Claudia, Annette và Sephera chúng nữ đang lo lắng hồi hộp đứng bên ngoài thì lạch cạch âm thanh mở cửa vang lên, đi từ bên trong ra hai bóng người.
Nam Vô Tâm dìu dắt bên người Allard Kalila trên khuôn mặt nàng là vẻ hư nhược, uể oải xuất hiện trước mắt đám người.
Trong lúc họ đang định tiến đến gần Kalila hỏi thăm, an ủi thì Kalila đột nhiên quỳ xuống, nàng quỳ hai gối xuống trước mặt đám nữ nhân, trên khuôn mặt áy náy nói: "Ta xin lỗi đã liên lụy và phiền phức đến mọi người, xin lỗi vì đã giấu diếm mọi người về thân phận thật gián điệp, ta thành thật xin lỗi!"
Farah là người nhanh nhất tiến đến ôm lấy Kalila, nàng và Kalila ngoài là tỷ muội chung giường ra thì còn là hai người bạn vô cùng thân thiết và gắn bó với nhau, Farah khóe mắt đã hơi ươn ướt nói: "Không sao, cậu không sao là tốt rồi!"
Sau đó mọi người cũng tiến đến an ủi Kalila, bầu không khí vô cùng thân tình và ấm áp, Nam Vô Tâm cũng đã tâm sự đủ điều với Kalila nên không ở lại đây phá hỏng bầu không khí của họ.
Đến đây thì mọi việc đã được giải quyết toàn vẹn, Đấu Trường Vinh Quang dư âm đến đây triệt để kết thúc, Nam Vô Tâm có thể tập trung vào mục tiêu mới của mình.
!
Vực Hỗn Mang,
Bên trong căn mật thất u tối dưới lòng đất, U Ảnh sư phụ của Kalila đang nhắm mắt ngưng thần, khoanh chân tĩnh tọa ngồi vận công tu luyện thì đột nhiên cảm nhận được điều gì đó.
Ả mở mắt ra rồi phun ra một ngụm máu tươi: "Khụ khụ!" U Ảnh khuôn mặt đau đơn, ánh mắt oán độc lẩm bẩm: "Mẹ kiếp, Khống Hồn Tâm trên người con nhỏ đó đã bị nhổ ra rồi!"
Từ lần trước bị Nam Vô Tâm tiêu diệt một mảnh U Hồn sau đó, U Ảnh vẫn chưa bình phục hoàn toàn, cộng thêm lần này Khống Hồn Tâm bị Bất Hủ Thánh Quang tịnh hóa, phản phệ lại ả khiến U Ảnh không được ổn cho lắm.
Cũng may là Nữ Hoàng Bóng Đêm - Veera miện hạ đại nhân không có trách phạt ả mà chỉ bảo ả lấy công chuộc tội, nếu không U Ảnh biết nếu chịu thêm hình phạt của Veera miện hạ đại nhân: Không chết cũng phế!
U Ảnh càng kinh ngạc hơn là, trong mấy năm ở chung, ả đã dày công để cho Khống Hồn Tâm bám sâu vào linh hồn của Kalila, thậm chí có thể đến mức gọi là thâm căn cổ đế, U Ảnh tự tin rằng không ai có thể giải được.
Vậy mà bây giờ, sợi dây liên kết của ả và Khống Hồn Tâm trong linh hồn của Kalila bị đứt, khiến ả còn bị phản phệ lại không nhẹ!
U Ảnh đầu bù tóc rối, khuôn mặt vặn vẹo đến cực điểm hét lên: "AA, con tiện nhân khốn khiếp, có ngày ta sẽ giết ngươi, còn cả thằng nhãi ranh tóc trắng đó nữa!"
"Phốc!" U Ảnh lại phun ra thêm một ngụm máu tươi, lí do có thể là do kích động quá mức, ả hít sâu một hơi lấy lại bình tĩnh, ngồi trở lại tĩnh tọa nhắm mắt ngưng thần vận công.
Ả ta biết hiện tại với cơ thể tàn tạ của mình không thể làm được điều gì, U Ảnh lần này định sẽ quyết tâm toàn lực dưỡng thương, ả ta dù sao cũng là Chiến Tướng trung kì cảnh giới, nếu toàn thịnh sẽ dư sức giết Nam Vô Tâm và Kalila.
!
Nhiều ngày sau, Nam Vô Tâm đứng bên cạnh là Mạn Thiên đang đứng đối diện với chúng nữ, Nam Vô Tâm hôm nay quyết định sẽ lên đường xuất phát về Romain nội quốc, hắn bắt đầu hành trình kiến công lập nghiệp của mình.
Nam Vô Tâm định sẽ đi một mình nhưng Mạn Thiên nhất quyết muốn đi cùng hắn, Nam Vô Tâm mừng con không kịp, nàng là người có kiến thức vô cùng uyên bác, nếu có Mạn Thiên trợ giúp thì con đường thành lập cao cấp gia tộc sẽ thuận lợi hơn.
Mạn Thiên đã giao công việc ở hội học viên hết giao cho Ishar, mặc dù không đáng tin cậy cho lắm nhưng Ishar lại là người rất có trách nhiệm.
Sau màn tiễn biệt chia ly, Nam Vô Tâm cùng Mạn Thiên tiến lên một phi thuyền phi hành cỡ nhỏ, đây là hắn thuê của Thánh Minh Công Hội, gần với học viên Ma Pháp cũng có chi nhánh của nó.
Nam Vô Tâm và Mạn Thiên ngồi đối diện với nhau trên bàn trà, hai người đang thảo luận về các bước để thành lập gia tộc.
"Vậy đầu tiên chúng ta phải tìm kiếm lãnh địa của mình đã, việc này cũng không dễ nhỉ!" Nam Vô Tâm cảm thán nói, Mạn Thiên phổ cập cho hắn từng bước, Nam Vô Tâm mới nhận ra xây dựng gia tộc không dễ như mình nghĩ!
Mạn Thiên cười nói: "Đích xác không dễ, nhưng mà cũng không khó.
"
Nam Vô Tâm hớn hở nói: "Mạn Thiên tỷ có gì chỉ bảo?"
Mạn Thiên gác một chân lên, động tác vô cùng dụ hoặc nàng chống tay xuống bàn rồi nói: "Nếu đất ở các khu vực thành lớn thì rất khan hiếm, nhưng còn rất nhiều khu đất vùng ngoại thành chưa được khai hoang, nếu là ở đó thì lại dễ làm!"
Nam Vô Tâm gật đầu hiểu ra, mặc dù đất ở khu vực các thành lớn rất tốt cho việc xây dựng gia tộc, nhưng ở ngoại thành cũng có cái lợi riêng của nó.
Lấy ra tấm bản đồ đại lục được chuẩn bị sẵn, thứ này không phải vật khan hiếm gì, ở mọi nơi trong Thánh Minh Công Hội đều bán, Nam Vô Tâm bắt đầu một hồi quan sát vị trí địa lý của khu vực quốc nội Romain.
"Thành Bạch Xích, không được, chỗ này gần với dãy núi và quá xa với phần còn lại của Romain.
Thành Chiến Binh với Thành Mạch Lâm cũng vậy.
" Nam Vô Tâm tập trung suy xét từng vị trí trên miệng lẩm bẩm.
Mạn Thiên thấy dáng vẻ tập trung làm việc của hắn trên khuôn mặt lập tức hiện lên vẻ si mê, không tự chủ mà ngồi nhìn chằm chằm hắn.
Nam Vô Tâm vẫn xem bản đồ mà chẳng để ý đến xung quanh: "Thành Tường Vi, nơi đây khá gần với biển, địa hình lại bằng phẳng đặc biệt là lân cận còn có nhiều gia tộc lớn, có vẻ được!"
Hắn còn nhớ rằng Thành Tường Vi chính là địa phận của Gia tộc Hoa Hồng, một gia tộc hùng mạnh với các đời kiếm sĩ, trong đó có một người mà Nam Vô Tâm quen thuộc.
Nàng là Astrid, tên đầy đủ là Rose Astrid một Nữ Kiếm Sư xinh đẹp, mạnh mẽ và tài năng.
Không chỉ vậy là Astrid còn là nữ Bá Tước đầu tiên của Romain, người đánh vỡ mọi định kiến về nữ giới, nàng cũng là người thừa kế Thanh Cự kiếm mang tên Tro Tàn của Bá Tước Hoa Hồng, người mà khi còn sống đã có thời gian còn sánh vai với cả Thane và Arduin!
Ngoài gia tộc Hoa Hồng gia thì còn một gia tộc cao cấp khác cũng tọa lạc tại thành Tường Vi, đó là gia tộc Ngát Hương - Floren!
Thấy Nam Vô Tâm chú ý đến Thành Tường Vi, Mạn Thiên cũng gật đầu tán thành, nơi đây chính xác là vùng đất vàng cho các gia tộc lớn, nhưng nàng vẫn phải nhắc nhở hắn:
"Gia tộc Hoa Hồng có nữ Bá Tước Hoa Hồng tọa trấn, vô cùng mạnh mẽ, để xin được giấy chứng nhận của gia tộc này không dễ nhưng thành công ắt sẽ có điểm tốt.
"
"Còn gia tộc Floren thì quên đi, truyền nhân trực hệ đời này của gia tộc Floren chính là một tên vô dụng chỉ biết ăn chơi, ta nghĩ gia tộc bọn hắn sẽ sớm suy đồi dưới tay tên thiếu gia Florentino đó!"
Nam Vô Tâm gật đầu cảm kích Mạn Thiên, nhưng hắn sống hai kiếp người, biết nhiều hơn nàng rất nhiều, cũng biết Florentino không đơn giản như về ngoài phong lưu phóng khoáng, ăn chơi trác táng này.
"Tạm thời chưa tính tới vấn đề này, ta định sẽ mua một khu đất ở vùng ngoại ô thành Tường Vi, sau đó sẽ đi đăng kí và bắt đầu xây dựng gia tộc, Mạn Thiên tỷ nghĩ sao?" Nam Vô Tâm đóng lại tấm bản đồ, trong đầu đã có những suy tính.
Mạn Thiên gật đầu cười nói: "Đệ quyết định tất nhiên ta sẽ hết mực ủng hộ, thế nhưng đất ở ngoại ô thành giá cũng không thấp, nếu không để ta giúp đệ!"
Nam Vô Tâm từ chối thiện ý của nàng, Mạn Thiên giúp hắn một giấy chứng nhận là quá đủ rồi, cười nói: "Mạn Thiên tỷ quá coi thường ta, ta ngoài ra cũng là mạo hiểm giả hạng S đó, không hề thiếu tiền!"
Phi thuyền của hai người phải mất mấy ngày mới đến thành Tường Vi, Nam Vô Tâm thanh toán chi phí đi lại xong, hai người bắt đầu tiến vào cổng thành, bắt đầu lập nghiệp.
Thành Tường Vi khác với nhiều nơi còn lại trong Athanor, nó càng phồn thịnh hơn là ở Vương Đô Khởi Nguyên bởi vì nơi đây có rất nhiều công tước quý tộc, các hoạt động trao đổi và mua bán diễn ra từng khắc.
Đặt chân vào đây, điều đầu tiên Nam Vô Tâm cảm nhận được chính là sự lạc loài, lạc loại về phong cách ăn mặc và bề ngoài của hắn.
Nam Vô Tâm mặc trên mình y phục trường sam, nếu đặt ở Long Chi Quốc trông sẽ rất bình thường, nhưng bên trong thành Tường Vi lại không hợp thời lắm.
Mạn Thiên nhận ra điều đó, nàng kéo tay Nam Vô Tâm cười nói: "Đi theo tỷ!" Nam Vô Tâm ngơ ngơ ngác ngác bị nàng kéo đi.
Mạn Thiên có vẻ rất quen thuộc địa hình phố xá nơi đây, rất nhanh chóng nàng đã đưa Nam Vô Tâm đến trước một cửa tiệm dệt vải và may mặc sang trọng.
Mạn Thiên đắc ý giới thiệu: "Ayatte đệ, giới thiệu với đệ đây chính là sản nghiệp của Mạn gia ta!" Nam Vô Tâm kinh ngạc, Mạn gia là quý tộc rất lớn, tọa lạc ở Vương Đô Khởi Nguyên.
Vậy mà Thành Tường Vi cũng chen chân vào kinh doanh, xem ra Mạn Thiên tỷ của hắn đích thị là một phú bà.
Nam Vô Tâm như nhà quê lên phố được Mạn Thiên dắt vào tiệm may mặc, lập tức một đống vải vóc sang trọng xa xỉ đập vào mặt hắn, không những vậy còn rất nhiều mẫu quần áo đẹp mắt.
Hai nữ nhân viên mặc quần áo công sở tiến lên cung kính nói: "Kính chào Đại tiểu thư, không biết đại tiểu thư giá lâm có gì chỉ bảo?"
Hiển nhiên nhân viên ở đây đều quen mặt Mạn Thiên, chứng tỏ nàng rất hay quản lý đến các công việc kinh doanh của gia tộc.
Hai nữ nhân viên trong lúc đó cũng ngó sang Nam Vô Tâm, nhìn tấm dung mạo đẹp trai tuấn mỹ của hắn cộng thêm hai bàn tay đang dính chặt vào nhau của hai người, hai nữ nhân viên kinh hoảng, trong đầu lập tức suy đoán lung tung.
Mạn Thiên đối với nhân viên nhà mình nói: "Cũng không có gì!" Sau đó lại liếc sang Nam Vô Tâm rồi hơi ngượng ngùng nói: "Hai cô cho bạn.
.
bạn trai của ta đo đạc rồi thiết kế một bộ quần áo, nhớ là phải loại cao cấp nhất!"
Bạn trai, Nam Vô Tâm và hai nữ nhân viên giật mình, hai nữ nhân viên trước đây rất rõ đại tiểu thư của mình tính cách, là người vô cùng tài năng, không chỉ về lĩnh vực tu luyện mà kinh doanh cũng vậy.
Cộng thêm dung mạo xinh đẹp, không ít quý tộc theo đuổi nàng, thậm chí thiếu gia ăn chơi trác táng nổi tiếng nhà Floren cũng có dịp mời Mạn Thiên đến vũ hội của mình.
Nhưng Mạn Thiên chẳng quan tâm, chỉ một lòng muốn tu luyện cùng kiến thiết gia tộc, cho nên đến hơn 30 tuổi vẫn chưa gả đi.
Hôm nay nghe Mạn Thiên tiểu thư lại giới thiệu một cái tuổi trẻ đẹp trai thiếu niên làm bạn trai mình, nếu tin tức này truyền ra, chắc chắn không ít thiếu gia đại gia tộc, quý tộc sẽ khóc thét.
Còn Nam Vô Tâm, hắn đang có cảm thấy chính mình trẻ tuổi soái khí nam nhân đang bị một cái phú bà bao nuôi cảm giác, bất quá phú bà xinh đẹp và tài trí như vậy hắn nằm mơ cũng muốn!
Hai nữ nhân viên ngay lập tức cung kính với Nam Vô Tâm, đưa tay ra tư thế mời nói: "Mời công tử đi theo chúng tôi!"
Nam Vô Tâm nhìn Mạn Thiên rồi gật đầu, đi vào theo hai nữ nhân viên vào trong, sau đó hắn được đo đạc từng vòng trên cơ thể.
Dựa theo số đo đó, rất nhanh thôi họ sẽ chế tác ra một bộ y phục chuẩn theo người của hắn.
Thật ra Nam Vô Tâm có thể dùng bộ quần áo trên người của mình, thứ được mua trong hệ thống để biến hình thành bất cứ dạng quần áo nào hắn thích.
Nhưng được Mạn Thiên tặng quà đương nhiên hắn càng vui mừng, tội gì mà không nhận.
Không lâu sau, Nam Vô Tâm cũng trở ra, xuất hiện trước mắt Mạn Thiên chính là một nam thiếu niên cao ráo mặc trên mình bộ Vest và áo gile đen sang trọng, mái tóc trắng dài đã được hắn thu lại trở nên ngắn hơn.
Nhìn tổng thể trông hắn đã vô cùng giống một thiếu gia quý tộc chân chính, còn nếu ở kiếp trước Nam Vô Tâm thấy mình giống mấy thanh niên đi bán bảo hiểm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...