Chứng Sợ Hãi Vật Khổng Lồ


Cảm ơn mọi người đã quan tâm nha, cơ thể của tôi đã tốt lên nhiều rồi.
Bây giờ tôi đang trên đường cao tốc về nhà rồi~ (đúng rồi đó, tâm trạng tôi hiện tại rất vui).
Còn nữa còn nữa, cậu bạn học khổng lồ đang đi cùng tôi, đương nhiên là nhà bọn tôi không ở gần nhau rồi, chờ tôi giải thích cho mọi người ha.
Mọi chuyện bắt đầu từ hôm kia, không hiểu tại sao cậu ấy lại giận tôi??? (Theo cảm nhận của tôi thì đúng là không hiểu được).
Chủ yếu biểu hiện ở chỗ nói ít hơn, cũng không trả lời tôi ngay lúc đó, còn luôn dùng ánh mặt u oán nhìn tôi???
Tôi có thể nhịn sao? Đương nhiên là không! Vì thế hôm đó sau khi thi xong tôi nhanh chóng lôi cậu ấy xuống canteen tìm chỗ ngồi rồi hỏi cậu ấy: "Có chuyện gì thế, tại sao cậu lại giận tớ?"
Cậu ấy vẫn dùng ánh mắt phẫn uất nhìn tôi, nói "Cậu cẩn thận nghĩ lại đi."
Tôi kiểu???
Tôi còn có thể làm gì.

Tôi bắt đầu đồng não xem gần đây tôi đã làm gì có lỗi với tổ tông này chưa: "Đoạt miếng khoai tây cuối cùng của cậu? Không cẩn thận làm hỏng sách của cậu? Vò nhăn khăn trải giường của cậu xong mặc kệ?"
Cậu ấy nhìn không giống loại người hay so đo mấy việc này.


Quả nhiên, cậu ấy nói: "Nghĩ tiếp đi."
Tôi đành phải tiếp tục suy nghĩ.
"Có phải hai ngày trước phó bộ trưởng bộ môn (một nữ sinh cực kì xinh đẹp) hỏi tớ Wechat của cậu nhưng tớ không cho làm cậu tức giận không? Tớ cứ tưởng cậu không...."
"Không phải!"
Cậu ấy lập tức dùng giọng điệu siêu hung dữ đập gãy phỏng đoán của tôi....Aiz hình như tôi bị cậu ấy chiều hư rồi.

Đây là lần đầu tiên cậu ấy dùng giọng điệu nghiêm túc như vậy nói chuyện với tôi.

Tôi lúc ấy không thể kìm lại sự tủi thân của mình được.
Có lẽ cậu ấy cũng nhận ra rằng giọng điệu của mình có hơi nặng nề nên lập tức xin lỗi tôi.

Bỏ đi, tôi tính toán việc này với cậu làm gì...
Nhưng sau đó tôi lại thấy cậu ấy tủi thân....Cậu ấy một thân cao lớn, ngồi ở một góc ghế sopha của nhà ăn cúi đầu giải thích cho tôi.
"Buổi sáng tớ nghe thấy cậu hỏi XX và XXX có muốn về nhà cậu chơi không, nhưng cậu lại không hỏi tớ."
Tôi:???
Muốn nói lại thôi.
Thôi rồi lại muốn nói.
Muốn nói rồi lại thôi.
Tôi ngồi một bên cạn lời nhìn cậu ấy.
Cậu ấy ở phía bên kia diễn đến nghiện rồi: "Cũng không sao, có thể là cậu cảm thấy quan hệ của chúng ta không tốt như với bọn họ.

Là tớ tự mình đa tình, tớ cũng không có đau lòng, không có hâm mộ bọn họ đâu, cũng không có trong lúc ăn cơm hay thi đều mong cậu hỏi tới có muốn về nhà cậu chơi không.


Tớ sẽ tự mình điều tiết lại cảm xúc, cậu không cần cảm thấy áy náy đâu, là do tớ không tốt..."
"Rồi rồi rồi đừng nói nữa.

Tớ sai rồi, là tớ không đúng là tớ không tốt." Tôi nhanh chóng ngắt lời cậu ấy.
Câu chuyện là như thế này.
Buổi sáng cậu ấy đi ra ngoài mua đồ ăn sáng cho tôi.

Tôi cùng hai người bạn cùng phòng khác không biết từ lúc nào đã nói tới việc chơi ở quê tốt như thế nào.

Tôi kể cho họ nghe mùa hè ở đó blah blah blah, giao thông blah blah blah, những điểm tham quan blah blah blah....Cuối cùng liền tình tình cảm cảm khách sáo mời họ về nhà tôi chơi, tôi sẽ đưa họ đi tham quan, đi du lịch vòng quanh XX.
Sau đó câu này đã bị người bạn khổng lộ bụng dạ hẹp hòi vừa bước vào cửa kia nghe được.

Mỗi lần nhớ tôi tôi thật sự phục lão này (đậu nành đổ mồ hôi.jpg)(1)
Cứ như vậy, tôi mời cậu ấy về nhà mình chơi ngay lúc đó, cậu ấy rụt rè (vội vã) đồng ý.
Nói xong, cậu ấy ngồi đối diện tôi nghỉ ngơi.


Chậc chậc chậc, thật sự quá đẹp trai.
Mọi người nghỉ hè vui vẻ~
[Bình luận]
Ăn đường kéo dài tuổi thọ: Aaaaa đừng quan tâm đến tôi đừng quan tâm đến tôi
Bọn họ là thật: Nhìn ID của tôi
Nhìn ID của tôi
Nhìn ID của tôi
Người đàn ông Lưu DIệc Phi không thể chiếm được: Mặc dù....nhưng mà...cậu tự mình nhìn xem có thẳng không đi....
Mỹ nữ xinh đẹp nhất vũ trụ: Hôm nay tôi đặt mông ở đây.

Tôi không tin không đợi được đến ngày tỏ tình!
Xuyên Q: Xong rồi xong rồi cong rồi cong rồi..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui