Chuyện Đời

Vâng, vâng, vấn đề muôn thủa là đây. Tôi đến đau đầu vì nó, mạng xã hội có mặt lợi và mặt hại, sự thật đó. Với tôi thì cái lợi nó vô vàn, tôi quen được nhiều người hơn, nắm bắt thông tin nhanh hơn hoặc như bây giờ, tôi có thể thực hiện điều mình thích. Còn cái hại... tôi cảm thấy ức chế điên người.
Nhiều người ghét phụ huynh dùng facebook, giờ tôi đã hiểu vì sao... cổ lỗ, lạc hậu, áp đặt, những điều đó hầu như phụ huynh nào cũng có vì thế hệ trước và thế hệ sau có một khoảng cách rất xa. Tôi với thằng em hơn 20 tuổi cách nhau có gần chục tuổi mà quan niệm về mọi thứ đã khác nhau vài cây số rồi huống hồ là mấy thập niên liền. Phụ huynh áp đặt những thứ ngày xưa vào bây giờ, vậy thử hỏi cứ áp đặt suốt thì đất nước phát triển thế nào???
Họ áp đặt, nhưng những người phải chịu cảnh đó lại hầu như là phái nữ (tôi đúc kết tù cái gia đình mình ra đó =="). Bắt nữ phải biết nữ công gia chánh thành thục, ừ thì tôi đồng ý là mấy cái đấy về sau cần khi đi lấy chồng nhưng cứ để học dần đi, đâu nhất thiết cấp hai ăn chưa no, lo chưa kĩ đã bắt phải học ngần đấy thứ. Và còn nữa, nữ thì phải nhẹ nhàng, không được ăn to nói lớn, ăn mặc kín cổng cao tường; hai cái đầu, tạm chấp nhận, cái cuối cùng... cho phép tôi lưỡng lự chút. Biết rằng mặc kín là bảo vệ mình nhưng mùa hè nóng 39, 40 độ không ặc quần sooc và váy ngắn ngang đùi, bắt mặc quần bò thì đến ông cố ngoại tôi sống lại cũng chịu, thà chết thêm lần nữa còn hơn.

Ngoài những điều đó ra, từ khi có thêm mạng xã hội, hờ hờ, hình như mấy cái điều cấm, cấm, cấm nó lại một lần nữa nhiều thêm thì phải. Cấm đăng tus nếu nó có mấy từ như: "đ, đm, vl, vùn, shiet..." uầy, thời đại nào rồi mà còn cấm với đoán. Cấm đăng hình ảnh, tus có liên quan tới nội dung tỏ tình, yêu đương với người cùng giới, tôi bất mãn cái này nhất! Tình yêu không phân biệt bất cứ thứ gì nghe chưa ="=
Tôi còn nhớ 2 năm trước tôi không được nghe mấy bài nhạc Việt có nội dung anh yêu em, em yêu anh, chúng ta yêu nhau, bla bla bla... vậy là tôi quay sang nghe nhạc Anh, Hàn, Nhật cho nhanh, cấm toàn vô lý. Và đến bây giờ... cấm yêu đương nhé con! Tôi chẳng ham hố đâu, nhưng nói chuyện vui, thân mật với ai tôi thích, xưng hô anh anh em em là thế quái nào cũng bị chửi lên bờ xuống mà tôi không hiểu chửi tôi vì cái gì nữa.
Còn lần này, mới chỉ đăng một cái tus do ức chế tích tụ gần cả tháng có 2 từ "đ", 1 từ "vl", 1 từ "shiet" mà bị chửi te tua, bắt xóa tus ngay lập tức. Tôi nói các bậc phụ huynh à, tôi nói người khác mà, tự nhiên nhột chắc. Hậu quả sau đó là tôi bẻ hết 4 cái bút chì, 1 cái bút bi, suýt chút nữa bẻ luôn cả cái bút lông mới mua về chưa đầy 3 tiếng, may kìm nổi.

Vậy mà còn độp thêm vài câu: "mày là con gái thì không được nói vậy, người ta đánh giá mình", "mày hậm hực cái gì, con gái mà lúc nào cũng mở mồm ra chửi bậy xem được không"... Tôi có chửi bậy, thỉnh thoảng văng tục nhưng đó là nói đùa với bạn, và nói tiếng lóng ạ, có đứa học sinh cuối cấp hai mà ngoan tới mức không văng tục, không chửi bậy thì chắc xếp vào loại mọt sách. Tính thử nhé, lớp tôi có 55 học sinh, có duy nhất 1 người mọt sách như thế, không mạng xã hội, không chửi bậy, vậy làm chiếm 0,55% và lớp tôi có loại ngoan như vậy, có lớp chẳng có ai nên chắc con số 0,55% kia còn tụt nhiều hơn.
Khi có mạng xã hội, tôi tâm sự với nhiều người hơn nhưng thỉnh thoảng bị bơ thẳng cẳng, nhưng dù sao cũng giải tỏa đôi chút. Thật buồn là Wattpad chưa tới được với các bậc phụ huynh, nếu không tôi sẽ làm một fic dài dằng dẵng để mà nói cho họ hiểu.
THỜI THẾ PHẢI THẾ THỜI, MẠNG XÃ HỘI LÀ CỦA HIỆN ĐẠI, TẬP LÀM QUEN DẦN ĐI, NẾU MÀ KHÔNG LÀM QUEN ĐƯỢC THÌ BỎ CMNL ĐI. QUAY VỀ VỚI CÁI CUỘC SỐNG NGÀY XƯA ĐI, HẾT THỜI ÁP ĐẠT LÂU RỒI.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui