Đoàn mưa lửa nóng rực làm sương mù bốc hơi trong nháy mắt. Khí thế của hỏa diễm chi vũ làm cho người ta sợ hãi, dù là tại ngoài mấy ngàn thước ở ngoài cũng có thể chứng kiến rõ ràng, Tiêu Linh có thể tưởng tượng, nếu như bị vây trong đoàn mưa lửa sẽ có kết quả gì.
Ma pháp này hẳn là lưu tinh chi diễm của hủy diệt thuật sĩ!
Uy lực cường đại làm cho Tiêu Linh hâm mộ không thôi. Lúc nào mình mới có thể học được loại ma pháp có tính sát thương phạm vi lớn như thế này!
Ma pháp này đúng là cường đại, quả là đồ tốt trị giá mấy ngàn kim tệ!
Người nào lại ở chỗ này dùng lưu tinh chi diễm sát quái? Chẳng lẽ là bọn họ? Liên tưởng đến việc ngày hôm qua nghe thấy, Tiêu Linh cảm thấy rất có thể đó là bốn người Lâm Phỉ, Tiêu Linh sinh ra một ít tò mò, bọn họ rốt cục là sát quái như thế nào? Một băng pháp, một hủy diệt thuật sĩ, một ám mục, một đạo tặc, có thể sát quái được sao?
Lòng hiếu kỳ không thể vãn hồi, Tiêu Linh bí mật nương theo cây cối hướng tới gần bên kia, lờ mờ thấy được vài bóng người, nếu như bị bọn họ biết được mình rình coi mà nói, khó tránh khỏi phi thường xấu hổ. Tiêu Linh mang theo tâm trạng phức tạp đi tới rừng cây bên cạnh, rốt cục thấy được tình huống bên ngoài.
Chứng kiến tràng cảnh bên ngoài khiến Tiêu Linh trợn mắt há mồm, kinh hãi không thôi, khắp nơi đều là thi thể của huyết sắc chiến sĩ, chừng khoảng mấy chục khối thi thể, trên người huyết sắc chiến sĩ khắp nơi đều là dấu vết thiêu đốt, hiển nhiên là bị lưu tinh chi diễm giết chết, trên chân còn lưu lại một ít băng tinh màu trắng, cũng không biết là do ma pháp gì tạo thành. Trên mặt đất kim tệ lòe lòe, còn có vài kiện trang bị, Lâm Phỉ đang thu thập, Thiên Cuồng, Thiên Phi, cùng Thiên Tâm thì ngồi dưới đất uống nước suối, bọn họ rốt cục sát quái như thế nào! Thật là quá cường hãn rồi, một lần có thể giết chết mấy chục huyết sắc chiến sĩ!
Hiệu suất đáng sợ như vậy! Tốc độ sát quái giống như vậy Tiêu Linh nghĩ cũng không dám nghĩ đến.
Lâm Phỉ đem đồ vật thu thập xong, đứng lên nhìn Thiên Cuồng nói: “Ta tiếp tục đi dẫn quái.”
“Tốt.” Thiên Cuồng gật đầu, tiếp tục uống nước suối bổ sung ma pháp giá trị.
Lâm Phỉ hướng huyết sắc doanh địa phía xa chạy đi.
Tiêu Linh đoán ra đại khái quá trình, bất quá không biết cụ thể là làm như thế nào. Trong đội ngũ sắp đặt một băng pháp, một hủy diệt thuật sĩ, không biết rốt cục là có lợi ích gì.
Tiêu Linh lẳng lặng đứng ở chỗ cũ, chuẩn bị xem bọn hắn tột cùng là sát quái như thế nào.
Thu, trên bầu trời lại truyền đến một tiếng chim hót, đúng là đầu ngột ưng nọ, phỏng chừng đầu ngột ưng tại không trung phát hiện ra tình huống nơi này rồi.
Thiên Cuồng ngẩng đầu nhìn ngột ưng trên bầu trời một chút, mở ra tần số pm nói: “Quay về nhanh đi. Nó tới rồi.”
