Đã có Ẩn tức hoàn, tuy rằng năng lượng toàn thân Lâm Dịch đã hoàn toàn che dấu đi, không sợ bị người khác phát hiện, nhưng bởi vì năng lượng bị hắn áp chế mà tốc độ đi đường lại chậm đi rất nhiều.
Đương nhiên, loại chậm chạp này cũng là tốc độ cao nhất của cường giả Hư Thần Cảnh Luyện Cách kỳ.
So với cường giả Thần Hư kỳ, dù là chậm nhưng cũng không đến nỗi nào.
Phải biết rằng, cùng là Hư Thần Cảnh, nhưng khác biệt trong đó cũng như trời và đất a.
Hơn mười vạn kilomet, đối với người bình thường tại Thiên Giới thì có lẽ là dài dằng dặc, nhưng đối với cường giả Hư Thần Cảnh mà nói, cũng chỉ một hai ngày là đi hết lộ trình.
Hai ngày sau, một tòa thành to lớn cao ngạo trên không trung xuất hiện trước mặt Lâm Dịch!
Dùng từ to lớn cao ngạo để hình dung tòa thành này cũng không có chút quá đáng nào.
Nhìn chung tòa thành thị này, lớn khoảng chừng trên dưới một trăm kilomet! Một rặng núi lớn, xem như khó coi tại Thiên Giới, từ mặt đất thẳng tắp lên cao, giống như một đạo Thiên Mạc!
Mà bên ngoài thành phố to lớn này, thỉnh thoảng có vài đạo lưu quang bắn vào hoặc bắn ra.
Lâm Dịch nhìn xem, lập tức kinh ngạc.
Những đạo lưu quang này, mỗi một đạo đều là cường giả Hư Thần Cảnh!
Bất quá, ngẫm lại cũng không thấy gì kỳ quái, dù sao thì Thiên Giới này cũng cực kỳ to lớn.
Lâm Dịch ở tại Tây Bắc Thiên, nhưng toàn bộ Tây Bắc Thiên khổng lồ như thế nào? Lâm Dịch một đường đến tòa thành thị này, lại đụng phải nhiều cường giả Hư Thần Cảnh như thế.
Vậy thì toàn bộ Thiên Giới vô biên này có bao nhiêu cường giả Hư Thần Cảnh đây?
Chính như lúc trước đã từng nói qua.
Cường giả Hư Thần Cảnh, mới xem như là cường giả tuyệt đỉnh tại Thiên Giới.
Về phần cường giả Thần Cấp, không phải người bình thường có thể nhìn thấy.
Mà người nào có thể nhìn thấy cường giả Thần Cấp, đều xem như người đó có duyên.
Bởi vậy, có thể tưởng tượng cường giả Thần Cấp hiếm thấy như thế nào.
Thực ra, Lâm Dịch còn một mực không hiểu rõ lắm.
Hắn đã thấy cường giả Hư Thần Cảnh, trong đó có ba Ngưng Thần kỳ, mà sau khi đạt đến Ngưng Thần kỳ, liền có thể ngưng tụ ra Thần Cách rồi.
Như vậy, vì cái gì mà toàn bộ Thiên Giới này nhiều người như vậy, nhiều cường giả Hư Thần Cảnh như vậy, nhiều cường giả Ngưng Thần kỳ như vậy, nhưng lại có rất ít cường giả Thần cấp?
Lâm Dịch nghĩ mãi mà không rõ, bởi vì hắn còn chưa đạt đến Ngưng Thần kỳ.
Chưa đạt tới Ngưng Thần kỳ, chưa tự mình thử qua ngưng tụ Thần Cách, vĩnh viễn không cách nào minh bạch ngưng tụ Thần Cách khó khăn như thế nào.
Có một vài cường giả Ngưng Thần kỳ lĩnh ngộ Thiên Đạo rất cao, nhưng vì các phương diện như năng lượng, tâm thần các loại mà vĩnh viễn vô duyên với Thần Cách.
Đương nhiên, nói tóm lại, trong ba yếu tố lớn nhất này, tối trọng yếu nhất vẫn là cảm ngộ Thiên Đạo.
Cái này hoàn toàn dựa vào thiên tư rồi.
Dù sao thì đối với cảm ngộ Thiên Đạo, không chỉ cố gắng, kiên trì là đủ.
Giống như là Lâm Dịch giết chết ba huynh đệ Viên Khải.
Không phải là bọn hắn không cố gắng, không kiên trì.
Nhưng bọn hắn thật sự không có biện pháp lĩnh ngộ Thiên Đạo.
Mà loại Thiên Đạo này, tiến nhập sơ nhập có lẽ tương đối dễ dàng.
Nhưng muốn chính thức hiểu được, đạt được một chút thành tựu, lại không phải là một chuyện dễ dàng.
Có thể nói, đến bước này, đều hoàn toàn dựa vào thiên tư rồi.
Mà cái phía trước, không nói thiên tư, chỉ cần Linh dược và đầy đủ thời gian, cơ hồ đều có thể đạt tới.
Sau khi nhìn ra ngoài một hồi, Lâm Dịch cũng không che dấu mình nữa, hóa thành một đạo lưu quang, bay thẳng đến cửa thành.
Lúc đến cửa thành, Lâm Dịch lập tức cảm thấy một cỗ năng lượng vô cùng to lớn đập thẳng vào mặt.
Thân hình của hắn lập tức đình chỉ, trên mặt lập tức lộ ra biểu lộ kinh ngạc.
Dùng thực lực hắn hôm nay cũng còn phải dùng hai chữ to lớn.
Có thể hình dung cỗ lực lượng kia khổng lồ như thế nào.
Cỗ năng lượng khổng lồ này mang theo một tia thánh khiết đạm mạc, khiến Lâm Dịch thật lâu sau cũng không thể phục hồi lại tinh thần.
Một lát sau, mới thở mạnh ra một hơi, điều chỉnh lại thân thể sau khi bị cỗ năng lượng này bao phủ.
- Cái này, có lẽ là năng lượng Thần Cấp a.
Lâm Dịch nghĩ đến, sau đó ngẩng đầu lên, liền lập tức không khỏi sững sờ.
Vừa rồi, kinh ngạc vì cỗ năng lượng khổng lồ này, khiến hắn căn bản không chú ý tới tình huống trong nội thành.
Hiện giờ mới phát hiện, thành thị to lớn này náo nhiệt đến không nói nên lời.
- Nơi này có cường giả dưới Hư Thần Cảnh?
Lâm Dịch ngạc nhiên.
Trên đường cái, khắp nơi đều là người đến người đi, nói cười rộn rã, vô cùng ồn ào.
Phòng ốc cao lớn liên tiếp nhau, kết nối thành một mảnh cửa hàng.
Người đi đường ra ra vào vào hoặc là cười cười nói nói, hoặc là vội vàng.
Những người này, thực lực cường đại thì có Hư Thần Cảnh, trong đó Thần Hư kỳ và Luyện Cách kỳ chiếm đa số.
Mà thực lực yếu nhất, lại chính là Chiến sĩ Nhất giai!
- Không phải Bạo Loạn Tinh Hải trong truyền thuyết là nơi hỗn loạn nhất Thiên Giới sao? Như thế nào lại có người thực lực yếu như thế?
Lâm Dịch có chút hỗn loạn, không tự chủ bước về hướng nội thành.
Nhìn bên ngoài, Loạn Tinh Thành này và những thành thị khác tại Thiên Giới cũng không có gì bất đồng.
Điểm bất đồng duy nhất, đại khái không có những hộ vệ đều ăn mặc thống nhất như những thành thị khác.
Nhìn dòng người đi trên đường cái, từ Chiến sĩ Nhất giai đến Luyện Cách kỳ, cơ hồ tất cả đẳng cấp trên Thiên Giới đều xuất hiện.
Chỉ là cường giả Ngưng Thần kỳ rất ít.
Lâm Dịch đi theo dòng người, tò mò nhìn chung quanh.
Loạn Tinh Thành này thật lớn.
Nếu như chỉ đi bộ không thôi thì chỉ sợ dùng một thời gian dài cũng không nhất định có thể từ đầu thành thị này đi tới đầu bên kia.
Ngẩng đầu nhìn lên, trên không trung cũng có từng đoàn người phi hành.
Mà phương hướng phi hành của những người này, tựa hồ đã được sắp xếp tinh tế, trong lúc giao thoa không hề có chút rối loạn.
Có một loại hương vị ngựa xe như nước.
Tuy rằng Lâm Dịch vẫn còn kỳ quái vì cái gì mà Chiến sĩ Nhất giai cũng có ở đây.
Nhưng sau khi suy nghĩ một chút, cũng không có để ý quá mức nữa.
Lâm Dịch suy nghĩ một chút, sau đó liền quyết định trước tiên đi nghe ngóng tin tức bên trong Bạo Loạn Tinh Hải thoáng một phát, sau đó suy nghĩ biện pháp thông qua Bạo Loạn Tinh Hải, đi tới Đông Nam Thiên.
Sau khi nhìn chung quanh một chút, Lâm Dịch đi thẳng vào một quán rượu.
- Hoan nghênh khách quan đại giá quang lâm, mời vào bên trong!
Vừa đi vào, một tùy tùng liền chạy ra đón chào nhiệt tình.
Lâm Dịch nhìn thoáng qua, tùy tùng này cũng đã đạt tới trình độ Chiến sĩ Nhất igai.
Lâm Dịch nhẹ gật đầu, tùy tùng kia nhiệt tình dò hỏi:
- Khách quan đi một mình sao? Dùng cơm trong đại sảnh hay là nghỉ ngơi?
Lâm Dịch mỉm cười, trả lời:
- Dùng cơm trong đại sảnh là tốt rồi.
Tùy tùng nhiệt tình đưa Lâm Dịch đến đại sảnh lầu một, vừa đi vừa nhiệt tình giới thiệu:
- Tiểu điếm có rất nhiều loại đồ ăn, hương vị cực kỳ ngon miệng, chủ yếu là...!
Tùy tùng kể ra rất nhiều tên món ăn một cách thuần thục, kể cả các loại nguyên liệu, ngoại trừ mỹ vị ra thì còn có chút trợ giúp đối với tu hành..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...