Kiến thức về kinh tế tài chính cũng không phải nhìn xem sách lên lên mạng là có thể nhanh chóng học được.
Ngôn Cảnh Tắc cũng không trông cậy vào bản thân mình lập tức có thể tìm được hạng mục gây dựng sự nghiệp.
Cho nên hôm nay, sau khi ý thức được fans của mình đều không quen biết Tô Mặc Tu, hơn nữa số lượng fans hắn còn rất ít…… Hắn bèn đi thuê nhà.
Hôm qua, sau khi Ngôn Cảnh Tắc bắt được hai trăm vạn kia, cho ba người chị và cha mẹ mỗi người mười vạn.
Lúc ấy người nhà hắn còn gọi điện thoại tới hỏi hắn, hắn nói mình kiếm lời, chia cho bọn họ, những người này liền nhận lấy.
Kể từ đó, trên tay hắn còn dư lại 160 vạn, theo sát hắn từ Đàm Mẫn Tuyên bên kia lấy về một số tiền, hơn nữa nguyên chủ tích cóp, cuối cùng miễn cưỡng được 166 vạn.
Nguyên chủ…… Là thật sự không tích cóp gì!
Nếu trên tay có tiền, Ngôn Cảnh Tắc cũng không quá ủy khuất chính mình, cuối cùng hắn lấy giá cả 6000 mỗi tháng, thuê một căn hộ chung cư một phòng khách một phòng ngủ.
Hoàn cảnh bên này tất nhiên không có tốt như nhà trước đó nguyên chủ thuê, nhưng cũng tính không tồi, quan trọng nhất chính là, chung cư này xây cất hoàn thiện trước kia chưa có người ở, sạch sẽ ngăn nắp.
Sau khi Ngôn Cảnh Tắc dọn vào, bèn lấy điện thoại của mình ra, chụp cho mình mấy tấm selfie, ghi kèm chữ "Dọn sang nhà mới", đăng lên Weibo.
Fans của nguyên chủ vẫn là muốn duy trì một chút.
Mặc kệ hắn muốn gây dựng sự nghiệp như thế nào, có fans làm cơ sở luôn là chuyện tốt!
Sau khi đăng xong, Ngôn Cảnh Tắc còn lật lật video và ảnh chụp nguyên chủ từng đăng—— tuy hắn có ký ức nguyên chủ, nhưng từ trong trí nhớ xem so với trong hiện thực nhìn rõ ràng, khác biệt vẫn là rất lớn!
Này vừa xem……
Ngôn Cảnh Tắc phát hiện, nguyên chủ người này cái khác không hiểu, nhưng đối với chuyện làm sao chụp bản thân mình đẹp….
thật sự là quá hiểu!
Ảnh chụp của hắn, mỗi tấm đều là tinh phẩm!
Chỉ là…… Hiện tại soái ca quá nhiều, nguyên chủ còn liên tiếp chỉnh sửa làm đẹp, lúc quay video càng là luôn bật filter chỉnh sửa…… Làm đến sau này, bộ dáng nguyên chủ không có gì khác với đại đa số soái ca khác trên thị trường, hoàn toàn không có đặc điểm riêng mình, khuyết thiếu độ công nhận.
Hắn cảm thấy bộ dáng nguyên chủ chân thật không mở filter, thật ra so với khi hắn mở thì càng đẹp mắt.
Ngôn Cảnh Tắc rạng sáng đăng bài không ai trả lời gì, hắn đăng tin chuyển nhà, bình luận và nhấn like thật ra lại không ít.
Ngôn Cảnh Tắc nhìn bình luận, lại đi xem kiến thức phương diện kinh tế tài chính, thuận tiện down cái app chứng khoán, mở cho một tài khoản.
Nguyên chủ đối với việc quản lý tài sản dốt đặc cán mai, nhiều nhất chính là trên mạng theo chiều gió mua một ít quỹ, đối với cổ phiếu gì đó thì hoàn toàn không hiểu, cũng không có tài khoản chứng khoán riêng.
Ngôn Cảnh Tắc không tính toán dựa vào cổ phiếu kiếm tiền, này quá không ổn định, nhưng tài khoản vẫn phải có, cũng có thể làm một ít đầu tư tương quan, từ thị trường chứng khoán còn có thể nhìn ra rất nhiều thứ.
Hắn rõ ràng không có ký ức trước kia, nhưng có vẻ như…… Hiểu không ít chuyện.
Ngôn Cảnh Tắc cứ như vậy ở nhà úm hai ngày, hai ngày này, hắn còn quay một cái video, dựa theo thói quen của nguyên chủ, share khắp các loại mạng xã hội một lần, miễn cho việc không có tác phẩm mà bị fans quên mất.
Trước kia nguyên chủ quay video, tuy nội dung đều theo phong trào, nhưng thiết bị là công ty cấp cho, vô cùng chuyên nghiệp, hắn hiện tại không có điều kiện này, chỉ có thể dùng điện thoại quay lại.
May mắn điện thoại của nguyên chủ là hàng mới, độ phân giải rất không tồi.
Ngôn Cảnh Tắc rất bận, cũng chỉ dựa theo phong cách nguyên chủ trước kia quay video kiểu khôi hài—— trong video, hắn nghiêm trang mà nhìn cameras: “Hôm nay, Tử Thu sẽ dạy mọi người làm cơm chiên trứng siêu ngon! Chúng ta trước tiên cho vào nồi gạo nè, lại để vào một cái trứng gà…… Nhớ kỹ, trứng gà nhất định phải rửa sạch sẽ, nếu không sẽ hơi dơ……”
Hắn cứ như vậy cho gạo vào nồi, cho tất cả trứng gà….
“Gạo và trứng gà phỏng chừng một lúc nữa mới có thể chín, chúng ta có thể đi đắp mặt nạ trước……”
Hình ảnh video vừa chuyển, hắn liền bắt đầu đắp mặt nạ, tiếp theo thì hắn bỏ thêm một hiệu ứng nổ mạnh.
Cuối video, Ngôn Cảnh Tắc trưng ra một gương mặt bị "nổ" đen thui, cầm một hộp bắp rang nói: “Ngại quá, cơm chiên trứng ngon lành không có làm thành công, hàng xóm còn báo cảnh sát nói tui ở nhà chế tác thuốc nổ nữa…… Nhưng mà! Tui thành công chế tạo ra…… Bắp rang!”
Ngôn Cảnh Tắc cảm thấy cái video này của mình rất không tồi, ít nhất…… Hắn chưa thấy người khác đăng lên như vậy.
Chủ yếu là…… Hắn khổ học kỹ thuật máy tính, cuối cùng bởi vì thời gian quá ngắn không thể trở thành một hacker, nhưng cắt nối biên tập video đã không thành vấn đề.
Quá xịn!
Không hổ là hắn!
Tài khoản của Kế Tử Thu vốn là có chút lưu lượng, Ngôn Cảnh Tắc đăng video hài này người xem không ít, làm Ngôn Cảnh Tắc cảm thấy….
Hắn có thể đi nhận quảng cáo bắp rang.
Đang nghĩ như vậy…… Ngôn Cảnh Tắc đột nhiên nhìn thấy một bình luận mắng chửi người không tốt lắm, theo sát, lại có hai cái bình luận như vậy nữa.
Ngôn Cảnh Tắc: “???” Nguyên chủ rất chìm, bởi vậy cho tới nay cũng chưa có người nào mắng hắn…… Sao đột nhiên lại có người tìm hắn phiền toái?
Ngôn Cảnh Tắc tra xét, mới phát hiện có người ở trên mạng bôi đen hắn.
Người nọ lấy thân phận đồng nghiệp công ty cũ của hắn, lột da hắn xuống, nói hắn xuất thân trong gia đình trọng nam khinh nữ, áp bách ba người chị của mình, bức ba người chị xuất tiền, làm hắn hoàn thành giấc mộng ở giới giải trí……
Còn nói sau khi hắn vào giới giải trí thì không biết làm gì, không học vấn không nghề nghiệp, một lòng một dạ tìm người bao dưỡng……
Hết thảy nói đặc biệt chân thật, còn cung cấp một ít chứng cứ giống thật mà là giả, chẳng hạn như ảnh chụp nguyên chủ đi theo Thái Cẩm Thuần xuất nhập các nơi xa hoa.
Đương nhiên, ảnh chụp chỉ có nguyên chủ, không có Thái Cẩm Thuần.
Ngôn Cảnh Tắc: “……” Lợi hại, nguyên chủ loại người tuyến 108 này, thế mà còn có người bôi đen.
Không chỉ như thế, người bôi đen hắn hẳn là còn mua thuỷ quân, làm nóng nhiệt độ.
Nếu không phải như vậy…… Loại bài đăng này phát ra tới, mọi người click mở nhìn xem, nghi hoặc một chút “Kế Tử Thu là ai”, thì cũng bỏ qua, làm sao nổi lên được!
Mấy năm nay Bách Khoa Baidu đã không thể tùy tiện làm, phải trả tiền, cho nên nguyên chủ không có Bách Khoa Baidu, lên mạng tra căn bản tra không được thứ gì!
Hiện tại tình huống này, rõ ràng là có người ở giúp hắn xoát lưu lượng
Nhưng dù đối phương rất nỗ lực mà xoát, chuyện này của hắn vẫn không có nhiệt độ gì như cũ.
Ngôn Cảnh Tắc cũng muốn giúp bọn họ một phen.
Hắn nghĩ nghĩ, dứt khoát chân thân ra trận, dưới bài đăng gửi thêm mấy tấm ảnh selfie nguyên chủ tự chụp, cùng với link video, tag gì đó.
Vì thế cuối cùng, phong cách bài đăng này liền biến thành……
“Người bây giờ thật là muốn nổi đến điên rồi, còn tự bôi đen nữa!”
“Ồ, tui biết rồi.”
“Cho nên Kế Tử Thu này rốt cuộc là ai?”
“Mọi người tan đi, đừng click mở video xem, như vậy chỉ tăng like cho người ta thôi!”
“Ý, tui click mở video đi nhìn, không biết cậu ta ở trạm khác thế nào, bên trạm A tổng cộng có 9000 fans……”
“Ở bên chỗ tui fans thật ra cũng không tệ lắm, có mười vạn……”
“Thực sự có người đi nhìn à……”
……
Ngôn Cảnh Tắc thuận tiện đem hình chụp trước đó mình đăng xin phương thức liên hệ của Tô Mặc Tu, cùng với giới thiệu tương quan về Tô Mặc Tu lên, ghi chữ: “Cậu ta còn muốn thông đồng cả Tô Mặc Tu!”
Người đăng bài: “……”
Bọn họ lại đăng tiếp thì chính là đồ ngốc!
Đây rõ ràng là có người tạo nhiệt độ!
Ngôn Cảnh Tắc nhìn nhìn, rất nhiều tài khoản của mình đều tăng một chút fans, đối với chuyện này thật vừa lòng.
Bên kia, Thái Cẩm Thuần thì rất tức giận.
Gã tìm người đi bôi đen Kế Tử Thu, kết quả…… cứ chỉ điểm thêm nước hoa như vậy?
Thái Cẩm Thuần bảo người công ty mình đi làm chuyện này, nhìn thấy kết quả như vậy, bèn tìm người mắng một trận.
Nhân viên công ty kia cũng rất ấm ức: “Thái thiếu, một chút xíu tin xấu như vậy, thể có ích lợi gì?”
Nói Kế Tử Thu không văn hóa? Người lăn lộn giới giải trí, có mấy ai có văn hóa?
Nói Kế Tử Thu bị người bao dưỡng? Hiện tại trên mạng kêu “Phú bà, đói đói” còn thiếu sao?
Nói Kế Tử Thu trong nhà trọng nam khinh nữ, nói hắn áp bách chị gái…… Nếu là chị Kế Tử Thu tới đăng bài thì may ra còn hữu dụng, nhưng mấu chốt là…… Bọn họ không phải chị Kế Tử Thu, nói miệng không bằng chứng!
Trong nhà Kế Tử Thu xác thật trọng nam khinh nữ, ba người chị của Kế Tử Thu cũng không được đi học gì, đều làm việc sớm, kết hôn gả chồng sớm.
Nhưng cha mẹ Kế Tử Thu tuy rằng thích con trai, nhưng cũng không tới trình độ chán ghét con gái, người cô chị của Kế Tử Thu bởi vì lớn lên không tồi, gả còn có thể, mỗi ngày cũng sống không tồi.
Các cô đối với chuyện cha mẹ trọng nam khinh nữ đương nhiên là bất mãn, nhưng không muốn ở trên mạng tố khổ —— các cô bất mãn cha mẹ, nhưng đối với Kế Tử Thu thì không có gì bất mãn.
Cha mẹ Kế Tử Thu vì đứa con trai này, thức khuya dậy sớm liều mạng kiếm tiền, chuyện trong nhà liền toàn nhờ ba cô con gái quản, Kế Tử Thu là được ba người chị chăm sóc lớn lên, hắn lớn lên tốt miệng lại ngọt, còn nguyện ý dỗ dành chị gái, một ngụm một câu "Chị ơi chị vất vả quá"....
Ba người chị của Kế Tử Thu quan hệ với cha mẹ không tốt lắm, nhưng quan hệ với Kế Tử Thu thật ra lại khá tốt.
Mấy năm nay, Kế Tử Thu cũng không đòi tiền gì cả cô, nhiều nhất chính là ngày lễ ngày tết nhận lì xì trên WeChat hai trăm đồng thôi.
Nếu như vậy…… làm sao mà nói xấu nữa?
Quan trọng nhất chính là…… Kế Tử Thu không có nhiệt độ, không có bao nhiêu người biết hắn.
Thái Cẩm Thuần hiểu biết tình huống xong, cũng cạn lời.
Kế Tử Thu…… Xác thật chính là một người không có chí lớn như vậy!
Cứ nói đời trước…… gã vốn tưởng rằng sau khi Kế Tử Thu cùng gã ở bên nhau, sẽ đòi tài nguyên từ gã, gã thậm chí đều chuẩn bị tốt tài nguyên cấp cho Kế Tử Thu, kết quả…… Kế Tử Thu nói hắn muốn trở về gia đình, không muốn đi làm.
Sau đó Kế Tử Thu liền hủy hợp đồng với công ty, video ngắn thật ra còn đăng trên mạng, nhưng đăng đều là khoe giàu mua mua mua linh tinh, làm gã rất khó chịu.
Kế Tử Thu căn bản lag không có sự nghiệp, cho nên hiện tại gã muốn đả kích sự nghiệp Kế Tử Thu…… Đây là không có khả năng!
Thái Cẩm Thuần chỉ có thể từ bỏ tính toán này, trong lòng lại phảng phất như cắm một cái gai.
Cùng lúc đó, trong office building xa hoa nào đó, một người đàn ông hơn ba mươi tuổi, mang mắt kính dùng tay đẩy đẩy mắt kính trên mũi mình, đem một cái link share cho bạn tốt, lại đánh chữ: “Tô Mặc Tu, tôi ở trên mạng xem bát quái, nhìn thấy có một hot boy mạng muốn quen biết ông nè!”
Tô Mặc Tu nhận được tin tức, cũng không muốn click mở link bên trong, hỏi lại: “Báo cáo làm xong hết rồi à?”
“Tô Mặc Tu, có thể miễn bàn cái này không vậy? Cho tôi nghỉ ngơi một chút đi! Bằng không tóc tôi mới vừa mới cấy xong lại phải rụng sạch đó.”
Tô Mặc Tu nghĩ đến mái tóc đối phương từ từ thưa thớt, chỉ có thể chặt đầu cá vá đầu tôm, đồng tình anh ta một giây đồng hồ, nhưng vẫn là trả lời: “Trước ngày mai cho tôi.”
“Mọe! Ông không sợ tôi đem phương thức liên hệ của ông cho hot boy mạng kia hả?”
Tô Mặc Tu trả lời: “Muốn tôi đăng ảnh ông lên web kết bạn bốn phương tìm bạn trăm năm không? Đăng ảnh ông chụp trước khi cấy tóc ấy, thế nào?”
“Tô Mặc Tu, ông quá độc ác!”
“Đa tạ khích lệ.”
“Ông nói xem, ông làm việc cả ngày, không cảm thấy cuộc sống không có lạc thú sao?” Người nọ trả lời, “Ông có muốn thử đi bao hot boy hot girl mạng không? Ông nhìn Chu tổng đi, hot girl lớn lên không tệ lắm, một tháng đổi một cô!”
“Tôi không có hứng thú với họ.”
“Mấy chị gái hot girl mạng đáng yêu lắm á!”
“Tính tôi lãnh đạm.”
Người nói chuyện phiếm với Tô Mặc Tu là đối tác của Tô Mặc Tu - Trương Chí.
Anh vốn là lúc xem bát quái, trong lúc vô ý nhìn thấy tin tức có liên quan đến Tô Mặc Tu, thuận tay share cho Tô Mặc Tu cái link.
Hiện tại thấy Tô Mặc Tu bộ dáng này…… Anh rất cạn lời: “Tô Mặc Tu, ông nói ông không có hứng thú với gì cả, kiếm nhiều tiền như vậy làm gì?”
“Tôi vui, tôi thích làm việc.” Tô Mặc Tu đáp.
“Ông trâu bò!” Người này phát ra ba chữ, quyết định không để ý tới Tô Mặc Tu nữa, đi làm việc.
Kết quả anh vừa đổi mới một cái, phát hiện người tên Kế Tử Thu kia, hot boy ở trên mạng tự bôi đen kéo lưu lượng thế nhưng lại đăng bài lên Weibo.
Weibo kia là Weibo làm sáng tỏ: “Tôi làm sáng tỏ một chút, tôi cũng không có bị người ta bao dưỡng, nhưng tôi rất muốn nếm thử một chút…… Cũng không biết Tô Mặc Tu có hứng thú với tôi hay không nữa.”
Dưới đoạn lời nói này còn có một tấm ảnh selfie, nhìn….
rất đẹp trai.
Trương Chí cảm thấy người này rất có ý tứ, dứt khoát chụp hình lại, lại share cho Tô Mặc Tu: “Lão Tô ơi, lớn lên đẹp giai thật chiếm tiện nghi, ông coi, hot boy người ta lại tỏ tình với ông trước mặt bao người nè!”
Bị đàn ông tỏ tình, đối với người chỉ biết đứng đắn làm việc như Tô Mặc Tu mà nói, phỏng chừng rất ghê tởm, anh muốn khiến Tô Mặc Tu ghê tởm một chút.
Đương nhiên, cũng có khả năng Tô Mặc Tu hoàn toàn không thèm để ý, một lòng kiếm tiền.
Sau khi Tô Mặc Tu cùng Trương Chí hàn huyên vài câu, thì không thèm phản ứng Trương Chí nữa.
Y cảm thấy không cần thiết lãng phí thời gian của mình trên người Trương Chí.
Nhưng vào lúc này, Trương Chí gửi cho y một tấm ảnh chụp.
Tô Mặc Tu nhìn tấm ảnh kia, không biết tại sao….
Đột nhiên cảm thấy người này rất đẹp trai.
Tô Mặc Tu nhắn: “Đây là ai?”
“Hot boy tôi mới nói ban nãy đó!” Trương Chí trả lời.
Tô Mặc Tu lập tức kéo lịch sử trò chuyện lên trên, click mở link trước đó, theo bài đăng lại tìm được tài khoản của Kế Tử Thu.
Sau đó…… Y liền thấy được video Ngôn Cảnh Tắc mới vừa đăng lên.
Trái tim y không biết cố gắng mà nhảy lên.
Y xem nhiều hơn mấy video, đại khái là do video khác dùng quá nhiều chỉnh sửa, y một chút cũng không thích, nhưng cái video vừa mới đăng lên này….
Y càng xem càng thích.
Tô Mặc Tu không có Weibo chứng thực chính chủ, nhưng y vẫn có đăng ký Weibo.
Y ngẫu nhiên sẽ đi xem tin tức.
Hiện tại……
Tô Mặc Tu nghĩ nghĩ, gửi một tin nhắn cho người tên Kế Tử Thu này, trên đó là phương thức liên hệ của mình.
Tô Mặc Tu làm xong hết thảy, lại lần nữa nhìn về phía khung chat với Trương Chí.
Trương Chí đã gửi cho y vài tin nhắn rồi: “Tô Mặc Tu, ông hỏi tôi cậu ta là ai, có phải coi trọng rồi không?”
“Hầy, người này nhìn còn rất thuận mắt, chỉ là nhìn có hơi ngốc, tự bôi đen câu view.”
“Trưởng thành như vậy còn lăn lộn đến thảm như vậy, thật là lãng phí giá trị nhan sắc ghê! Nếu tôi mà có tướng mạo như cậu ta……”
Tô Mặc Tu mặt không biểu cảm mà đóng khung chat lại.
Bên kia, Ngôn Cảnh Tắc đã thấy được tin nhắn Weibo.
Một cái tài khoản Weibo tên là một chuỗi chữ tiếng Anh không có ý nghĩa, cả avatar đều không có, gửi cho hắn phương thức liên hệ của Tô Mặc Tu.
Đổi lại là người bình thường, chắc chắn sẽ cảm thấy đây là kẻ lừa đảo.
Nhưng Ngôn Cảnh Tắc không phải người bình thường.
Hắn vẫn luôn cảm thấy…… Mặc kệ làm chuyện gì thì đều phải nỗ lực đi làm.
Cơ hội là để lại cho người có chuẩn bị! Một người muốn chẳng làm nên trò trống gì, phương pháp đơn giản nhất chính là cái gì cũng không làm.
Mà một người muốn thành công, quan trọng nhất chính là phải đi làm!
Cho nên hắn mới có thể…… Dứt khoát thoải mái hào phóng, đem yêu thích của mình dành cho Tô Mặc Tu phóng lên mạng, hắn thậm chí cũng nghĩ kỹ rồi, chờ có cơ hội, hắn liền theo đuổi Tô Mặc Tu!
Không chừng thành công thì sao!
Hiện tại có người gửi tới một số điện thoại…… Ngôn Cảnh Tắc không chút do dự gọi đi.
Tô Mặc Tu có hai cái điện thoại.
Một cái trong đó y dùng trong công việc, mỗi buổi sáng 7 giờ khởi động máy, buổi tối 10 giờ đúng giờ tắt máy, bên trong còn có hai cái sim.
Còn có một cái điện thoại lại là điện thoại tư nhân của y, bên trong chỉ có một cái sim điện thoại, người biết số này lại ít ỏi không có mấy.
Điện thoại này y cũng không tắt máy bao giờ.
Dãy số điện thoại y cấp chính là dãy số tư nhân của mình.
Hiện tại điện thoại y vang lên, bên trên còn là một số điện thoại xa lạ……
Tô Mặc Tu bắt máy: “Alô?”
“Anh là Tô Mặc Tu đúng không?” Ngôn Cảnh Tắc hỏi.
“Đúng vậy.”
“Xin chào anh! Tôi tên là Kế Tử Thu, chỗ tôi có có một hạng mục start up, muốn được ngài đầu tư……” Ngôn Cảnh Tắc cười nói lên.
Hắn không biết người cho mình phương thức liên hệ là ai, nhưng cảm thấy…… Không chừng là đối thủ cạnh tranh gì đó của Tô Mặc Tu!
