Than nhẹ một tiếng, Lan Kinh Vương chậm rãi nói:
- Trong nội tâm của huynh đệ ta rất khổ, hắn nhất định là nghĩ tới hai đệ muội rồi.
Lang Đầu có chút gật đầu, sau lưng của Lang Đầu, chính là hơn mười nữ nhân đang bị chuyển tới hang ổ của Lan Kinh Vương.
Tâm sự của nữ nhân còn nhiều và sâu hơn nam nhân, tiếng địch của Lâm Dịch trực chỉ linh hồn, những nữ tử này nghĩ tới tai nạn cả đời của mình, bị Kim Bằng cưỡng ép bắt đến, trinh tiết không còn, cả ngày còn phải mang theo gương mặt cười, bị đánh, bị chửi, nhưng không thể khóc, thậm chí còn phải cười, thậm chí còn cười mà cầu khẩn người chà đạp làm các nàng thống khổ...
Trong lúc nhất thời, tiếng khóc nức nở sau lưng Lang Đầu vang lên, Lan Kinh Vương và Lang Đầu quay đầu lại, chỉ thấy những cô gái này đang đẫm hệ, hai con ngươi phủ sương mù, ánh nhìn xa xăm, những giọt nước mắt buồn khỏ bi thương lăn dài trên gò má, làm cho người ta thương yêu.
Cho dù quê mùa như Lan Kinh Vương, cũng xuất hiện một tia thương tiếc.
Than nhẹ một tiếng, đột nhiên Lan Kinh Vương trầm giọng nói với Lang Đầu:
- Truyền lệnh xuống, tìm mấy trăm yêu thú lục giai tin tưởng được, đưa vào linh mạch Thượng Cổ, đẩy mạnh khai thác nhanh hơn...Trong lòng huynh đệ của ta khổ như thế, làm đại ca không có thể giúp hắn, chỉ có thể giúp hắn kiếm lộ phí sớm ngày trở về, sớm ngày gặp được hai đệ muội.
Lang Đầu lập tức khom người lĩnh mệnh, nói:
- Vâng!
Lập tức hóa thành một đạo lưu quang, chui vào trong mặt biển.
Lan Kinh Vương nhìn về biển mây, than nhẹ một tiếng, bắt đầu dẫn những nữ nhân này về hang ổ của mình.
Hắn cũng không tha những nữ nhân này, nhưng ít ra...Hắn sẽ đối xử tốt với các nàng...
Thời gian trôi qua nhanh chóng, trong nháy mắt, thời gian ba tháng lại trôi qua.
Bởi vì tăng mạnh khai thác linh mạch, dưới tình huống không làm linh lực tiết ra, một ngày khai thác được bốn trăm vạn linh thạch.
Thời gian ba tháng trôi qua, đã khai thác được ba trăm sáu mươi ức linh thạch.
Đương nhiên Lâm Dịch biết rõ nguyên nhân Lan Kinh Vương tăng mạnh khai thác, trong nội tâm âm thầm cảm động.
Ngày hôm nay, Lang Đầu cao hứng bừng bừng chạy vào động phủ Lâm Dịch.
- Nhị đại vương!
Lâm Dịch đang nhắm mắt dưỡng thần, mở hai mắt ra, nhìn thấy biểu lộ cao hứng đối phương, cũng cảm thấy sững sờ, lập tức cười nói:
- Có chuyện gì sao?
- Đại vương mời ngài đi qua, hôm nay, Đại Vương muốn ngưng tụ linh tinh cho ngài!
Lang Đầu cao hứng nói ra.
- Cái gì?
Lâm Dịch lập tức đứng dậy, trong đôi mắt, mang theo thần sắc vui mừng...
Lang Đầu dẫn đường, Lâm Dịch vội vã đi về hướng bãi khai thác.
Trong đôi mắt của Lâm Dịch mang theo vui mừng, kích động không thôi.
Tuy hắn cũng biết, đây chỉ là khối linh tinh thứ nhất mà thôi, nhưng hắn vẫn cảm thấy kích động...Bởi vì thứ này chính là tiêu chí cho hắn quay trở lại đại lục Bạch Đế, cũng là một bước tiến lớn.
Đi xuyên qua thông đạo uốn lượn, trước mặt rộng mở trong sáng.
Chỉ thấy ở một nơi có diện tích hơn một ngàn bình phương, vô cùng sáng sủa, bốn phía khảm đầy linh thạch, tản mát ra hào quang nhu hòa, giống như sao trên bầu trời, diệu diệu sinh huy (*chiếu sáng), vô cùng sáng ngời.
Hôm nay trong sân khai thác đã đông người.
Mà ở vị trí trung tâm nhất, có một đống linh thạch chồng chất, ở đứng ở phía trước linh thạch, chính là bọn người Lan Kinh Vương.
- Nhị đại vương!
Nhìn thấy Lâm Dịch và Lang Đầu tới, tất cả yêu thú lập tức quỳ một chân, cao giọng hô.
Cả không gian, đều có tiếng vang quanh quẩn.
Lâm Dịch tâm tình kích động, nhưng vẫn hít sâu một hơi, sau khi bình ổn tâm tình một chút, mở miệng nói:
- Đều đứng lên đi.
Nói xong, đi tới trước mặt Lan Kinh Vương.
Lan Kinh Vương cười hắc hắc, cái đầu trơn bóng của hắn tản ra hào quang lập lòe.
Trên mặt mang theo nụ cười vui vẻ, hình như hắn còn vui vẻ hơn cả Lâm Dịch.
- Đại ca...
Lâm Dịch đi tới trước người hắn, cầm tay hắn, ánh mắt kích động, nhưng lại không nói ra lời.
Lan Kinh Vương cười ha hả, vỗ tay của Lâm Dịch, cười nói:
- Nói cái gì cũng không cần, ta là đại ca của ngươi!
Một câu "Ta là đại ca của ngươi.
đã làm cho thân thể Lâm Dịch run lên nhè nhẹ, nhớ tới mục đích của mình khi cứu người, mục đích chân thật, Lâm Dịch cảm thấy hổ thẹn, hắn cùi đầu, không biết suy nghĩ cái gì đó, đột nhiên ngẩng đầu, hai gối quỳ xuống, quỳ trên mặt đất, sau đó dập đầu ba cái, ngẩng đầu hô một tiếng "Đại ca.
Lan Kinh Vương bị động tác của Lâm Dịch làm giật mình, liền vội vàng nâng hắn dậy, không vui nói:
- Huynh đệ, ngươi đang làm gì đó?
Lâm Dịch tươi cười, không có nói chuyện.
Chỉ có hắn biết rõ...Vào lúc này, bởi vì một câu nói của Lan Kinh Vương, hắn mới chính thức xem Lan Kinh Vương là đại ca.
Mà trước đó, tuy hắn cũng chân thành với Lan Kinh Vương, nhưng tổng thể mà nói, vẫn có chỗ giữ lại.
Ba cái dập đầu này, tuyệt đối không sai!
Lan Kinh Vương thấy Lâm Dịch chỉ cười không nói, trong nội tâm có chút ấm áp.
Thật sự không nói ra, mà chỉ linh thạch nói với Lâm Dịch:
- Ta tin tưởng ngươi chờ đợi ngày này rất lâu rồi, hôm nay ngưng tụ viên linh tinh đầu tiên cho ngươi.
Trong ánh mắt của Lâm Dịch xuất hiện một tia kích động, gật đầu.
- Đều lui ra đi, chừa vị trí cho ta!
Lan Kinh Vương cười ha hả, lập tức quay đầu nói ra.
Yêu thú chung quanh cung kính lui ra sau vài bước, nhìn Lan Kinh Vương.
Lan Kinh Vương lại cười nói với Lâm Dịch:
- Huynh đệ ngươi lui ra phía sau vài bước, sẽ tốt thôi!
Lâm Dịch gật đầu, cảm kích, nói:.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...