Chuyện Của Chúng Ta - Lqm

-Ara?

-Hellu Éo sà~ vẫn khoẻ chứ

Elly từ trên lầu xuống đã nghe thấy tiếng nói chuyện rần rần, mà lần này không chỉ có mỗi tiếng của ông anh lắm mồm ADC, mà còn có thêm tiếng của một người khác nữa, người đó không ai khác chính là cậu bạn cùng tuổi

-Ah đau đau!

Elly cau mày, đưa tay nhéo mạnh vào má Ara làm em la oai oái lên

-Lần sau không kêu tên tôi đàng hoàng, tôi nhéo chết cậu

-Ư~ Elly bạo lực

Ara ấm ức xoa xoa gò má đỏ bừng của mình, tự động dịch sang một bên cho Elly ngồi ké, mắc công bị ăn nhéo thêm nữa

-Ê nhóc, sao mày lại đối xử bạo lực vào Ara như thế?

-Em đã đánh cậu ta đâu mà bạo với chả lực

-Nhéo cũng là một hành động bạo lực đấy

Ara liền phản bác khi có người cùng phe với mình, đả đảo sự bạo lực của Elly

-Mà tại sao cậu lại ở đây?

-Tại sao tôi không được qua đây?

-Tôi đang hỏi cậu chứ không phải cậu hỏi ngược lại tôi

-Tại sao tôi không được hỏi ngược lại cậu?

Elly liền tặng cho Ara một cái lườm, tầm mắt hướng đến cái má còn lại chưa bị nhéo khiến em bất giác lấy tay che phần má ấy lại, ngồi cách xa hắn ra

-Này! Cậu mà làm thế nữa tôi hét lên đấy

-Hét lên thì sao?

-Thì anh sẽ đập mày chứ sao?


Đạt từ ngoài bếp bước ra, thân vẫn đeo tạp đê, trên tay cầm theo một cái muôi

-Ara vào đây nếm thử này, mặc kệ thằng Elly đi

-Em đến đây

Trước khi đi, Ara còn lè lưỡi với Elly một cái rồi ngúng nguẩy đi theo Đạt vào bếp

Elly chỉ tặc lưỡi, tự nhủ lần sau phải nhéo mạnh tay hơn để cậu ta chừa cái tật đó mới được

-Này Elly

Tiếng của ADC kéo hắn trở về thực tại

-Hửm?

-Coi bộ có Ara đến, mày nói nhiều hơn bình thường nhỉ?

-Hơi bị bất thường đấy

-Anh để ý chuyện đó quá nhỉ?

-À phải rồi, anh đã quan sát em rất kĩ mà đúng không?

Elly vẫn tỏ ra bình thản, trên môi nở một nụ cười khiến ADC bất giác cảm thấy rùng mình, tên nhóc này đôi lúc cũng thật đáng sợ, như thể nó biết cậu đang nghĩ gì vậy

-ADC, thay vì anh để ý tới những chuyện như thế thì chẳng phải lo cho ProE sẽ tốt hơn nhiều sao

-Anh làm thế không sợ ProE nghĩ sai lệch à

Nghe thế, ADC vội quay sang nhìn ProE, cậu cứ ngỡ anh sẽ giận dữ vì bị Elly đánh trúng tâm lý nhưng không...

Anh vẫn bình tĩnh ngồi đó, tay vẫn nắm lấy tay cậu không buông, đáp lại hắn

-Mày không biết hay là cố tình không nhận ra sự khác biệt ở bản thân?

-Chính mày mới là đứa đang dần thay đổi kể từ khi mày và Ara trở nên gắn khít với nhau hơn đấy

Elly luôn được xem là người có cái miệng độc địa và dẻo vô cùng, hắn có thể bật ngược lại mọi lời của đối phương mà không chút e dè. Nhưng lần này, khi nghe ProE nói thế, hắn chỉ cau mày mà không thể đáp lại

Thay đổi ư?

Từ lúc nào hắn đã dần thay đổi?

Từ lúc nào hắn học cách mở lòng với mọi người hơn?

Từ lúc nào hắn lại có thói nói nhiều đến vậy?

Từ khi...Ara xuất hiện

Cuộc sống khi ấy của hắn hoàn toàn bị đảo lộn chỉ vì người đó

Tại sao lại như thế?

Câu hỏi này hắn không tài nào trả lời được

ADC lần đầu nhìn thấy vẻ mặt bối tối của Elly, trong lòng tự nhiên thấy vui hẳn lên, tên nhóc này dù có được gọi là "Ông cụ non" thì nó vẫn chỉ là một đứa nhóc mới lớn mà thôi, cảm giác của bản thân là như thế nào mà không nhận ra nữa mà

-Sao im lặng thế? ProE nói trúng tim đen mày rồi đúng không?

Elly hậm hực hừ một cái rồi cắm mặt vào điện thoại, không thèm đôi co với hai người trước mặt nữa, vì càng nghĩ hắn càng thấy khó hiểu cho nên cất vụ này sang một bên, hắn sẽ tìm hiểu sau

-Mọi người ơi, vào ăn lẩu này

Ara ló mặt ra từ bếp, gọi cả ba vào

ADC đứng lên, nhe răng cười và vỗ vai Elly vài cái

-Không sao, chú mày cứ suy nghĩ từ từ, không chừng sẽ nghiệm ra một cái gì đó sao~


-Không cần anh phải nhắc

Elly gạt tay cậu ra, một mạch đi thẳng vào bếp để lại ADC che miệng cười khúc khích đằng sau

Fufu~ cuối cùng cũng nắm thóp được thằng nhóc láu cá này

...

-Bọn em về rồi đây

Akashi cùng Oppa từ ngoài cửa bước vào, cậu cố gắng giấu đi vẻ mặt đau thương, khoát lên mình một nụ cười gượng để che lấp nó. Anh thì chẳng biểu hiện gì trên mặt, chỉ lầm lũi đi đến sopha và ngồi xuống, lướt điện thoại

-Henry đâu? Sao chỉ có mình anh ở đây vậy?

PsMan mắt vẫn cắm vào điện thoại, tay chỉ về phía nhà bếp

Akashi liền đi vào đó thì thấy Henry hình như đang nấu gì đó, tâm trạng cậu em này có vẻ rất vui thì phải, cậu từ phía sau lén lút tới gần rồi hù một phát làm em giật bắn người, mém nữa quăng luôn đôi đũa trong tay

-Akashi! Anh làm em đau tim đấy

-Thấy chú có vẻ tập trung cao độ quá nên hù xíu cho hồn trở về xác ấy mà

-Anh khiến hồn em mém bay luôn thì có

-Mày đang nấu gì mà thơm thế?

-Xào ít thịt với rau củ để lát ăn thôi, anh ăn không?

-Có, cho anh ké một phần

-Ủa khoan! Mày đứng yên đó! Cấm nhúc nhích

-Gì vậy?

Henry ngơ ngác không hiểu gì, Akashi đột nhiên nhìn chằm chằm em một lúc lâu rồi cau mày

-Henry...mày bị muỗi cắn hay gì vậy? Trên cổ với vai mày có mấy vết đỏ tím kìa

Phốc

Nghe thế, Henry không tự chủ được mà đỏ hết cả mặt, tay vội vàng che đi cổ mình, lắp bắp

-Cái...Cái này là...

-Í, cái này không phải vết muỗi cắn...

Với kinh nghiệm trước đây của mình thì Akashi có thể khẳng định đây hoàn toàn không phải vết muỗi cắn, cũng không phải là dấu vết do va đập


Nụ cười thiếu đạo đức dần xuất hiện trên môi, cậu khoát vai em, thì thầm to nhỏ

-Cái này là vết hôn đúng không?

-Em...Em...không, không phải

-Lừa thằng Ara còn được chứ không qua mắt anh được đâu nhớ, khai mau, từ lúc nào và với ai đấy?

Henry biết là mình không hể giấu nổi trước sự tra khảo của ông anh này, đành bất lực nói ra hết mọi chuyện

-Là của PsMan làm...

-Thật sao?!

-Oái! Anh be bé cái mồm giùm em!

Em vội đưa tay bịt mồm cậu, cái giọng làm cậu thót cả tim như thể đang làm chuyện mờ ám gì đó

-Rồi rồi, anh xin lỗi, thế cái này có nghĩa là PsMan và chú mày quen nhau rồi ư?

Henry ngại ngùng không nói gì chỉ nhẹ nhàng gật đầu

-Vậy cái vết rách ở khoé môi này cũng là do PsMan làm?

-Ừm...

-Uầy~ mừng cho chú, từ nay thoát khỏi sự đau khổ rồi nhé

-Cảm ơn anh, em mừng là...mình đã không bỏ cuộc

Nhìn nụ cười hạnh phúc của Henry, Akashi bất giác vừa cảm thấy vui mà vừa thấy đau

Tại sao mình không thể kiên trì như Henry để rồi giờ đây...

_____________

Ok, chính thức một cặp nữa được hình thành nhưng~~~~~ cuộc vui chưa kết thúc, thành đôi không có nghĩa là ngọt mãi mãi, toi đã chuẩn bị một rổ hành cực lớn rồi

Muahaha ( ͡° ͜ʖ ͡°)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận