Về đến nhà cô nằm xuống giường mềm mại định đánh một giấc thì Phùng Thiệu An gọi đến, cô bắt máy:
- Alo
- Em lên mạng xã hội xem, một nick ẩn danh đăng ảnh em với một người đàn ông lạ mặt, cư dân mạng đang soi mói em.
- Anh nói sao cơ, được, để em xem.
Mạc Tịnh Kỳ tắt máy lập tức lên weibo xem, quả thật trong ảnh đó là cô, đây không phải lúc cô đi vệ sinh rồi vô tình ngã vào người đàn ông đó sao, cái quái gì thế này, cô vô đọc bình luận của mọi người, đa số đều chửi bới cô, mục đích của người đăng này đã rõ ràng.
Quản lý của Mạc Tịnh Kỳ gọi cho cô:
- Chị xem người ta phốt chị kìa, em sợ công ty khác hủy hợp tác với chúng ta.
- Hai ngày mở cuộc họp báo
Nói xong cô lập tức đi xuống nhà tìm Minh Uy, thấy anh đang làm việc trên laptop, Mạc Tịnh Kỳ ngồi cạnh anh xem anh làm việc.
- Anh biết em bị phốt trên mạng chưa.
- Anh biết rồi, anh biết là ai làm.
- Là ai, à mà hai ngày nữa em mở cuộc họp báo.
Trong hai ngày này anh và cô đều đang điều tra, quả là trời cao có mắt không phụ lòng người, Minh Uy đã điều tra được, dù anh biết là ai nhưng phải cần bằng chứng để cáo tội, anh cũng đã tìm được người đàn ông trong bức ảnh làm nhân chứng.
Hai ngày sau tại cuộc họp báo, phóng viên đều có mặt đầy đủ và có cả đối tác hợp tác cùng Mạc Tịnh Kỳ, có cả Minh Uy tất nhiên Mộc Tuyết cũng theo.
Mộc Tuyết cô ta vui trong lòng, cô ta nghĩ rằng không ai điều tra được, Mạc Tịnh Kỳ sẽ bẽ mặt mà rời khỏi giới giải trí, ha, chắc là do cô ta quá tự tin.
Mạc Tịnh Kỳ ngồi yên vị ngay ghế chính, bên cạnh là Minh Uy, cùng một người đàn ông lạ mặt.
- Các vị phóng viên hôm nay tôi sẽ giải đáp thắc mắc những chuyện lùm xùm những ngày qua.
Phóng viên X đưa micro hỏi:
- Chuyện cô có chồng mà nɠɵạı ŧìиɦ với người đàn ông khác là có thật hay không?
Mạc Tịnh Kỳ mỉm cười thẳng thắn trả lời, chắc ai đó đang chờ đợi câu trả lời của cô lắm:
- Tôi có chồng là thật, còn nɠɵạı ŧìиɦ thì không, tôi là người liêm chính ngay thẳng, không vì ba cái tin móp méo sự thật mà lo sợ.
Phóng viên X tiếp tục hỏi:
- Nhưng trong bức ảnh chính là cô đang ôm một người đàn ông có phải sự thật?
- Là thật, tôi sẽ giải thích cho mọi người hiểu, trong ảnh là lúc tôi đi vệ sinh rồi ra bên ngoài tôi bất cẩn té nên người đó đỡ tôi rồi tôi vô tình ngã vào người đàn ông đó thôi, nhân chứng ở đây.
Phóng viên X đưa micro sang người đàn ông bên cạnh, người đàn ông đó đứng lên giải thích với mọi người:
- Cô ấy nói là sự thật, tôi không có biết cô ấy hôm đó tôi đi vệ sinh rồi thấy cô ấy ngã nên mới đỡ, vậy mà gây ra chuyện rắc rối này, xin lỗi mọi người.
- Vậy sao tài khoản đó nói anh và cô người mẫu đây đang qua lại - phóng viên X hỏi.
- Do có người hãm hại - Mạc Tịnh Kỳ lên tiếng.
- Mọi người nhìn lên màn hình xem
Tất cả đều nhìn lên màn hình, trên màn hình chiếu một góc gần nhà vệ sinh, đó là cô đi trở lại nhà hàng xin xem lại đoạn video mà camera quay ngày hôm đó, đúng thật là cô vô tình ngã và được người kia đỡ, nhưng trong một góc mọi người lại thấy một người phụ nữ đang lén lút cầm điện thoại chụp lại và rời đi, camera cũng quay được khuôn mặt người đó, một phóng viên khác nhận ra ngày, lên tiếng:
- Có phải cô gái đang đứng kế chủ tịch Hoàng Thị không
Mọi người đều đổ dồn về Mộc Tuyết, chuyện gì thế này, kết quả này đâu như cô ta mong muốn, tại sao lại có được đoạn video đó chứ.
Lần này thì xong cô ta rồi.
Mộc Tuyết bắt đầu lo sợ, cô ta lên tiếng giải thích:
- Không phải tôi
Lúc này Minh Uy cười phá lên, ánh mắt thâm sâu nhìn Mộc Tuyết, người con gái này thật sự quá thâm độc, hại chết Mạc Tịnh Kỳ bây giờ không hối cãi lại tiếp tục rấp tâm âm mưu hại vợ anh tiếp.
- Tôi tra ra được tài khoản nặc danh đó rồi, cô không còn đường để chối cãi, cô không phải chỉ có một chuyện này không đâu.
Bên ngoài cảnh sát ập vào, viên cảnh sát trưởng đi lên thông báo:
- Chúng tôi đến đây để mời cô Mộc Tuyết, chúng tôi nghi ngờ cô liên quan đến một vụ án gϊếŧ người, mời cô theo chúng tôi.
Mộc Tuyết ngã quỵ xuống, thảo nào Minh Uy một hai đòi cô ta theo, có chết cô ta cũng không chịu đầu hàng, cô ta đứng dậy xông ra bên ngoài, cảnh sát đuổi theo rất nhanh đã khống chế được Mộc Tuyết.
Cuộc họp cứ thế đã giải tán, Mạc Tịnh Kỳ nắm tay Minh Uy rời đi.
Trên đời này sao chạy chốn khỏi quả báo, chỉ là nó đến sớm hay muộn thôi, luật hoa quả không chừa một ai, Mộc Tuyết cũng vậy haha.
Buổi tối, trên đường hai thân ảnh một người thì đẹp đến nao lòng, một người thì tuấn tú, khuôn mặt góc cạnh hoàn mỹ, hai người nắm tay nhau đi dạo xung quanh, kết quả này Minh Uy đợi năm năm rồi.
Gió mùa thu lành lạnh, từng cơn gió nhẹ thổi qua, hôm nay Mạc Tịnh Kỳ mặc một chiếc áo khoác mỏng nên người run lên bần bật.
Minh Uy ôm cô vào lòng sưởi ấm cho đối phương.
Cuộc đời này rất ngắn, nên hãy trân trọng những thứ trước mắt đừng để vụt mất..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...