Chuyện Của Ba Người
Chuyến đi Hải Nam kết thúc mang theo không ít dư âm.
Tần Tường nhận được điện thoại của quản gia Trần, báo phải về nhà sớm. Gác máy anh bất giác bật cười.
Đã bao nhiêu tuổi mà vẫn chẳng khác gì trẻ nhỏ. Khi có người gọi điện, dù không thích cũng phải về nhà.
Biệt thự của Tần gia rất lộng lẫy, nhưng đi kèm với nó luôn là cảm giác đơn độc. Một khi bước chân vào đó, Tần Tường luôn thấy ngột ngạt. Lần này là mệnh lệnh gì mà mình phải nghe đây ?
-Anh !
Gia Mẫn đã ngồi chờ trong phòng khách. Chiếc váy trắng thanh khiết và nụ cười dịu dàng....Trông cô thật đẹp, thật dịu dàng như một nàng tiên.
Người ngồi bên cạnh cô cũng rất đẹp...Rất dịu dàng....Bà là.. :
-Tường...
-Thưa mẹ...Con mới về !
....Như những lần khác, cuộc gặp mặt thường kết thúc trong bữa ăn. Tần Tường thong thả gắp thức ăn cho Gia Mẫn. Cô nhận sự chăm sóc đó trong tâm trạng thờ thẫn. Anh đang thực hiện cử chỉ đó như một phép lịch sự. Không hề có chút ân cần, âu yếm dù chỉ là thoáng qua.
-Ba mẹ con vẫn khỏe chứ Gia Mẫn ?
-Vâng ạ...Ba mẹ con rất khỏe. Ba mẹ con gửi lời hỏi thăm hai bác ạ !
-Được rồi –Ông Tần cười khẽ -Vốn cũng có xa lạ gì, cần gì khách sáo chứ.
Ánh mắt ba người trong bàn đều dồn về phía Tần Tường. Anh như không lưu tâm, vẫn thản nhiên gắp thức ăn.
-Tường à...
-Dạ ?
-Con đã hơn 30 rồi. –Bà Tần nhẹ nhàng- Cũng nên kết hôn đi !
Má Gia Mẫn thoáng hồng lên. Vẻ e thẹn thiếu nữ nhưng bên trong là một vẻ đắc ý ngấm ngầm.Tần Tường không yêu cô thì sao chứ ? Anh để ý tới người khác thì sao chứ ?Tình yêu không là gì cả, quan trọng là kẻ khoác tay Tần Tường vào nhà thờ thề hẹn là ai.
-Chưa phải lúc ạ !
-Vậy chừng nào mới phải lúc ?- Ông Tần xen vào- Con...
Tần Tường dửng dưng, không đáp. Không khí có phần nặng nề ấy khiến Gia Mẫn đành phải miễn cưỡng lên tiếng :
-Hai bác dùng cơm đi ạ ! Thức ăn phải ăn nóng mới ngon.
Đối diện với Gia Mẫn hiền dịu, Tần Tường chợt nhớ đôi mắt quật cường và cái nhếch môi rất nhẹ của Nhã An.
Cô không cần vì lấy lòng anh mà nói ngược lại điều mình đang nghĩ. Cô thừa nhận là mình đang sợ...Sợ trái tim mình lạc lối. Sợ một kẻ như anh mang mình làm trò đùa trong thoáng chốc. Mà đúng là Tần Tường cũng từng nghĩ đến chuyện cợt đùa Nhã An chứ gì nữa...Tuy nhiên tất cả dường như đang thay đổi....Gã thợ săn đang vấp bẫy của chính mình.
-Con no rồi...
Tần Tường đứng dậy, nhẹ nhàng :
-Con lên phòng.
-Con...
-Chiều nay con còn buổi họp với hội đồng quản trị nữa. Con nghĩ ba cũng không muốn con tới trễ,phải không ?
....Khi Tần Tường quay lại phòng thì điện thoại báo tin nhắn đến. Trong hộp thư của anh là hai chữ« Cô nhóc » nhấp nháy. Tin nhắn từ số của Nhã An :
-Tần tổng có lòng quá. Nhưng hoa của anh đắt tiền lắm, tôi không dám nhận. Cảm ơn !
Tần Tường đã đặt tiệm hoa mang một bó hoa lớn đến nhà Nhã An. Hiện nay cô có lẽ đang ngồi nhìn nó với vẻ bực dọc lẫn hoang mang nên tin nhắn này mới đến ngay như thế. Anh bỗng cười khẽ lúc hình dung đến biểu cảm trên gương mặt thanh tú. Đây là thật lòng chứ nhỉ ? Tần Tường đang rất thật lòng.
-Dịch vụ tặng hoa không cho thu hồi lại. Nếu em không nhận thì bó hoa đó sẽ bị quăng vào sọt rác. Lãng phí lắm.
Tin nhắn gửi đi....Im lặng....Một lúc sau mới có tin nhắn từ số của cô :
-Vậy thì cảm ơn anh vậy.
Sau cảm ơn sẽlà gì ? Tần Tường huýt sáo một đoạn ngắn rồi quăng điện thoại xuống nệm.Anh không khác gì một cậu sinh viên đang tập tành yêu đương đấy nhỉ ? Vào nhà tắm mà vẫn huýt sáo....Một bài nhạc tình yêu.
...Ngày hôm sau, Tần Tường đến công ty khá sớm. Anh đi thẳng vào bên trong phòng làm việc.Trên chiếc ghế xoay quen thuộc, một bóng người đang ngồi....Dáng cao cao....Tần Tường ngờ ngợ. Nhã An khá nhỏ nhắn mà.
-Anh...
-Tần tổng...Chào anh !
Là một người hoàn toàn xa lạ. Đáp lại nụ cười tươi của anh ta là gương mặt không mất vui vẻ của Tần Tường :
-Anh là ai ? Sao lại ở đây ?
-Thưa anh...Tôi là Phan Tuấn của phía Đồng thị. Tôi đến thay thế cho cô Nhã An. Cô ấy được công ty triệu hồi vì một dự án quan trọng. Tôi...
Anh ta không dám nói nữa. Gương mặt Tần Tường sa sầm lại. Anh không nói gì, nhanh chóng bước chân ra cửa để lại Phan Tuấn ngỡ ngàng với bàn tay chìa ra không ai đáp lại mình.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...