Phong đi rồi…. thẻ cũng đi theo Phong, thẻ đi thì tiền đi… tiền đi nhưng người ở lại
Thở dài đánh thượt, Long và Tự thả mình lên chiếc ghế sô pha dài rồi dần chìm vào giấc ngủ.
Nơi nào có em… anh sẽ ở cùng … dù đau khổ hay đau đớn cỡ nào anh cũng sẽ luôn bên em, chính vì thế nên Long và Tự đã ngủ lại ghế sô pha chứ không về nhà ngủ giường nệm
“Cạch” – Phong cố gắng mở cửa một cách nhẹ nhàng nhất để không đánh thức giấc ngủ của cô công chúa nhỏ đang nằm trên giường – trong mắt của một người con trai đang yêu, em luôn là công chúa nhỏ - dù cho lúc nãy đã là 6h sáng. Mặt trăng dần khép con mi trĩu nặng sau một đêm dài đằng đẵng ngắm nhìn cô bé của Phong, mặt trời dần vươn vai rồi khe khẽ chớp đôi mắt của mình, một vài tia nắng len lỏi qua những cành lá… nhẹ hắt lên bậc thềm cửa sổ… làm không gian căn phòng có vẻ sáng sủa hơn một mình…. Phong nhìn thấy Quyên rõ hơn một tí, cảm giác đối với người con gái này nhiều hơn luỹ thừa mũ mũ mũ mũ mũ mũ mũ …
“Cảm giác ư???..... Ừ thì hắn có cảm giác với nó
Hứng thú…. Đúng là hắn có hứng thú với nó ngay từ lần gặp đầu tiên
Nhớ nhung…. Hắn nhớ nó như điên… nỗi nhớ như một con ác thú vô tâm hằng đêm vẫn gặm nhấm hắn ngay cả trong những giấc mơ… tối nào hình ảnh của nó cũng lờn vờn trong tâm trí hắn để hắn phải thốt lên “anh nhớ em” trong khao khát
Thích…. ừ thì hắn thích nó…. thích tới mức độ chiếm hữu, tới mức muốn siết chặt
Say….hắn say nó, say nụ cười của nó, say cái chau mày, cái phùng mang trợn má của nó, say cái cau có của nó,………hắn say nó
…
…
…
Yêu…. chính xác hắn yêu nó… nhưng hắn không biết điều này, đúng hơn hắn không dám xác nhận. Cuộc sống của nó quá đơn giản…….trong khi thế giới của hắn thì không như thế… Yêu em, anh sẽ không tổn thương em chứ Quyên?........ Hắn đã luôn tự hỏi bản thân mình câu hỏi này đến nỗi không nhớ là bao nhiêu lần…. Yêu quá nên… anh sợ tình yêu của mình sẽ tổn thương em bé à
Yêu… Hắn sợ sẽ tổn thương nó……”
Nhẹ nhàng bước tới cạnh giường… nhìn gương mặt bình yên khi ngủ của nó, Phong dần quên đi những dòng suy nghĩ của mình. Vuốt nhẹ bờ mi đang khép lại, miết dọc theo sóng mũi…. rồi hai gò má, Phong giật mình khi thấy nó cử động…. nhưng ngay sau đó, Phong thở phào và cười nhẹ trên môi
Nó đang cọ nhẹ gò má của mình vào bàn tay của Phong, nó cảm thấy dễ chịu… nhưng người đối diện nó thì không dễ chịu lúc nào. Phong nhẹ dời tay chạm vào bờ môi ướt át, căng mọng, đỏ hồng không dùng son môi…. Trong mắt Phong bây giờ chỉ còn đôi môi của nó ngự trị….. Phong muốn đôi môi đó….. Gió nhẹ thổi như muốn nói “hôn cô ấy đi”, nắng cũng chiếu qua khe cửa sổ nhiều hơn như muốn nói “kiss đi”……. bầy chim đang đậu trên cành cây cũng như muốn hoà vào bầu không khí lãng mạn… 1 cặp chim sẻ đang tựa vào nhau cất tiếng hót tạo thêm bầu không khí… khiến Phong thực sự khó cưỡng lại
“Hôn cô ấy đi, đây là cơ hội tốt”
“Không được, cậu làm như thế là đục nước béo cò”
“Nếu yêu thì hãy hôn đi…. chỉ có nụ hôn mới thể hiện được cậu yêu cô ấy nhiều cỡ nào”
“Làm như thế cô ấy sẽ giận, cũng không chứng tỏ cô ấy yêu cậu”
….. Phong khựng lại
“Khi ngủ con người luôn lộ rõ bản chất, hôn đi, nếu cô ấy đáp trả chính là cô ấy yêu cậu, nếu không thì xem như cô ấy chưa có tình cảm với cậu sâu đậm…. Hôn cậu sẽ có câu trả lời”
…. Mắt Phong ánh lên một nét cười
“Đừng… đừng làm như thế, cậu sẽ ăn một cái tát đó Phong à”
“Tát thì ăn thua gì, hôn đi Phong, nếu không sẽ có kẻ khác cướp lấy bờ môi này. Cậu yêu cô ấy mà… Hôn đi, tôi dám chắc cô ấy sẽ đáp lại, cô ấy sẽ vòng tay qua cổ cậu, lôi cậu lại gần cô ấy, 2 người sẽ dây dưa hơn…. Cô ấy sẽ e thẹn… 2 người sẽ thành người yêu với nhau”
“Tất cả chỉ là tưởng tượng, đừng tin lời hắn Phong à”
“Tưởng tượng làm ta lạc quan hơn vào cuộc sống, tưởng tượng mà thành sự thật thì ta có thêm động lực sống, không thành thì thôi vì nó là tưởng tượng mà”
“A… đừng… đừng… Phong ơi iiiiiiiiiiiiiiiiiiiii iiiiiiiiiii” – Tiếng của vị thiên thần dần nhỏ dần… vì……. Ác quỷ đã chiến thắng
Lúc này đây… đôi môi Phong đã gần sát với bờ môi của nó ….
Thật là một sự thật đáng…. không phải suy nghĩ, thiên thần cánh trắng học văn rất dở, tài hùng biện thì chỉ là lê lết cho qua… tốt nghiệp trường Bách khoa chuyên ngành cơ điện tử nên @@... trong khi ác quỷ chúng ta tốt nghiệp 2 trường: Luật và Ngoại thương…. phần thắng đã bày rõ trước mắt
Chả thế… bao giờ ác quỷ luôn thu hút người khác phái hơn… ác quỷ luôn có được cô gái mà thiên thần yêu… ác quỷ luôn.. là một thứ gì đó hấp dẫn
Phong có thể cảm nhận rõ được nhịp thở của Quyên, hơi thở của cô nhè nhẹ phả vào mặt cậu, nhắm mắt lại, cảm nhận mùi hương cơ thể của cô – một thứ hương thoang thoảng, nhẹ nhàng, không nồng, không đậm…. cậu ghé sát mặt mình hơn, một tay chống lên phía giường cạnh gương mặt Quyên, Phong nhẹ nhàng tiến tới
Chạm nhẹ ngón tay vào miệng nó, Phong tự nhủ “nếu em không có phản ứng với sự đụng chạm này, anh thề anh sẽ không hôn em dù em có kêu gào @@”………… Phong mở to đôi mắt……….cười hắt ra nhè nhẹ nhưng tràn ngập hạnh phúc. Phong vừa đặt ngón tay lên môi nó… nó ngay lập tức liếm nhẹ đầu ngón tay “ôi, cây kem này ngon quá” – Đó chính là những gì Đinh Ngọc Trúc Quyên đang mơ và đang nghĩ … ôi thôi
Phong nhắm mắt……… Khi hôn nhắm mắt lại để tận hưởng là một điều tuyệt vời……… Phong rút nhẹ ngón tay mình lại trong khi nó đang liếm …….. cậu không thể chờ được nữa… cả cơ thể cậu đang đói nó, đang thèm khát nó, đang khao khát được hôn nó, được chạm vào nó, được nó đáp trả. Cậu muốn bờ môi mình, muốn cái lưỡi của mình được thay thế đầu ngón tay đó mà chạm vào môi nó, chạm vào lưỡi nó…..
“Anh thật sự muốn em”
“Um…………….”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...