Lâm Dịch ngây ngốc tại chỗ, lập tức nghe hơn vạn yêu thú bên dưới kêu lên:
- Vâng! Bái kiến nhị đại vương!
Tiếng la chấn động trời cao, làm cho Lâm Dịch khôi phục tinh thần lại, bất đắc dĩ liếc nhìn những gương mặt tươi cười hớn hở, lập tức than nhẹ một tiếng, thản nhiên nói:
- Đều đứng lên đi, nếu các ngươi tỏ vẻ thần phục, như vậy ta hi vọng sao này các ngươi nên phụng dưỡng đại vương cho tốt.
Đại vương làm người thế nào, tin tưởng các ngươi cũng tinh tường, chỉ cần các ngươi trung thành, chỗ tốt tuyệt đối không thiếu cho các ngươi.
m thanh của Lâm Dịch không lớn, nhưng quanh quẩn trong không gian, vang vọng trong tai của mỗi yêu thú.
Lời nói thật sự không giả, trên thực tế những yêu thú trong lãnh địa của Kim Bằng Vương, đại bộ phận đều muốn đổi sang lãnh địa Lan Kinh Vương, nhưng con dân của Lan Kinh Vương đều ở dưới biển, thật sự khó khăn, nếu không phải sợ Kim Bằng Vương, chỉ sợ đã có nhiều yêu thú đi qua rồi.
Hôm nay nghe Lâm Dịch nói lời này, những yêu thú này lập tức suy nghĩ cẩn thận.
Đi theo Lan Kinh Vương, còn tốt hơn làm thủ hạ cho Kim Bằng Vương...Ít nhất, linh thạch và đồ vật khác được nhận, cũng nhiều hơn một chút, trong nhất thời, trong nội tâm những yêu thù còn có chút sợ hãi, lập tức có quyết tâm.
Lan Kinh Vương cười hắc hắc một tiếng, tùy ý khua tay, nói:
- Tản đi cho lão tử.
Bầy yêu thú phía dưới ứng một tiếng, một ít bay lên không trung, hoặc là chui vào trong biển, biến mất không thấy gì nữa.
Lan Kinh Vương mặt mày hớn hở, nói:
- Huynh đệ, đi, đi xem linh mạch Thượng Cổ dưới đáy biển mà ta vừa mới lấy tới tay!
Lâm Dịch sững sờ một chút, lập tức âm thầm cảm động...Không nghĩ tới Lan Kinh Vương là người hào sảng như vậy, linh mạch Thượng Cổ là vật gì? Đây chính là thứ mà cường giả Hư Thần cũng phải đỏ mắt đấy! Nếu không Lan Kinh Vương và Kim Bằng Vương, lại giao đấu sinh tử với nhau?
Có thể thấy được Lan Kinh Vương đã xem hắn là người nhà, nếu không lúc trước trực tiếp bắt tay với Kim Bằng Vương, chia đều cái linh mạch Thượng Cổ này, làm gì có nhiều chuyện như thế?
Tính cách của Lan Kinh Vương ngay thẳng, hắn đã nhận là huynh đệ, đương nhiên có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia.
Nhưng nếu là địch nhân của hắn...Cho dù có thể chia đều lợi ích, hắn cũng không muốn, Kim Bằng Vương và hắn là tử địch nhiều năm, thằng này đương nhiên không muốn chia đều với đối phương, mà Lâm Dịch cứu tánh mạng hắn, hơn nữa còn nói trắng ra bản thân mình tới từ Thiên Giới, trong lúc vô tình bởi vì tò mò mới đi tới đây, bởi vì thích tính cách của hắn mà cứu hắn, Lan Kinh Vương đã xem hắn là người nhà thật sự.
Lang Đầu và Thổ Ti, đương nhiên theo sát hai người, bốn đạo lưu quang, chui vào trong vùng biển.
Dưới đáy biển, yêu thú phụ trách trông coi linh mạch Thượng Cổ quỳ rạp xuống, cung kính nói:
- Bái kiến đại vương, nhị đại vương!
Một câu nhị đại vương làm cho Lâm Dịch cảm thấy xấu hổ, nhưng Lan Kinh Vương cười toe toét, hắn thật sự không suy nghĩ nhiều, phất tay ý bảo bọn họ đứng dậy, bốn người Lan Kinh Vương, liền bay đi.
Một tòa sơn mạch dưới đáy biển, cao thấp phập phồng giống như cự long, không biết nó dài bao nhiêu cả.
Tuy Lâm Dịch không nhìn thấy điểm cuối, nhưng lại có thể cảm ứng được.
- Đi theo ta.
Lan Kinh Vương mang theo nụ cười bay vào trong sơn mạch.
Mà Lâm Dịch vô cùng hiếu kỳ với cái gọi là linh mạch Thượng Cổ, rốt cuộc nó có gì đặc thù, bị Lan Kinh Vương kéo đi, trực tiếp bay tới trước một cái động.
Chỉ thấy cái động này cao năm sáu mét, ở bên trong động tản ra hào quang sáng chói, một cổ linh lực nhàn nhạt, từ bên trong phát ra.
- Linh mạch Thượng Cổ cũng không phải là thứ dễ tìm như vậy.
Nói thực ra, trước kia ta có nghe qua, nhưng chưa từng tận mắt nhìn thấy, huynh đệ, chúng ta đi vào, bên trong rất đẹp a.
Lan Kinh Vương cười ha hả, lúc này, lôi kéo Lâm Dịch bay vào bên trong.
Vưa tiến vào trong động phủ, Lâm Dịch sợ hãi thán phục.
Đây là một tòa cung điện thuần túy do nham thạch chế tạo thành, mà linh lực bên trong nồng đậm tới mức tận cùng, lập tức bao phủ toàn thân Lâm Dịch, chỉ một cái hô hấp, thân thể của hắn đã hấp thu linh lực, làm cho thương thế của Lâm Dịch tốt hơn không ít, làm cho người ta phải sợ hãi thán phục.
- Mặc dù là linh mạch bên trong Thanh Nguyên Kiếm Tông, cũng kém xa nơi đây!
Lâm Dịch than thở sợ hãi, linh lực nơi đây, làm cho hắn có cảm giác kỳ quái, hơn nữa, cả trong động phủ, giống như kỳ tích, không có một vết nước dính vào, mà sương mù màu tím kia, đã biến mất vô ảnh vô tung.
Đi theo sau lưng Lan Kinh Vương, sau khi bay qua một đầu sơn động thật dài, trước mặt trong sáng rộng lớn!
Là một nơi cao tới mấy ngàn mét, vách tường chung quanh, khắp nơi đều là tinh thể óng ánh, ở vị trí trung ương không gian nơi đây, có một thứ màu xanh, đây chính là dòng suối, chung quanh có hoa cỏ xanh biếc.
- Linh?
Lâm Dịch ngây ngốc.
Khi ở một nơi có linh lực nồng đậm tới cực điểm, trong suốt một thời gian dài, sẽ hình thành chí bảo! Đó chính là linh, chỉ một phần nhỏ, nó có thể khôi phục toàn bộ năng lượng của võ giả cấp năm, còn có thể đột phá, mà linh ở nơi đây, có đường kính hơn mười mét, chiều sâu bảy tám mét, cần phải chứa bao nhiêu chén nhỏ đây?
Lâm Dịch trợn mắt há hốc mồm.
Lan Kinh Vương thỏa mãn với biểu lộ của hắn, cười hắc hắc, nói:
- Như thế nào đây? Kinh ngạc đến ngây người a? Hắc hắc, lúc trước ta nhìn thấy linh này, cũng kinh ngạc tới ngây người.
Lâm Dịch hít sâu một hơi, cảm thán nói:
- Thiên địa này vô cùng kỳ diệu, có ai nghĩ tới, tại đáy biển, lại có địa phương như thế này?
Lan Kinh cười hắc hắc gật gật đầu, lập tức nói:
- Tuy linh trân quý, nhưng còn kém xa linh ở phía dưới...
Nói tới chỗ này, trong mắt Lan Kinh Vương hiện ra nét chờ mong.
Lâm Dịch quay đầu lại nhìn Lan Kinh Vương, lập tức hiểu ra...Chỉ sợ hắn đang nói linh tinh.
Cường giả Hư Thần ngưng tụ thần cách, cần năng lượng nhiều tới mức đáng sợ, tuyệt đối không thể hoàn thành một cách đơn giản.
Lúc trước Thanh Nguyên Kiếm Tông chiến đấu với Chiến Đạo Minh, Chiến Đạo Minh chỉ dùng một khối linh tinh nhỏ chừng đầu móng tay, đã có thể ngăn cản công kích điên cuồng của Thanh Nguyên Kiếm Tông hơn nửa năm! Năng lượng ẩn chứa trong đó, có thể tưởng tượng.
Mà ở sâu trong linh mạch Thượng Cổ, không hề nghi ngờ sẽ có một khỏa linh tinh vô cùng khổng lồ! Mà năng lượng ẩn chứa trong linh tinh, có khả năng giúp Lan Kinh Vương ngưng tụ thần cách.
Thần cách, đây chính là thứ cả Thiên Giới phải điên cuồng lên.
- Đại ca, ngươi tìm được linh tinh kia rồi sao?
Lâm Dịch quan tâm, hỏi.
Lan Kinh Vương bắt đầu dĩ thở dài, nói:
- Linh tinh làm gì dễ dàng đạt được như thế? Muốn dùng thần thức xuyên thấu linh mạch Thượng Cổ này, cũng không phải là dễ dàng như vậy.
Tìm kiếm linh tinh...Cũng chỉ có thể tìm từ từ, nếu không, lúc ấy ta trực tiếp lấy linh tinh đi, chẳng phải xong rồi sao? Còn phải đại chiến với tên Kim Bằng kia làm gì?
Lan Kinh Vương, tìm được linh mạch Thượng Cổ này trước tiên.
Nếu như linh tinh dễ dàng tìm như vậy, lúc ấy hắn đã lấy đi, cần gì phải đại chiến với Kim Bằng, hắn cũng không đau lòng như thế.
Lâm Dịch nghe vậy gật đầu, nói:
- Hôm nay cả nơi này là của đại ca, từ từ sẽ tìm được, không cần sốt ruột.
Lan Kinh Vương nghe vậy cũng cười lên, gật gật đầu, sau đó nói:
- Đi, tới động phủ của đại ca, ta trước tiên thu xếp nơi trú chân cho ngươi.
Lâm Dịch nghe vậy sững sờ, lập tức bất đắc dĩ nói:
- Không dối gạt đại ca, kỳ thật lúc trước không cảm ứng được trận chiến của đại ca với Kim Bằng Vương kia, tò mò chạy tới, nếu không, đã rời đi lâu rồi.
Lan Kinh sững sờ một chút, cau mày nói:
- Như thế nào?.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...