Chuyện Của Chúng Ta - Lqm

Một tuần lễ nghỉ ngơi trôi qua nhanh chóng, mọi người trở lại quỹ đạo như cũ, tập luyện và tập luyện. Kết thúc lượt về này, Ara sẽ không còn hợp đồng với FapTV nữa, điều đó khiến em vừa vui vừa buồn. Vui vì được trở lại sát cánh cùng các anh MZ nhưng buồn vì không còn được sinh hoạt chung với những người anh em ở FapTV

Hiro vỗ vai em, cười cười

-Hay chú mày chuyển sang đánh cho FapTV vô thời hạn luôn đi

-Không nhớ, mặc dù em rất quý các anh nhưng MZ mới là nhà của em

-Trung thành ghê nhờ

-Chứ thao~

-Cơ mà...Hiro...

-Hử?

-Anh có ngừng cái trò xàm sỡ Bug trước mặt mọi người được không?!

Ara cuối cùng cũng không chịu nỗi nữa, em bật dậy chỉ vào hai nhân vật chính bị mọi người đổ dồn ánh mắt kì thị vào

Hiro vẫn thế, cười tươi như hoa, tay thì hết xoa nắn đùi lại xoa lưng, xoa đầu Bug các thứ. Bug chỉ có thể chống cự một cách yếu ớt vì độ nhây của đối phương

-Mày ghen tỵ à? Thế thì đi kiếm bồ đi, hay để anh mai mối cho nhé

-Thôi cho em xin~ anh mai mối chắc chuyện tình em lại vỡ nhanh nữa

Hiro chợt đánh mắt sang nhìn Ueki rồi nở nụ cười đầy ẩn ý

-Ara

-Hở?

-Em nghĩ sao về Ueki?

Cả hai người trợn tròn mắt nhìn nhưng là với cảm xúc khác nhau, Ara thì ngạc nhiên rồi lại cảm thấy khó hiểu vì hết ông anh Akashi giờ thêm Hiro nói y hệt nhau. Ueki thì giật mình vì trúng tim đen, tuy nhiên lần này khác với mọi lần, anh không hề nhìn Ara mà thay vào đó ánh mắt anh lại đặt lên người ngồi trong lòng Hiro

-Nữa hả? Mấy ông bị gì vậy? Hết Akashi giờ thêm anh nữa


-Đừng có làm Ueki khó xử như vậy chứ, đúng không anh?

Ara quay sang Ueki nhưng mãi không thấy anh trả lời, em quơ quơ tay trước mặt anh

-Ueki!

-H...Hả? Sao vậy?

-Em bảo anh cũng khó xử với việc này lắm đúng không?

-À ừ, anh...

-Đấy! Thấy chưa, nên là mấy ông bớt xàm đi nhớ

Bất chợt Ueki nắm lấy tay Ara, thì thầm đủ cho cả hai nghe thấy

-Ara...lát nữa...có gì em qua phòng gặp anh nhé, anh có chuyện...cần phải nói

-Ơ vâng, em nhớ rồi, mà có chuyện gì quan trọng hả anh?

-Ừ...chuyện này nếu anh không nói ra...sau này anh sẽ hối hận mất

Ara tuy có chút khó hiểu nhưng vẫn gật đầu, trong lòng tự hỏi có chuyện gì mà nghiêm trọng đến như thế

-Bug?! Anh sao vậy?!

Jiro hô hoáng lên, mọi ánh mắt đổ dồn về phía Bug

-Ơ...

Cậu ngây người nhìn mọi người rồi chợt nhận ra mình đang khóc, những giọt nước mắt thi nhau rơi lách tách xuống nền nhà

-Cái này...không...không phải

Dường như chính bản thân Bug cũng không nhận ra mình rơi lệ từ lúc nào không hay, trái tim cậu đau nhói, khó thở như bị ai bóp nghẹn

-Bug! Bug! Không sao chứ?!

Mọi người vội vã hỏi han, họ cuống cả lên vì không biết nguyên nhân đột nhiên khiến người đồng đội của mình khóc thảm thương như thế này

-Bug, em...

Ueki đưa tay về phía Bug nhưng bị một cánh tay khác ngăn lại, là Hiro, cậu không còn mang dáng vẻ đùa nghịch nữa thay vào đó là gương mặt giận dữ

-Đừng có đụng vào Bug! Chính anh là nguyên nhân khiến cậu ấy khóc đấy!

-Anh? Nhưng...anh đã làm gì?

Ueki ngây người, trong đầu là một mớ câu hỏi xoay quanh chưa có lời giải đáp, anh không hiểu tại sao Hiro nói như thế

Bug níu lấy tay Hiro, yếu ớt lắc đầu

-Đừng...Đừng nói nữa

-Bug...

-Phòng...đưa tao về phòng, tao...tao nghỉ một chút sẽ ổn hơn thôi

Hiro thoáng im lặng nhìn Bug rồi gật đầu, cậu cẩn thận dìu đối phương về phòng và ngăn cấm không cho ai bước vào phòng dẫu cho cả đám đang nháo nhào cả lên

Jiro nghiên đầu, cau mày nhìn Ueki

-Anh nói thật đi, anh đã làm gì mà khiến cho Bug khóc vậy?


-Anh...Anh không biết

-Vậy tại sao Hiro lại chỉ đích danh anh?

-Anh...

-Mọi người bình tĩnh!

Ara vội vàng can ngăn trước khi mọi chuyện trở nên căng thẳng hơn, em đứng chắn trước mặt Jiro

-Hãy để anh Bug bình tĩnh lại rồi mọi chuyện sẽ rõ, đừng chỉa mũi dùi vào Ueki vô cớ như thế

-Nhưng thằng Hiro...

-Em biết...em nghĩ tốt hơn hết là nên để chính chủ nói rõ ràng thì tốt hơn

-Mọi người hãy kiên nhẫn chờ

Đoạn, Ara quay sang nắm lấy tay Ueki kéo đi

-Anh muốn nói chuyện với em đúng không? Chúng ta về phòng nói nhé

Ueki không đáp, thất thểu nối gót theo em để lại tiếng xì xầm bàn tán của các thành viên còn lại

Bug sau khi được Hiro dìu về phòng thì liền vùi mình vào trong chăn mà không nói tiếng nào, thỉnh thoảng sẽ có những tiếng nấc khe khẽ phát ra cùng thân thể run rẩy, Hiro cũng không nói gì, chỉ ngồi bên cạnh, vỗ vỗ lưng an ủi đối phương

Cứ thế một lúc thì Bug mới chịu lên tiếng

-Tao đau quá mày ơi...

-Ừ, tao biết

-Tao nghĩ tim tao sắp vỡ tung ra mất...

-Ừ, tao biết

-Tao nên làm gì đây mày? Ueki...anh ấy vốn dĩ không hề để tâm đến tao

-Người anh ấy thương chính là Ara, tao biết nhưng tao vẫn cố chấp đâm đầu theo để rồi nhận lấy toàn gai nhọn

-Những ngày qua anh ấy chẳng hề đoái hoài gì cả, anh ấy xem việc tao quen ai cũng không quan trọng

Bug từ từ ngồi dậy, quay sang nhìn Hiro bằng ánh mắt chết lặng

-Rốt cuộc...mọi thứ cũng chỉ là hy vọng viễn vông của tao thôi


-Ueki xứng đáng để mày quan tâm nhiều đến vậy, đau đến vậy sao?

-Mày cảm thấy bản thân đã đi con đường đúng sao? Mày còn nhiều con đường khác để đi cơ mà, sao mày cứ nhất quyết đâm đầu như thế hả Bug?!

Hiro dường như mất bình tĩnh, cậu nắm lấy vai Bug dồn dập hỏi

Đáp lại câu hỏi ấy, Bug chỉ mỉm cười, một nụ cười đau thương được tô điểm thêm bằng hai hàng nước mắt khiến đối phương cũng bất giác đau lòng theo

-Đáng...Đáng lắm

-Vì tao dành cả thanh xuân chỉ để theo đuổi Ueki, nếu không xứng đáng thì chẳng khác nào tao tự vứt bỏ đi cái thanh xuân đó của mình

-Nhưng giờ thì rõ rồi...tao mệt rồi Hiro

-Mặc dù sẽ đau lắm nhưng tao sẽ cố tập làm quen

-Cảm ơn mày đã giúp tao nhé, vở kịch này...không cần phải đóng nữa đâu vì khán giả...bỏ về rồi

-Không!

Bug tròn mắt nhìn vẻ mặt nghiêm túc của đối phương, Hiro nắm lấy tay Bug đặt lên ngực trái mình khiến cậu giật mình

Trái tim Hiro...đang đập rất nhanh

-Vở kịch vẫn sẽ tiếp diễn dù cho không có khán giả

-Chỉ cần mày đồng ý và cho tao một cơ hội, tao nhất định sẽ biến vở kịch này thành sự thật

-Hiro...

Bug yêu thầm Ueki

Bug và Hiro là bạn thân của nhau

Bug và Hiro diễn kịch cùng nhau

Nhưng hoá ra cuối cùng lại có tận hai người rơi vào lưới tình của Bug


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận