Người bị gọi là chú Quỷ kia, gật đầu, đi về phía tôi.
Đến trước mặt tôi , chỉ thấy một tay hắn vung lên, ánh bạc cổ tay lấp lóe.
Tôi chỉ cảm thấy trên đỉnh đầu đau buốt, sau một khắc, hắn liền xoay người rời đi.
"Ta bịt mười tám môn tử huyệt trên đỉnh đầu ngươi, trong vòng nửa canh giờ, nếu không rút kim châm ra, trong não ngươi xuất huyết mà chết, pháp y nếu không mở não của xác chết kiểm tra, là tra không ra nguyên nhân cái chết."
Thân thể tổng cộng ba mươi sáu tử huyệt, hắn con mẹ hắn một hơi bịt mười tám cái của tôi !
Hơn nữa thủ pháp tinh chuẩn này, kim châm như ánh chớp lóe lên, tôi cảm thấy thầy thuốc Đông y khắp thiên hạ cũng chọn không ra người thứ hai.
Tôi có chút chóng mặt, trước mắt có chút đen.
Mí mắt có chút nặng.
Chỉ cảm thấy như là có một đôi bàn tay lớn vô hình, đang véo lấy xương sọ tôi, dùng sức đè ép.
Vừa giống như là nhét đầu của tôi vào máy hơi ép trong nhà xưởng, mà máy hơi ép này đang chầm chậm khép kín.
Tôi cảm thấy sọ não muốn nứt ra rồi.
"Tôi hỏi cậu một chuyện, chỉ cần cậu nói thật, cậu có thể sống."Người đàn ông mắt kiếng gọng vàng nói với tôi .
Đầu óc tôi hỗn loạn, đều sắp nói không ra lời rồi.
Hắn không để ý tôi có trả lời hay không, nói thẳng: Ở trong nhà tổ tôi,cậu có phải là tìm thấy một viên quả cầu pha lê? Quả cầu pha lê đây? Giao ra đây, tôi khiến cậu sống.
Tôi sững sờ, nghĩ thầm viên con ngươi pha lê kia, tôi thả vào trong túi mình a.
Sau khi chú Quỷ này đánh ngất tôi, không lục lọi thân thể của tôi sao?
Bởi tôi cùng chú com lê là song song gần sát thân thể, tôi nhớ con ngươi pha lê liền đặt ở trong túi bên trái , lúc này liền nhẹ nhàng sượt hắn một cái.
Như thế cảm giác , tôi mới phát hiện, viên con ngươi pha lê kia, không thấy!
Tôi nghĩ thầm.
Là con ngươi chính mình chạy mất sao?
"Tôi không thấy." Tôi chỉ nói một câu nói này, liền cúi đầu.
Bởi vì tôi đã liền sức lực ngẩng đầu đều không có.
Người đàn ông mắt kiếng gọng vàng như là vô cùng quan tâm viên con mắt pha lê kia, thì vội vàng nói: Chú Quỷ, nhanh rút kim châm, chớ đem hắn giết chết! Vật kia tôi nhất định phải có được!
Chú Quỷ đi tới, vung tay lên, trong nháy mắt lấy đi mười tám cái kim châm, thủ pháp quả thực quá nhanh.
"Tôi cho cậu thời gian hai giờ cân nhắc, hi vọng cậu có thể học thông minh một chút, không cần chịu một vài đau đớn về thể xác không cần thiết." Nói xong, người đàn ông mắt kiếng gọng vàng xoay người rời đi, đồng thời móc điện thoại di động trong túi ra, như là có việc muốn làm.
Còn lại chú Quỷ kia ở đây, hắn quay chung quanh hai chúng tôi hai vòng, đầu tiên là liếc mắt nhìn tôi.
Vừa liếc nhìn chú com lê, cười nói: không tồi a, thân thể do cây thần Phạm Diễn tái tạo, quả nhiên không tầm thường.
Hai chúng tôi không lên tiếng.
"Mà ngươi nhóc con này, không tim, không linh hồn, lại cũng có thể đi vào trong nhà cũ, xem ra hai ngươi cũng không phải người bình thường a." Lúc chú Quỷ nói chuyện, hai tay vẫn cõng ở phía sau, có một loại cảm giác định liệu kỹ lưỡng trước.
Tôi nói: Ngươi cùng bác Hải đến cùng là quan hệ gì?
Hắn cười nói: Bác Hải? Thằng cha mà ngươi nói, có phải là cùng ta giống như đúc, cũng dùng tốt một tay kim châm?
Tôi chấn tiếng nói: Đúng! Hai ngươi đến cùng quan hệ gì!
"Ha ha ha, cái gọi là bác Hải, chỉ là bại tướng dưới tay ta mà thôi." Lời nói đến chỗ này, hắn không hề có điềm báo trước, bỗng nhiên xông lại, bóp lấy cổ của tôi , hung tợn nói: Mau nói cho ta biết viên mắt quỷ kia ở đâu!
Tôi bị hắn bóp có chút thở không ra hơi, hắn cảm giác bản thân xác thực có chút thô lỗ, liền buông lỏng tay ra.
Tôi nói: Con mắt kia tôi xác thực từng nhìn thấy, thế nhưng chạy đến nơi nào, tôi không rõ ràng.
Nếu như ông đem tôi thả, có lẽ tôi sẽ nghĩ ra.
Hắn cười cợt, nhìn tôi khá có thâm ý nói: Ngươi nhóc con này, rất gian trá a.
Tôi cũng cười cợt, nói: Cũng thế.
Lúc này chú Quỷ này từ trong lồng ngực móc ra một cái hộp nhỏ, cái hộp kia có hình tròn, lại như là hộp son của phụ nữ , rất tinh xảo.
Mà trong nháy mắt hắn mở cái hộp nhỏ ra, một luồng mùi máu tanh tỏa ra, tôi nhìn kĩ lại, trong cái hộp kia, vậy mà nằm một con đỉa khổng lồ!
"Nếu ngươi nhóc con này có thể tìm tới viên mắt quỷ kia, rất tốt, ta cho ngươi thời gian một tháng, ngươi nhanh chóng tìm cho tôi, cuối tháng ta liên hệ ngươi, là chết hay sống, chính ngươi xem mà làm."
Nói xong, hắn vung tay phải lên, trong nháy mắt trên đùi tôi cắm mười mấy cây kim châm, tôi phát hiện bắp đùi của mình triệt để không thể cựa quậy.
Hắn đổ con đỉa trong cái hộp ra, đổ lên cẳng chân của tôi.
Tôi kinh hoàng trừng mắt, nhìn con đỉa lớn đen xì kia, đem đầu co lại thành một đầu nhọn, miệng hút ngoài miệng hút lấy da của tôi , dùng sức chui vào bên trong.
Thế nhưng, tôi lại không đau!
Tôi trơ mắt nhìn con đỉa to dài như ngón tay kia, mạnh mẽ chui vào trong chân tôi, ở lúc con đỉa đi vào trước nửa thân thể, tôi thậm chí rõ ràng nhìn thấy da thịt của tôi đều phồng lên.
Bản thân tôi đang run rẩy, tôi hô hấp càng ngày càng gấp rút.
Chú com lê cảm ứng được tình huống khác thường của tôi, vội vàng nhỏ giọng nói: Đừng xem! Cậu đừng xem! Tiếp tục nhìn, cậu sẽ bị hù chết.
Bởi vì tôi bị kim châm bịt lại huyệt đạo, muốn động, nhưng không thể động, như bóng đè.
Tôi nghiêng đầu đi, nhắm chặt hai mắt lại.
"Các cậu đi thôi, nhớ lấy, một tháng sau, tôi chỉ cần mắt quỷ, mắt quỷ mang đến, các cậu sống.
Mắt quỷ không tìm được, các cậu chết." Nói xong, hắn nắm dao găm, cắt đứt dây thừng trói cổ tay chúng tôi .
Lúc hai chúng tôi mới vừa đứng lên, còn không biết muốn làm sao đi ra ngoài, bỗng nhiên sau gáy lại là đau buốt, lại lần nữa bất tỉnh.
Lúc tỉnh lại, tôi phát hiện mình cùng chú com lê liền nằm ở trong ô tô của tôi, mà sắc trời đã mờ mịt sáng.
Nhớ tới con đỉa trên đùi kia, tôi giật mình một cái, lập tức co chân lại, qua lại kiểm tra, nhưng trước sau không tìm được bất kỳ dấu vết nào, trong thân thể cũng không có bất kỳ khó chịu nào.
Trở lại văn phòng, tôi nằm ở trên giường trong ký túc xá, vẫn luôn suy nghĩ.
Nếu người đàn ông mắt kiếng gọng vàng cùng chú Quỷ đều một lòng muốn viên con ngươi pha lê kia, vậy đã nói rõ, trước kia bọn họ cũng ở bên trong nhà cũ tìm kiếm rồi.
Thế nhưng bọn họ tìm kiếm hồi lâu, cũng không tìm được.
Mà tôi cùng chú com lê lần thứ nhất tiến vào nhà cũ, viên mắt quỷ kia liền chính mình nhảy tới, chẳng lẽ? ?
Tôi cả kinh, nhớ tới lúc nhìn thấy viên con ngươi kia, cảm giác giống như đã từng quen biết, có lẽ viên mắt quỷ kai, là người nào đó mà tôi quen biết?
Lần này, thực sự là gặp phải quỷ bên trong quỷ.
Trong nhà cổ quả thật có quỷ, đầu tiên ông cụ kia tuyệt đối là quỷ, thứ hai mắt quỷ này cũng tồn tại rất nhiều bí ẩn không rõ, nhưng tôi rất rõ ràng, đây tuyệt đối là hai nhóm!
Liền này, còn chưa có đi đến tầng thứ ba nhà cổ, còn không biết tầng thứ ba đặt thứ đồ gì đây.
Buổi chiều, tôi mới vừa tỉnh ngủ, mở mắt liền phát hiện Cát Ngọc ngồi ở mép giường, ôm một quyển sách đang xem.
Tôi sợ hết hồn, một cái giật mình ngồi dậy, nói: Em làm sao tiến vào? Anh rõ ràng khóa cửa a.
Cát Ngọc cười nói: Anh khóa cửa em liền không vào được sao?
Tôi còn chưa kịp nói chuyện, Cát Ngọc khuôn mặt nghiêm lại, hỏi tôi : A Bố, rạng sáng lúc 3-4h, anh đến cùng gặp phải chuyện gì?
Tôi nói: Xác thực gặp phải một chút chuyện khó giải quyết, làm sao?
Cát Ngọc nói: Mẹ em nói với em , có người muốn hại anh.
Tôi trừng mắt một cái, nói: Bà Phùng, à không, bà bà làm sao biết có người hại anh ?
"Anh tiến vào nhà em , cái kia anh nên từng thấy cỗ quan tài nhỏ trên bàn đi?" Cát Ngọc nói.
Tôi gật đầu, nói: Từng thấy, trong quan tài một bên nằm một đôi con rối nhỏ,sau lưng con rối nam, viết sinh nhật anh.
Sau lưng con rối nữ, bây giờ suy nghĩ một chút, hẳn là viết sinh nhật em đi?
Cát Ngọc nói: Không sai, đó là mẹ em dùng quan tài để bảo vệ hai người chúng ta , kỳ thực ở lúc chúng ta mới sinh ra, bà ý liền trước tiên làm xong chiếc quan tài nhỏ kia, cho đến ngày nay, đã bảo vệ chúng ta hơn hai mươi năm.
Tôi cả kinh, lập tức từ trên giường ngồi thẳng người, tôi nói: Không thể! Nửa năm trước anh cùng em còn không quen biết, bà bà làm sao có khả năng ở hơn hai mươi năm trước liền đang bảo vệ anh ?
Cát Ngọc thở dài, nói: Việc này nói ra rất dài dòng, anh đêm nay sau khi lái xe trở về, liền cùng em lái xe, về quê em, đến lúc đó, để mẹ em nói cho anh tất cả chân tướng ẩn giấu sau những sự việc này đi.
Tôi vô cùng khiếp sợ , tôi không biết bà Phùng làm sao sẽ ở hơn hai mươi năm trước liền biết tôi rồi?
Cẩn thận ngẫm lại, bên trong thôn chúng tôi chưa từng có nhân vật bà Phùng này, trong đầu của tôi cũng chưa từng có cái ấn tượng này, này coi là thật vô cùng quỷ dị.
Buổi tối, tôi lái xe trở về, trực tiếp lái xe thẳng đến thôn Tang Hòe, rạng sáng năm giờ hơn, chạy tới nhà nghỉ ở giao lộ của thôn Tang Hòe, còn bất ngờ gặp gỡ con chó nghiện rượu kia.
Con chó nghiện rượu kia còn ở phụ cận lang thang, thấy tôi từ trên xe bước xuống, lập tức hùng hục chạy tới, vẫy vẫy cái đuôi, liếm tay tôi.
Tôi sờ sờ đầu con chó vàng, nói: "Ha ha, anh bạn cũ, đêm nay tôi mời cậu uống rượu!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...