Chuyện Tình Ngọt Ngào Giữa Tôi Và Boss

Kể từ "ngày đó" Lục Trạch Dương dính lấy Hàn Uyển Dư như sam. Điều làm Uyển Dư thấy vi diệu là: cả công ty không ai bàn tán việc cô và Trạch Dương thân mật quá mức.

Hừm...Thật ra là có ai đó lạm quyền ép mấy cái hội chợ như vậy rồi.

Bây giờ đã là tháng cuối năm, tất cả mọi người trong công ty đều tập trung năng suất hoàn thành mọi công việc còn tồn dư trong năm qua. Uyển Dư cũng không ngoại lệ. Ngày nào cô cũng phải vùi đầu vào đống sổ sách tài chính hàng ngàn con số và những cuộc họp dài liên miên. Lục Trạch Dương thì khỏi cần nói, thời gian ăn cũng không có chứ lấy đâu ra lúc rảnh rỗi dính lấy cô.

"Mày và người yêu đại boss như nào rồi? Ra mắt chưa?" Dạ Như nhìn Uyển Dư nghiêm túc hỏi. Cô không tự chủ mà hả một tiếng.

"Hả hả cái đầu mày, yêu nhau được gần năm rồi, cái gì nên cho cũng cho rồi, mày cũng còn trẻ lắm à? Cuối năm rồi nên chốt kèo đi, tao còn hốt tiền đi mừng."

Uyển Dư đứng hình mất vài giây, sau đó mới hiểu hết ý của cô bạn thân. Cô cười xòa, đáp:


"Cưới xin gì tầm này. Tiền tao chưa tiết kiệm được bao, chơi cũng chưa đủ. Mà tao mới 25 tuổi thôi mà. Thêm chút thời gian tìm hiểu cũng ổn thôi."

"Mày nhá!" Dạ Như búng trán cô "Ngu ngơ không ai bằng. Người yêu mày là Lục Trạch Dương đấy! Nhân lúc này nên tóm luôn đi, hiếm có ai vừa có tiền vừa có sắc yêu mày đâu."

Uyển Dư xoa trán thầm nghĩ ngợi. Sau đó cô mỉm cười, trả lời Dạ Như:

"Nếu anh ấy yêu tao thật lòng, chắc chắn sẽ chờ tao sẵn sàng."
_

Ngày 31/12.

Uyển Dư kết thúc một năm đầy bất ngờ bằng việc tham gia một bữa tiệc cuối năm ở nhà hàng truyền thống cùng mọi người trong công ty, Lục Trạch Dương cũng phá lệ mà cùng nhân viên uống một chầu. Uyển Dư chọn một chỗ ngồi khá yên tĩnh nhâm nhi lon nước ngọt. Ánh mắt cô đặt lên Trạch Dương. Anh ngồi trong khu trung tâm, vui vẻ cười đùa với mọi người, phá đi lớp vỏ lạnh lùng thường ngày. Cô nghĩ, chắc bây giờ anh mới thật sự sống thật với bản thân mình, cuộc sống, mối quan hệ, sự phản bội, giả tạo khiến anh phải che đậy cảm xúc thật bằng một lớp mặt nạ.


Cô muốn anh hạnh phúc như bây giờ.

Uyển Dư cười, có lẽ cô thật sự yêu anh rồi.

Bảy tháng. Không ngắn không dài.

Nhưng có lẽ, cô thật sự sẵn sàng tiến tới hôn nhân với anh.

Nhưng, còn anh thì sao?

{Còn}




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận