Chuyện Tình Áo Yếm
“Này, nàng như vậy… khiến cho ta…” Sử Quảng Thụy vừa giúp nàng lau nước mắt, vừa đở nàng ngồi lên giường.
“Chàng lập tức viết ngay! Viết xong thiếp sẽ đi!”
Sử Quảng Thụy than một tiếng, rồi quả thật viết liền một lá hưu thư.
Nàng cầm hưu thư, ngay cả đồ trang sức cũng không thu thập, chạy thẳng ra ngoài cửa viện. Sử Quảng Thụy kéo nàng lại, nói: “Ta gọi kiệu đưa nàng trở về.” Không giải thích thêm lời nào, hắn ra lệnh cho Cảnh Hằng và nha hoàn hầu hạ nàng thường ngày đưa nàng về nhà.
Hắn quả thật giam lỏng nàng. Liên tiếp hai ngày, nàng không được bước chân ra khỏi cửa, nàng ăn cái gì cũng không vừa miệng.
Sáng hôm sau, nàng bị nha hoàn bà tử đánh thức dậy, ăn mặc giống như tân nương. Nàng ta còn bắt nàng mặc lại giá y ngày đó nàng cởi bỏ trước cửa Sử gia!
“Làm gì vậy?!” Nàng giằng co mãnh liệt
Nha hoàn cười hì hì, đưa một cái bao lên cho nàng nhìn, nói: “Gia nói, ngươi xem xong sẽ hiểu.”
Nàng vừa mở bao ra thì thấy một áo yếm. Nàng vuốt ve nó, lộ ra vẻ mặt không hiểu. Lúc này bà tử đã đắp khăn voan cho nàng, đẩy nàng ra cửa lên kiệu cưới. Nàng đoán chừng, phải là đường đi đến Sử Phủ…
“Nàng ấy chính là tiểu cô nương đã bị ta trộm đi áo yếm… Ta phải có trách nhiệm với nàng.”
Chẳng lẽ!
Nàng lật áo yếm lại, dưới góc phải nhìn thấy ba chữ được thêu rất nhỏ “Khanh Đa Bảo”.
Thật lâu sau này, nàng hỏi hắn khi nào thì hắn phát hiện nàng chính là tiểu cô nương bị hắn vô sỉ trộm đi áo yếm.
Câu trả lời của hắn là: “Ta luôn cho rằng… chính là ta xếp đặt… để Sử phu nhân mang nàng đến bên cạnh ta.”
❣ HOÀN ❣
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...