Bên kia, Nam Vô Tâm và ba nữ đang được đưa đến một căn phòng ở trong khuôn viên của Công Hội Mạo Hiểm Giả này.
Khi nãy người nhân viên có hỏi hắn là cần mấy phòng nhưng Nam Vô Tâm nói chỉ cần một phòng thôi.
Khi vào phòng, đây là một căn phòng khá rộng lớn với hai chiếc giường, trong phòng đầy đủ tiện nghi cần thiết, Nam Vô Tâm gật đầu hài lòng, nhưng hắn cũng nghĩ không ra sao Triệu Vân lại ưu ái mình tới mức độ này, Nam Vô Tâm thật sự nghĩ liệu mình có phải Triệu Vô Tâm hay không nữa.
Đến trong phòng thì ba nữ ngay lập tức tìm một chỗ riêng ngồi xuống tu luyện, các nàng đều bảo rằng có thể đột phá.
Thấy vậy Nam Vô Tâm cũng chẳng làm phiền họ làm gì.
Không có gì làm, Nam Vô Tâm đi ra khỏi Công Hội Mại Hiểm Giả xuống đường dạo phố.
Trên đường phố tấp nập vô cùng, có phần hơn cả thành Bạch Xích trước đây.
Đi trên đường có rất nhiều ánh mắt chú ý vào Nam Vô Tâm nhưng sự chú ý của hắn lại dành cho một ông lão mù, hay đúng hơn là đồ vật mà ông lão bày bán ra phía ven đường.
Nam Vô Tâm tiến đến lịch sự hỏi: "Ông lão, cái này bán thế nào?" Nam Vô Tâm chỉ vào một đồ vật hình lập phương có sáu mặt khác nhau, mỗi một mặt có các hoa văn hình vẽ khác nhau nhưng bị lộn xộn.
Nếu ở kiếp trước của Nam Vô Tâm thì đây chính là cái Rubik 3x3 nhưng khác ở cái là sáu mặt ở khối lập phương này không phải sáu màu khác nhau mà là sáu hình vẽ khác nhau.
Nam Vô Tâm cũng bất ngờ không thôi vì không ngờ ở Dị thế giới cũng có đồ vật này.
Nghe thấy âm thanh của Nam Vô Tâm, ông lão mù đưa mặt lên nhìn hắn mặc dù bị mù, gật đầu ông nói: "Vật này ta không bán, nếu cậu có thể giải mã được nó thì ta sẽ tặng cậu miễn phí."
Tuy ông lão này nhìn chẳng ra làm sao nhưng Nam Vô Tâm cảm giác ánh nhìn bằng con mắt mù vừa rồi làm hắn giật mình, hắn kết luận ông lão này không đơn giản.
Nghe ông lão nói như thế Nam Vô Tâm vui mừng, kiếp trước bộ môn Rubik này là một trong những sở trường của hắn, dù sáu mặt không phải màu nhưng cũng không thể làm khó hắn.
Nam Vô Tâm cười nói: "Được, đa tạ ông lão."
Rồi cầm khối lập phương lên và bắt đầu giải.
Những bước lắp cơ bản quá đơn giản với Nam Vô Tâm, lắp dấu cộng bên dưới, hoàn thành tầng một, lắp bốn cạnh tầng hai, rồi lại đến mặt trên của tầng ba và bước cuối cùng hoàn thành nó.
Ông lão mù bên kia thấy Nam Vô Tâm cầm khối lập phương lên thì cười cười lắc đầu, hắn đã nghiên cứu vật này cả trăm năm nay mà không thành.
Hắn là một cường giả vô cùng mạnh mẽ, năm xưa trong một lần tham gia bí cảnh và có được khối lập phương này, từ đó hắn đã dành hết thời gian cho nó, bỏ hết tài sản, sức khỏe nhằm giải được nó.
Nhưng kết quả cũng chỉ là công cốc, hơn một trăm năm không giải được, đôi mắt thì bị mù.
Ông lão đã quyết định buông xuôi, nên ra đây để nhằm tìm người giải mã được khối lập phương này.
Đang trong dòng hồi tưởng, bên tai ông lão lại truyền đến tiếng 'loạch xoạch' của Nam Vô Tâm trên khối lập phương thì khá bất ngờ, ông dù giải mã trăm năm nhưng tay cũng không nhanh bằng hắn.
Nói đùa, Nam Vô Tâm kiếp trước giải một khối Rubik 3x3 thời gian trung bình chỉ có hơn 20 giây mà thôi, nên tay của hắn di chuyển trên khối lập phương rất điệu nghệ.
Sau khi nhìn Nam Vô Tâm lắp, ông lão sững sờ, kinh hãi.
Dù bị mù nhưng qua giác quan bao nhiêu lâu nay của lão, ông cũng đã thấy được Nam Vô Tâm lắp được một mặt của khối lập phương rồi.
Ông lão sao không kinh hãi chứ, ông dù không giải được sáu mặt nhưng cũng có thể tạo ra được một mặt hoàn chỉnh, nhưng mà phải rất rất lâu ông mới có thể.
Thế mà Nam Vô Tâm chỉ một lần duy nhất.
Ông lão run run tập trung quan sát, cảm nhận từng đường tay di chuyển trên khối lập phương rồi lại các hình vẽ hoa văn dần đần thành hình trên khối lập phương, ông lãi kinh hãi không thôi.
Nam Vô Tâm dần dần hoàn thành nốt tầng ba của khối lập phương, các công thức giải được hắn nhớ như in trong đầu.
'Xoạch xoạch' thêm vài lần, khối lập phương sáu mặt cũng hoàn thành, Nam Vô Tâm mỉm cười vui vẻ nhìn ông lão nói: "Ông lão, ta đã giải mã được rồi, món này ta nhận nhé."
Ông lão bây giờ thì như sét đánh ngang tai rồi, cận thận cảm nhận lại sáu mặt của khối lập phương, đúng là đã hoàn thành.
Ông lão hiện giờ vô cùng hoài nghi nhân sinh, một vật mà ông dùng hơn 100 năm để giải mã mà không được mà tên này chỉ tình cơ qua đường mà thôi, hắn lại giải mã được dễ dàng.
Cố nén lại tâm tình kích động, ông lão hơi run run hướng vào Nam Vô Tâm nói: "Tiểu hữu, cậu có thể nói về cách mà cậu giải mã nó không?"
Nam Vô Tâm nghe vậy nghĩ nghĩ gì đó rồi hắn nói: "Ông lão, thiên cơ bất khả lộ, có duyên gặp lại." Nói xong hắn cấp tốc quay đi, hắn cảm giác ông lão này không đơn giản như vậy, Nam Vô Tâm cũng chẳng có thiên cơ nào ở đây cả, hắn không muốn nói cho ông lão là vì các bước để lắp Rubik rất phức tạp, với lại hắn cũng không rảnh để hướng dẫn lão.
Khi Nam Vô Tâm quay đi để lại ông lão một mình nơi đây, ông lão thở dài ra một hơi, trong miệng lẩm bẩm: "Chắc là thiên ý a.." Nói xong ông cũng thu gói lại đồ đạc, biến mất vô hình giữa đường phố đông đúc mà không ai biết.
Bên kia, Nam Vô Tâm tâm tình đang khá vui vẻ khi nhặt được món đồ này, hắn cũng chỉ nghĩ thứ này chỉ đến giải trí mà thôi cho đến lúc nha đầu Quân Nhi hiện lên nhìn hắn và nói:
"Đại ca ngươi ăn gì vận khí tốt quá vậy, lần này thật nhặt được bảo đó."
Nghe thế Nam Vô Tâm quay xuống nhìn khối lập phương với sáu mặt là sáu hoa văn khác nhau, mỗi hoa văn lại là hình thù của thứ vũ khí gì đó trông rất hiện đại.
Không những thế, giữa các rãnh của các ô vuông nhỏ còn hơi ẩn ẩn các đường năng lượng chuyển động mà khi nãy không có, hắn nhìn Quân Nhi nói:
"Ừm, xác thực bất phàm."
"Đương nhiên rồi Đại ca, đây là Cực cấp trang bị đó, chỉ có giải mã được nó như Đại ca vừa làm thì nó mới được mở khóa thôi." Quân Nhi nhìn hắn cười nói.
"Cực cấp trang bị, thật?" Nam Vô Tâm nghe thế giật mình, đi lung tung nhặt được Cực cấp trang bị, Cực cấp trang bị chỉ dưới Siêu Cực cấp mà thôi, đây là vận khí gì đây, Nam Vô Tâm lại nhớ lại ông lão lúc nãy, suy nghĩ thâm sâu một lúc Nam Vô Tâm hiểu ra vẫn đề:
"Ông lão ơi là ông lão, cơ duyên của ông lại đến tay ta, ha ha."
Đang trong cơn phê pha thì Quân Nhi lại hiện lên và nói: "Đại ca đừng vội mừng, thứ này bây giờ chưa phù hợp với Đại ca đâu, với lại nó đang trong quá trình nạp năng lượng."
"Bật mí cho Đại ca nhé, muốn sử dụng được thứ này sau này Đại ca đến Học Viên Cơ Khí Mildar nhé."
Nam Vô Tâm cũng gật đầu hài lòng, có là được rồi còn dùng thì sau này hẵng tính, hắn lại quay sang hỏi Quân Nhi: "Thứ này tên là gì vậy tiểu nha đầu?"
Quân Nhi phình má đáp: "Ta không phải tiểu nha đầu, còn món này tên là Vĩnh Hằng Lập Phương."
Nam Vô Tâm gật đầu, cất đi món đồ này vào trong không gian hệ thống, đạo lý mang ngọc có tội là Nam Vô Tâm biết, khi nãy khối lập phương chưa được kích hoạt, nhưng bây giờ hắn đã giải mã và kích hoạt nó nên có thể bị nhiều cường giả cảm ứng được.
Dạo bước trên phố đến chiều muộn cũng không có gì đặc sắc, Nam Vô Tâm cũng trở về phòng ở của hắn ở Công Hội.
Sau khi vào phòng, ba luồng khí tức mạnh mẽ đập vào mặt hắn.
Nam Vô Tâm vui cười vì đây là dấu hiệu ba nữ đã đột phá thành công, hắn tiến lên chúc mừng các nàng, rồi cũng cảm nhận được khí tức trên người họ.
Kalila và Farah đã đột phá lên Vàng Kim III, còn Hi Vân đã vững chắc bước đến Vàng Kim II cấp.
Trời cũng đã gần tối bốn người cũng nhanh chóng nấu ăn.
Sau khi ăn xong trời cũng đã dần tối, mọi người trong phòng nói chuyện vui vẻ rồi cũng đi ngủ.
Trước khi lên giường, Kalila và Farah hai người ai cũng muốn nằm bên Nam Vô Tâm, sau khi phân định thắng thua bằng kéo búa bao, Kalila đành chịu thua và lên giường nằm bên Hi Vân và Tiểu Dạ.
Còn bên kia Farah cũng hơi hồi hộp lên giường nằm cạnh Nam Vô Tâm, ánh sáng lại tắt, màn đêm dần buông xuống, nằm bên cạnh Farah là Nam Vô Tâm cũng liên tục ăn đậu hũ của nàng làm Farah vừa sướng vừa khổ không thôi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...