Chung Cực Truyền Thừa


- Giá hơi cao a?
Lâm Dịch nhíu mày, có chút không vui nói ra.
Tên này cười một chút, nói:
- Thực xin lỗi khách nhân, đây là quy định của chúng ta.

Nếu như ngài thực sự có ý tiến vào đấu giá hội, chắc hẳn sẽ không quan tâm tới số tiền nhỏ này đâu, đúng không?
Ý của người này rất rõ ràng, tiến vào trong đấu giá hội thì số tiền ngàn linh thạch chỉ có con số lẻ, nếu như ngàn khối linh thạch cũng không trả được, vậy thì không cần đi vào.
Lâm Dịch lông mày lại lần nữa nhẹ nhăn, nói ra:
- Tuy nhiên xác thực không phải quá quan tâm...Nhưng nói như thế nào, một ngàn linh thạch với tư cách là phí vào bàn, chẳng phải quá cao sao?
Người nọ nghe vậy cười nói:
- Xin ngài yên tâm, đã thu nhiều linh thạch của ngài như thế, nếu không có thỏa mãn yêu cầu của ngài thật là khó coi, kỳ thật đồ vật trên đấu giá hội, đều là thứ cao cấp nhất phường thị Minh Vân, đối tượng là người mạnh như ngài, thật sự quá phù hợp, hơn nữa sau khi tham gia đấu giá hội, công tác giữ bí mật làm rất tốt, ngài không cần lo lắng bị người ta biết được thân phận của mình.
- A?
Lâm Dịch nhíu mày, suy nghĩ một phen, sau đó phất tay, một tia sáng bạc lóe lên, một trăm khối trung phẩm linh thạch bay ra.


Người nói chuyện vừa thấy, vung tay lên, một tia sáng bạc lóe lên, trăm khối trung phẩm linh thạch, lập tức chui vào trong không gian giới chỉ.
Ánh mắt của hắn lộ ra vẻ vui mừng, nói:
- Chào mừng ngài quang lâm.
Lâm Dịch nhàn nhạt nhìn hắn, đột nhiên khẽ cười một tiếng, nói:
- Hi vọng được như lời ngươi nói...
Cái đấu giá hội này, tuy không biết phẩm cấp của đối phương là cao bao nhiêu, nhưng nghĩ tới chắc thực lực không kém gì mình, tuy cấm chế kia có thể che đậy thần thức, nhưng không thể ngăn cản khí thế phát ra.
Quả nhiên, trong nháy mắt, trong mắt của người nọ xuất hiện biểu lộ kinh hãi, tuy che dấu rất tốt, trôi qua tức thì, nhưng không tránh khỏi ánh mắt của Lâm Dịch, khóe miệng của Lâm Dịch xuất hiện nụ cười vui vẻ.
Thiên Giới chính là như vậy, vào lúc trọng yếu nhất, ngươi phải cho thấy được một ít thực lực, mới có thể khiến đối phương nhìn thẳng.
Quả nhiên, thái độ của người nọ lập tức biến thành cung kính, cẩn thận nói:
- Tất nhiên rồi...Đại nhân, mời ngài vào trong.
Lâm Dịch gật đầu, sau đó đi vào, mà người nọ thì theo sát sau lưng Lâm Dịch.
Tiến vào lầu bốn, lọt vào tầm mắt là một gian phòng nhỏ, thần thức của Lâm Dịch đảo qua là có thể quan sát tất cả.
- Quả nhiên, mỗi gian phòng đều có cấm chế lợi hại, thần thức không các nào xuyên qua.

Bạn đang đọc tại chấm cơm.
Trong nội tâm của Lâm Dịch nghĩ tới đây, trên mặt không lộ ra biểu tình gì...Đương nhiên, hắn đã mang mặt nạ, cũng không có ai nhìn thấy.
- Những gian phòng này chuyên môn chuẩn bị cho các đại nhân vật, bên ngoài gian phòng, chính là đấu giá hội, đại nhân có thể chọn gian phòng bên cạnh đài đấu giá, như vậy có thể quan sát rõ hơn.
Người nọ ở sau lưng giới thiệu rất nhiệt tình.
Lâm Dịch nhíu mày, đột nhiên lườm người sau lưng, khẽ cười nói:
- Trong gian phòng cạnh đài đấu giá, chỉ sợ cũng thu linh thạch phải không?
- Ách...
Trong đôi mắt của người nọ lộ ra vẻ sững sờ một chút, sau đó cười xấu hổ, nói:
- Đây là quy định của thượng cấp, tiểu nhân chỉ phụng mệnh làm việc, kính xin đại nhân thứ lỗi.
Hắn nhớ rõ khí thế của người ở trước mặt này, rất là kinh người! Dưới cổ khí thế này, hắn cảm thấy mình không có một tia phản kháng nào! Có thể tưởng tượng là người này mạnh như thế nào, tuy trong lòng có nơi dựa dẫm, nhưng hắn không dám chọc giận đối phương...Nếu như đối phương thật sự liều lĩnh đánh chết mình, cho dù có bị tổ chức đuổi giết, cho dù giết được hắn...Mình cũng được cái quái gì đâu? Mình đã chết toi rồi...