Lâm Phỉ ngửa đầu nhìn ngột ưng trên bầu trời một chút, chậm rãi đi trở về. Ngột ưng chính là đôi mắt của huyết sắc cuồng chiến sĩ, nói như vậy một hồi nữa huyết sắc cuồng chiến sĩ sẽ qua đây. Nếu như lại dẫn quái, thì có phiền toái rồi, hay là trước hết giết chết huyết sắc cuồng chiến sĩ thì an toàn hơn.
Tiêu Linh thầm tức giận, nếu như không phải ngột ưng xuất hiện, Tiêu Linh có thể xem được phương thức sát quái của họ rồi. Xem phản ứng của họ, huyết sắc cuồng chiến sĩ kia hẳn là rất nhanh sẽ xuất hiện, đội ngũ bọn họ sắp đặt dường như không thích hợp để đánh boss, bất quá lấy năng lực của bọn họ, sát một tiểu boss 13 cấp hẳn là không có gì khó khăn.
Tiêu Linh suy nghĩ một chút, đứng đây xem bọn hắn đánh boss cũng không ích gì, hay là nhanh chóng đi làm nhiệm vụ heo rừng quặng mỏ động thôi.
Tiêu Linh nhìn quét qua một chút, Lâm Phỉ đâu rồi? Mới vừa rồi còn đang tới, như thế nào lại đột nhiên biến mất? Chứng kiến Thiên Cuồng, Thiên Phi cùng Thiên Tâm hướng nơi này nhìn lại, Tiêu Linh thầm nghĩ không ổn, đang chuẩn bị quay người đi bỗng dưng giật mình.
Tiêu Linh cảm giác bả vai của mình bị vỗ một chút, trong lòng cả kinh, quay đầu lại đã thấy Lâm Phỉ cười như không cười mà nhìn mình.
Chứng kiến Lâm Phỉ không có hảo ý tươi cười, Tiêu Linh da đầu tê dại.
“Cho ngươi đi cùng chúng ta cùng nhau sát quái ngươi không chịu, như thế nào bây giờ lại len lén chạy tới đây rồi.” Lâm Phỉ cười hì hì hỏi.
Tiêu Linh xấu hổ không thôi, kiên trì đến cùng nói: “Ta đến đây làm nhiệm vụ, trùng hợp đụng các ngươi ở chỗ này.”
“Thật à?” Lâm Phỉ nghi hoặc nhìn Tiêu Linh, suy tư trong chốc lát nói: “Ngươi vừa tới nơi này ư? Tiếp nhận nhiệm vụ gì?”
Đạo tặc là chuyên gia phản theo dõi, nếu như Tiêu Linh vẫn đi theo phía sau Lâm Phỉ mà nói, Lâm Phỉ như thế nào là không phát hiện, giải thích duy nhất chính là Tiêu Linh vừa tới nơi này, quả thật đúng là trừng hợp gặp 4 người Lâm Phỉ, chỉ là Tiêu Linh chỉ là một 10 cấp game thủ như thế nào lại đi tới địa phương này làm nhiệm vụ, chẳng lẽ Tiêu Linh đối với thực lực của mình tự tin như vậy?
Nếu như Tiêu Linh nói chính mình đối với bản đồ hoàn toàn không biết gì cả, chỉ sợ 4 người Lâm Phỉ như thế nào cũng không tin tưởng. Tiêu Linh không có tiền mua bản đồ, hơn nữa bình thường không cùng người nào trao đổi, tin tức rất bế tắc, tự nhiên không biết nơi nào có thể đi, nơi nào không thể đi, lỗ mãng đi tới nơi này.
Ba người Thiên Cuồng hướng bên này đi tới, Thiên Cuồng thấy Tiêu Linh đầu tiên là lộ ra thần sắc kinh ngạc, sau đó liền khôi phục bình tĩnh.
Tiêu Linh cảm giác được cái này không phải giấu, huống chi 4 người Lâm Phỉ cũng khống có ác y gì, vừa lúc có thể làm sáng tỏ ý đồ của mình, Tiêu Linh nói: “Đến heo rừng quặng mỏ động đánh quái thu thập răng nanh của heo rừng cuồng hóa.”
Thiên Cuồng sắc mặt chợt biến, cùng Lâm Phỉ nhìn nhau liếc mắt một cái thấy được ánh mắt kinh ngạc của đối phương, Tiêu Linh một mình lại muốn đến heo rừng quặng mỏ động làm nhiệm vụ, hắn chỉ mới vài cấp!
Tiêu Linh cũng không chuẩn bị nhanh như vậy làm xong nhiệm vụ, mà là chuẩn bị đến heo rừng quặng mỏ động thử thời vận, xem có thể hay không đào được vật gì, Tiêu Linh không biết hắn trong lúc vô ý nói ra làm cho Lâm Phỉ 4 người rung động. Tiêu Linh cũng không biết 4 người Lâm Phỉ đã biết cấp bậc của hắn cho nên mới thần sắc không động mà trả lời như vậy.
“Có muốn chúng ta giúp ngươi hay không?” Thiên Cuồng hỏi, “Vừa lúc chúng ta cũng có một nhiệm vụ tại heo rừng quặng mỏ động.” Thiên Cuồng cũng muốn biết thực lực Tiêu Linh rốt cục là như thế nào, đối với Tiêu Linh cũng tràn ngập tò mò.
Tiêu Linh suy nghĩ một chút, cùng bọn họ tổ đội có lợi mà vô hại, vừa lúc cũng có thể xem phong cách sát quái của họ, nếu như hắn (Thiên Cuồng) nói ra rồi, mình lại cự tuyệt tâm lý sẽ khó tránh khỏi khó xử.
Tiêu Linh gật đầu.
Hệ thống: Thiên Cuồng yêu cầu ngươi vào đội ngũ của hắn, ngươi đồng ý hay không.
Đồng ý!
Hệ thống: Ngươi đã gia nhập Thiên Cuồng tiểu đội.
Tiêu Linh lúc gia nhập đội ngũ có ý ẩn tàng cấp bậc, đây là quyền lợi mà từng đội viên trong đội ngũ có thể có được. Thiên Cuồng cùng Lâm Phỉ chứng kiến Tiêu Linh ẩn tàng cấp bậc của mình, thâm ý nhìn nhau mà cười.
Tiêu Linh nhìn cấp bậc mấy người Lâm Phỉ một chút, Lâm Phỉ 17 cấp, Thiên Cuồng 19 cấp, Thiên Phỉ, Thiên Tâm 16 cấp, cấp bậc bọn họ so với Tiêu Linh dự đoán thấp hơn một chút.
“Ngươi có cái quần công ma pháp nào không?” Thiên Cuồng hỏi.
Tiêu Linh đỏ mặt lên, nói: “Chỉ có một khí bạo thuật.”
Khí bạo thuật là ma pháp sơ cấp, cơ hồ mọi hủy diệt thuật sĩ đều học qua.
Thiên Cuồng nhìn quét qua trang bị trên người Tiêu Linh, lấy ánh mắt hắn tuyệt đối nhìn ra trang bị trên người Tiêu Linh đều là vài kim tệ.
Thiên Cuồng hiểu rõ tình hình gật đầu: “Lúc chúng ta sát quái, ngươi phụ trách sát quái lọt lưới là được.”
“Tốt.” Lòng tò mò của Tiêu Linh càng sâu, bọn họ rốt cục là sát quái như thế nào.
Xa xa truyền đến một một tiếng huýt bén nhọn, đúng la huyết sắc cuồng chiến sĩ, ngột ưng hướng phía bên kia bay qua.
Thiên Cuồng mỉm cười nói: “Đánh tiểu boss Huyết sắc cuồng chiến sĩ khai vị, thừa dịp này giải khai nghi hoặc.” Có thể tìm được một đội hữu thích hợp là phi thường phiền toái, nếu như Tiêu Linh kỹ thuật thật sự tốt mà nói, Thiên Cuồng sẽ đem Tiêu Linh phát triển thành đội hữu của mình.
Đoàn mưa lửa nóng rực làm sương mù bốc hơi trong nháy mắt. Khí thế của cơn mưa hỏa diễm khiến cho người ta phải sợ hãi mà than, dù là tại ngoài mấy ngàn thước cũng có thể chứng kiến rõ ràng, Tiêu Linh có thể tưởng tượng, nếu như bị vây trong đoàn mưa lửa như thế thì sẽ có kết quả gì.
Ma pháp này hẳn là Ngọn Lửa Sao Băng của Hủy diệt thuật sĩ!
Uy lực cường đại làm cho Tiêu Linh hâm mộ không thôi. Lúc nào mình mới có thể học được loại ma pháp có tính sát thương phạm vi lớn như thế này a!
Ma pháp này quả là cường đại, đúng là thứ trị giá mấy ngàn kim tệ có khác!
Người nào lại ở chỗ này dùng Ngọn Lửa Sao Băng giết quái nhỉ? Chẳng lẽ là bọn họ? Liên tưởng đến việc ngày hôm qua nghe thấy, Tiêu Linh liền cảm thấy rất có thể đó là bốn người Lâm Phỉ, Tiêu Linh sinh ra một ít tò mò, bọn họ rốt cục là giết quái như thế nào? Một băng pháp, một Hủy diệt thuật sĩ, một ám mục, một đạo tặc, có thể giết quái được sao?
Không thể kiềm chế nổi lòng hiếu kỳ, Tiêu Linh bí mật nương theo cây cối hướng tới gần bên kia, lờ mờ thấy được vài bóng người, nếu như bị bọn họ biết được mình rình coi mà nói, khó tránh khỏi sẽ xấu hổ phi thường. Tiêu Linh mang theo tâm trạng phức tạp đi tới rừng cây bên cạnh, rốt cục cũng thấy được tình huống bên ngoài.
Chứng kiến tràng cảnh bên ngoài khiến Tiêu Linh trợn mắt há mồm, kinh hãi không thôi, khắp nơi đều là thi thể của Chiến Sĩ Màu Máu, chừng khoảng mấy chục khối thi thể, trên người Chiến Sĩ Màu Máu khắp nơi đều là dấu vết thiêu đốt, hiển nhiên là bị Ngọn Lửa Sao Băng giết chết, trên chân còn lưu lại một ít băng tinh màu trắng, cũng không biết là do ma pháp gì tạo thành. Trên mặt đất kim tệ lập lòe, kiện trang bị rơi tới mấy kiện, Lâm Phỉ đang thu thập, Thiên Cuồng, Thiên Phi, cùng Thiên Tâm thì ngồi dưới đất uống nước, bọn họ rốt cục giết quái kiểu gì a! Thật là cũng quá cường hãn rồi, một lần có thể giết chết mấy chục Chiến Sĩ Màu Máu!
Hiệu suất đáng sợ như vậy! Tốc độ giết quái giống như vậy Tiêu Linh nghĩ cũng không dám nghĩ đến.
Lâm Phỉ đem đồ vật thu thập xong, đứng lên nhìn Thiên Cuồng nói: “Ta tiếp tục đi dẫn quái.”
“Được.” Thiên Cuồng gật đầu, tiếp tục uống nước bổ sung giá trị ma pháp.
Lâm Phỉ hướng tới khu doanh trại huyết sắc phía xa chạy đi.
Tiêu Linh cũng đã đoán đại khái ra được quá trình, bất quá còn chưa biết cụ thể là làm như thế nào. Trong đội ngũ sắp đặt một băng pháp, một Hủy diệt thuật sĩ, không biết rốt cục là có lợi ích gì.
Tiêu Linh lẳng lặng đứng ở chỗ cũ, chuẩn bị xem bọn hắn tột cùng là giết quái như thế nào.
Kécc, trên bầu trời lại truyền đến một tiếng chim kêu, chính là con Ngột Ưng nọ, phỏng chừng đầu Ngột Ưng tại không trung phát hiện ra tình huống nơi này rồi.
Thiên Cuồng ngẩng đầu nhìn Ngột Ưng trên bầu trời một chút, mở ra kênh tổ đội nói: “Mau quay về nhanh. Nó tới rồi.”
Lâm Phỉ ngửa đầu nhìn ngột ưng trên bầu trời một chút, chậm rãi đi trở về. Ngột Ưng chính là đôi mắt của Chiến Sĩ Điên Cuồng Màu Máu, nói như vậy một hồi nữa Chiến Sĩ Điên Cuồng Màu Máu sẽ qua đây. Nếu như lại dẫn quái về nữa, thì sẽ phiền toái lớn, tốt nhất là trước hết cứ giết chết Chiến Sĩ Điên Cuồng Màu Máu thì an toàn hơn.
Tiêu Linh thầm tức giận, nếu như không phải Ngột Ưng xuất hiện, Tiêu Linh có thể xem được phương thức sát quái của họ rồi. Xem phản ứng của họ, Chiến Sĩ Điên Cuồng Màu Máu kia hẳn là rất nhanh sẽ xuất hiện, đội ngũ bọn họ sắp đặt dường như không thích hợp lắm để đánh boss, bất quá lấy năng lực của bọn họ, giết một con boss nhỏ cấp 13 hẳn là không có gì khó khăn.
Tiêu Linh suy nghĩ một chút, đứng đây xem bọn hắn đánh boss cũng chẳng có ích gì, tốt nhất vẫn cứ là nhanh chóng đi làm nhiệm vụ mỏ quặng heo rừng của mình thôi.
Tiêu Linh nhìn quét qua một chút, Lâm Phỉ đâu rồi? Mới vừa rồi còn thấy, như thế nào lại đột nhiên lại biến mất rồi? Chứng kiến Thiên Cuồng, Thiên Phi cùng Thiên Tâm hướng nơi này nhìn lại, Tiêu Linh thầm nghĩ không ổn, đang chuẩn bị quay người đi bỗng dưng giật mình.
Tiêu Linh cảm giác bả vai của mình bị vỗ một chút, trong lòng cả kinh, quay đầu lại đã thấy Lâm Phỉ cười như không cười mà nhìn mình.
Chứng kiến Lâm Phỉ không có hảo ý tươi cười, Tiêu Linh da đầu tê dại.
“Cho ngươi đi cùng chúng ta cùng nhau giết quái ngươi không chịu, như thế nào bây giờ lại len lén chạy tới đây rồi.” Lâm Phỉ cười hì hì hỏi.
Tiêu Linh xấu hổ không thôi, kiên trì đến cùng nói: “Ta đến đây làm nhiệm vụ, trùng hợp đụng các ngươi ở chỗ này.”
“Thật à?” Lâm Phỉ nghi hoặc nhìn Tiêu Linh, suy tư trong chốc lát nói: “Ngươi vừa tới nơi này ư? Tiếp nhận nhiệm vụ gì?”
Đạo tặc là chuyên gia phản theo dõi, nếu như Tiêu Linh vẫn luôn theo dõi phía sau Lâm Phỉ mà nói, Lâm Phỉ sao có thể không phát hiện ra cơ chứ, giải thích duy nhất chính là Tiêu Linh vừa tới nơi này mà thôi, quả thật đúng là trừng hợp gặp 4 người Lâm Phỉ, chỉ là Tiêu Linh chỉ là một game thủ cấp10 vì sao lại đi tới địa phương này làm nhiệm vụ, chẳng lẽ Tiêu Linh đối với thực lực của mình tự tin như vậy ư?
Nếu như Tiêu Linh nói bản thân mình đối với bản đồ hoàn toàn không biết gì cả, chỉ sợ 4 người Lâm Phỉ như thế nào cũng không tin tưởng. Tiêu Linh không có tiền mua bản đồ, hơn nữa bình thường không cùng người nào trao đổi, tin tức rất bế tắc, tự nhiên không biết nơi nào có thể đi, nơi nào không thể đi, lỗ mãng đi tới nơi này.
Ba người Thiên Cuồng hướng bên này đi tới, Thiên Cuồng thấy Tiêu Linh đầu tiên là lộ ra thần sắc kinh ngạc, sau đó liền khôi phục bình tĩnh.
Tiêu Linh cảm giác được cái này không phải giấu, huống chi 4 người Lâm Phỉ cũng khống có ác y gì, vừa lúc có thể làm sáng tỏ ý đồ của mình, Tiêu Linh nói: “Đến mỏ quặng heo rừng đánh quái thu thập răng nanh của heo rừng cuồng hóa.”
Thiên Cuồng sắc mặt chợt biến, cùng Lâm Phỉ nhìn nhau liếc mắt một cái thấy được ánh mắt kinh ngạc của đối phương, Tiêu Linh một mình lại muốn đến mỏ quặng heo rừng làm nhiệm vụ, hắn chỉ mới có bao nhiêu cấp a!
Tiêu Linh cũng không nghĩ có thể nhanh chóng làm xong nhiệm vụ, mà chủ yếu là chuẩn bị đến mỏ quặng heo rừng thử thời vận mà thôi, xem có thể hay không đào được thứ gì đó, Tiêu Linh lại không biết trong lúc hắn vô ý nói ra đã làm cho 4 người Lâm Phỉ chấn động. Tiêu Linh cũng không biết 4 người Lâm Phỉ đã biết cấp bậc của hắn cho nên mới thần sắc bất động như vậy mà trả lời.
“Có cần chúng ta giúp ngươi hay không?” Thiên Cuồng hỏi, “Vừa lúc chúng ta cũng có một nhiệm vụ tại mỏ quặng heo rừng.” Thiên Cuồng cũng muốn biết thực lực Tiêu Linh rốt cục là như thế nào, đối với Tiêu Linh cũng tràn ngập tò mò.
Tiêu Linh suy nghĩ một chút, cùng bọn họ tổ đội có lợi mà vô hại, vừa lúc cũng có thể xem cách giết quái của họ, nếu như hắn đã nói ra đến thế rồi, mình lại còn cự tuyệt thì sẽ khó tránh khỏi khó xử.
Tiêu Linh gật đầu.
Hệ thống: Thiên Cuồng yêu cầu bạn gia nhập vào đội ngũ của hắn, bạn đồng ý hay không.
Đồng ý!
Hệ thống: Bạn đã gia nhập tiểu đội Thiên Cuồng.
Tiêu Linh lúc gia nhập đội ngũ cũng cố ý ẩn tàng cấp bậc, đây là quyền lợi mà mỗi đội viên trong đội ngũ đều có thể có được. Thiên Cuồng cùng Lâm Phỉ chứng kiến Tiêu Linh ẩn tàng cấp bậc của mình, thâm ý nhìn nhau mà cười.
Tiêu Linh nhìn cấp bậc mấy người Lâm Phỉ một chút, Lâm Phỉ cấp 17, Thiên Cuồng cấp 19, Thiên Phỉ, Thiên Tâm cấp 16, cấp bậc bọn họ so với Tiêu Linh dự đoán thấp hơn một chút.
“Ngươi có cái phép thuật tấn công nhiều mục tiêu nào không?” Thiên Cuồng hỏi.
Tiêu Linh đỏ mặt lên, nói: “Chỉ có một cái là Khí Bạo.”
Khí Bạo là ma pháp sơ cấp, cơ hồ mọi Hủy diệt thuật sĩ đều đã học qua.
Thiên Cuồng nhìn quét qua trang bị trên người Tiêu Linh, lấy ánh mắt hắn tuyệt đối không thể nhìn lầm một điều là, trang bị trên người Tiêu Linh đều chỉ đáng giá mấy kim tệ.
Thiên Cuồng hiểu rõ tình hình xong liền gật đầu: “Lúc chúng ta giết quái, ngươi phụ trách giết quái lọt lưới là được.”
“Được.” Lòng tò mò của Tiêu Linh càng sâu, bọn họ rốt cục là làm cách nào giết được quái đây.
Xa xa truyền đến một một tiếng kêu bén nhọn, đó là Chiến Sĩ Điên Cuồng Màu Máu, ngột ưng đang từ hướng bên kia bay qua.
Thiên Cuồng mỉm cười nói: “Đánh boss nhỏ Chiến Sĩ Điên Cuồng Màu Máu làm màn khai vị đi, thừa dịp này giải khai nghi hoặc.” Có thể tìm được một đội viên thích hợp với đội ngũ hay không là một chuyện phi thường phiền toái, nếu như Tiêu Linh kỹ thuật thật sự tốt mà nói, Thiên Cuồng sẽ đem Tiêu Linh phát triển thành thành viên trong đội của mình.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...