Chúng Ta Kết Hôn Nhưng Vẫn Là Bạn Nhé



Haizzz... Dạo này Nhật Phong làm sao thế nhỉ ? Cứ đi suốt tới tận khuya mới về. Trước kia cho dù có bận như thế nào đi nữa, buổi chiều cũng tranh thủ về ăn cơm rồi mới vào thư phòng tiếp tục làm việc. Giờ thì ko thèm về luôn. Báo hại lúc chiều nội hỏi mình cũng chẳng biết trả lời như thế nào. Nội còn nghi ngờ hai đứa cãi nhau mới ghê. Thật là oan uổng quá đi. Mình là vợ hiền dâu thảo cơ mà, có lý nào lại cãi nhau với chồng chứ. Ờ thì... cũng có đi nhưng chỉ là vài chuyện nhỏ nhặt trẻ con nên cái đó ko tính. Haizz... tóm lại là chẳng biết anh đang gặp phải chuyện gì, quả thật dạo này cô thấy anh hơi lạ. Lúc trưa khi mang cơm đến cho anh, cô cũng có hỏi mà anh lại chối, nói rằng cô suy nghĩ quá nhiều. Ko lẽ là như vậy thật à?


Đang chán chường nằm ườn trên giường thì điện thoại bỗng đổ chuông. Vi nhìn thấy tên Bảo Nam mới sực nhớ ra mình đã hứa giúp anh gặp mặt Yến Nghi mà lại quên mất. Aida... thiệt là có lỗi. Cô liền nhanh tay bắt máy


"Alo ?"


"An Vi phải ko ?"


"Ừm tôi đây. Có phải muốn hỏi về chuyện Yến Nghi ko ?"



"Nó đó. Sao rồi ? Đã liên lạc với cô ấy chưa ?"


"À... chuyện này... thật ra là tôi có gọi rồi nhưng cô ấy nói là đang đi Hà Nội công tác, 2 tháng nữa mới về. Tôi định gọi cho anh biết, nhưng lần nào máy cũng bận cả" Nói xạo thôi, chính xác là cô chỉ gọi có một lần duy nhất, ko đc nên định để khi khác gọi, ai ngờ quên luôn.


"Sao ? 2 tháng ? Lâu dữ vậy. Haizz... Hay là cô nói về tính cách của cô ấy và cho tôi xem hình cô ấy trước đi. Như vậy khi gặp mặt sẽ tiết kiệm được thời gian"


=_=||| cái tên này, lấy vợ mà cứ như đi chợ chọn cá. Sợ tốn thời gian mới ghê "Cũng đc thôi. Vậy hẹn bữa nào gặp mặt đi"


"Bữa nào thì chi bằng hôm nay luôn đi"


Vi đắn đo vài giây, cuối cùng cũng đồng ý, dù sao cô cũng đang rảnh.



Thế là hai người hẹn nhau ở quán cà phê lần trước đã đến, Vi tốt bụng cho anh xem hình của Yến Nghi từ thời đại học cho đến giờ, còn phân tích cặn kẽ với anh tính cách lẫn sở thích của cô bạn mình.


Bảo Nam nghe xong thấy có chút lo ngại. Qua lời cô kể thì Yến Nghi là một người vô cùng mạnh mẽ, rất bản lĩnh, sống ko cần dựa vào đàn ông, mẫu người như thế hoàn toàn phù hợp với tiêu chuẩn của anh. Có điều... thuyết phục cô ấy sinh cho anh một đứa con chắc có lẽ cũng là một chuyện hết sức khó khăn đây.


"Mà tôi cứ thắc mắc... sao anh muốn cưới vợ mà lại ko cần tình yêu vậy ?" Vi thật sự rất muốn biết có phải Bảo Nam cũng gặp phải thất bại trong chuyện tình cảm hay ko. Nếu đúng là như thế thì cô càng phải giúp anh nhiệt tình hơn mới được. Đồng bệnh tương lân mà :D


"Thật ra..." Bảo Nam đang ngập ngừng ko biết có nên nói sự thật cho cô biết hay ko, thì đúng lúc đó có một bé gái vô cùng đáng yêu, hai má phúng phính chạy đến ôm lấy chân anh mỉm cười thật tươi...


"Chú ơi ! Nhặt giùm con trái banh đi chú."


Ngay lập tức anh cứ như biến thành một người khác, ánh mắt liền sáng lấp lánh, ôm chầm lấy cô bé, mặt còn cọ cọ vào má của cô bé, cả giọng nói cũng biến đổi


"Chài ai, bé cưng~ sao con dễ thương vậy. Cho chú hôn cái coi nè~ Muaz.. muaz... Ghét ghê á


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận