Bên dưới, hai tên thủ hạ của Hayate với sức mạnh Đại Cao Thủ hậu kì của mình rất nhanh đuổi xuống giết đến bên dưới, một tên đảm nhiệm tấn công tiêu diệt đám người Đồ Hách cùng Bố Duy, một tên truy đuổi theo Yue cùng Hoa Tư Vũ đang rút lui.
"Không được, đứng lại cho ta!" Thấy có kẻ đuổi theo về phương hướng của Tôn Hinh, Đồ Hách tức giận hô lên muốn đuổi theo, nhưng chưa kịp bước đã bị một kẻ hắc y khác cản trước mặt.
Tên thủ hạ này của Hayate cũng là một nhẫn giả, cho nên hắn chẳng nói gì nhiều với kẻ địch của mình, mà tại trong mắt hắn, đám người trước mặt này chẳng khác nào những kẻ sắp chết: "Chết!"
Lãnh lẽo âm thanh vang lên, nhẫn giả hắc y kia bộ pháp quỷ dị lao đến tấn công đám người, trên tay hắn cầm một cây dao găm Kunai tuy nhỏ bé nhưng vô cùng sắc bén.
Bên này đám người Đồ Hách, Hổ Lâm Hùng, Lộc Dương và Bố Duy tuy trọng thương nhưng nhân số đông hơn rất nhiều, chưa kể còn có chừng 10 tên Đại Cao Thủ cảnh giới khác, cho nên tên nhẫn giả hắc y kia muốn tiêu nhanh diệt gọn là không thể.
Vả lại Đồ Hách dù sao cũng là một tên Đại Cao Thủ hậu kì, không thua kém gì tên nhẫn giả hắc y này, cộng thêm trên người chỉ thương nhẹ, tuy không còn bộ cơ giáp Đồ Ma nhưng chống trả cầm cự tên nhẫn giả này cũng không có gì khó.
Chiến đấu lại lần nữa nổ ra, do hắc y nhân là một nhẫn giả, sở trường là đánh lén và mai phục, bộ pháp quỷ dị khó lường cho nên đám người bên này quyết định đứng tụm vào nhau thành một khối, đưa lưng về phía nhau, ánh mắt canh chừng bốn phía.
Không chỉ vậy là lão nhị Hổ gia, Hổ Huyền Vu sở trường cũng là ẩn nấp và đánh lén, chiến đấu trong bóng tối, hắn có thể không ít lần phóng ra những châm độc ám khí về phía hắc y nhân ẩn núp, tuy không tổn thương được hắn những chí ít làm nhiễu loạn bước đi của hắn rất nhiều.
Nhưng thủ hạ của Hayate không chỉ có mình người này, vẫn còn một tên hắc y nhẫn giả nữa được cử đi, tên này không tấn công đám người Đồ Hách mà phi thân đuổi theo phương hướng Tôn Hinh mang theo Yue cùng Hoa Tư Vũ rút lui.
Tôn Hinh đang mang theo công chúa cùng Hoa Tư Vũ bằng tốc độ nhanh nhất phi thân về phía cửa động, chợt bà nhíu mày lại, Tôn Hinh đột ngột uyển chuyển lướt sang một bên né tránh.
Phập!
Một mũi dao găm phóng đến và cắm vào ngay vị trí cũ của Tôn Hinh, Tôn Hinh sau đó dừng lại, đứng trước người công chúa và Hoa Tư Vũ giống như bảo hộ hai người, ánh mắt cảnh giác nhìn về một phía.
Theo đó một thân ảnh hắc y quỷ dị xuất hiện ngay tại vị trí cây dao găm kia, thu lại cây Kunai về phía tay của mình, chẳng nói chẳng dằng gì mà lao vào tấn công Tôn Hinh ba người.
Tôn Hinh ánh mắt ngưng trọng vô cùng, nhận ra người trước mặt này khí tức đã đạt đến Đại Cao Thủ hậu kì cảnh giới, nếu không phải Tôn Hinh là Chiến Tướng sơ kì hàng thật thì khó mà nhận ra, dù sao thì hắc y nhân này là một nhẫn giả, có thủ pháp ẩn nặc khí tức vô cùng tốt.
Tôn Hinh cũng không nhiều lời, biết kẻ đến chính là địch muốn giết ba người cho nên cũng ra đòn tấn công, nếu Tôn Hinh ở trạng thái toàn thịnh, hắc y nhân này có mơ cũng không thể đuổi kịp bà, và nếu đánh thì Tôn Hinh cũng có thể nhẹ nhõm giải quyết, nhưng hiện tại Tôn Hinh đang trọng thương chưa hồi phục, chưa nói trước được điều gì!
Với một đòn hắc y nhân đánh đến, tuy uy lực không cao nhưng Tôn Hinh không dám coi thường, vì lối đánh của hắn vô cùng hiểm độc, thoát ẩn thoát hiện, quỷ dị khó lường.
Tôn Hinh vận lực, một quyền tung ra tấn công: "Thiết Thổ Cương!" Một lớp đất đá lập tức bao phủ lấy nắm đấm của Tôn Hinh, bà vận sức tung ra một quyền nhắm thẳng đến vị trí của hắc y nhân.
Oành!
Chỉ thấy đất đá tại vị trí đó bị đánh tung tóe còn thân ảnh hắc y nhân thì chẳng thấy đâu, Tôn Hinh giật mình, chợt bà cảm nhận được sau lưng một cỗ sát ý lạnh người, vội vận lực lần nữa quát lên:
"Đại Thổ Hàng Lâm!"
Đất đá đằng sau lưng Tôn Hinh chợt trỗi dậy, nhanh chóng vươn lên tạo thành một cỗ lá chắn cứng cáp.
Ầm.
.
Sau đó thân ảnh hắc y nhẫn giả cùng với cây dao găm của mình tấn công một đòn sắc bén vào lớp lá chắn, ngay lập tức khiến nó vỡ ra tan tành, Tôn Hinh theo đó mà cũng bị lui ra sau một đoạn.
Phốc.
.
!
Phun ra một ngụm máu tươi, Tôn Hinh cảm nhận thân thể thương thế càng nặng, linh lực trong người gần như cạn kiệt, ánh mắt căm giận mắng một tiếng: "Khốn khiếp!"
Mà Yue cùng Hoa Tư Vũ đứng đằng sau Tôn Hinh lúc này vô cùng tuyệt vọng, nhất là Yue khi mà Tôn Hinh chính là thuộc hạ thân cận nhất của nàng, tình cảm cũng rất sâu, ngữ khí lo lắng cùng tự trách hô: "Hinh bà bà, không sao chứ?"
Yue tự trách mình quá gấp gáp khi mà tự thân xuất mã đến nơi đây để gặp Nam Vô Tâm, việc nàng đến đây là bí mật, cho nên không có sự bảo hộ của các cường giả Long Chi Quốc, dù sao thì trong hoàng thất tranh đấu vô cùng khốc liệt, nàng không muốn hành động của mình lọt vào tai mắt của đám hoàng huynh, hoàng đệ!
Tôn Hinh nghe vậy trong lòng vô cùng ấm áp, nhưng ngoài miệng vẫn mạnh mẽ nói: "Công chúa, thuộc hạ nhất định phải bảo vệ người an toàn trở ra, để thuộc hạ cầm cự tên này!"
Nói rồi bà lần nữa lao đến tấn công, nhưng khi này Tôn Hinh giống như đèn dầu đã cạn, làm sao có thể chống đỡ với tên nhẫn giả Đại Cao Thủ hậu kì kia chứ, bà ta lại lần nữa bị đánh trở ra, không những thế lần này còn thảm hại hơn lần trước.
Ầm.
.
Tôn Hinh ngã quỵ ra đất, trên người khí tức suy kiệt, tuy vậy bà vẫn cố gắng ngước mặt về phía Yue yếu ớt hô: "Công chúa mau chạy!"
Nằm trong người Yue là Hoa Tư Vũ cùng cố gắng dãy dụa, ngữ khí cố tỏ ra mạnh mẽ nhưng vẫn yếu ớt hô: "Hóa ra ngươi ra công chúa Long Chi Quốc à? Ngươi mặc kệ ta đi, lão nương đến nước này rồi chết cũng không sao, còn ngươi mau chạy, mạng ngươi so với ta đáng giá hơn!"
Yue lúc này khuôn mặt vô cùng không cam lòng, nàng nhìn một bên thuộc hạ của mình đến lúc sinh tử cận kề vẫn muốn bảo vệ mình, một bên là nữ nhân quen biết chưa lâu thương thế thảm trọng cũng muốn tạo cơ hội cho mình chạy thoát.
Nàng tê tâm liệt phế hô lên một tiếng đau đớn: "Không, ta sẽ không bỏ mặc một ai!" Nói rồi nàng bất chấp cơ thể cũng bị thương không nhẹ của mình mà lao lến muốn sống má với tên nhẫn giả kia.
Trên tay bung ra cây ngọc phiến, đây chính là Cao cấp trang bị Ngọc Sương Thiết Phiến, một cây quạt không chỉ để dùng để tạo gió mát mà còn dùng để giết người.
Nàng triển khai Ngọc Sương Thiết Phiến, một đài ngọc phiến to lớn gồm sáu cánh xuất hiện sau lưng nàng, ngọc phiến sáng lên ánh sáng màu xanh ngọc, từ trong đó không ngừng lưu chuyển từng nguồn năng lượng mạnh mẽ
Yue niệm lực rồi ngắm thẳng về phía tên nhẫn giả, vung ra Ngọc Sương Thiết Phiến trên tay quát lớn một tiếng đầy bá khí: "Cát Giang Sơn!!"
Theo đó hai luồng ngọc phiến được Yue phóng ra theo đường vòng cung, tên nhẫn giả thấy vậy tưởng rằng nó sẽ không trúng mình cho nên không tránh né mà lao đến tấn công Yue.
Nhưng biến cố lại xảy ra, hai luồng ngọc phiến bắn theo hình vòng cung lại giao nhau tại một điểm cuối, tên nhẫn giả bị bất ngờ không kịp né tránh cho nên lãnh toàn bộ hai đạo ngọc phiến sắc bén.
Phốc.
.
!
Phun ra một ngụm máu tươi, nên nhẫn giả với bản năng của mình lui ra một đoạn tránh xa tầm của Yue, nhưng hắn chưa kịp định thần lại thì Yue lại lần nữa thi triển pháp lực, âm thanh mang đầy vương giả khí chất quát lớn:
"Hừ, biết ngươi sẽ ở đó, Trảm Thiên Địa!!!"
Lại là hai luồng ngọc phiến được nàng tung ra, nhưng lần này tốc độ của nó còn nhanh hơn trước, chưa kể tầm tấn công cũng được đẩy mạnh, phóng thẳng đến vị trí của tên nhẫn giả.
Hưu.
.
Tên nhẫn giả đã có kinh nghiệm từ lần trước, không dám coi thường mà ngay lập tức né tránh, nhưng trên người ám thương chưa dứt cho nên chỉ có thể né đi một đạo ngọc phiến.
Xoẹt.
.
Cảm nhận trên thân vết thương không nhẹ, tên nhẫn giả ánh mắt dần trở nên nghiêm trọng, hắn không ngờ mấy người trọng thương sắp chết này lại làm được đến như vậy, khuôn mặt trở nên âm lãnh, hắn quyết đinh phải giải quyết nhanh chóng ba người này.
"Nhẫn Thuật - Định Sát!" Nhẫn giả hắc y niệm lực quát khẽ một tiếng, sau đó cả thân thể như thuấn với tốc độ cực nhanh, lao đến vị trí của Yue chuẩn bị tung ra một đòn tuyệt mệnh.
"Không ổn!" Cả Hoa Tư Vũ và Tôn Hinh nằm bên dưới thấy cảnh này không nhịn được mà thốt lên lo lắng, tốc độ của hắc y căn bản là quá nhanh.
Nhưng trái lại, đối mặt với hắc y nhân lao đến, Yue vẻ mặt vẫn vô cùng hờ hững, phong thái ung dung không đổi, asnh mắt bình tĩnh đến lạ thường.
Chợt đồng tử của Yue sáng lên màu vàng kim, ánh mắt hàm chứa sự uy nghiêm của bậc Đế Hoàng, nàng gập cây ngọc phiến trên tay mình lại rồi quát một tiếng đầy bá khí: "Đạo Quân Vương!!!"
Một luồng sức mạnh khí thế từ đài ngọc phiến đằng sau lưng nàng phát ra bắn thẳng về phía trước, tên nhẫn giả đang lao đến với tốc độ cực nhanh ấy vậy mà lại bị luồng khí thế này cản lại, khiến hắn lùi ra sau một bước.
Còn Yue sau đó uyển chuyển thân hình lùi ra sau một đoạn, tránh thoát đi công kích chết người của nhẫn giả hắc y.
Chưa hết, nàng kích phát nội tại sức mạnh của mình, niệm lực rồi vung quạt hô lên: "Vương Quyền - Toái Thương Khung!!!"
Một luồng đến tận bốn đạo ngọc phiến được Yue bắn ra theo hình vòng cung, nó lao với tốc độ vô cùng nhanh, mỗi đạo ngọc phiến lại càng là sắc bén chết người.
Tên nhẫn giả kia đang bị Đạo Quân Vương của Yue cản lại một nhịp, không kịp né tránh được lần công kích của Yue, chỉ có thể trở mắt nhìn đến bốn đạo ngọc phiến phóng đến.
Xoẹt! !
Phốc.
.
!
Tên nhẫn giả lãnh trọn bốn đạo ngọc phiến, trên thân thủng ra lỗ máu sau đó phun ra máu tươi và ngã xuống.
Giết được tên nhẫn giả này cho thấy sức mạnh của Yue cũng không phải nằm ở hạng tầm thường, phải biết nàng mới chỉ là Đại Cao Thủ trung kì, kém tên kia một bậc, không những thế trạng thái của nàng lúc này còn không phải toàn thịnh.
Phốc.
.
!
Nhưng vì thế mà Yue sau đó cũng phun ra một ngụm máu tươi, khuôn mặt hư nhược yếu ớt, cuối cùng không chống đỡ được nữa mà ngã xuống hôn mê đi!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...