Tuyết vừa đến trường, con Nga đã tóm tay cô lôi ra một chỗ:
" Thế nào rồi? Hôm qua nói chuyện thế nào rồi?"
" Thế nào là thế nào?"
" Ý tao hỏi thái độ ông Nam đấy."
" Đương nhiên là mừng rồi. Mừng lắm."
" Mày có nói cái chuyện kia không?"
" Tao có nói, anh Nam bảo đưa tao đi qua chỗ phòng khám đông y để khám và bốc thuốc bồi bổ."
Con Nga nghe xong, gật đầu:
" Thế là tốt rồi. Đi bốc thuốc đông y sắc uống là tốt lắm đấy. Chịu khó uống đều vào."
" Ừ, tao biết rồi."
Tiết học cuối cùng kết thúc, vừa vặn Nam đã có mặt tại cổng trường đón Tuyết. Nhìn thấy anh, cô vội vàng chạy lại nở nụ cười sáng như trăng rằm:
" Anh đến lâu chưa?"
" Anh vừa đến. Lên xe thôi, anh đưa em đi khám, rồi vợ chồng mình đi ăn."
" Vâng."
Anh lái xe sang Quận B, dừng lại trước một tiệm thuốc Đông Y nổi tiếng nhất Quận B. Anh xuống xe, cẩn thận mở cửa cho cô.
" Cô cậu khám gì?"
" Cháu muốn bốc thuốc tẩm bổ cho vợ cháu ạ."
" Ngồi xuống đi."
Tuyết ngồi xuống, đưa tay phải ra cho bác sĩ bắt mạch. Bắt mạch một lúc, vị bác sĩ quay sang nhìn cô:
" Thai nhi yếu đấy. Để tôi bốc mấy thang thuốc cho cô. Đem về sắc lên uống, hết 5 thang rồi lại đến bốc tiếp."
" Vâng ạ, liệu uống có cải thiện được không ạ?"
" Được, cô cứ yên tâm."
" Vâng."
Cô cười tươi nói, gánh nặng trong lòng như được trút bỏ. Cuối cùng thì cô cũng có nhiều thêm hy vọng giữ được đứa bé. Lúc đầu đi siêu âm, bản thân cô rất lo lắng, giờ thì mọi thứ đã nhẹ nhàng hơn rồi.
Hai vợ chồng cô chào bác sĩ rồi cầm túi thuốc ra về. Anh nắm lấy tay cô, giọng nói đầy yêu thương:
" Em yên tâm rồi đó."
" Vâng." Cô mỉm cười trả lời.
Xe dừng trước nhà hàng sang trọng ở Quận A. Anh đưa thẻ Vip ra, ngay lập tức phục vụ liền sắp một chỗ ngồi đẹp nhất cho hai người. Thấy cô ngạc nhiên nhìn anh, anh cười nói:
" Trước giờ chưa từng đưa em đi đến những nơi sang trọng như thế này. Từ nay anh sẽ chăm đưa em đi hơn."
" Em không nghĩ gì đâu. Vì quán đẹp quá nên em ngạc nhiên thôi."
" Còn nhiều nơi đẹp lắm. Rồi dần dần anh sẽ đưa em đi. Đi hết tất cả những nơi đẹp nhất."
Tuyết bĩu môi, nũng nịu: " Là anh nói đấy, nhất định không được nuốt lời."
" Anh hứa mà."
Nam về sớm, thành ra Vân cũng không muốn ở lại công ty. Nó không hiểu lí do gì mà anh về sớm hơn mọi ngày như vậy, hỏi thì anh cũng không nói. Liền chán nản nhấc máy gọi cho con Vy.
Con Vy đang nằm xem phim, tiếng điện thoại réo rắt vang lên khiến cho nó cảm thấy khó chịu. Nó với lấy chiếc điện thoại, gắt gỏng:
" Gì đấy?"
" Sao mày phải gắt lên thế? Đang đâu đấy?"
" Đang nhà."
" Đi ăn không? Tao đón."
Con Vy suy nghĩ một lúc rồi gật đầu. Nhận được cái gật đầu của con Vy, Vân vội lái xe đến đón nó. Nơi hai đứa nó đến không đâu khác, cũng chính là nhà hàng ở Quận A.
Vừa bước vào quán, đi theo phục vụ lên khu vực dành riêng cho các khách Vip. Ánh mắt diều hâu của con Vy nhanh chóng quét qua nhanh một lượt, rồi dừng lại ở phía bàn cô và anh đang ngồi. Nó vỗ vai con Vân:
" Ê nhìn kìa."
" Gì.?"
Con Vân hướng ánh mắt về phía con Vy đang chỉ. Hình ảnh người đàn ông mà nó ngày nhớ đêm mong đang ngồi ăn uống, cười nói vui vẻ bên người con gái khác.
Bất quá, người con gái kia cũng xinh hơn nó vài phần. Khiến cho nó càng thêm tức giận.
Con Vy vẫn chăm chú quan sát sắc mặt của Vân, khoé miệng nó giương lên nụ cười xảo quyệt. Nó kéo tay con Vân, đi lại phía bàn bên cô đang ngồi:
" Anh chị cũng ăn ở đây à?"
Con Vân ngạc nhiên khi thấy con Vy tỏ ra thân quen với cô. Bị bất ngờ, nên nó cũng cười chào lại khách sáo. Anh nhìn hai đứa nó, cười tươi:
" Hai đứa cũng đi ăn à? Ngồi đây ăn cho vui."
" Dạ thôi..." " Vâng ạ"
Con Vân chưa kịp nói hết câu thì con Vy đã vui vẻ đồng ý rồi kéo tay con Vân ngồi xuống. Mặc kệ ánh mắt ngạc nhiên của con Vân đang nhìn mình, con Vy vẫn vui vẻ giới thiệu:
" Đây là Tuyết, chị dâu tao."
" Em chào chị."
" Chị dâu tao xinh không?"
" Xinh."
Vân miễn cưỡng trả lời, trong lòng không ngừng tức con Vy. Hoá ra cô lại chính là vợ anh, Vân chăm chú quan sát cô, cô xinh như vậy, chẳng trách lại lọt vào mắt xanh của anh. Được anh chọn làm vợ.
Trong suốt buổi ăn, chứng kiến sự ân cần chăm sóc của anh giành cho cô. Mà đáng lẽ ra sự ân cần chăm sóc đó sẽ giành cho nó. Trong lòng con Vân không khỏi tức giận, nó chỉ ước, ước rằng ngay lập tức cô sẽ biến mất.
" Hai em ở đây nhé, anh đưa Tuyết về trước."
" Vâng."
Nhìn chiếc xe ô tô đen bóng khuất xa dần, bất giác bàn tay nhỏ của con Vân nắm chặt lại. Con Vy cười thầm nói:
" Sao, xinh không? Tao nói thật nhé, mày đừng có buồn. Chị ta xinh hơn mày đấy."
" Mày...."
" Tao coi mày là bạn thân, nên mới nói cho mày biết. Muốn đấu lại chị ta, tao nghĩ cửa thắng của mày thấp lắm đấy."
" Hừ, để rồi xem."
Con Vy cười khúc khích hỏi lại:
" Có kế gì à?"
" Hừ. Kế thì con này không thiếu. Chỉ là có muốn dùng hay không thôi."
" Tưởng gì. Cứ hành động thôi."
Bà Hoa đi chơi về đến nhà, vừa mở cửa nhà mùi thuốc bắc sực lên, khiến cho Bà Hoa cảm thấy khó chịu. Nhìn thấy cô lụi hụi trong bếp liền hỏi:
" Thuốc này của ai?"
" Dạ của con ạ."
Bà Hoa nhíu mày nhìn cô: " Con đun thuốc bắc làm gì?"
Tuyết giật mình, trong đáy mắt xuất hiện vài tia hoảng sợ, cô lắp bắp:
" Con...con...con bị nóng trong nên uống ạ."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...