Bằng không, ai sẽ đem phương thức liên hệ của Tô Mặc Tu lung tung cho người ta?
Đúng, hắn đã khẳng định, người ở đầu kia điện thoại là Tô Mặc Tu.
Giọng nói dễ nghe như vậy, tuyệt đối là Tô Mặc Tu…… Thôi được rồi, hôm qua hắn mới vừa xem một cái video kinh tế tài chính, Tô Mặc Tu có nói chuyện trong đó, hắn nhớ rõ giọng Tô Mặc Tu.
Nhưng…… Thật vất vả có được phương thức liên hệ của Tô Mặc Tu, hắn đương nhiên không thể đi lên là thổ lộ ngay, làm Tô Mặc Tu block hắn luôn…… Hắn quyết định nói chuyện đầu tư trước.
Tô Mặc Tu: “……” Người này không phải muốn được bao dưỡng, mà là muốn y đầu tư?
Y bị lừa rồi!
Nhưng mà….
Khó mà gặp được một người khiến mình động tâm….
Tô Mặc Tu nói: “Bây giờ cậu đang ở đâu? Chúng ta có thể gặp mặt nói chuyện.”
“Tôi ở thành phố B, anh ở đâu? Tôi tới tìm anh?”
“Hôm nay cậu không có sắp xếp gì khác sao?”
“Đúng vậy, không có gì cả!”
“Tôi đây xem một chút thời gian biểu, chờ lát nữa gửi tin nhắn cho cậu xác định địa điểm gặp mặt.” Tô Mặc Tu nói.
Lần đầu tiên gặp mặt, chung quy không thể bắt người ta đến công ty của y được, nếu thật sự đến công ty….
Không tiện nói chuyện.
Tốt nhất vẫn là chọn một nơi hoàn cảnh ưu nhã gặp mặt.
Y còn muốn đổi một bộ quần áo khác.
Tô Mặc Tu cúp điện thoại, một lần nữa mở ra khung chat với Trương Chí: “Trương Chí, đề cử cho tôi một nhà hàng hoàn cảnh tốt một chút đi.”
Trương Chí có điểm ngốc ra: “Ông không phải có chỗ thường đi sao?”
“Những nơi đó quá nghiêm túc, không thích hợp yêu đương.”
“Yêu đương?!”
“Ừ.”
Trương Chí không trả lời lại, nhưng chỉ trong chốc lát…… Cửa văn phòng Tô Mặc Tu bị gõ vang, Trương Chí vọt vào: “Tô Mặc Tu, ông yêu đương hả?”
“Còn chưa, nhưng có mục tiêu.” Tô Mặc Tu đáp.
“Là ai? Rõ ràng hồi nãy ông còn nói mình tính lãnh đạm, sao nhanh như vậy đã có mục tiêu?” Trương Chí có chút phát điên.
“Chính là hot boy mà ông đề cử kia kìa.” Tô Mặc Tu click mở video “cơm chiên trứng” của Ngôn Cảnh Tắc.
Video này Trương Chí cũng xem qua.
Loại video hài này rất thường thấy, anh xem qua thì cũng thôi, thật ra không có khắc sâu ấn tượng, hiện tại thấy Tô Mặc Tu nhìn video này lộ ra mỉm cười…… Trương Chí trợn tròn mắt: “Ông, ông ông ông…… Ông coi trọng cậu ta? Một cậu trai?”
“Đúng vậy.” Tô Mặc Tu gật gật đầu, “Trách không được tôi không thích phụ nữ, hóa ra tôi thích đàn ông.”0
Trương Chí: “……”
Tô Mặc Tu lại nói: “Bây giờ tôi đã biết tại sao mình muốn kiếm nhiều tiền như vậy rồi…… Tôi muốn bao hot boy!”
Trương Chí: “…… Tô Mặc Tu, có phải ông bị người ta nhập vào rồi không?”
Tô Mặc Tu đương nhiên không có bị ai nhập.
Y chỉ là…… Làm việc luôn luôn quyết đoán.
Nhà y rất có tiền, mà hiện tại tài sản của y đã vượt qua cha mẹ y.
Này dựa vào là cái gì? Dựa vào chính là y quả quyết!
Lúc y làm đầu tư rất ít do dự, cơ bản đều là xem trọng là lập tức xuống tay ngay.
Hiện tại coi trọng một cậu hot boy…… Đương nhiên cũng không thể để đối phương chạy.
Đối phương có thể đăng như vậy trên Weibo, đã nói lên không bài xích nam giới, nếu như thế, y cũng có cơ hội rất lớn có được đối phương.
Tô Mặc Tu bảo Trương Chí đề cử nơi ăn cơm thích hợp yêu đương hẹn hò, nhưng mà Trương Chí nói không nên lời một câu nào.
Cũng phải, Trương Chí như vậy, có thể có kinh nghiệm gì?
Tô Mặc Tu gọi điện thoại cho một khách hàng của mình, hỏi đối phương vấn đề đồng dạng.
truyện ngôn tình
Khách hàng kia là một phú nhị đại, không có bản lĩnh gì chỉ thích chơi, bởi vì sợ tự mình làm phá sản, bèn đem tài chính chia làm mấy phần, ủy thác người khác quản lý tài sản cho mình.
Phần tài chính lớn nhất đặt ở chỗ Tô Mặc Tu.
Phú nhị đại này tuổi không nhỏ, đã sắp 40, vẫn luôn không kết hôn, kết giao rất nhiều bạn gái, kinh nghiệm phong phú dị thường, há mồm liền đề cử cho Tô Mặc Tu mấy cái địa điểm.
Tô Mặc Tu tra xét, sau đó đem vài lựa chọn cùng share cho Ngôn Cảnh Tắc: “Cậu thích cái nào? Có thể chọn một cái.”
Cho người khác chọn như vậy sẽ khiến người ta không có biện pháp cự tuyệt…… Khá tốt!
Ngôn Cảnh Tắc vẫn luôn chờ tin nhắn của Tô Mặc Tu, sau khi nhìn đến, lên mạng tra xét, sau đó chọn một nhà hàng nghe nói không khí đặc biệt tốt, đặc biệt thích hợp cho tình nhân.
Hai người nhanh chóng mà ước định thời gian gặp mặt, sau đó……
Đi tìm quần áo thích hợp!
Ngôn Cảnh Tắc từ trong rất nhiều quần áo của nguyên chủ lấy ra một thân tốt nhất để thay, lại dựa theo ký ức nguyên chủ, xử lý bề ngoài của mình một phen.
Chờ chuẩn bị xong, hắn đánh xe ra cửa, quyết định sớm một chút đến chỗ hẹn hò.
Khụ khụ…… Hắn đơn phương cảm thấy…… Đây là một lần hẹn hò.
Mà cùng thời gian…… Tô Mặc Tu cũng ra cửa —— hẹn hò không thể đến trễ.
Ngồi trên xe taxi, Ngôn Cảnh Tắc đột nhiên nghĩ đến, hắn lúc này đây lấy chuyện đầu tư hẹn với Tô Mặc Tu, nhưng phương án đầu tư….
Hắn còn chưa có.
Cần phải nghĩ ra một cái!
Từ từ, tình huống hình như không đúng lắm…… Người như Tô Mặc Tu, sao có thể dễ dàng như vậy đã hẹn được rồi?
Tô Mặc Tu bận rộn như vậy, theo lý muốn hẹn được người rất khó.
Càng không thể hắn vừa gọi điện thoại sang liền nói chuyện với hắn tốt đẹp như vậy.
Trước đó Ngôn Cảnh Tắc vì rất cao hứng nên không có nghĩ nhiều, hiện tại càng nghĩ càng cảm thấy, chuyện này có gì đó khác.
Tô Mặc Tu quen biết hắn?
Có lẽ, hắn thật sự có thể dựa vào mặt ăn cơm, còn có thể ăn được sơn trân hải vị..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...