Bất quá, mọi người chính là như vậy, nhìn thấy người khác tốt hơn mình, dù mình cố gắng, trả giá cực độ nhưng vẫn không bằng người khác, tự nhiên sinh ra tâm lý đố kỵ nghiêm trọng.
Thậm chí có thể nói là điên cuồng.
- Áp!
Viên Khải lại hét to ra một chữ nữa.
Trước người ba người, ba chữ Áp đồng thời tung bay ra, thăng hoa khuếch tán lên, biến mất.
Mà trong nháy mắt, Lâm Dịch tắc thì cảm thấy không gian chung quanh điên cuồng đè ép về phía hắn.
Phải chịu đựng cỗ áp lực cường đại này, hắn không khỏi có chút buồn bực.
- Trận pháp Thiên Giới quả nhiên cường hãn!
Lâm Dịch hơi có chút sợ hãi thán phục.
Trận pháp này, Lâm Dịch không tính là quen thuộc, nhưng cũng không thể nói là lạ lẫm.
Dù sao thì hắn cũng còn có kinh nghiệm hai lần xông vào bên trong Trận pháp.
Lần đầu tiên là tiến nhập vào Hành tuyệt sát tại Thiên Giới, lần thứ hai là tiến vào Tuyệt Sát trận của cường giả Tinh vị Cảnh.
Lại nói, những thứ này cũng có thể xem như là một loại pháp trận mượn xu thế Thiên.
Chỉ là, trước khi sáng tạo ra loại Thiên Đạo này, tiến vào sáng tạo ra Trận pháp cũng đã dung nhập vào bên trong trận pháp rồi.
Cái này hoàn toàn là kết quả quỹ tích Thiên Đạo lưu lại, kẻ đến sau chỉ cần dựa theo trện pháp mà chấp hành, liền thành công rồi.
Cũng giống như là thao tác chế tác máy móc.
Cái này cũng không yêu cầu người sử dụng biết rõ nguyên lý cấu tạo của nó, chỉ cần biết rõ phương pháp là đủ.
Đương nhiên, tuy rằng uy lực không nhỏ.
Nhưng so với Thiên Đạo của cường giả đã ngoài Thần cấp mà mình lĩnh ngộ, vẫn xa xa không thể với tới.
Một cái là vật chết, một cái là vật sống, so sánh hai cái, tự nhiên có thể liếc nhìn ra cao thấp.
Bất quá đó là đối với người đã có chút thành tựu Thiên Đạo.
Nhưng "Chút thành tựu" này của Lâm Dịch chỉ là bắt chước quỹ tích Thiên Đạo, tựa như là ngụy Thiên Đạo.
Ngược lại còn không phải đối thủ trận pháp này.
Áp lực cực lớn từ bốn phương tám hướng không ngừng kéo đến.
Tựa hồ muốn cố tình đè ép Lâm Dịch thành đống thịt nát.
Loại thủ đoạn công kích mượn uy lực của Thiên này.
Dù là Lâm Dịch cũng cảm thấy có chút khó chịu.
Trong mắt Lâm Dịch lóe lên tia máu.
Hừ lạnh một tiếng, ngay lập tức, lam sắc quang mang trên người hắn bỗng nhiên đại thịnh.
Chỉ trong nháy mắt, đôi đồng tử đỏ như máu đã hoàn toàn biến thành màu xanh da trời.
Quần áo bên ngoài đã nứt vỡ, trên lông da lập tức xuất hiện hai vằn hắc bạch giao nhau.
Một cái đuôi xuất hiện phía sau hắn, trên trán hiện ra một chữ Vương màu xanh da trời, chiếu sáng vô cùng.
Chính là Linh Vân.
Vừa xuất ra Linh Vân, trong khoảnh khắc, lĩnh vực cơ hồ đều trải ra.
Trong phạm vi mười dặm chung quanh, trong nhắt mắt liền nằm trong tầm khống chế của hắn.
Loại cảm giác khống chế tuyệt đối này, lập tức hiện lên trong lòng Lâm Dịch.
- Là Chiến văn!
Viên Khải kinh hô lên.
Cường giả đã ngoài Hư Thần Cảnh, Chiến văn đã là phi thường không tệ rồi.
Mà Linh Vân kia so với Chiến văn còn hiếm hoi hơn.
Mặc dù là tại đại lục Bạch Đế, người có được Linh Vân cũng rất ít.
Huống chi Thiên Giới chỉ có Chiến văn này.
Cho nên cũng có thể lý giải vì sao Viên Khải cho rằng Linh Vân là Chiến văn.
- Toàn lực! Dùng toàn lực! Dùng toàn lực!
Hiện giờ Viên Khải đã có chút sợ hãi.
Một cường giả Hư Thần Cảnh sử dụng Chiến văn, vậy thì chủng Chiến văn này cũng không phải những cường giả cấp bậc thấp tại Thiên Giới có khả năng sử dụng rồi.
Dù sao thì sau khi đạt đến Luyện Cách kỳ mà còn có thể sử dụng chiến văn.
Đủ để đoán được cấp bậc thần thú kia cao như thế nào.
Hiện giờ Viên Khải đã có chút hối hận vì hành vi ra tay với Lâm Dịch ngay từ đầu.
Nhưng mà sau khi gia trì Linh Vân, đại não của Lâm Dịch liền tiến nhập vào một loại trạng thái lý trí nhưng hoàn toàn không có chút cảm xúc nào.
Đôi u lam đồng tử thuần túy nhìn ba người bọn hắn, không có chút cảm xúc nhân loại nào, tản ra một loại quỷ dị nói không nên lời.
- Định.
Lâm Dịch nhẹ nhàng thốt ra một chữ.
Chỉ một thoáng, toàn bộ không gian đều cứng lại! Mà vẻ mặt Viên Khải cũng như ngừng lại.
Trên người bọn hắn tản mát ra hào quang màu vàng kim óng ánh.
Tựa hồ cũng đông cứng lại trên không trung trong nháy mắt.
Hình thành nên một đám mây quái dị!
Giờ khắc này, tựa hồ như thời gian cũng ngừng lại!
Không có gió, không có năng lượng, thậm chí không có âm thanh nào.
Một khối không gian này, tựa hồ trong nháy mắt thoát ly khỏi bản thân Thiên Giới.
Độc lập với không gian bên ngoài!
Sau khi gia trì Linh Vân, cường độ Lĩnh vực của Lâm Dịch rõ ràng đã cường hãn đến loại trình độ này.
Lâm Dịch cũng có chút giật trong nội tâm.
Nhưng mà biểu hiện bên ngoài lại không có mảy may chấn động nào.
- Các ngươi muốn bóp chết ta?
Thanh âm quỷ dị không có chút phập phồng nào của Lâm Dịch vang lên, vẫn bảo trì vẻ bình tĩnh.
Nhưng loại ngữ điệu quái dị này lập tức khiến tròng mắt ba huynh đệ bọn hắn đều lộ ra một tia hoảng sợ.
Bọn hắn dốc sức liều mạng cổ động năng lượng trong cơ thể.
Nhưng mà bên người lại bị cỗ áp lực khổng lồ cơ hồ không gì sánh kịp đè ép.
Cho nên bọn hắn căn bản không có biện pháp nào xuất ra năng lượng ra.
Hiện giờ, tình thế song phương đã xảy ra biến hóa cực lớn.
Một khắc trước, ba người bọn hắn còn tưởng rằng đối phương đã là cá nằm chờ chết trên thớt, tùy ý để bọn hắn giày vò.
Không nghĩ tới trong nháy mắt.
- con cá" này lại biến thành đồ tể, mà bọn hắn vốn tự cho mình là "đồ tể" thì lại biến thành cá nằm trên thớt.
Trong nháy mắt, loại hí kịch lập tức biến ảo nhân vật này khiến bọn hắn tràn đầy hoảng sợ trong nội tâm.
Đương nhiên, Lâm Dịch cũng không phát hiện ba người bọn hắn hoảng sợ.
Hoặc là nói, dù có phát hiện hắn cũng làm bộ không phát hiện.
Từ lúc bọn hắn mới bắt đầu đánh lén Lâm Dịch, bọn hắn đã đặt một chân vào Quỷ Môn Quan rồi.
Dù Lâm Dịch không phải là một người thị sát khát máu, nhưng nếu có người dám cả gan mạo phạm hắn, như vậy người kia tuyệt đối bất hạnh rồi.
Cho tới bây giờ Lâm Dịch cũng là một người nhân từ hay nương tay, nhưng chưa bao giờ bỏ qua cho người dám mạo phạm hắn.
Cho nên, sau khi nói xong câu với ngữ điệu quỷ dị đó, Lâm Dịch bình tĩnh nhìn bọn hắn với đôi u lam sắc đồng tử, một lát sau nhàn nhạt nói ra:
- Như vậy, trước tiên ta bóp chết hết các ngươi.
Con mắt ba người bọn hắn lập tức ầm ầm lồi ra.
Từng đợt tiếng đùng đùng giống như rang đậu vang lên bên người bọn hắn.
Chỉ thấy thân thể ba người bọn hắn, rõ ràng bắt đầu cuộn rút một cách quỷ dị! Bọn hắn há to miệng, tất cả tròng mắt lồi ra đều là một mảnh huyết sắc màu đỏ tươi, nhưng lại không phát ra chút thanh âm nào!
Nương theo thanh âm đùng đùng như rang đậu chói tai kia, thân thể ba người càng ngày càng nhỏ, sắc mặt tái nhợt không có chút huyết sắc nào.
Nhưng trong ánh mắt, trong lỗ tai, trong mũi miệng, thậm chí là trong các đốt ngón tay bọn hắn, một vài giọt giống như chất lỏng quỷ dị tràn ra, sau khi thoát ly thân thể bọn hắn, liền chậm rãi bay lên không trung! Tràng cảnh lộ ra một màn huyết tinh, đáng sợ không nói nên lời..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...