Thứ nguyên thông đạo kia chuẩn bị đóng lúc đột nhiên bị khựng lại, người bí ẩn thấy vậy vô cùng hốt hoảng, mục đích của hắn đến đây chính là muốn cứu đi Hayate.
Mặc dù Hayate đã gần như phế nhưng sức mạnh Long Hồn bên trong cơ thể hắn có tiềm năng vô cùng lớn, người bí ẩn không muốn con cờ mình dày công bày mưu tính kế cứu trở ra bị hủy hoại.
Hắn cũng không dám xuất hiện chân thân ra bên ngoài bởi vì người bí ẩn cảm nhận được không gian xung quanh đang ẩn giấu một hơi thở mạnh mẽ, mặc dù cảnh giới không hơn hắn nhưng hắn cũng không dám đánh liều.
Hơi thở này tất nhiên là của Nam Tinh Vân, Thánh Nữ của Tháp Quang Minh, sức mạnh của nàng càng không phải thứ có thể đong đếm bằng cảnh giới hiện tại, nàng là được xưng là tuyệt thế thiên tài cho nên ắt phải có chỗ hơn người.
Mà Nam Vô Tâm bên kia nhân cơ hội Phá Không Gian của mình đang làm nhiễu loạn vùng không gian tại vị trí thông đạo, hắn bắt đầu giương lên Vệ Thần Cung, chuẩn bị kéo tiễn thứ ba của Diệt Thế Tam Xuyên Tiễn.
Nam Vô Tâm đang kích hoạt lên Thần Long Chiến Thân cho nên nhục thân vô cùng cứng cáp, lực lượng dung hợp được hắn truyền vào thân cung, ngoài ra còn có thêm cả Thần Long Chi Lực làm cho cỗ lực lượng càng thêm phần cường đại.
Hắn bắt đầu kéo căng dây cung, nhắm thẳng vị trí của thông đạo thứ nguyên kia gầm lớn một tiếng: "Tam Tiễn: Loạn Diệt Vô Tận Tiễn!!!"
Phăng!
Nam Vô Tâm thả dây cung ra lúc, cỗ năng lượng trên thân cung hóa thành trăm ngàn mũi tên ồ ạt bắn ra, mỗi mũi tên mang theo năng lượng khổng lồ bắn tan mọi vật thể.
Phanh.
.
phanh.
.
phanh.
.
Hàng ngàn mũi tên như vũ bão bắn ra thẳng đến vị trí của thông đạo thứ nguyên, xuyên vào bên trong tàn phá mọi thứ trên đường đi của chúng.
Ầm.
.
ầm.
.
Nam Vô Tâm và mọi người đương nhiên chẳng nhìn thấy bên trong khung cảnh như thế nào, chỉ biết thông đạo thứ nguyên kia rung chuyển dữ dội, không gian như muốn vỡ tan ra, hỗn loạn vô cùng.
Phốc.
.
!
Người bí ẩn cuối cùng không chịu nổi mà phun ra một ngụm máu tươi, hắn ánh mắt căm giận xen lẫn kinh hãi không tả nổi nhìn vào Nam Vô Tâm, người bí ẩn cắn răng một lúc sau đó lấy ra từ nhẫn trữ vật một tấm lệnh bài, không do dự mà bóp nát.
Hưu!
Bên ngoài, Nam Vô Tâm chỉ thấy hàng ngàn mũi tên của mình không ngừng bắn ra tàn phá thông đạo thứ nguyên, điều này khiến cho vùng không gian kia đã nhiễu loạn này lại càng tan hoang hơn.
Đột nhiên Nam Vô Tâm nhíu mày, hắn cảm nhận được khí tức của Hayate bên trong thông đạo đã biến mất, Nam Vô Tâm vội chạy lên tung một chưởng vào bên trong thông đạo.
Oành.
.
Chẳng có gì diễn ra mà chỉ để lại dư âm vang dội trong không khí, Nam Vô Tâm tức giận hét ầm lên: "Aaaa! khốn khiếp! Vậy mà để hắn chạy thoát!"
Nam Vô Tâm ánh mắt hơi đỏ lên căm giận nhìn về phía thông đạo, Hayate chạy được người bí ẩn cứu thoát khiến hắn rất tức giận, dù sao thì hắn đã có thể kết liễu được đối phương, sau đó ngon lành hấp thu sức mạnh của một tên Chiến Tướng cảnh giới, hiện tại đối phương chạy mất, mọi cố gắng của hắn từ nãy đến giờ xem như vô ích.
Phốc.
.
!
Nam Vô Tâm lửa giận công tâm phun ra một ngụm máu tươi, hắn hơi khụy xuống đưa tay ôm ngực, trạng thái Thần Long Chiến Thân cũng biến mất đi, Nam Vô Tâm ngay lập tức cảm nhận được cơ thể từng bộ phận cơn đau rã rời.
Bất Hủ Thánh Quang cũng tan đi toàn bộ, Diệt Vực thu lại, Vô Song Đế Vương cũng không còn uy thế, Nam Vô Tâm cả người ngã nhào xuống đất, không hôn mê mà thở dốc mệt mỏi.
Vệ Thần Cung rơi xuống đất, do không còn năng lượng dung hợp cung cấp nên nó mất đi khí thế kinh người.
Nó tự hóa thành một đạo tàn ảnh rồi biến mất vào bên trong nhẫn trữ vật của Nam Vô Tâm.
Nam Vô Tâm hiện tại trong người chẳng còn chút khí lực nào, linh lực và sức mạnh trong người cũng cạn kiệt, thậm chí dù cho một đứa trẻ lên mười cũng giết được hắn.
Mà bên kia, Nam Tinh Vân thấy cảnh này cũng thở ra một hơi, xác nhận Nam Vô Tâm không có chuyện gì, xung quanh cũng không còn địch nhân, ánh mắt phức tạp nhìn Nam Vô Tâm một lúc rồi lặng lẽ rời đi.
Đám người bên dưới cũng nhanh chóng chạy ra vị trí của Nam Vô Tâm, Bố Duy như tia chớp phóng đến bên cạnh hắn, đỡ lấy Nam Vô Tâm dậy ân cần nói: "Ân nhân, người sao rồi, người không có chuyện gì chứ, để tiểu Duy chữa thương cho người!"
Nam Vô Tâm nhìn ánh mắt tên Bố Duy nhìn mình, ngay lập tức cảm thấy ác tâm, nếu còn trên người còn sức mạnh chắc chắn hắn đã đánh tên này bay ra xa trăm mét.
Bố Duy thấy nét mặt Nam Vô Tâm trầm xuống, lại càng hốt hoảng, lo lắng không thôi nói: "Ân nhân, người phải chết sao, đừng lo, tiểu Duy sẽ cứu người mà.
.
"
Nam Vô Tâm thiếu chút phun ra một ngụm máu tươi, may mà có Hoa Tư Vũ nhanh chóng chạy đến, một chân đá bay Bố Duy ra xa, ghét bỏ nói: "Mẹ nó, đi ra chỗ khác!"
Hoa Tư Vũ dịu dàng đỡ lấy hắn vào người mình, cảm nhận đồ mềm mại cùng mùi hương dễ chịu từ người nàng, Nam Vô Tâm mới dễ chịu sắc mặt hòa hoãn đôi chút.
Hắn mở miệng yếu ớt nói: "Tư Vũ, đưa ta ra bên ngoài thôi!"
Hoa Tư Vũ nghe vậy gật đầu, không còn bộ dáng tùy tiện bá đạo nữa mà dịu dàng đỡ lấy hắn bên người, ngữ khí quan tâm săn sóc giống như hiền thê nói: "Ngươi không sao chứ?"
Nam Vô Tâm lắc đầu đáp: "Không sao, nghỉ ngơi là tốt.
"
Hoa Tư Vũ dìu Nam Vô Tâm đi được một đoạn thì đụng phải Yue phía trước, nàng tiến lên nhìn Nam Vô Tâm lo lắng nói: "Ngươi thật sự không sao à? Trông không được tốt cho lắm.
"
Nam Vô Tâm cố gắng nặn ra một nụ cười nói: "Không sao mà, nghỉ ngơi là được!"
Yue gật đầu yên tâm, lại nhìn Hoa Tư Vũ và hắn hai người bộ dáng thân mật, trong lòng có chút ghen tuông, thế là liền tiến đến bên còn lại của Nam Vô Tâm đưa lên tay của hắn khoác lên vai mình mà dìu đi.
Cả hai người đều bất ngờ với hành động của nàng, Hoa Tư Vũ thì thở phì phò nói: "Này, cô là công chúa cao quý chẳng phải luôn giữ gìn thân thể vàng ngọc của mình sao, ở gần một nam nhân thế này không tốt cho danh tiếng lắm nhỉ?"
Yue có chút buồn cười bộ dáng của Hoa Tư Vũ, lắc đầu cười nói: "Ai nha, nếu vậy thì chẳng phải ta không gả được ra ngoài rồi? Nam công tử, ngươi sẽ cưới ta sao?"
Hoa Tư Vũ hai mắt trừng lớn, tức giận hậm hực một lúc không biết nói gì, ánh mắt đột nhiên dừng lại trước ngực Yue, mở miệng khinh thường nói:
"Hừ, tên này có hai cô vợ, cả hai đều ngực rất lớn, ngực nhỏ như cô hắn mới không thèm lấy đâu!"
Nghe vậy Yue nguyên bản đang cười tươi sắc mặt liền tối sầm lại, nàng nhìn xuống ngực mình rồi lại nhìn sang phong cảnh núi non hiểm trở của Hoa Tư Vũ, nghiến răng nghiến lợi phun ra một câu:
"Thì sao? còn hơn ngực to bạo lực vô não.
"
Hoa Tư Vũ bắt được điểm yếu của đối phương, bộ dáng dương dương tự đắc, nàng còn cố tình ưỡn ngực lên giống như khiêu khích Yue, mở miệng lắc đầu nói:
"Ài, tiểu thiếu nữ chưa phát triển!"
Yue lửa giận thao thiên, do đang dìu lấy Nam Vô Tâm không tiện ra đại chiến ba hiệp với Hoa Tư Vũ nên tiếp tục phun ra một câu:
"Hừ, ta có nữ bằng hữu ngực còn so với cô lớn, đến lúc đó giới thiệu cho hắn!"
"Ài, vẫn là thiếu nữ ngực nhỏ!"
"Hừ, ngực to vô não.
"
"! "
Nam Vô Tâm hiện tại nhức đầu cực kì, mặc dù đang được hai mỹ nữ dìu dắt, mùi hương dịu nhẹ không ngừng thoang thoảng qua khe mũi nhưng hai mỹ nữ lại cãi nhau không ngừng.
"Khụ khụ.
.
!" Nam Vô Tâm đột nhiên giả bộ khụy xuống, ho khan kịch liệt như bệnh tuổi già, bộ dáng thương tâm sắp chết.
Hoa Tư Vũ và Yue đang đấu khẩu không ngừng thấy vậy liền quay ngoát trở về, ánh mắt lo lắng cúi xuống vuốt ve người hắn nói:
"Này, ngươi sao vậy?"
"Mệt mỏi sao, xuống nghỉ ngơi một chút chăng?"
Nam Vô Tâm lắc đầu, làm ra bộ dáng giống như cao tuổi lão nhân giấu diếm con cháu mình bệnh trạng nói: "Khụ, không sao mà, hai người không cần lo lắng cho ta, nghỉ ngơi liền tốt.
.
"
Hoa Tư Vũ thấy vậy lại càng lo lắng, nhìn Nam Vô Tâm thảm trạng nàng làm ra quyết định nói:
"Ngươi cũng đừng sính cường, lát nữa khi về doanh trại liền trở về phòng của ta, đích thân ta chăm sóc cho ngươi ha!"
Yue nghe vậy liền cắt ngang nói: "Ngực lớn, cô suốt ngày chỉ có đấm đấm đá đá làm sao biết chăm sóc người, vẫn là để ta đi, đưa Nam công tử về doanh trại của ta, đích thân bản công chúa chăm sóc!"
Hoa Tư Vũ ánh mắt híp lại, hừ lạnh nói: "Nam Vô Tâm là người của Khởi Nguyên Vệ ta, thân là đội trưởng, đương nhiên ta phải có trách nhiệm chăm sóc cho đội viên của mình.
Việc này không cần công chúa nhọc tâm.
"
Yue không bỏ cuộc nói: "Nam công tử có ân Huyền Long Vệ ta, lại còn cứu ta một mạng, bản công chúa chăm sóc cho hắn chẳng phải là lẽ thường tình sao?"
"Vẫn là để ta đi, công chúa xuất thân cao quý, sao dân nữ dám phiền lòng công chúa chuyện này?"
"Để bản công chúa thôi, trong cung ta thường đọc sách viết văn, có chút tìm hiểu qua về y thuật, có lẽ có ích với Nam công tử hơn.
"
"Để ta!"
"Không, là bản công chúa!"
"Không cần, ta tốt hơn!"
"Để bản công chúa!"
"! "
Hai người lời qua tiếng lại, chẳng mấy chốc thành cái chợ, thế nên thành ra cảnh tượng Hoa Tư Vũ lúc này không còn bộ giáp cồng kềnh trên người lộ ra dung nhan tuyệt mỹ kéo lấy một bên tay của Nam Vô Tâm, một bên tay còn lại thì là Yue, lúc này do chiến đấu kịch liệt khi trước cũng đã mất đi lớp giả nam trang mà hiện ra tấm dung nhan xinh đẹp đoan trang cũng đang không ngừng kéo lấy tay hắn.
Tôn Hinh phía sau thấy cảnh này cũng không ngăn cản mà chỉ lắc đầu cười trừ, hiện tại bà thấy công chúa của mình thật vui vẻ, không giống như trong hoàng cung lúc nào cũng phải lo toan tranh đấu, cảnh giác bốn phương:
"Công chúa xem ra thay đổi thật rồi, còn với người khác tranh dành tình nhân, ha ha.
.
!"
Đám người Đồ Hách, Hổ Lâm Hùng, Lộc Dương,! Đang trên đường trở ra cùng đoàn người thấy vậy cũng lộ ra nét cười, hoài niệm nói: "Tuổi trẻ thật tốt!"
"Ừm, Nam công tử thiên phú mạnh mẽ, chiến lực siêu quần bên người có giai nhân làm bạn là chuyện thường tình.
"
"Hừ, lúc còn trẻ Hổ gia ta cũng không thiếu phong lưu đâu.
"
"Ha ha ha.
.
"
"! "
Còn thanh niên Bố Duy, lúc này chỉ đi lủi thủi một mình trong góc, hàm răng cắn chặt, một tay ôm mông xoa xoa đau đớn, ánh mắt căm giận cùng ghen tị nhìn Hoa Tư Vũ và Yue hai nữ.
Nam Vô Tâm nếu thấy được điều này chắc chắn sẽ ác tâm mất mười ngày rồi lại hành hung tên này một trận, sau đó lại chất vấn Tháp Quang Minh bồi dưỡng ra thể loại không có đức hạnh giáo đồ.
Nam Vô Tâm lúc này chắc chắn là người khổ nhất, toàn thân mệt mỏi rã rời sau trận chiến với Hayate, hiện tại còn đang bị hai mỹ nữ từ hai bên đối nghịch không ngừng dùng thân thể của mình kéo co, khuôn mặt đau đớn bất đắc dĩ nói: "Ài, nếu có Hi Vân lão bà ở đây thì tốt.
"
Đoàn người sau trận đại chiến dài cũng hành quân trở ra, nhân số có mất mát nhưng chung quy vẫn là chiến thắng dành đến với họ, toàn quân Dị tộc bị diệt, thủ lĩnh, tướng quân cũng bị trảm không sót một tên, điện chủ thì bị huyết ngược cho thê thảm buộc một đại nhân vật phải xuất hiện và cứu hắn đi.
Mà những điều này không thể không nhắc đến công lao vĩ đại của Nam Vô Tâm!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...