Chuyện Của Chúng Ta - Lqm

Ara đưa cốc nước cho Ueki đang ngồi thừ người trên giường

-Anh uống đi

-Ừ...

Em ngồi xuống bên cạnh, đong đưa hai chân, mắt nhìn xuống dưới đất rồi lại ngước lên

-Anh có chuyện gì muốn nói với em sao?

Nếu như là trước đây, mỗi lần có thời gian riêng tư ở bên cạnh Ara thế này anh đều cảm thấy rất vui mừng và hạnh phúc nhưng tại sao giờ đây khi nhìn em, anh chỉ cảm thấy một cỗ trống rỗng trong trái tim mình như thể bị khuyết đi mảnh ghép nào đó

-Ueki?

-Em biết không, thật ra anh...thích em từ lâu lắm rồi, anh thích em từ cái nhìn đầu tiên luôn cơ

Mặc cho sự kinh ngạc hiện hữu trên gương mặt Ara, Ueki vẫn tiếp tục nói mà không chút chừng chừ

-Anh cứ ngỡ đó chính là định mệnh vì trước đây ngoài em ra, chưa từng ai mang đến cảm giác ấm áp và hạnh phúc như em

-Ueki...em...

-Suỵt~ nghe anh nói hết đã

-Nhưng từ khi em nhận lời quen ADC, anh đã rất đau khổ trong quãng thời đó, anh phải tỏ ra là một người anh của em chứ không thể danh chính ngôn thuận bày tỏ tình cảm vì lúc ấy...em thuộc về một người khác

Ngưng lại giữa chừng, Ueki nhìn Ara vẫn đang chăm chú lắng nghe câu chuyện của anh, anh luồn tay vào tóc em và xoa nhẹ

-Sau giai đoạn đó, khi em và ADC...ừm...không còn ở bên nhau nữa, anh đã rất mừng, trong lòng anh một lần nữa lại thắp lên một tia hy vọng. Anh đã cố gắng nhưng...hoá ra anh lại một lần nữa chậm trễ mất

-Ơ? Ý anh là sao? Em không hiểu, anh chậm sau ai cơ?


Ueki hơi nghiên đầu nhìn em, có vẻ như Ara vẫn chưa nhận ra điều đó, anh cười rồi lắc đầu

-Sau này em sẽ hiểu, bây giờ thì anh không nói được

-Cho em hỏi anh câu này nhé?

-Ừ, em hỏi đi

-Thế bây giờ anh có còn dành tình cảm cho em không?

Ueki không chút do dự gật đầu ngay

-Còn chứ

-Nhưng mà...

Ueki một lần nữa rơi vào trầm tư, bóng dáng của người con trai ấy đột nhiên xuất hiện trong tâm trí anh, từ lúc nào mà cậu đã át đi cả hình bóng người mà anh tương tư lâu dài thế kia, từ lúc nào anh không còn nghĩ tới Ara nữa, thay vào đó anh chỉ để tâm đến cậu

-Anh nghĩ là...tình cảm anh dành cho em hiện tại cũng chỉ là một người anh dành cho người em thôi

-Hoá ra tình cảm ấy không lớn đến mức gọi là người yêu của nhau, nó chỉ dừng lại ở mức hơn anh em một chút thì đó chính là tình thân

Ueki gãi đầu cười ngượng

-Xin lỗi em nhé, hẳn em cảm thấy bối rối lắm, xoay đi quẩn lại cũng là do anh không suy nghĩ kĩ càng nên mới...

Ara lắc đầu, em nắm lấy tay Ueki, trên môi nở một nụ cười như lần đầu khi anh và em gặp nhau, em cũng đã cười như thế

-Cảm ơn anh đã dành tình cảm cho em trong suốt những năm vừa qua và cảm ơn anh đã nói cho em hiểu

-Em cũng xin lỗi vì em không thể đáp lại tình cảm của anh nhưng...anh vẫn sẽ luôn là người anh thân thiết nhất của em

Ueki không hề cảm thấy đau lòng hay thất vọng gì sau khi Ara nói như thế, trái lại anh cảm thấy nhẹ nhõm vô cùng như thể những lời mà mình muốn nói, những tâm tư và suy nghĩ của mình cuối cùng cũng có thể nói ra hết

Chính anh tự giam mình vào mê cung ấy và cũng chính anh là người tự tìm lối thoát cho bản thân, mở ra một con đường mới phía trước

-Dù có chuyện gì xảy ra, anh sẽ luôn ủng hộ em, đừng ngại nếu có chuyện gì cần anh giúp đỡ nhé

-Vâng, anh cũng vậy đấy

-Cơ mà...nếu nói xong chuyện này rồi thì...ừm...cái chuyện kia...

Thấy Ara cứ lắp bắp mãi, Ueki cũng ngờ ngợ ra ý của em muốn nói là gì

-À...em muốn hỏi về chuyện Bug và Hiro đúng không?

-Vâng, nếu anh không muốn kể cũng không sao, dẫu cho mấy ông kia có nói gì, em cũng sẽ bảo vệ anh

-Không sao, đúng lúc anh cũng cần một người để tâm sự và anh nghĩ em chính là người phù hợp nhất

.

.


.

.

Sau khi nghe Ueki kể diễn biến mọi chuyện, tâm trạng lúc đó của anh ra sao, anh hành động như thế nào khiến Ara chắc nịch đưa ra kết luận với vẻ mặt hào hứng

-Anh đã phải lòng Bug rồi!

Ueki bật cười nhẹ vì vẻ mặt của đối phương

-Ừ...anh cũng nghĩ là thế

-Giờ nghĩ lại sao anh có thể ngu ngốc đến mức không nhận ra vẫn luôn có một người âm thầm chạy theo sau lưng anh cơ chứ

-Chuyện của anh giống hệt ông PsMan với Henry nhà em, Henry cũng theo đuổi PsMan lâu lắm luôn í

-Anh biết chuyện đó, nhưng ít nhất PsMan cũng cùng lúc tương tư Henry nên tính ra chuyện vỡ lở thì hai người khi quen nhau đó càng yêu nhau một cách sâu đậm hơn

-Còn anh...mù quáng chạy theo em mà không quan tâm đến người đằng sau

-Hmm...ai cũng có lúc gây ra lỗi lầm cả, điều quan trọng là anh đã nhận ra được điều đó

-Bây giờ nhận ra thì có quá trễ không? Bug...không còn...

Ara xoa cằm, suy nghĩ gì đó một hồi lâu thì nói

-Anh này

-Hửm?

-Anh có bao giờ nghĩ Bug thực sự mong muốn điều đó không?

-Ý em là...anh có thử nhìn vào mắt anh ấy chưa?

-Nhìn vào mắt?

-Ánh mắt thường nói lên tất cả những tâm tư trong lòng mà


Ngẫm nghĩ lời của Ara không phải là không có lý, anh có đôi lần bắt gặp ánh mắt lén lút của Bug nhìn anh, cả ánh mắt gượng gạo và khó xử mỗi khi Hiro bày trò thể hiện tình cảm với cậu

Ueki thật muốn tự vả mình một cái thật đau, tại sao lúc đó anh không để ý đến những chi tiết nhỏ nhặt đó chứ, anh đã để cơn giận vì ghen tuông che mờ lí trí khiến anh trở thành người vô tâm vì không hiểu được tâm tư tình cảm của cậu em cùng đội suốt bao lâu nay, người vẫn luôn ủng hộ anh trong mọi chuyện kể cả chuyện anh tương tư Ara, cậu cũng biết nhưng cậu vẫn chọn cách im lặng và hỗ trợ anh hết mình

Bug thật sự...diễn tốt đến nỗi càng nghĩ Ueki chỉ càng thấy giận bản thân

-Anh nghĩ...mình vẫn còn cơ hội...đúng chứ?

-Nếu anh nghĩ vậy chứng tỏ anh đã suy nghĩ rất kĩ rồi nhỉ?

-Anh biết anh cần phải làm gì rồi

Ara cười híp mắt gật đầu

-Mừng cho anh, Bug cũng đã chờ quá lâu rồi, anh đừng khiến Bug đau lòng thêm nữa

-Anh biết rồi, anh sẽ cố gắng đền đáp cho Bug nhiều nhất có thể, dù có dùng cả cuộc đời này...anh nguyện trả hết cho em ấy

-Cảm ơn em nhiều lắm Ara, em đã khai sáng cho anh đấy

-Có gì đâu anh~ đôi mắt là cửa sổ tâm hồn, chỉ cần nhìn đôi mắt là hiểu được ý của đối phương

-Đó là những gì Elly nói với em đấy

-Elly?

-Vâng! Elly trông vậy chứ tâm lí ghê anh nhờ

Ueki nhìn gương mặt bừng sáng của Ara, anh cũng mỉm cười, xoa đầu em

Cuộc đời em đã có người bước chân vào rồi đấy, Ara


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận