Chuyển Sinh Sang Thế Giới Athanor


Hỏi ra mới biết, thì ra là trong thời gian Nam Vô Tâm đi vắng khỏi gia tộc, Mạn Thiên vì muốn nhanh chóng nhất gây dựng gia tộc cho nên đã trở về Vương Đô Mạn Gia và nhờ lực lượng của gia tộc trợ giúp.

Mới đầu, cao tầng và các thành viên bên trong gia tộc đều phản đối chuyện này, họ không đồng ý cho thiên kim đại tiểu thư nhà mình gả đến một cái sơ cấp gia tộc mới thành lập.

Những người phản đối đương nhiên bao gồm cha của Mạn Thiên cũng chính là gia chủ của cao cấp gia tộc Mạn Gia.

Tuy vậy Mạn Thiên cũng chẳng hề nao núng, nàng đã chuẩn bị tất cả, đơn giản chỉ là một bức thư nhỏ gửi cho một trong ba vị viện trưởng tôn quý của học viện Ma Pháp Carano, Thiên Mệnh Thuỷ Sư - Sephera.

Không để nàng chờ lâu, ngay khi đọc xong bức thư, Sephera nhíu máy không vui, liền sử dụng sức mạnh đặc quyền mà Chí Tôn cảnh giới trở lên mới có, xé rách không gian đến tận bên trong đại điện của Mạn Gia.

Khi đến, Chí Tôn uy áp lập tức được Sephera phóng ra phủ xuống toàn bộ Mạn Gia, làm cho cao tầng và gia chủ của gia tộc hốt hoảng như lâm vào đại địch.

Đứng trước hơn chục người đàn ông trong đó có gần mười người là Chiến Tướng cảnh giới, Sephera vẫn ung dung điềm tĩnh, động tác thanh nhã ngồi xuống ghế tại chủ toạ, thản nhiên mà nói: “Hôm nay bản viện trưởng đến đây uống trà, các vị không phiền chứ?”
Mạn Ân, lão cha của Mạn Thiên đương nhiên quen mặt của Sephera, thấy nàng, không nói đến bối phận của hai người mà chỉ bằng tu vi và khí tức trên người Sephera, Mạn Ân cũng liền cung kính chắp tay nói: “Không dám, không dám, được Viện Trưởng tiền bối từ xa đến thăm là vinh hạnh của Mạn gia ta, chỉ là không biết tiền bối đại nhân đại giá quang lâm có gì muốn chỉ bảo chúng ta?”
Sephera gật đầu đầy hài lòng, thái độ cung kính e sợ của đám người này chính là điều mà nàng muốn, Sephera không vội trả lời mà nhàn nhạt vươn tay ra, lấy cốc trà từ trên khay được một nữ hầu đang run rẩy đứng trước mặt dâng lên.

Động tác chậm chạp đưa lên miệng từ tốn thưởng thức…
Đối với hành động quá đáng của Sephera, đám người bên dưới thở mạnh còn không dám, nhất là Mạn Ân, hắn đang suy nghĩ xem rốt cuộc trêu chọc vị đại thần này ở chỗ nào.

“Không tệ!” Sephera thanh nhã nhấp một ngụm trà rồi từ tốn nói ra, ánh mắt quét qua đám người bên dưới một lượt, mỉm cười đầy thâm ý đối với Mạn Ân nói: “Mạn Ân huynh, đừng gọi bản viện trưởng là tiền bối như vậy chứ, ta còn chưa quên năm xưa ngươi cùng Dirak sư huynh là học viên khoá trước ta trong Học Viện Ánh Sáng đâu?”
“Vậy mà Mạn Ân huynh giờ đã trở thành gia chủ đức cao vọng trọng rồi, thật làm bản viện trưởng hâm mộ đâu.

” Nói đến đây, nét cười trên miệng nàng càng đậm, nhưng ý tứ thì lại thâm trầm không rõ.


Mạn Ân nghe đến vậy sao còn không hiểu, Sephera giờ đã là Chí Tôn cảnh giới, mà hắn đâu, theo bối phận đúng ra mới là tiền bối của nàng, nhưng hiện tại, đứng trước Sephera, hắn còn chẳng dám nhìn thẳng.

Cho nên, Mạn Ân chỉ có thể than, sóng sau, đè sóng trước…
Sephera chính là muốn truyền đạt ý tứ như vậy, sóng sau, đè sóng trước…
Mạn Ân thở dài một hơi, ngữ khí vẫn cung kính với Sephera nói ra: “Viện trưởng đại nhân thiên phú tuyệt luân, Mạn mỗ mới là người phải khâm phục, cho nên vẫn là không biết đại nhân đại giá quang lâm có gì chỉ bảo?”
Mạn Ân không tin Sephera đến đây chỉ để uống trà, động tác của nàng từ nãy đến giờ hoàn toàn là thị uy, hắn chắc chắn đàn bà này đến đây có mục đích.

Đúng là vậy, nhưng Sephera rất nhây, nhấp một ngụm ra rồi lại từ tốn nói ra, ngữ khí bên trong còn mang theo chút khổ sở:
“Mạn Ân huynh hiểu lầm bản viện trưởng rồi, ài, bản viện trưởng đơn thuần là muốn đến cùng Mạn Ân huynh tâm sự một số chuyện.


Mạn Ân nghe vậy ánh mắt liền trở nên quái dị, nhưng nó nguy hiểm nhất vẫn là mỹ phụ nhân tóc đỏ bên cạnh hắn, ánh mắt như muốn đánh nhau lườm hắn.

Các thành viên trong gia tộc cũng vậy, ánh mắt quái dị nhìn vào gia chủ của mình.

Mạn Ân mộng bức, biết mọi người hiểu lầm, vội lên tiếng nói: “Khụ, không biết viện trưởng đại nhân có gì muốn tâm sự, ngài cứ nói thẳng, ta sẵn lòng lắng nghe.


Sephera không để ý đám người bên dưới, bắt đầu mở miệng nói: “Chả là bản viện trưởng nhiều năm trước có thu một vị đồ đệ tài giỏi, làm sư phụ như ta đây rất hài lòng.


“Nhưng gần đây, nó làm ta không yên tâm chút nào, nói với bản viện trưởng rằng muốn ra bên ngoài cái gì kiến công lập nghiệp, xây dựng một cái gia tộc gì mà Bách Hoa gì đó.


.

hình như thế.

.


Nghe đến đây, Mạn Ân cùng đám người trong gia tộc có ngu đi nữa cũng biết Sephera muốn đến đây làm gì, gia tộc Bách Hoa chẳng phải là gia tộc mà Mạn đại tiểu thư của họ yêu cầu trợ giúp và muốn gả vào sao.

Mạn Ân toát mồ hôi hột, con mẹ nó, ngày gì đây, hôm trước hắn khinh thường tiểu tử miệng còn hôi sữa vậy mà là đồ đệ vị đại thần này.

Sephera vẫn nói tiếp, bộ dáng trở thành sầu mi khổ kiếm: “Ài, đồ nhi của ta, không biết con đến nơi xa lạ có sống tốt không, không biết có người bên cạnh chiếu cố tốt không, không biết gia tộc có phát triển tốt không, sư phụ phải ở tận học viện Carano xa xôi, chỉ tiếc là không giúp được ngươi rồi…”
Toàn thể trên dưới Mạn gia lúc này đều hoảng một nhóm, bây giờ họ đã hiểu ra, cái tên gia chủ sơ cấp gia tộc si tâm vọng tưởng muốn nhúng chàm đại tiểu thư Mạn gia trong miệng họ mấy hôm trước lại là đồ đệ của vị đại thần này.

Đổi lại nếu là biết sớm, Mạn Ân cùng đám người đã sớm mời thiếu niên kia lên bàn thờ ngang hàng với tổ phụ Mạn gia, ngày ngày cúng bái, hương khói đầy đủ chứ đâu dám khinh thường như vậy.

“… là như vậy đó, không biết Mạn Ân huynh có hiểu cảm giác của ta không, cái cảm giác mà lực bất tòng tâm, không thể tận lực giúp đỡ đồ nhi của mình ấy?” Sephera bộ mặt đau khổ nói ra…
Mạn Ân khoé miệng co giật, nhìn bộ mặt đau khổ kia thôi, nhưng hắn biết, nếu hôm nay hắn không làm được vị đại thần này hài lòng, Mạn gia hôm nay có lẽ khó yên.

Đành làm ra bộ mặt cảm động nói: “Thì ra là vậy, tấm lòng của viện trưởng đại nhân Mạn mỗ đương nhiên hiểu, cũng hiểu được hoàn cảnh của đồ đệ của ngài, quả thực cũng không dễ dàng.



Sephera gật đầu, cảm kích nhìn đối phương nói: “Ừm, Mạn Ân huynh hiểu ra, bản viện trưởng thật vui mừng.


Mạn Ân gật đầu, lúc này có ngu hắn mới không biết nên làm gì, dứt khoát từ trong gọi ra nữ nhi của mình: “Mạn Thiên, ra đây cha có chuyện nói với ngươi.


Không đợi mấy người chờ lâu, Mạn Thiên giống như là trực sẵn ở đó, thấy lão cha mình gọi liền vụt chạy đến, nhưng không phải là đến trước Mạn Ân mà là bên cạnh Sephera, mỉm cười vui vẻ nói: “Viện trưởng, ngài đến rồi.


Sephera thấy Mạn Thiên sau, ánh mắt liền trở nên nhu hoà, mỉm cười nói: “Tiểu Thiên đó hả, dạo này tốt chứ?”
Biết Mạn Thiên cùng với Nam Vô Tâm đồ đệ mình quan hệ, Sephera cũng chẳng khách khí với nàng, nhưng Sephera lại có chút ghen tị với Mạn Thiên, lí do chỉ đơn giản là vì nghĩ Mạn Thiên trong thời gian này được đơn độc ở bên cạnh hắn.

“Vâng, viện trưởng đại nhân ngài mạnh khoẻ!” Mạn Thiên thì lại cung kính lẫn khách khí đối với Sephera nói, dù sao nàng vẫn chưa biết vị này viện trưởng đại nhân đã không ít lần lên giường với tiểu Tâm của nàng, vẫn chỉ đơn thuần nghĩ rằng Sephera là một vị đáng kính sư phụ, hết lòng bao che yêu quý đồ nhi mình.

“Ừm, tiểu Thiên sang bên kia cha ngươi đi, hắn giống như có chuyện muốn cùng ngươi nói.

” Sephera mỉm cười hiểu ý đối với Mạn Thiên nói, hai người này giống như đã luyện tập từ trước, không lộ ra sơ hở.

Mạn Thiên lúc đến trước mặt Mạn Ân, sắc mặt liền không được vui vẻ như vậy, hừ lạnh nói: “Phụ thân, người rốt cuộc có gì muốn nói với ta?”
Mạn Ân khoé miệng co giật, thở dài nghĩ, con gái lớn chính là không giữ được, ngoài miệng trịnh trọng nói:
“Tiểu Thiên, ta đột nhiên thấy quyết định hôm trước của con không phải không được, việc này ta nghĩ lại rồi, ta cho phép con toàn quyền làm chủ, được mang theo tài vận của Mạn gia đến trợ giúp gia tộc Bách Hoa đó.


Mạn Thiên nghe vậy liền vui mừng đắc ý, nhưng ngoài miệng nói ra:
“Hứ, chẳng phải hôm trước cha nói rằng gia chủ đó….



Còn chưa nói xong Mạn Thiên đã bị một mỹ phụ nhân tóc đỏ dung mạo giống nàng đến bảy tám phần tiến lên bịt miệng, nàng là mẹ của Mạn Thiên, mỹ phụ nhân ánh mắt xin lỗi nhìn Sephera, áy náy nói:
“Viện trưởng đại nhân, tiểu Thiên nhà ta đã đồng ý, ngài đừng nghe con bé nói linh tinh.


Mạn Thiên tránh thoát khỏi mẹ mình, nhìn lão cha Mạn Ân, hừ lạnh nói: “Cái gì là nói tinh tinh, ta chỉ muốn thuật lại những lời lão cha cùng với mấy người trong gia tộc hôm trước nói.

” Mạn Thiên ánh mắt sắc bén quét qua một lượt đám đàn ông trung niên trước mặt, họ đều là những thành viên cao tầng trong gia tộc.

Mà đám người, tên nào bị Mạn Thiên nhìn đến khuôn mặt đều tái mét, họ giờ hối hận vô cùng rồi, vậy mà đồ đệ của Chí Tôn cường giả đều dám khinh thường.

“Được rồi, tiểu Thiên, chuyện này tạm thời không muốn tính toán, ngươi đã xác định đồng ý với đề nghị của cha ngươi sao?” Sephera cắt ngang nói, nàng mặc dù rất khó chịu đám người này dám khinh thường sau lưng tiểu tướng công cũng là đồ nhi của mình, nhưng đây cũng là gia tộc của Mạn Thiên, không muốn để làm nàng khó xử.

Mạn Thiên nhìn đám người một lượt, âm thanh cảnh cáo nói ra: “Các ngươi đã nghe chưa, lần sau nếu để ta nghe thấy là ai dám nói xấu đồ đệ của viện trưởng đại nhân, cứ xử theo gia quy mà làm.


Nói với Sephera, Mạn Thiên liền trở thành cung kính nói: “Vâng, tiểu Thiên đã quyết định, mong ngài đồng ý!”
Sephera gật đầu, mỉm cười nói: “Được, nếu có tiểu Thiên ở bên, đồ nhi của ta liền yên tâm!”
Làm xong mọi chuyện, Sephera cũng không vội trở về mà theo lời mời của Mạn Thiên vào thư phòng nói chuyện.

“Viện trưởng đại nhân, cảm ơn người!” Ngay lập tức, Mạn Thiên chắp tay cúi đầu đối với Sephera nói, nếu không có nàng, Mạn Thiên biết mình muốn toàn tâm toàn ý đối với tiểu Tâm không có dễ như vậy.

Sephera cũng bật cười nói ra: “Không có gì, chuyện nhỏ mà thôi, vả lại đây cũng là vì tiểu Tâm, đều là ta phải làm.


Hai người ngồi vào bàn uống nước, nhìn hai nữ nhân xinh đẹp tuyệt mỹ như vậy ngồi với nhau, chẳng ai nghĩ được thân phận của hai người lại là sư phụ cùng đồ nhi bối phận, thực sự thì hai người càng giống hơn một đôi hoa tỷ muội, một bên tuyệt mỹ thánh khiết, một bên quyến rũ động lòng…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui