Bên trong kết giới Kalila tạo ra, Butterfly và Nam Vô Tâm đã tiến đến nhau, cả hai nhanh chóng ôm nhau đè nhau xuống cả người uốn éo, hai tay của Nam Vô Tâm xoa nắn mãnh liệt khắp cơ thế nàng.
Butterfly cũng không khác khi mà hai chân của nàng đưa qua hông hắn rồi quặp chặt lại, hai tay ôm lấy cổ hắn trên miệng liên tục rên rỉ thở dốc:
“Haa.
.
haa.
.
ưm.
.
ư.
.
ứ.
.
a.
.
ưm.
.
!”
Nam Vô Tâm bây giờ dục vọng đã lấn áp lí trí, hắn dùng tay xé toạc ra bộ quần áo trên người Butterfly rồi ném nó ra một bên, hắn cũng nhanh chóng dốc chiếc quần của hắn xuống để lộ ra cây côn thịt dài đã cương cứng lên mãnh liệt.
‘Xoẹt xoẹt’
Tiếng quần áo của Butterfly bị xé toạc ra mà không hề thương tiếc, lập tức cả thân thể với làn da trắng đẹp của Butterfly lộ ra, từng đường nét cơ thể quyến rũ, chỗ cần lồi thì lồi mà chỗ lõm thì lõm.
Nàng hiện tại cảm thấy toàn thân ngứa ngáy và nóng bức, lí trí thì lu mờ chỉ có thể u ớ vào câu:
“Ưm.
.
ư.
.
ch.
.
cho.
.
ta.
.
ư.
.
ứ.
.
!”
Butterfly hiện tại trên người chỉ còn lại một cái áo ngực mỏng manh che đi hai gò núi to để của nàng và bên dưới là chiếc quần lót nhỏ ẩn ẩn hiện hiện hang động thần bí của nàng đang rỉ ra nước.
Nam Vô Tâm đâu quan tâm đến điều đó, bên dưới côn thịt của hắn bắt đầu tìm đến cái gì đó để đâm vào, nhún hông mạnh một cái xượt qua bên trên âm động của Butterfly, nhưng dù đâm trượt thì Nam Vô Tâm cũng chẳng dừng lại khi mà hắn dục hoả đã lan tràn đâu còn nghĩ được gì, Nam Vô Tâm hiện tại cả thân thể nóng lên vì khó chịu liên tục thở dốc:
“Haa.
.
haa.
.
haa.
.
!”
Bên kia Butterfly cũng chẳng khác mấy khi âm động của nàng bị Nam Vô Tâm ma sát nhưng được một lúc thì cảm giác ngứa ngáy, thiếu thốn bên trong truyền đến làm nàng rất khó chịu, chỉ có thể vừa nói vừa rên trong vô thức:
“Ưm.
.
ư.
.
aa.
.
cho ta.
.
ch.
.
cho.
.
ta.
.
ưm.
.
ứ.
.
ứ.
.
!”
Thấy hai người như vậy, tiểu nha đầu Quân Nhi hiện lên nhìn Nam Vô Tâm không đành lòng, nàng nhanh chóng tiến đến gần với chỗ tiếp xúc của hai người, trên tay dùng loại lực lượng nào đó bắt đầu xê dịch côn thịt của Nam Vô Tâm ngắm trúng âm động của Butterfly, xong rồi để lại một câu rồi biến mất vào không gian hệ thống:
“Đại ca tại ngươi đó, Quân Nhi vẫn còn là trẻ con đấy!”
Bên này Nam Vô Tâm vẫn liên tục thở dốc cả thân thể khó chịu vô cùng, côn thịt bên dưới cứ nhấp loạn lên không ngắm đúng chỗ, đột nhiên chẳng hiểu sao côn thịt của hắn tự nhiên chuyển hướng, ngắm đúng thẳng âm động của Butterfly đang lộ ra bên trong nội khố,
‘Phập’
Côn thịt của Nam Vô Tâm đâm phốc một cái vào sâu bên trong âm động của Butterfly mà không hề thương tiếc, khiến cho bên kia Butterfly dù đang bị dọc vọng lấn chìm cũng phải hét lên trong đau đớn:
“AAAAAAA.
.
aaaaaa.
.
hức hức.
.
aaa.
.
!”
Dù đang cả người đang mê sảng trong cơn dục vọng nhưng cơn đau truyền đến ở Butterfly là thật, nước mắt đã chảy lứa tứa trên khuôn mặt nàng.
‘Bạch’ ‘bạch’ ‘bạch’ ‘bạch’ ‘bạch’ ‘bạch’ ‘bạch’ ‘bạch’
Dù đau đớn nước mắt dàn dụa như vậy nhưng bên kia Nam Vô Tâm không hề dừng lại mà vẫn điên cuồng nhấp hông, hiện tại hắn thấy thoải mái hơn chút rồi khi mà bên dưới tiểu đệ của hắn có khoái cảm truyền đến mãnh liệt.
Nhưng Butterfly thì không được dễ chịu như vậy khi toàn thân nàng đau đớn, nhưng không hiểu sao hông nàng vẫn nhấp theo nhịp của hắn dù rất đau, trên miệng liên tục rên rỉ:
“AAA.
.
aa! ưm! aa.
.
aaa.
.
đau.
.
aa.
.
đau.
.
ưm.
.
ư! ứ.
.
!”
‘Bạch’ ‘bạch’ ‘bạch’ ‘bạch’ ‘bạch’ ‘bạch’ ‘bạch’ ‘bạch’
Nam Vô Tâm bên kia vẫn điên cuồng nhấp, hắn cúi xuống cả người đè lên người Butterfly rồi hôn loạn lên trên khuôn mặt nàng.
Sau hơn mười phút đau đớn thì Butterfly cơn đau cũng đã dần dần biến mất mà thay vào đó là khoái cảm truyền đến không ngừng từ âm động, eo nàng rung lắc dữ dội trong cơn hứng tình, trên miệng liên tục lải nhải:
“Sướng.
.
aa.
.
a.
.
aa.
.
sướng.
.
sướng quá! aa.
.
ưm.
.
aa! á.
.
!”
‘Phạch’ ‘phạch’ ‘phạch’ ‘phạch’ ‘phạch’ ‘phạch’ ‘phạch’
Sau hơn nhiều lần nhấp điên cuồng của Nam Vô Tâm, bên trong âm động của Butterfly co bóp mãnh liệt, trên miệng liên tục rên rỉ:
“ÁAAA! ta.
.
aa.
.
a.
.
ra.
.
ra.
.
!”
Rồi từ bên một dòng nước ấm từ bên trong âm động của Butterfly bắn ra đến đầu tiểu đệ của Nam Vô Tâm đang nhấp trong đó.
Sau khi tiết thân lần đầu, lí trí của Butterfly dần dần thanh tỉnh, nàng hai mắt dần trở lại bình thường, đập vào mắt Butterfly chính là khuôn mặt tuấn mỹ của nam nhân quen thuộc, bên dưới là tiểu đệ của hắn đang liên tục ra vào bên trong cô bé của mình.
Butterfly đã hiểu điều gì xảy ra, hai hàng lệ lại chảy dài trên khoé mi nàng, trong lúc này đột nhiên trong đầu nàng hiện lên khuôn mặt của Allain nhưng rồi lại biến mất nhanh chóng thay vào đó là thân ảnh của thiếu niên tóc trắng với đôi tai sói.
Butterfly trước đây đúng là có một chút tình cảm với Allain khi hai người chung tổ đội một thời gian, nhưng do Allain đúng kiểu đầu gỗ nên không nhận ra tình cảm của nàng, từ đó mà khi dần dần hai người xa cách mà hình bóng của Allain trong Butterfly dần dần mờ nhạt.
Sau đó Butterfly lại nhìn lên khuôn mặt tuấn mỹ của thiếu niên, hai mắt hắn hơi rực lên bên trong là dục vọng dữ dội, Butterfly ngũ vị tạp trần, bên dưới khoái cảm vẫn luôn truyền đến Butterfly vẫn khóc, sau đó nàng lại đưa tay lên sờ hai gò má của Nam Vô Tâm ánh mắt sâu nhìn thật kĩ hắn.
‘Phạch’ ‘phạch’ ‘phạch’ ‘phạch’ ‘phạch’ ‘phạch’ ‘phạch’
Bên kia Nam Vô Tâm sau hơn hàng trăm cú đâm sau vào tận bên trong hoa tâm của Butterfly thì hắn cũng có dấu hiệu ra, Nam Vô Tâm gầm lên một tiếng: “Haa.
.
ta raa.
.
!”
Rồi nhún sâu hông bắn thẳng vào hoa tâm của Butterfly một dòng sinh mệnh màu trắng.
“ÁAA.
.
aa.
.
ưm.
.
ứ.
.
sướng.
.
!” Bên kia Butterfly cảm thấy Nam Vô Tâm nhấp nhanh hơn rồi một thứ gì đó nóng ấm cũng bắn thẳng vào bên trong mình làm nàng rên lên vì sung sướng.
Sau khi sung sướng lên vì lên đỉnh, Nam Vô Tâm ánh mắt cũng đã phần nào thanh tỉnh, hông đã dừng nhấp, lí trí dần dần được lấy lại.
Nam Vô Tâm nhìn xuống nữ nhân đang nằm bên dưới mình rồi lại nhìn đào huyết chảy đỏ thẫm cả vùng tiểu đệ của hắn, Nam Vô Tâm nhận ra mình vừa cường bạo phá đi trinh tiết của Butterfly, lại nhìn xuống khuôn mặt nàng đang có những giọt nước mắt liên tục lăn dài làm Nam Vô Tâm vô cùng đau lòng, hận chính bản thân mình.
Tay hắn run run đặt lên hai má của Butterfly, ánh mắt áy náy nhìn nàng nói: “T.
.
ta xin lỗi!”
Butterfly thấy hắn cuối cùng cũng thanh tỉnh, cũng uỷ khuất mà khóc thút thít, cái tay liên tục vô lực mà đấm vào người hắn, nàng dù có tình cảm với Nam Vô Tâm đi chăng nữa thì việc thấy mình tiến nhanh với hắn như vậy là không thể.
“Hức hức.
.
!”
Nam Vô Tâm cũng biết, hắn mặc cho Butterfly đánh, khi thấy nàng dần dần nín rồi hắn cũng vòng tay ra sau ôm lấy Butterfly và lòng rồi ân cần nói: “Ta xin lỗi nàng, có đau không.
”
Butterfly nghe hắn hỏi thế lúc đầu lắc đầu, vừa rồi lúc nàng thanh tỉnh thì chỉ có sướng chứ không đau, nhưng nghĩ gì đó Butterfly lại nhanh chóng gật đầu rồi nói:
“Hức, đau.
.
đau lắm đó.
.
”
Nam Vô Tâm nghe vậy cũng dịu dàng lau đi những giọt nước mắt trên mặt nàng rồi nói: “Butterfly nàng yên tâm ta sẽ chịu trách nhiệm với nàng.
”
Nghe hắn nói thế Butterfly cũng yên tâm phần nào, nàng nhắm một mắt liếc hắn nói: “Ngươi có yêu ta không?”
Nam Vô Tâm nghe thế cũng sững sờ, hắn cứ nghĩ Butterfly sẽ hận hắn, nếu không thì cũng bảo cả hai quên đi chuyện này như chưa xảy ra, Nam Vô Tâm nhìn thẳng vào mắt Butterfly nói: “Có, ta từ lần đầu nhìn thấy đã yêu nàng rồi.
”
Butterfly nghe thế trong lòng cũng bớt uỷ khuất đi phần nào, nàng là nữ sát thủ cường ngạnh dám yêu dám hận, vả lại trước đây cũng có hảo cảm với Nam Vô Tâm cộng thêm chính mình đã trao thân cho hắn nên trong thâm tâm nàng chú định cuộc đời mình với Nam Vô Tâm.
Butterfly miệng cũng hơi mỉm cười đầu dựa sát vào người hắn nói lí nhí: “Ngươi, à không, chàng sau này cả đời phải chịu trách nhiệm với ta.
”
Nam Vô Tâm cười cười gật đầu, vuốt ve nhẹ mái tóc vàng suôn mượt của Butterfly hắn nói: “Để ta bù cho nàng.
”
Sau đó hắn cúi xuống dịu dàng hôn lấy đôi môi mềm của Butterfly, nàng bây giờ tâm cũng chỉ có hắn nên cũng ngước lên để cho Nam Vô Tâm hôn lấy.
‘Chụt’
Một nụ hôn nhẹ nhàng nhưng tràn đầy tình cảm được Nam Vô Tâm dành cho nàng, tay hắn bên dưới cũng vuốt ve khắp cơ thể nàng rồi vòng ra sau lưng tuột đi dây áo ngực của nàng.
Bộ ngực to tròn mềm mại của Butterfly hiện ra trước mặt Nam Vô Tâm, hai đầu nhỏ hồng hào vểnh lên trông vô cùng gợi cảm.
Nam Vô Tâm tiến xuống một tay xoa nắn lấy nó, lên trên đôi môi cũng lưu luyến rời khỏi rồi ngậm lấy một bên ngực nàng.
“Ưm.
.
sướng.
.
ư.
.
ư.
.
!” Butterfly sung sướng kêu lên, hay tay vòng qua đầu hắn ghì mạnh xuống ngực mình.
Nam Vô Tâm tiếp tục thực hiện thao tác khi mà tay hắn đã mò xuống bên dưới cởi đi mất nội khố của nàng, một ngón tay tiến vào bên trong âm động ma sát.
“AA.
.
sướng quá.
.
aa.
.
sướng.
.
!” Butterfly khuôn mặt ngước lên rên lên những âm thanh sung sướng vô cùng dâm mỹ.
Sau một lúc Nam Vô Tâm cũng rời tay ra, cởi ra bộ quần áo của mình trải xuống đất rồi để Butterfly nằm lên, hắn nói: “Nàng có muốn không?”
Butterfly hai má đỏ ửng, lúc nãy là do cả hai bị trúng xuân dược nên giờ nàng trần truồng trước mặt Nam Vô Tâm làm nàng thấy thẹn thùng vô cùng, nhanh chóng lấy tay nhẹ nhàng che đi âm động không một sợi lông của mình Butterfly nói: “Vâng, nhưng chàng nhẹ thôi đó.
”
Nam Vô Tâm gật đầu, tiểu đệ của hắn đặt trước âm động của nàng rồi nhún hông cái manh.
‘Phập’
“AA.
.
a.
.
sướng.
.
!” Do vừa nãy phá thân rồi nên lần này Butterfly không còn đau đớn nhiều nữa, còn Nam Vô Tâm thì vô cùng sung sướng vì bên trong Butterfly quá khít, các thịt bên trong ép chặt lấy tiểu đệ hắn.
“Động đi chàng, ta ngứa quá.
.
haa.
.
haa.
.
!” Butterfly liên tục thở dốc thúc giục hắn nói.
Nam Vô Tâm gật đầu bắt đầu nhấp hông, một tay hắn đưa xuống liên tục xoa nắn ngực của nàng.
‘Bạch’ ‘bạch’ ‘bạch’ ‘bạch’ ‘bạch’ ‘bạch’ ‘bạch’ ‘bạch’
“Butterfly nàng khít quá.
.
sướng chết ta rồi.
” Nam Vô Tâm đâm vào mãnh mẽ bên trong nàng, từng thứa thịt bên trong ép chặt lấy tiểu đệ làm hắn sướng vô cùng.
Butterfly cũng vậy, bây giờ cả người thanh tỉnh, cộng với việc chính mình đã yêu Nam Vô Tâm nên sự sung sướng cũng được lên cao, ánh mắt nhìn vào Nam Vô Tâm đầy tình yêu thương nàng rên rỉ:
“AA.
.
ta cũng sướng.
.
aa.
.
sướng chàng ơi.
.
aa.
.
á.
.
mạnh đi.
.
đi chàng.
.
aa.
.
ứ.
.
á! áa.
.
!”
Nam Vô Tâm nghe thế càng đâm ác liệt, hắn cúi xuống sát người Butterfly hôn lấy khắp người nàng, Butterfly hai tay ôm chặt lấy lưng hắn đằng sau hai chân thì quắp lấy hông hắn.
Cảm thấy có gì đó sắp ra, Butterfly âm động run rẩy mãnh liệt, nàng rên rỉ nói:
“Ta ra.
.
aa.
.
chàng ơi! ta! aa.
.
á.
.
sắp ra.
.
ra rồi.
.
ưm.
.
ứ.
.
á.
.
ra cùng ta.
.
nhé.
.
aa.
.
!”
Sau hơn trăm cú nhấp mạnh mẽ Nam Vô Tâm cũng có dấu hiệu bắn ra, hắn yêu thương nhìn lấy Butterfly thở dốc nói:
“Haa.
.
haa.
.
được, ta cũng sắp ra rồi, nàng muốn ở đâu đây?”
“Bên trong ta.
.
aa.
.
a.
.
ưm.
.
ta muốn sinh.
.
sinh con.
.
cho! aa.
.
chàng.
.
a.
.
ta raaaa.
.
aa!” Butterfly nói xong âm động run rẩy kịch liệt, cả hông nàng ưỡn cao lên rồi một dòng âm tinh bắn thẳng đến tiểu đệ Nam Vô Tâm đang cày cấy bên trong.
“Ta cũng raaa.
.
cho nàng sưng bụng.
.
!” Nam Vô Tâm hông ấn mạnh một cái rồi từ tiểu đệ lại một dòng sinh mệnh màu trắng bắn thẳng vào sâu hoa tâm Butterfly.
Sau đó, cả hai người nằm xuống đất ôm nhau để tận hưởng khoái cảm từ lên đỉnh truyền đến, Nam Vô Tâm vuốt ve khắp cơ thế Butterfly rồi trìu mến nói: “Ta yêu nàng, Butterfly!”
Butterfly đầu dựa sát vào người hắn, hai tay ôm chặt lấy hắn không rời, nghe hắn nói thế cũng mỉm cười hạnh phúc nói: “Ta cũng yêu chàng, Vô Tâm!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...