: “chị nói gì thế????? Những gì em biết có hơn gì chị đâu!!!!!!”
“đừng giả ngơ với chị!!!!!!!!”_ Ngọc nhíu mày nhìn hắn nói: “chị biết mày đã tìm hiểu được điều gì đó về cô nhóc ấy!!!!!!! và điều đó cũng rất đặc biệt nữa!!!!!!!!!”
“làm gì có!!!!!!!”_ hắn xua tay gạt chân chống xe đạp và nói: “về thôi chị!!!!! Muộn rồi!!!!!!!”
“chị cũng chẳng ép mày làm gì!!!!!!! Khi nào muốn nói thì cứ tự nhiên tìm chị!!!!!!!!”_ Ngọc không muốn chèn ép thằng em mình làm gì, nếu như hắn muốn nói thì tự khắc sẽ kể cho cô thôi……cô bình thản đi theo thằng em trai về nhà……
Hắn không nói gì mà chỉ lặng lẽ đi đằng trước……hai con người, người trước người sau mỗi người đang đeo đuổi một ý nghĩ riêng……
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...