Chung Cực Truyền Thừa


Trong nháy mắt, không khí trên không trung như ngưng đọng lại, kể cả bên mặc vây giáp màu xanh hay bên vây giáp màu trắng.

Bọn hắn đều không nghĩ tới, Chu Khắc lại nói như vậy.

Chỉ thấy hai mắt Chu Khắc nhiệt tình nhìn khuôn mặt hơi có chút kinh ngạc của Tố Vân, thanh âm chân thành mà nói:
- Lần đầu nhìn thấy nàng, ta liền không cách nào kiềm chế được, biết là đã yêu nàng rồi.

Nhưng nàng cao cao tại thượng như vậy, thánh khiết như nữ thần.

Đứng trước mặt nàng, dù là ta cũng không khỏi tự thẹn.

Ta căn bản không có tư cách theo đuổi nàng, càng chưa nói tới việc bảo hộ nàng.

Vì thực hiện mục tiêu trong lòng, ta điên cuồng tu hành, ngày qua ngày, năm qua năm chỉ là vì muốn đứng bên nàng mà không hổ thẹn mà thôi.

Hôm nay, ba ngàn năm đã trôi qua.

Ta rốt cuộc cũng đã có thể đứng được chỗ này.

Cho nên, ta mời Nguyên An huynh đệ đến, muốn tuyên bố trước mặt tất cả mọi người...Ta yêu nàng!
Phen thổ lộ này, nói rất chân tình ý thiết, tình ý nồng đậm.

Tuy rằng khiến Lâm Dịch nổi da gà khắp người.

Nhưng Lâm Dịch không chút nào nghĩ đối phương thật sự có tình ý với Tố Vân.

Trong mắt hắn lóe ra nhiệt quang, nhìn tình thế chung quanh.

Cái này khiến Lâm Dịch không khỏi có chút buồn cười, vốn tưởng rằng là có địch nhân đến xâm phạm, cho nên muốn trợ giúp nàng một phen.


Không nghĩ tới tại trình diễn một màn Phượng cầu hoàng như vậy, khiến Lâm Dịch không khỏi âm thầm oán trách, ngươi muốn cầu ái thì cầu ái a, còn khiến không khí chung quanh tràn đầy mùi thuốc súng như vậy làm gì? Đây không phải là tự tìm phiền phức sao?
Tố Vân hơi nhíu này, sau khi nghe hết những lời này, thần sắc nàng lại không có chút chấn động nào.

Nhìn thấy ánh mắt nhiệt tình như lửa đang nhìn mình của Chu Khắc, lông mày nàng có chút nhíu một cái, lập tức nói ra, thanh âm trong trẻo mà lạnh lùng.

- Nói xong rồi hả?
Chu Khắc có chút cứng lại, hắn nhìn thấy biểu lộ Tố Vân có chút hão huyền.

Bất quá vẫn gật đầu:
- Tố Vân, nàng gả cho ta được không?
Tố Vân không trả lời vấn đề này.

Chỉ hờ hững nói:
- Nói xong rồi thì cho ta một lời giải thích, vì cái gì mà ngươi mang nhiều người đến như vậy, còn bỏ qua quy định của ta.

Hai con ngươi của Tố Vân trong trẻo nhưng lạnh lùng như nước.

Một phen thổ lộ này của Chu Khắc tựa hồ không đánh động được nàng mảy may nào.

Cái này khiến sắc mặt Chu Khắc có chút cứng lại, ánh mắt của hắn lập tức bắt đầu nhấp nháy.

Nhưng hắn thổ lộ trước mặt nhiều người như vậy, mà biểu hiện của Tố Vân căn bản là không lưu lại cho hắn chút mặt mũi nào.

Quả thực giống như tát cho hắn một cái vang dội trước mặt mọi người.

- Hừ, ta đã sớm nói không được.

Ngươi còn không tin, hiện giờ đã tin chưa?
Thanh niên tên là Nguyên An trầm mặc kia chậm rãi mở miệng nói, hắn nhíu mày, lộ ra có chút không kiên nhẫn.

Nghe xong lời này, ánh mắt lạnh lùng của Tố Vân quăng về phía hắn, hờ hững nói:
- Nguyên An, lời này của ngươi là có ý gì?
Nguyên An hừ lạnh một tiếng, không có chút sợ hãi nào, nói:
- Lời của ta rất đơn giản.

Ngươi đã ngồi trên vị trí Đế Quân nhiều năm như vậy, hiện tại cũng là lúc đổi ngôi rồi.

Tố Vân lại nhíu mày một lần nữa, nhìn hắn một cái, lạnh nhạt nói:
- Ý của ngươi là ngươi muốn ngồi lên vị trí này?
Nguyên An hừ nhẹ một tiếng, nhưng không có lên tiếng, chỉ nhìn về phía Chu Khắc ở một bên.

- Là ngươi?
Tố Vân cũng nhìn về phía hắn.

Thần sắc Chu Khắc hơi biến, có chút trầm thấp xuống.

Hắn khẽ thở dài một tiếng, lập tức chậm rãi gật đầu, nói:
- Ta thật lòng với nàng, nếu nàng nguyện ý gả cho ta, làm Đế Quân phu nhân của ta.

Nàng vẫn được hưởng thụ quyền lực của nàng, không phải chịu bất cứ ảnh hưởng gì.

Thần sắc Tố Vân không nhìn ra hỉ nộ, đánh giá Chu Khắc cao thấp vài lần.

Trong mắt đột nhiên hiện lên một vòng tinh mang, lập tức thản nhiên nói:
- Thì ra là thế, nguyên lai ngươi cũng đã đạt đến Ngưng Thần kỳ.


Khó trách.

Ngưng Thần Kỳ này chính là giai đoạn cuối cùng của Hư Thần Cảnh, cũng có thể nói là giai đoạn đỉnh phong.

Ba giai đoạn hạ trung thượng của Hư Thần Cảnh, theo thứ tự là Thần Hư, Luyện Cách và cuối cùng là Ngưng Thần.

Đế Quân Tích Dương mà Lâm Dịch đã từng gặp chính là cường giả Ngưng Thần kỳ.

Chỉ thiếu chút nữa là có thể ngưng tụ ra Thần cách, thực lực so với cường giả Hư Thần Cảnh Thần Hư và Luyện Cách thì cường đại hơn nhiều.

Mà Lâm Dịch hiện giờ, không có gia trì Chiến văn thì đại khái chỉ là Thần Hư, nhưng một khi gia trì Chiến văn, có thể đạt đến trình độ Luyện Cách, gần với Ngưng Thần.

Lại phối hợp thêm Lĩnh vực của hắn, cùng với năng lượng của Hắc Viêm Long không nghe lời hắn kia.

Một thân thực lực cũng không dưới cường giả Ngưng Thần kỳ.

Lâm Dịch ngạc nhiên nhìn sự tình phát triển.

Hắn thật sự không ngờ, từ đầu là cầu ái lãng mạn, trong nháy mắt đã biến thành một tiết mục bức vua thoái vị mà đoạt quyền.

Tốc độ chuyển biến này, cũng không khỏi quá nhanh a.

Chu Khắc thấy biểu lộ của Tố Vân, khẽ thở dài một tiếng, chậm rãi nói:
- Tin tưởng ta, làm phu nhân của Đế Quân ta, được không nào?
Tố Vân lạnh nhạt nhìn hắn, trì ooãn nói:
- Ta không có hứng thú với ngươi.

Lại cự tuyệt lần nữa, Chu Khắc không khỏi khẽ thở dài một hơi.

Lập tức hít sâu một hơi, thần sắc lạnh lùng đi, chậm rãi nói:
- Đã như vậy, nàng cũng đừng trách ta.

Thần sắc Tố Vân vẫn lạnh nhạt, quần áo màu trắng của nàng nhẹ nhàng phất động trên không trung.

Trên mặt không có chút bối rồi nào, lạnh nhạt nói:
- Muốn động thủ, còn phải xem ngươi có thực lực hay không.


Chu Khắc hừ lạnh một tiếng, đột nhiên quay đầu nhìn về phía Lâm Dịch ở một bên, thần sắc lành lạnh, nói:
- Lâm Dịch các hạ, tin tưởng có lẽ ngươi không nhúng tay vào chuyện này a? Không thể dễ dàng mà tu hành đến trình độ này, đừng vì đầu óc xốc nổi nhất thời mà làm trễ nãi chính mình.

Giọng nói của hắn hờ hững, ngữ điệu phảng phất như là chúa tể cao cao tại thượng nói với kẻ dưới.

Nhưng chỉ làm Lâm Dịch nghe mà vui vẻ.

Mà lúc này, Tố Vân cũng cười áy náy với Lâm Dịch, nói:
- Thật sự có lỗi, xuất hiện loại chuyện này.

Trước tiên ngươi trở lại Tinh xá, cùng muội muội chờ ta trong chốc lát, xử lý xong chuyện này ta sẽ trở lại ngay.

Ngụ ý của nàng, tự nhiên là không muốn Lâm Dịch dính vào rắc rối này.

Đối phương là hai cường giả Hư Thần Cảnh, trong đó có một gã Ngưng Thần kỳ, tên kia thì là Luyện Cách kỳ.

Vô luận là tên nào, so với Lâm Dịch thì đều cường đại hơn rất nhiều.

Nếu như Lâm Dịch chỉ thật sự là một gia hỏa Thần Hư kỳ, nói không chừng không thể giúp nàng mà ngược lại còn có thể bỏ mạng.

Nhưng mà, Lâm Dịch cũng không phải là cường giả Hư Thần Cảnh Thần Hư kỳ bình thường.

Lâm Dịch cười hắc hắc với Tố Vân.

Nụ cười này phối hợp với đôi huyết sắc đồng tử tản ra khí chất yêu dị của hắn, khiến tà ý trên người hắn càng nồng đậm, cười nói:
- Miệng mềm cắn người, tay ngắn bắt người.

Hôm nay Đế Quân đã dùng Bách hoa tửu chiêu đãi ta.

Hiện giờ gặp phải loại chuyện này, Lâm Dịch có thể quay đầu đi sao? Huống chi....


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui