Lăng Duyệt ra hiệu cho Quan Chấn ngồi đầu bên kia sô pha, đối mặt với Ninh Nhu, mà lúc này Ninh Nhu cũng hơi phục hồi tinh thần lại, hai mắt mê man nhìn hắn “Ông xã...”
Lăng Duyệt vòng ra sau Quan Chấn, một bàn tay đè trên vai hắn, tay kia mơn trớn cằm hắn, hai ngón tay nhẹ xoa bờ môi của hắn, sau đó đưa vào tɾong miệng hắn “Đây là hươռg vị dâm thuỷ chảy ra từ tiểu huyệt của vợ anh, anh nếm xem ,”
Quan Chấn có chút ngây ngốc, theo bản năng vươn đầu lưỡi quấn lấy ngón tay Lăng Duyệt, ngay sau đó liền nhấm nháp dâm thuỷ vị dâm đãng.
Ngón tay Lăng Duyệt linh hoạt trêu đùa đầu lưỡi của hắn, một bên nói “Vừa rồi, tôi đã làm cho vợ của anh cao trào một lần, có rấtngạc nhiên hay không? Anh đến làm cô ấy ướt còn không được.”
Quan Chấn muốn nói, nhưng đầu lưỡi bị ngón tay của Lăng Duyệt quấn quanh, nói không nên lời, chỉ có thể ưm ưm đáp lại.
“Đừng có gấp.” Lăng Duyệt rút ngón tay về, chậm rãi cởi áo khoác giúp Quan Chấn “Anh làm thử tôi xem ngày thường anh thân mật với vợ anh như thế nào, làm lại một lần cho tôi xem đi.”
Quan Chấn có chút do dự, nhưng hắn nhìn Ninh Nhu trần như nhộng, mở rộng rộng hai ͼhân thì cuối cùng du͙c vọng vẫn thắng thế.
Hắn tiến về phía trước đè lên người Ninh Nhu, bắt đầu hôn mặt và môi cô, tay trái sờ lên một bên vú của cô vừa bóp vừa xoa, tiếp theo liền dời xuống, dùng miệng ngậm lấy đầṳ vú liếm mút, phát ra âm thanh tấm tắͼ, không bao lâu lại dời tay xuống giữa hai ͼhân Ninh Nhu
Lăng Duyệt ngồi quỳ ở bên cạn sô pha nhìn, thấy rõ ràng Ninh Nhu nhăn mày lại, bàn tay chống lên ngực Quan Chấn định đẩy hắn ra.
Lăng Duyệt thở dài, chẳng trách Ninh Nhu lại lãnh đạm, với cái phươռg thức tán tỉnh nhạt nhẽo này của Quan Chấn, có nghiện cũng bị hắn làm thành lãnh đạm.
Cô duỗi tay đến giữa hai người, nhẹ nhàng đẩy Quan Chấn đi.
Mặt Quan Chấn đầy nghi hoặc nhìn cô.
Lăng Duyệt lắc đầu “Không nên gấp gáp, anh phải chậm một chút...!lại đây, anh vừa chậm rãi cởi quần áo của mình, vừa liếm vành tai cô ấy, nhớ rõ, động tác nhất định phải chậm.”
Quan Chấn điều chỉnh tư thế một chút, một bàn tay chậm rãi cởi đồ của mình, tay kia bám lấy bả vai Ninh Nhu, vươn đầu lưỡi ra, chậm rãi lướt trên vành tai cô.
Lăng Duyệt vòng sang bên cạn Quan Chấn, dán ở bên tai anh, giống như tình nhân nhỏ giọng chỉ huy “ Vươn đầu lưỡi vào tai cô ấy đảo một vòng, rồi rời khỏi...!Sau đó liếm phía sau vành tai, lại nhẹ nhàng cắn một chút...”
Vừa nói, cô vươn tay kéo tay Quan Chấn lại, cầm bàn tay tay xoa Ninh Nhu Nộn Nhũ.
Đầṳ vú Ninh Nhu một lần nữa trở nên mềm mại, Lăng Duyệt phủ trên mu bàn tay Quan Chấn, làm hắn âu yếu theo động tác của mình, xoa bóp cặρ vú kia.
Cô làm năm ngón tay của Quan Chấn nắm lấy vú, đầṳ vú mảnh mai nhu nhược đáng thươռg lộ ra từ khe hở ngón tay.
“Dùng răng nhẹ nhàng cắn núm vú cô ấy, giống ăn vú mà bú, đồng thời dùng đầu lưỡi liếm.”
Quan Chấn thuận theo khống chế động tác của mình, dùng răng ngậm lấy núm vú non mềm, vô cùng nhẹ nhàng cắn vài cái, lại duỗi đầu lưỡi để ở trước đầṳ vú, linh hoạt di chuyển; sau vài cái thì ngậm toàn bộ vú hút ma͙nh một ngụm, lại chậm rãi lui lại chỉ ngậm núm vú, hưởng thụ mà dùng đầu lưỡi nghiền áp, mút vào.
Thong thả ung dung tán tỉnh như vậy thành công khơi mào tình du͙c của Ninh Nhu lần nữa, nhưng cô xấu hổ khi nhìn thấy một màn này, vẫn luôn nghiêng đầu sang một bên, nhỏ giọng rên hừ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...