Ngư Thanh bật cười thật lớn trong sự nham, giống như một kẻ vô cùng độc ác, cô hỏi bọn chúng rằng: "Hahahaha sao nào các người cảm thấy đau lắm đúng không, khi bị dòng nước sôi này, đun trong cái nóng, làm cơ thể bị bỏng, rất đau đớn lắm đúng không!
Nhưng mà yên tâm các người vẫn chưa chết được đâu! Bởi vì bởi vì dòng nước sôi, sẽ đun các ngươi từ từ, trong vài canh giờ tới, các ngươi chỉ còn lại một bộ xương mà thôi, thịt và tất cả mọi thứ, xe bị thối rữa tan vào nước!
Và đó là sự trả giá, của các ngươi, khi dám đối đầu với ta đó! "
Cứ như vậy sau một lúc cô cũng đã bình tĩnh lại, mà liền tiến đến chỗ của Lý Trịnh sau đó lên tiếng nói rằng: "Tôi nhất định sẽ không để anh xảy ra chuyện gì đâu, Tôi sẽ cứu anh thoát khỏi cái chết ngay lập tức! "
Nói rồi đã ngồi xuống dưới mặt đất chỗ anh đang nằm, mà đôi tay chạm vào người của anh, ánh mắt dần nhắm lại, từ tay của cô đã xuất hiện một nguồn ánh sáng màu xanh, chốc lát nó đã chạy qua người của anh, và rồi vết thương trên cơ thể của anh cũng đã lành lại, điều này khiến cô cảm thấy rất vui, nhưng lại chìm trong những suy nghĩ lo lắng rằng:
"Bây giờ sức mạnh của mình, đã truyền hết để cứu sống anh ấy rồi, vậy nên mình không biết được bản thân có thể, tiêu diệt được nữ quỷ kia hay không, nhưng mình mong rằng mình có thể chiến thắng được ả ta! "
Nói rồi cô đã đỡ anh dậy, sau một lúc anh cũng đã tỉnh lại, ánh mắt nhìn chăm chăm cô, rồi lên tiếng hỏi rằng: "Tôi đã bị bọn chúng tấn công tại sao tôi không bị gì hết vậy? Và cô vẫn ổn chứ? Bọn chúng có làm gì tổn hại đến cô hay không? Thậm chí bọn chúng đâu hết rồi?"
Cô lên tiếng trả lời: "Bọn chúng đã bị sức mạnh của tôi, giết sạch cả rồi, và chính tôi là người đã cứu mạng anh, nhưng đồng thời sức mạnh của tôi cũng đã hao hụt, thế nên tôi không biết rằng, có thể đấu lại được nữa quỷ kia không, nhưng tôi mong rằng, mình có thể thành công tiêu diệt được mụ ta, để cứu những người vô tội thoát khỏi cái chết, đang trực chờ họ! "
Lý Trịnh liền trả lời rằng: "Tôi thật sự xin lỗi cô rất nhiều, khi bởi vì tôi, mà cô lại gặp rắc rối như thế này! "
Ngư Thanh đáp: "Không cũng may là nhờ có sự giúp đỡ của anh, nên tôi mới có thể thoát khỏi được bàn tay của tử thần nhiều lần như vậy, bằng không tôi không biết được rằng, mình đã như thế nào rồi! "
Dứt lời cô bắt đầu tỏ ra quan
tâm cậu: "Nào hôm nay chúng ta tạm nghỉ ngơi ở đây đi, sau ngày mai chúng ta sẽ bắt đầu đi tìm, tân nương quỷ kia, để có thể cứu Hạ Nhi ấy! "
Cứ như vậy thời gian đã dần trôi qua, giờ đây Lý Trịnh cũng đã chìm vào giấc ngủ, bởi vì sự mệt mỏi của bản thân, trong khi cô chìm trong sự lo lắng: "Sau ngày mai, nếu mình không tìm ra được ả ta trước khi trời tối, thì lúc đó mình chắc chắn sẽ không đánh lại ả, và giờ mình cần phải làm gì đây, để có thể tiêu diệt được ả ta, và kết thúc những rắc rối này! "
Cô vẫn đang chìm trong những suy nghĩ, thì đột nhiên nghe thấy tiếng khóc từ phía xa xa, bấy giờ cô vội vàng đến đó, với những suy nghĩ của bản thân: "Tiếng khóc của trẻ con sao? Vậy là nữ quỷ đó, vẫn chưa hoàn toàn có được sức mạnh của bản thân, nên mới đi bắt trẻ con như vậy, để có thể tích lũy thêm sức mạnh, cho ngày mai trong việc trở nên mạnh mẽ hơn!
Và bây giờ Mình còn phải đi theo tiếng khóc của đứa bé đó, và tìm ra được ả ta, lúc đó mình sẽ cứu đứa bé, và đối đầu với ả ta để khiến ả ta suy yếu, thậm chí tìm ra hang ổ ả, trước khi đêm tối của ngày mai đến.
Và mình sẽ tiêu diệt ả, để ả không gây ra, những tai họa cho loài người nữa! "
Cứ như vậy cô đã dần dần đi theo tiếng khóc kia!
Trong khi tại một căn nhà nọ, người phụ nữ vô cùng hoang mang, khi nhìn thấy một cô gái mặc y phục đỏ, ả ta đang bế con của mình, cùng với nụ cười đầy nham hiểm vang lên: "Hahahaha đứa bé này bây giờ, sẽ trở thành mồi của ta! "
Trước sự tà ác, mang theo vẻ kinh dị ả, người mẹ đã không ngừng cầu xin ả ta rằng: "Đừng mà được làm hại con của tôi, hãy mau thả nó ra đi, tôi cầu xin cô đó đừng giết chết đó mà!"
Ả đáp với ánh mắt khinh bỉ nhìn người mẹ: "Nào hãy yên miệng của mình lại đi, bằng không ta sẽ giết chết luôn ngươi đó, và đây là đứa bé cuối cùng, trong bước ngoặt cuối cùng của ta, ta có thể thực hiện âm mưu của mình thành công! "
Dứt lời ả đã ngay lập tức há miệng của mình ra, linh hồn của đứa bé, đã bay vào bên trong miệng của ả, ả bật cười trong sự đắc ý, rồi thả đứa bé xuống dưới mặt đất, trong tiếng khóc của người mẹ, mà cố gắng bò đến gần con của mình, trong nụ cười khinh bỉ của ả!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...