Lúc này đây, trong âm thanh của Lâm Dịch mang theo tinh thần lực, đứng nói Lâm Phỉ hiện tại, cho dù thời điểm thực lực của nàng không bị phong ấn, cũng tuyệt đối không ngăn cản được tinh thần lực của Lâm Dịch.
Lâm Phỉ nhìn chằm chằm vào Lâm Dịch, dần dần, mí mắt sụp xuống, chậm rãi, ngủ thật say...Nhưng cho dù thiếp đi, bàn tay nhỏ bé của nàng vẫn nắm chặt góc óc của Lâm Dịch.
Giống như một cọng cỏ cứu mạng, chỉ có cầm lấy nó, nàng mới có thể an tâm hơn.
Lâm Dịch thương tiếc lau nước mắt trên gương mặt của nàng, nhưng bởi vì liên tục bị chấn động, làm cho nàng khóc thật nhiều, trên gò má trong suốt đã mang theo hai vệt nước mắt thật dài.
Trong ánh mắt của Lâm Dịch mang theo một tia sát cơ, lập tức than nhẹ một tiếng, đặt Lâm Phỉ nằm lên giường, đắp chăn.
Sau đó một tia ánh sáng bạc lóe lên, biến mất không thấy gì nữa.
Khi xuất hiện trở lại, vẫn là gian phòng lúc hắn và Lâm Phỉ rời đi.
thần thức của Lâm Dịch bao trùm, trong phạm vi mấy chục km, một ánh mắt xuất hiện trong óc của Lâm Dịch.
- Ồ?
Đột nhiên, sắc mặt Lâm Dịch hơi đổi.
- Cường giả Hư Thần?
Lâm Dịch không dám khinh thường, thần thức đụng vào một chút, liền thu trở lại, bởi vì hắn cảm giác được, trong phường thị này, đã xuất hiện cường giả Hư Thần.
- Chẳng lẽ...Thành chủ thành Bạch Vân?
Lâm Dịch nhíu mày, âm thầm suy đoán, xung hô của Quỷ Linh với thanh niên kia là thiếu thành chủ, mà bọn họ là người của thành Bạch Vân, hiện giờ xuất hiện cường giả Hư Thần, như vậy rất hiển nhiên, thằng này chính là thành chủ thành Bạch Vân.
- Không nghĩ tới, ngay cả thành chủ thành Bạch Vân cũng tới...Xem ra, hắn rất để ý tới đứa con này.
Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn
Lâm Dịch lạnh lùng suy nghĩ, nhưng trong mắt có chút sợ hãi...Dùng thực lực của hắn hiện giờ, cho dù thật sự gặp phải cường giả Hư Thần, hắn cũng nắm chắc đánh một trận, ai thắng ai bại, thật đúng là khó nói trước.
Nghĩ được như vậy, trong mắt Lâm Dịch hiện ra một tia sát cơ...Nhưng trôi qua tức thì.
- Hừ, ngươi tốt nhất không nên báo thù cho đứa con kia...Nếu không, ta cũng chỉ có thể liều mạng với ngươi mà thôi...
Lâm Dịch lạnh lùng, sau đó, hắn đi ra ngoài.
Trên phường sắc mặt của thanh niên đội kim quan vốn âm trầm, đột nhiên thần sắc khẽ động, lộ ra vẻ kinh ngạc.
Không khỏi quay đầu nhìn về một hướng của phường thị, lập tức, thần thức dò xét nơi đó.
Nhưng một lát sau, hắn không phát hiện ra cái gì...Điều này làm cho hắn lộ ra một tia nghi hoặc.
Bởi vì, vừa rồi hắn đã phát hiện, có người dùng thần thức dò xét hắn.
Có thể sử dụng thần thức phát hiện người khác, cũng chỉ có thể là cường giả Hư Thần, nhưng trong cái phường thị này, lại có cường giả Hư Thần sao?
Thanh niên đội kim quan không quá tin tưởng...Nhưng lập tức, sắc mặt lại âm lãnh xuống.
Bởi vì hắn biết...Có thể dưới mí mắt của Quỷ Linh, thần không biết, quỷ không hay, giết con của mình, không có chút thực lực là không thể nào, mà có thể làm được điểm này...Cũng chỉ có mấy cường giả ngoài lục giai hậu kỳ mà thôi.
Nghĩ được như vậy, thần thức của thanh niên đội kim quan dò xét tiếp, sau một lát, trong nội tâm đã rõ ngọn nguồn.
- Hồi bẩm thành chủ, phía dưới không có nữ tử kia.
Đúng vào lúc này, Quỷ Linh bay lên, khom người bẩm báo.
Thanh niên đội kim quan gật đầu, nói:
- Cho người phía dưới tán đi.
- Vâng!
Quỷ Linh có chút nhíu mày, nhưng hắn vẫn khom người lĩnh mệnh, lập tức quay đầu lại dùng thần thức truyền mệnh lệnh cho thủ hạ phía dưới, quỳ một gối trên không trung, cúi đầu nói:
- Thành chủ, là Quỷ Linh không bảo vệ thiếu thành chủ thật tốt, xin thành chủ trách phạt.
Thanh niên đội kim quan cúi đầu nhìn hắn một cái, lập tức nói:
- Bỏ đi, chuyện này không thể trách ngươi, thực lực của đối phương mạnh hơn ngươi, ngươi trước tiên cởi bỏ cấm chế của phường thị, bảo những người khác trở về đi.
Nói xong, cũng không đợi Quỷ Linh nói thêm cái gì, trên mặt của thanh niên đội kim quan có sát khí lành lạnh lóe lên, sau đó biến mất vô ảnh vô tung...
Tuy không rõ thanh niên đội kim quan muốn làm gì, nhưng sau khi Quỷ Linh sửng sờ một chút, lập tức đứng dậy, bắt đầu truyền mệnh lệnh.
Những người trên quảng trường khó hiểu bị chộp tới đây, thấp thỏm lo âu suốt nửa ngày, cuối cùng bọn họ cũng được thả ra...Tuy không hiểu chuyện gì, nhưng cũng tức giận nhưng không dám nói gì.
Đối phương là người thành Bạch Vân! Tùy tiện một hộ vệ cũng là cường giả tứ giai! Bản thân những người này, dám nói lời nào ra, muốn chết sao?
Sau khi cấm chế của phường thị mở ra, tuy những người này tức giận không dám nói gì, cũng không biết xảy ra chuyện gì, nhưng cấm chế cũng mở ra, đương nhiên bọn họ cũng không muốn ngây ngốc ở nơi này nữa.
Liên tiếp rời khỏi cái phường thị này...Trong lúc nhất thời quang cảnh rất lộn xộn, đại bộ phận người cùng bay ra ngoài, trong phường thị lúc này, biến thành quạnh quẽ tiêu điều.
Lâm Dịch vẫn đứng ở đầu đường, lòng người chung quanh bàng hoàng, mỗi người đều mang theo thần sắc lo lắng mà rời khỏi phường thị.
Nhưng Lâm Dịch lại lộ ra vẻ lạnh nhạt, hình thành nét đối lập rõ rệt.
Đột nhiên thần sắc của hắn khẽ động, khóe miệng của hắn lập tức nở nụ cười, bởi vì có một cổ thần thức khổng lồ, đã khóa chặt lấy hắn.
Thần thức của Lâm Dịch hiện giờ cũng là cường giả Hư Thần, mặc dù còn chênh lệch một đoạn rất lớn với thành chủ thành Bạch Vân, nhưng ích ra cũng đồng cấp độ, đương nhiên có thể cảm thấy đối phương tập trung vào hắn.
Nhưng bởi vì cường độ năng lượng dò xét, cho nên trong mắt của thanh niên đội kim quan, thực lực của Lâm Dịch, cũng chỉ có cường độ thần thức lục giai đỉnh phong mà thôi, cũng không thể nào nhận ra đang bị hắn dò xét.
- Cho ngươi thời gian năm phút, đi ra bên ngoài phường thị.
Một âm thanh đạm mạc vang lên trong đầu của Lâm Dịch, Lâm Dịch nhíu mày, lập tức khẽ ngẩng đầu, trong con mắt híp lại.
Thoáng suy tư một chút, quay đầu nhìn chung quanh, khóe miệng của Lâm Dịch nở nụ cười lạnh, thân hình nhoáng một cái, biến mất vô tung vô ảnh.
Trên thực tế, trong cùng thời gian giọng nói này vang lên, trong cả phường thị, tổng cộng có sáu người nghe được, mà Lâm Dịch, cũng chỉ là một người trong đó mà thôi..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...