Lâm Dịch nghe vậy cười gật đầu, cũng không nói thêm.
Dưới chân tức thì xuất hiện một đạo huyết sắc năng lượng, bắn thẳng tới năm khỏa Linh Tinh.
Linh Tinh khởi động, bạch sắc tinh quang tức thì bao trùm toàn bộ Truyền tống trận.
Bóng người biến mất trước mặt hắn.
Sau khi cười với Hoàng Kỳ một tiếng cuối cùng, một đạo ngân sắc lóe lên, Lâm Dịch đã biến mất không còn tung tích.
Lâm Dịch cảm thấy thân thể run lên.
Lập tức tinh thần lực bị tiêu hao kịch liệt, dẫn tới cảm giác thống khổ.
Trong khoảnh khắc đánh úp về phía đại não của hắn.
Tuy rằng hắn đã có kinh nghiệm, thế nhưng loại thống khổ này cũng khiến cho Lâm Dịch choáng váng.
Cắn răng chống đỡ hơn mười chung, phía trước sáng ngờ.
Ngay lập tức cảm giác thống khổ này mới giảm bớt, Lâm Dịch không khỏi thở ra một hơi.
Rống!
Ngay lúc hắn thở ra một hơi, bên tai đột nhiên vang lên tiếng thú rống.
Lâm Dịch tức thì mở mắt! Lọt vào trong tầm mắt của hắn chính là một cái miệng đầy máu khổng lồ, đang hướng về phía mình mà ngoạm tới.
Lâm Dịch kinh ngạc, nhưng mà tinh thần lực tiêu hao quá lớn, khiến cho thân thể của hắn cũng phản ứng chậm đi.
Mà cái miệng khổng lồ kia lại tới cực nhanh, Lâm Dịch chỉ cảm thấy người hơi đau nhức, cái miệng khổng lồ kia đã cắn tới vai hắn.
Nhưng mà, thân thể Lâm Dịch lại dễ dàng bị thương đến thế sao? Trải qua sự rèn luyện của Hổ Thần quyết khiến cho thân thể hắn ngày càng cường đại, căn bản không theo lẽ thường có thể tưởng tượng ra.
Cho dù là cường giả Hư Thần cảnh đồng cấp muốn tạo thành thương tổn đối với thân thể của Lâm Dịch cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Lại không nói tới một đầu ma thú.
Lâm Dịch nhận ra, đây chính là sinh vật giống như dã cẩu.
Là một đầu ma thú ngũ giai, năng lực công kích tương đương ma thú tứ giai.
Hai mắt đỏ hồng, trong đó ẩn chứa sự bạo ngược, giết chóc vô hạn.
Mà ngoại trừ hai loại tâm tình biểu hiện ra bên ngoài, còn những thứ khác nữa.
Khi nó cắn một cái vào đầu vai Lâm Dịch, lại giống như cắn phải một khối thép vô cùng cứng rắn.
Khiến cho hàm răng của nó mơ hồ cũng sinh ra đau nhức.
Nhưng mà thiên tính bạo ngược khiến cho nó không chút nào cảm thấy sợ hãi, ngược lại lại càng kích thích hung tính của nó.
Nó lại mở cái miệng lớn ra, liền muốn cắn lần nữa.
Tuy rằng không tạo thành thương tổn đối với thân thể của hắn.
Thế nhưng Lâm Dịch cũng không muốn cái miệng buồn nôn kia cắn phải mình, hắn nhíu mày, trong mắt bắt ra quang mang.
Oanh!
Ô Oẳng!
Một tiếng rên rỉ vang lên, máu chảy lênh láng, cái đầu của con dã cẩu đã bị rơi xuống.
Bị thực lực của cường giả Hư Thần cảnh bắn trúng, kết quả cũng có thể nghĩ ra.
Ma hạch của ngũ giai ma thú, đối với Lâm Dịch mà nói, một điểm giá trị cũng không có.
Vì vậy hắn không thèm liếc mắt lấy một cái, liền quay đầu nhìn về bốn phía.
Bốn phía vô cùng âm u, mỗi một chỗ đều có điện xà không ngừng thoáng hiện.
Một tiếng nổ thật lớn vang lên bên tai.
Một cái dây xuất hiện như thiểm điệm, vô cùng to lớn, khiến cho kẻ khác run sợ.
Dưới chân còn không ngừng bốc lên nước biển màu đen, Một cỗ khí tức âm lãnh đến tận xương cốt tự nhiên nảy sinh.
Trừ lần đó ra, thỉnh thoảng có vô số đạo năng lượng xuất hiện.
Đưa mắt nhìn quanh, toàn bộ đều là do ma thú điên cuồng giết chóc mà tạo thành.
Lâm Dịch không khỏi mở to mắt nhìn cảnh tượng trước mắt.
Bản thân hắn dường như trong lúc vô ý đi tới địa phận của ma thú.
Từng cơn choáng váng truyền đến đại não.
Lâm Dịch biết đây chính là di chứng sử dụng truyền tống trận.
Hắn nhíu lông mày một cái, quyết định trước tiên về Hổ Thần cư, nghỉ ngơi một lát rồi mới đi tiếp.
Ngân quang trên người chợt lóe, thân ảnh của hắn đã biến mất.
Sau khi tiến vào Hổ Thần cư, Lâm Phỉ lúc này đang tu hành.
Lâm Dịch nhìn thoáng qua, cười cười, cũng không có quấy rầy nàng.
Hổ Thần cư này thực sự là một địa phương tốt để tu hành, linh lực vô cùng sung túc, lại không cần lo lắng bị kẻ khác quấy rối.
Lâm Phỉ lúc này hai mắt đang khép hờ, thân thể được bao bọc bởi một tầng thanh sắc quang vụ.
Hiện nay Nguyên Kiếm quyết của nàng đã đạt tới tầng thứ chín, ngay lập tức sẽ tằng đến tầng thứ mười.
Thế nhưng Lâm Dịch cũng chỉ có tâm pháp tới tầng thứ mười, những tầng sau đó, hắn cũng không biết ở đâu.
Sau khi trở về Thanh Nguyên tông thì lấy mấy tầng nữa a.
Lâm Dịch nghĩ ngợi, cho tới bây giờ hắn còn không biết, trên địa bàn Đông Nam Thiên đã không còn môn phái nào tên là Thanh Nguyên kiếm tông nữa.
Một trận choáng váng truyền đến đại não, ngân quang trên người hắn lóe lên, tiến vào Hổ Thần cư.
Tìm một khỏa nội đan yêu thú thủy hệ Thất giai.
Lâm Dịch gia trì thêm chiến văn, dễ dàng lấy được viên nội đan này.
Đây là lần thứ hai hắn lấy nội đan ở đây.
Số lượng nội đan bên trong phi thường kinh người.
Hắn ngồi xuống xếp bằng, bắt đầu tu luyện.
Sau khi đạt được Hư Thần cảnh, tu hành chủ yếu là ngưng tụ năng lượng của bản thân mình.
Hiện tại tu vi tinh thần lực của Lâm Dịch trong Hư Thần cảnh coi như là kẻ yếu đuối.
Nhưng năng lượng cấp bậc Hư Thần cảnh cũng không bởi vì tu vi của tinh thần lực mà thay đổi chất lượng.
Vì vậy khi chiến đấu, đối với hắn cũng không có ảnh hưởng gì cả.
Nhiều nhất chỉ khi đụng phải cường giả Thần cấp, đối với sự công kích bằng tinh thần yếu hơn một chút.
Nhưng Lâm Dịch có linh văn...Nếu như lúc nào cần sử dụng thần thức, sau khi sử dụng linh văn.
Tinh thần lực của hắn sẽ lập tức đề thăng gấp trăm lần, tự tiến vào Hư Thần cảnh.
Linh văn và chiến văn của hắn hiện tại đã đạt tới cường độ tương đương với một người.
Chỉ là Lâm Dịch cũng cảm thấy kỳ quái...Vì sao thời gian ở Bạch Đế đại lục, chiến văn lại phổ biến như vậy.
Mà tới Thiên Giới, số lượng người biết lại vô cùng thưa thớt? Chí ít, căn cứ vào tình hình hiện này mà nói.
Lâm Dịch còn chưa thấy bất luận kẻ nào sở hữu Chiến văn trên Thiên Giới.
Lâm Dịch cũng không biết, kỳ thực chiến văn này chỉ là một vật phụ trợ.
Bởi vì vị diện của Bạch Đế dại lục so với Thiên Giới thấp hơn, độ cường đại lại không thể đánh đồng với Thiên Giới.
Vì vậy, tùy tiện tìm ra một kẻ có thể lấy máu của thần thú một hai giai cũng đã rất cường đại rồi.
Sau khi dung hợp máu huyết của chúng nó, lực lượng so với người bình thường tự nhiên lớn hơn rất nhiều.
Vì vậy chiến văn cũng vô cùng phổ biến.
Mà ở Thiên Giới, kẻ bình thường nhất cũng là tam giai, mà những người này, nào lại để ý tới chiến văn? Thế nhưng cho dù để ý tới, nhưng yêu cầu của nó đối với cường độ thân thể cực cao.
Chỉ khi có lực lượng thân thể cường đại mới có thể xuất ra Chiến văn.
Hơn nữa, chiến văn cũng có đẳng cấp.
Thế nhưng đề thăng gấp ba gấp bốn lần năng lượng của bản thân, đối với người ở Thiên Giới cũng không có sự trợ giúp gì lớn.
Dù sao, gấp trăm lần đã được rồi, thì cần gấp ba gấp bốn làm gì nữa? Mà chiến văn cao cấp thì không thể dễ dàng kiếm được như thế.
Cường giả cấp bậc Hư Thần cảnh, thần thú cấp bậc Hư Thần cảnh.
Tại Thiên Giới này cũng vô cùng thưa thớt.
Giống như là hoa lan trong sách, kim trong vòng....
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...