Bên ngoài tầng hầm, truyền đến tiếng bước chân chầm chậm, tay phải chú Quỷ nắm một chuỗi xích tay hạt đào , gảy gảy, đi vào .
"Ngươi tại sao muốn giết bác Hải! ! !" Trong phút chốc nhìn thấy chú Quỷ.
Tôi căm phẫn quát.
Trên mặt chú Quỷ rõ ràng sững sờ, hơi kinh ngạc hỏi tôi : Hắn chết rồi?
Tôi lớn tiếng mắng : Nói láo! Ngươi không cần ở đây mà mèo khóc chuột giả từ bi, chuyện bản thân từng làm, bản thân cũng không dám thừa nhận!
Chú Quỷ một mặt nghiêm túc nói : Tôi tra hỏi hắn tác dụng cụ thể của mắt quỷ, và sẽ xuất hiện ở những nơi nào, hắn không nói, tôi liền dùng kim châm bịt huyệt đạo trên đỉnh đầu hắn, khiến hắn thất khiếu đổ máu, nhưng tuyệt không chết được, nhiều lắm nửa canh giờ, hắn liền có thể chính mình cử động, tôi cũng coi như là cho hắn một trừng phạt nho nhỏ.
" Trên trái tim bác Hải cắm một thanh dao găm.
Đây mới là trí mạng, ngươi dám nói không phải ngươi ra tay!" Tôi cảm giác hai mắt mình đều muốn biến thành màu đỏ rồi.
Chú Quỷ vẫn cứ kiên quyết nói : Tôi tuyệt đối không có giết hắn , còn dao găm? Hừ hừ, tôi giết người còn cần dao găm sao?
Trong lòng tôi, ầm chấn động, câu nói này của chú Quỷ triệt khiến tôi bối rối.
Giống loại cao thủ như hắn, nếu là giết người, căn bản không cần dao găm, ánh bạc lóe lên, liền có thể lấy mạng kẻ địch!
Nếu như lời của chú Quỷ là thật , vậy thì là có một người khác, lén giết bác Hải !
Chú Quỷ dùng kim châm bịt huyệt đạo của bác Hải lại, bác Hải không cách nào động đậy, chờ sau khi chú Quỷ đi rồi, người kia xuất hiện.
Dùng dao găm đâm chết bác Hải, lẽ nào, bức ảnh chết là xuất từ tay hắn(ý do hắn chụp hoặc làm)? Hắn mới là kẻ chủ mưu phía sau? Vậy người này nên sẽ là ai?
Tôi rơi vào trầm tư, Nghịch Thiên Thần nói : Hình vẽ mắt quỷ này, chính là ngươi vẽ?
Chú Quỷ vô cùng không thân thiện, nói :Làm sao? Ngươi có ý kiến gì?
Nghịch Thiên Thần cũng không phải dễ trêu, sắc mặt dưới mặt nạ của hắn, cười lớn ha ha nói: Có ý kiến thì làm sao? Không có ý kiến thì lại làm sao?
Chú Quỷ cũng chợt cười to : Có chút thú vị, trước hết khiến ta thử xem ngươi có bản lĩnh ngông cuồng hay không!
Lúc nói , chú Quỷ ném lắc tay hạch đào, bước đi như bay, vọt về phía Nghịch Thiên Thần, hai người đánh nhau, khó phân lìa.
Tôi trốn ở góc phòng.
Xem đến kinh ngạc, kungfu của hai người này thật đúng là bản lĩnh thật .Quả đấm của Nghịch Thiên Thần, đánh vào trên mặt chú Quỷ.
Lại như là đánh lên bùn, tuy rằng gương mặt chú Quỷ sẽ tạm thời biến dạng, nhưng không một hồi liền lần nữa khôi phục nguyên dạng.
Mà chú Quỷ rình nắm lấy cánh tay Nghịch Thiên Thần, bỗng nhiên gập lại, chỉ nghe một tiếng răng rắc, như là xương bị bẻ gẫy.
Nhưng Nghịch Thiên Thần cười khẩy một tiếng, không dừng lại mảy may, tiếp tục tấn công chú Quỷ, thật giống như xương trong cơ thể hắn, có thể nối liền trong phút chốc.
Vì sợ ngộ thương đến tôi, tôi trốn ở phụ cận hình vẽ mắt quỷ.
Đánh đánh, Nghịch Thiên Thần tóm lấy một cán ống thép, xì một tiếng, đột nhiên cắm vào bụng chú Quỷ, trong lòng tôi cả kinh, nghĩ thầm chú Quỷ chết chắc rồi.
Nhưng chú Quỷ nhấc tay vung lên một cấi, ánh bạc lóe lên, trong nháy mắt dùng ba mươi sáu căn kim châm, bịt ba mươi sáu tử huyệt của Nghịch Thiên Thần.
Hai người liền như thế giằng co với nhau.
"Đừng đánh nữa, chúng ta ai cũng không giết được ai." Chú Quỷ híp mắt, lạnh lùng nói một câu.
Nghịch Thiên Thần buông tay ra, chú Quỷ tự mình rút ống thép trên bụng ra, tiện tay ném tới bên cạnh, nhưng tôi lại không thấy thân thể hắn chảy máu.
Mà Nghịch Thiên Thần vung tay lên, trực tiếp túm lấy ba mươi sáu căn kim châm, một mạch rút xuống .
Tôi âm thầm líu lưỡi, trong cơ thể chú Quỷ khẳng định không có máu, đây là tất nhiên! Như vậy chú Quỷ không phải là quỷ chính là cương thi.
Mà ba mươi sáu căn kim châm trong người Nghịch Thiên Thần, toàn bộ bịt lên tử huyệt, dĩ nhiên không hề có cảm giác gì, tiện tay liền rút xuống như thế, nói cách khác, trong cơ thể hắn đã không có huyệt đạo?
Hai thằng cha này rốt cuộc là thứ gì?
"Nếu đều là người trong nghề, chúng ta không ngại cùng nhau tìm kiếm mắt quỷ?" Chú Quỷ lại nói với Nghịch Thiên Thần.
Nghịch Thiên Thần nói :Vậy sau khi tìm được, nên chia như thế nào?
Hai người bắt đầu nói chuyện, mà vai tôi, cũng bỗng nhiên bị vỗ một cái, quay đầu nhìn lại, lại phát hiện sau lưng không có bất kỳ vật gì, ngoại trừ một bức vẽ mắt quỷ, lại không có vật gì khác.
Vừa nãy là ai đập ta?
Tôi đang nghi hoặc không rõ, bỗng nhiên, từ trong góc tầng hầm, lặng yên không một tiếng động lăn ra một viên hạt châu nhỏ, tôi nhìn kĩ lại.
Mắt quỷ!
Lúc hạt châu nhỏ lăn xuống bên chân tôi, liền ngừng lại, còn nháy mắt với tôi một cái, tôi vội vàng khom lưng, lặng lẽ nhặt lên.
Trong lòng âm thầm buồn cười, hai người này vừa nãy đánh đến khó phân thắng bại, hiện tại lại vì mắt quỷ tranh chấp khó phân thắng bại, không biết, mắt quỷ đã sớm rơi vào trong túi tôi.
Không biết nói bao lâu, hai người như là đạt thành một loại hiệp nghị nào đó, cuối cùng cũng không tranh nữa.
Nghịch Thiên Thần vẫy tay với tôi, nói : Nhóc con, đi.
"Đại ca, vậy liền đi a?" Tôi vừa nãy thừa lúc hai người bọn họ tranh chấp , còn tiện thể nhìn hình vẽ mắt quỷ một cái, có điều thứ đồ trong này thực sự quá uyên thâm, xem không hiểu.
Lúc gần đi, chú Quỷ nói với tôi : Nhóc con, cậu nhớ lấy, không phải tôi giết bác Hải, chú Quỷ tôi giết người, dám làm dám chịu!
Ở trên đường trở về, tôi hỏi Nghịch Thiên Thần : Đại ca, hai người tại sao luôn tìm kiếm mắt quỷ? Thứ đồ này đến tột cùng có ích lợi gì?
Nghịch Thiên Thần nói : Mắt quỷ, có thể đoán sống chết, biết tương lai, xoay chuyển số mệnh.
Tôi giả vờ kinh ngạc nói : Lợi hại như vậy? Tí nữa anh về cùng tôi một chuyến, tôi đưa mặt nạ cho anh.
Nghịch Thiên Thần lắc đầu nói : Mặt nạ không dùng được, cậu tự giữ đi, buổi tối đi nửa đường , cậu liền đeo mặt nạ lên, đảm bảo cô hồn dã quỷ không dám gây sự với cậu.
Vừa nghe câu nói này của Nghịch Thiên Thần, trong nháy mắt tôi liền rõ, hắn khiến tôi lấy mặt nạ đi, kỳ thực chính là vì gián tiếp tìm kiếm mắt quỷ, mục đích cuối cùng của hắn và chú Quỷ, đều là tìm tới mắt quỷ.
"Đại ca, tôi cảm thấy anh không nên cùng chú Quỷ này hợp tác, lòng người khó đoán a.
Tôi cảm thấy ba trương mặt nạ còn lại khẳng định chính là hắn lấy đi." Tôi vẫn là tốt bụng khuyên một câu.
Nghịch Thiên Thần nói : Không phải, ba trương mặt nạ còn lại, là chủ nhân của tôi lấy đi.
"Chủ nhân của anh? Ai vậy?" Tôi nghĩ thầm Nghịch Thiên Thần lợi hại như vậy, vẫn còn có chủ nhân?
Nghịch Thiên Thần không hề nghĩ ngợi, nói thẳng : Bạch Vũ Điệp.
Tôi lại hỏi : Bạch Vũ Điệp là ai?
" Trong truyền thuyết đèn lồng kẹp tay, nha hoàn bị kẹp gãy mười ngón tay."
Mịa nó! Tôi kích động lên, suýt chút nữa đều lái xe xuống cống, lập tức liền vội vàng phanh xe, tôi kinh ngạc hỏi : Đèn lồng kẹp tay, đến cùng là truyền thuyết, hay là chuyện thật?
"Truyền thuyết, truyền miệng nói, tục ngữ nói không có lửa làm sao có khói, đã có loại truyền thuyết này, tất nhiên có loại chuyện thật này."
Tôi cảm giác trên sống lưng đều trở nên lạnh lẽo, tôi nói : Bạch Vũ Điệp lấy đi 3 chiếc mặt nạ còn lại là có ý gì?
"Không biết, có thể là muốn hủy diệt bốn người chúng tôi, lại từ đầu chế tác bốn con rối.
May là cậu kịp trước tôi, lấy đi mặt nạ của tôi."
Nghịch Thiên Thần nói tới chỗ này, tôi vội vàng nói :Như vậy a? Vậy tôi còn là trả mặt nạ lại anh đi, bản lĩnh của anh cao, ở trong tay anh vẫn tính an toàn chút, ngộ nhỡ Bạch Vũ Điệp tìm đến tôi, tôi chết rồi không tính là gì, cướp đi mặt nạ anh liền không sống nổi.
"Không cần, mặt nạ để ở chỗ cậu, so với để ở chỗ này của tôi càng an toàn, Bạch Vũ Điệp sẽ không giết cậu."
Tôi liên tiếp đặt câu hỏi : Bạch Vũ Điệp tại sao sẽ không giết tôi?
"Không rõ ràng, nếu như cô ta muốn giết cậu, lúc lần thứ nhất cậu tiến vào nhà cũ, cậu liền đã chết rồi, kẻ từng gặp phải bóng tay đèn lồng, sẽ không sống sót rời đi nhà cũ."
Tôi âm thầm khiếp sợ, nghĩ thầm bên trong này khẳng định ẩn giấu một số chuyện nào đó, một nhân vật lợi hại như Bạch Vũ Điệp, nếu muốn giết tôi há không phải là chuyện trong phút giây (ý nói việc quá dễ dàng)? Nhưng cô ta một mực không hề ra tay.
Tôi có chút rối bời, không biết nên làm gì, tôi nói : Đại ca, kia.......!anh tìm kiếm mắt quỷ làm gì?
"Tìm được mắt quỷ, tôi liền không sợ Bạch Vũ Điệp, bốn người chúng tôi đều là Bạch Vũ Điệp tạo ra, cô ta muốn hủy diệt chúng tôi dễ như trở bàn tay, vì lẽ đó tôi nhất định phải thoát khỏi khống chế của cô ta."
Lời này là càng nói càng mơ hồ, tôi căn bản là nghe không hiểu, tôi nói : Đại ca, một người đàn ông như anh, làm sao sẽ bị một người phụ nữ khống chế đây? Ba người khác đều ở chỗ nào?
Lúc nói chuyện, Nghịch Thiên Thần vẫy tay một cái, ra hiệu tôi dừng xe, sau đó nói với tôi : Cậu không phải muốn biết tôi trông ra sao?
Tôi gật đầu.
Hắn còn nói : Hi vọng tôi sẽ không doạ đến cậu.
Nói xong, hắn liền chậm rãi tháo mặt nạ trên mặt xuống, trong nháy mắt này, tôi chỉ cảm thấy trái tim đập bùm bùm, loại cảm giác kia thật sự là suýt chút nữa từ trong miệng bắn ra!
Trời ạ!
Khuôn mặt dưới mặt nạ của Nghịch Thiên Thần, không có một chút da thịt, toàn bộ đều là dùng rơm rạ bó thành.
Đây căn bản không phải là mặt người, mà là một gương mặt của người rơm!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...