Trong lòng của người nọ có chút lo lắng, nhưng Lâm Dịch chỉ cười cười, trong miệng hỏi:
- Gian phòng cạnh đài đấu giá, cần bao nhiêu linh thạch?
Người nọ nghe Lâm Dịch vừa nói như vậy, cũng buông lỏng một hơi, trong miệng trả lời:
- Không nhiều, chỉ một ngàn linh thạch.
Tính toán như thế, chỉ một người tham gia đấu giá hội, đã hao tổn hai ngàn linh thạch.
Lâm Dịch liếc nhìn bốn gian phòng...Sau đó nhìn xuống nữa, chỉ sợ không dưới mấy trăm gian phòng!
- Chỉ là phí tham guia, cái thế lực sau lưng nơi này, một ngày cũng thu được mấy chục vạn linh thạch, còn phần trăm của đấu giá hội nữa...Xem ra việc mở phường thị, đúng là chức nghiệp kiếm tiền nha...
Trong nội tâm của Lâm Dịch cảm khái.
Nhưng Lâm Dịch cũng biết, muốn mở một phường thị như thế, nếu ngươi không có thực lực hơn người, cũng đừng nhắc nữa, Thiên Giới cậy mạnh hiếu thắng, chưa bao giờ thiếu, nhìn quy mô của phường thị Minh Vân này có thể thấy được, không biết kinh doanh bao nhiêu năm, không có thế lực cường đại, đã sớm bị người ta diệt rồi.
Nghĩ đến đây, Lâm Dịch cũng không để ý, nói:
- An bài cho ta một phòng.
Khi đang nói chuyện, tùy ý vung tay một cái, không trung xuất hiện trăm khối trung phẩm linh thạch.
Ánh mắt của người phía sau sáng ngời, vung tay lên, sau đó tiếp nhận linh thạch vào trong giới chỉ của mình, dùng âm thanh khiêm tốn cười nói:
- Mời qua bên ngày!
Phải biết rằng, đây là trách nhiệm của hắn mỗi ngày, nói cách khác...Nếu mỗi ngày hắn co thể tiếp nhận được một vạn linh hạch, hắn được trích lợi tức một phần mười, hắn sẽ nhận được một ngàn linh thạch...Nếu có khách nhân đi vào đấu giá hội, càng hào phóng, thu nhập của hắn càng cao.
Đừng nhìn hắn làm việc ở phường thị, trên thực tế, thu nhập của hắn, cũng cần cố gắng mới có thể có được.
Dưới sự dẫn dắt của người nọ, Lâm Dịch đi vào phòng có đánh số một năm chín.

Gian phòng rất nhỏ, ước chừng năm sáu mét vuông, bên trong ngoài một cái ghế lớn mền mại và một cái bàn ra, không còn thứ gì khác, đối diện cái ghế, có một khối tinh thể.

Xuyên thấu qua tinh thể, Lâm Dịch có thể nhìn xuyên thấu ra bên ngoài, hiện giờ trong sân, đã ngồi đầy người.

Đương nhiên, trang phục của những người kia, cũng giống như đúc.
- Bên kia chính là đài đấu giá, đấu giá hôm nay còn chưa bắt đầu, đại nhân ngài có thể ở chỗ này nghỉ ngơi một chút, thỉnh đại nhân yên tâm, cái tinh thể này có cấm chế đặc thù, ngài có thể nhìn ra bên ngoài, nhưng bên ngoài cũng không nhìn được vào bên trong, thần thức cũng không cách nào xuyên thấu qua, nếu đại nhân nhìn trúng vật nào, trực tiếp ấn cái nút bên tay phải của ghế, đưa một tia năng lượng vào bên trong, sau khi hoàn thành giao dịch, đương nhiên sẽ có nhân viên công tác đưa tới đây cho ngài, hi vọng đại nhan ở trong đấu giá hội này, chọn trúng đồ vật cần mua.
Người nọ ân cần cười giới thiệu.

Lâm Dịch nghe xong gật đầu, mói:
- n, ta biết rồi, không có chuyện gì khác, ngươi đi ra ngoài trước đi.
Người kia cười ứng một tiếng, cung kính lui ra ngoài.
Lúc này Lâm Dịch mới nhìn về phía đài đấu giá.
Đài đấu giá cũng cực lớn, nơi đây là một cái bình đài hình tròn, có đường kính ba bốn trăm mét, mà trung tâm của bình đài, lại có một đài cao, cái đài cao chừng ba bốn trượng, dài rộng chừng mười thước vuông, phía trên có đặt một cái bàn chừng thước rưỡi, mà đấu giá hội hôm nay còn chưa bắt đầu, cho nên cũng không có người..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui