Ba cường giả Luyện Cách Kỳ đứng chung một chỗ đối mặt với một Luyện Cách Kỳ.
Loại thực lực đối lập này, rõ ràng chính là ưu thế của bọn hắn.
Cho nên vừa bắt đầu không có người nào sẽ nghĩ đến mình bị lừa gạt cả.
Dù sao, Thiên Giới là nơi cường giả vi tôn, cường giả đều có thói quen dùng nắm đấm nói chuyện, đoán chừng không ai nghĩ đến có người sẽ lừa gạt.
Cũng không phải nói đầu bọn hắn chỉ biết tư duy theo quán tính, mà là do bọn hắn không ngờ tới thôi.
- Giờ phương thức cướp bóc của bọn cướp cũng đã có học vấn như thế rồi...!
Lâm Dịch bất đắc dĩ nghĩ đến.
Đương nhiên, cảm khái cũng chỉ là cảm khái.
Lâm Dịch lại biểu hiện ra vẻ nhíu mày, lập tức nói:
- Các ngươi tuy rằng nói như vậy, nhưng sao ta có thể tin được lời các ngươi chứ? Vạn nhất ta giao không gian giới chỉ cho các ngươi, các ngươi trở mặt động thủ với ta, chẳng phải ta sẽ chịu thiệt sao?
Viên Khải tựa hồ hơi sững sờ, khuôn mặt lập tức trầm xuống, không vui nói:
- Chúng ta đã nói qua muốn thả Lâm huynh đệ, tự nhiên nói được sẽ làm được.
Lâm huynh đệ nói như vậy chính là khinh thường chúng ta sao?
Trong nội tâm Lâm Dịch cười lạnh, xem ra những người này rất thấu triệt nhân tính.
Thử nghĩ xem, đổi lại một người khác không hiểu rõ vấn đề trong này.
Mà Viên Khải với khí chất cực kỳ phiêu dật tuấn lãng khiến người rất dễ sinh ra hảo cảm nói một câu không vui như vậy, chỉ sợ sẽ cảm thấy nếu mình cẩn thận quá lại có chút keo kiệt.
Mấy gia hỏa này chính là tập hợp của bọn cướp và lừa đảo ah...Lâm Dịch không khỏi lại lần nữa cảm khái.
Biểu lộ của Lâm Dịch hơi do dự một phen.
Sau một lát hắn hít sâu một hơi nói:
- Ta có thể giao không gian giới chỉ cho các ngươi, nhưng các ngươi phải nói cho ta biết, sao trước kia ta lại không phát hiện ra các ngươi,
Những lời này mới chính là mục đích chu yếu Lâm Dịch nói chuyện với đối phương cả buổi như vậy.
Thần thức hiện giờ của hắn đã là Luyện Cách Kỳ.
Tuy rằng dưới tình huống không gia trì chiến văn, năng lượng không đạt tới, nhưng thần thức đã đủ rồi.
Ba người này đột nhiên lại nhảy ra bên cạnh hắn...Sao khiến hắn không kinh ngạc cho được?
Rất hiển nhiên, ba người này tuyệt đối chưa đạt đến cấp độ khiến mình không thể dò xét được.
Nhưng vậy tất nhiên có phương pháp gì đó, kết hợp với đặc điểm không có khí tức sinh mệnh ở chung quanh, Lâm Dịch tin tưởng, muốn áp dụng phương pháp này rất đơn giản.
Chỉ là hắn không biết là do có bảo vật nào đó hoặc là nguyên nhân nào khác thôi.
Lâm Dịch phải biết rõ nguyên nhân này...Nếu không, ai biết tiếp theo còn người nào đột nhiên nhảy ra công kích hắn nữa không? Lâm Dịch cũng không muốn trên đường đi làm mục tiêu cho người ta.
Viên Khải ngược lại không nghĩ đến đối phương sẽ hỏi vấn đề này, lông mày hơi ép xuống, trong lòng ẩn ẩn có dự cảm không tốt lắm.
Tựa hồ hành động lần này cũng không được nhẹ nhõm gì.
Nhìn thấy Lâm Dịch nghi hoặc nhìn nét mặt của mình, Viên Khải quyết định mạo hiểm một phen...Cùng lắm thì cứ đánh tới.
Tuy rằng Viên Tùng nói thực lực của đối phương rất mạnh, hơn nữa năng lượng cực kỳ quái dị, nhưng nào lo được nhiều như vậy?
Viên Khải nghĩ đến, ngoài miệng lại cười nói:
- Nguyên lai là vấn đề này...Kỳ thật rất đơn giản, bởi vì phía trước mấy chục vạn km, có một thành thị, mà trong thành thị kia có bán ra loại Ẩn Tức Hoàn được cường giả Thần cấp làm ra.
Cường giả Thần cấp?
Lâm Dịch lộ ra vẻ ngạc nhiên.
Viên Khải nhìn hắn một cái, lập tức nhẹ gật đầu, nói:
- Không tệ, đúng là xuất từ cường giả Thần cấp.
Ẩn Tức Hoàn có thể sử dụng để khiến tinh thần lực và năng lượng của ngươi bị áp chế đến trạng thái gần như không.
Bất quá cũng không có ảnh hưởng gì đến thực lực của ngươi cả.
Chỉ cần khi sử dụng năng lượng áp chế đến 1% bản thân vẫn có thể che dấu.
Nghe nói, dù là cường giả Thần cấp cũng là khó có thể phát hiện.
Lâm Dịch nghe vậy lập tức có chút giật mình...Ẩn Tức Hoàn được xưng là dù cường giả Thần cấp cũng khó có thể phát hiện? Vậy cũng không khỏi quá biến thái a? Không hổ là được xuất ra từ trong tay cường giả Thần cấp...!
Lâm Dịch như lẩm bẩm nói:
- Thứ này xuất từ trong tay cường giả Thần cấp, chỉ sợ giá không rẻ a.
Viên Khải cũng cảm khái gật đầu nói:
- Không rẻ.
Một ngàn tinh thạch một khỏa...!
5000 vạn tinh thạch, tương đương nửa khỏa Linh tinh.
Nói một cách khác, một khỏa linh tinh lớn chừng quả trứng gà, chỉ có thể mua được mười cái.
Đây quả thật là cái giá trên trời.
Thấy Lâm Dịch cả buổi cũng không nói gì.
Viên Khải cũng suy nghĩ một chút, ho khan một tiếng rồi nói:
- Sao hả Lâm huynh đệ? Định xong chưa?
Lâm Dịch hít sâu một hơi, sau đó nhẹ gật đầu nói:
- Quyết định.
Viên Khải lộ ra dáng tươi cười.
Theo hắn nghĩ thì ba Luyện Cách Kỳ đối phó một, mặc dù năng lượng đối phương có chút quỷ dị, nhưng tuyệt đối không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Dù sao, ba cường giả ngang cấp liên thủ, cũng không phải dễ đối phó như vậy.
Mà chỉ cần Lâm Dịch giao không gian giới chỉ cho bọn hắn...!
Nghĩ tới đây, trong mắt Viên Khải lóe lên một tia tàn nhẫn, hắn không tin Lâm Dịch lại bỏ tất cả bảo vật vào không gian giới chỉ.
Lâm Dịch nhẹ gật đầu nói:
- Các ngươi giao không gian giới chỉ của mình cho ta, ta sẽ tha cho các ngươi một mạng.
Yên lăng!
Ba huynh đệ đạo tặc này lập tức lộ ra thần sắc ngạc nhiên, sau một lát mới phục hồi tinh thần lại.
Ngoại trừ Viên Tung vốn dùng khuôn mặt âm trầm nhìn Lâm Dịch thôi, Viên Khải và Viên Hồng vốn đang cười không ngừng cũng dần âm trầm lại.
- Lâm huynh đệ đang đùa bỡn ba huynh đệ chúng ta sao?
Ánh mắt Viên Khải lộ ra sát ý lành lạnh.
Vừa rồi còn cười không ngớt, trong nháy mắt lại sát khí trùng thiên...tốc độ trở mặt như vậy, thật đúng là khiến người sợ hãi thán phục.
Lâm Dịch cười khẽ một tiếng chậm rãi nói:
- Chỉ bằng vào việc ba người các ngươi vừa rồi đột nhiên công kích ta, lẽ ra ta sẽ không buông tha cho các ngươi, càng không nói đến các ngươi dám mưu đoạt không gian giới chỉ của ta, sau đó giết chết ta.
Bất quá nể tình các ngươi cho ta biết tin tức về Ẩn Tức Hoàn, ta sẽ cho các ngươi một cơ hội.
Giao không gian giới chỉ ra ta cho các ngươi rời đi, nếu không...Ha ha...!
Một Luyện Cách Kỳ đối mặt với ba cường giả ngang cấp lại nói ngông cuồng như thế, không ai mà không phẫn nộ cả.
Khí tức của Viên Khải trong nháy mắt liền lạnh lại, chậm rãi nói:
- Đây là do ngươi muốn chết.
Vốn định bỏ qua cho ngươi, nhưng ngươi đã không biết điều như thế, cũng không thể oán được chúng ta.
Cũng khá khen cho Viên Khải này diễn kịch thật tốt, đến lúc này rồi còn nói ra mấy lời này.
Cũng may Lâm Dịch đã sớm nhìn thấu bọn hắn, nếu không quả thật phải xin lỗi bọn hắn rồi.
Lâm Dịch cười xùy một tiếng, khoanh tay nhìn ba người, tựa hồ đang đợi bọn hắn tiến công vậy.
Viên Tung vẫn một mực dùng ánh mắt ầm trầm nhìn Lâm Dịch nở nụ cười cổ quái, hai mắt lộ ra thần sắc ầm trầm độc ác.
Hắn hơi có chút tàn khốc duỗi đầu lưỡi đỏ tươi ra liếm môi dưới, bộ dạng tà ác và buồn nôn không nói nên lời.
Ánh mắt kia, càng lộ ra hưng phấn quỷ dị không nói nên lời..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...