Chung Cực Truyền Thừa


Năng lượng bản thân nử tử là đỏ như má, nhưng vòng quang mang kia, lại có màu đỏ đậm.

Khác biệt giữa cả hai cũng không lớn...Lúc này, quang mang có màu đỏ đậm kia, đang từ trong tay nữ tử liên tục không ngừng cung ứng vào trong cự kiếm trên đỉnh đầu nàng.
- Linh tinh?
Sắc mặt Tiêu Liễu lập tức biến đổi, lúc này quyết đoán! Kiếm quyết trong tay dẫn một cái, bảy người bên cạnh lập tức biến mất không thấy gì nữa, mà bản thân hắn cũng phi thân lui ra ngoài.
- Tách ra, rút lui!
Tiêu Liễu lớn tiếng hô lên...Hắn rất rõ ràng, lấy năng lượng của mình giờ tiêu hao nhiều hơn thế, tuyệt đối không phải là đối thủ nàng kia.

Còn nữ kia tử tất nhiên sẽ truy kích mình...Bản thân hắn còn có thể mượn chút năng lượng cuối cùng, để bay đi, nhưng còn rất nhiều sư huynh đệ...những đệ tự kia, tuyệt đối không thể nào bay nhanh như vậy được.

Phương thức bảo toàn duy nhất chỉ có một...Phân tán! Có thể trốn bao nhiêu hay bấy nhiêu!
Nghe được lời Tiêu Liễu nói, tất cả mọi người sửng sốt một chút, sau đó lại ầm ầm một tiếng, vọt về tám phía...Nếu Tiêu Liễu đã mở miệng, bọn hắn tự nhiên không thể nào ngây ngốc một chỗ nữa, nhưng mà Tiêu Liễu, trong khi rút lui, trong tay lại lóe lên ngân mang, xuất hiện một thứ như trứng gà màu ngà sữ, trái ngược tay, lại nuốt vào trong bụng.
- Aizz, lãng phí...
Tiêu Liễu trong lòng có chút không nỡ.

Nội đan của yêu thú lục giai này, hắn phải mất công phu rất lớn mới lấy được, lực lượng trong nội đan này cũng tương đương với hắn, nếu cho hắn một thời gian ngắn ngồi xuống vận công hấp thu, đại khái còn có thể hấp thu bảy tám phần, nhưng lúc này căn bản không có thời gian cho hắn hấp thu, dược lực của nội đan, nhiều nhất hấp thu được ba bốn phần đã không tệ rồi.
Nói cách khác, cho dù toàn bộ dược hiệu của nội đan phát huy, hắn cũng chỉ có thể khôi phục được ba bốn tầng cường độ năng lượng thôi.

Tuy rằng về mặt lực công kích không có biến hóa gì, nhưng lại sâu sắc ảnh hưởng đến sự bền bỉ của hắn.
- Không nghĩ tới cô gái này rõ ràng có linh tinh...
Nhìn nử tử ở đối diện, trong lòng Tiêu Liễu kinh dị mang theo một tia bất đắc dĩ...Linh tinh, chính là cần hơn vạn miếng thượng phẩm linh thạch, mới có thể miễn cưỡng ra một chút, nhưng năng lượng ẩn chứa trong một chút này lại quá mức cường đại.

Quan trọng nhất là...năng lượng bên trong linh tinh này, có thể trực tiếp lấy ra, cũng không giống nội đan, linh dược giống như, trước tiên phải hấp thu trước, sau đó mới có thể sử dụng.

:

Tuy rằng không biết linh tinh của nàng kia là bao nhiêu, nhưng có thể khẳng định cho dù linh tinh rất nhỏ, cũng tuyệt đối không phải hắn có thể kháng cự được.

Năng lượng ẩn chứa trong đó, cường đại đến mức khiến người sụp đổ.
Tiêu Liễu hít sâu một hơi, trên người lượn lờ thanh mang, lạnh lùng nhìn nữ tử.
Hắn nhất định phải ngăn chặn cô gái này một thời gian ngắn...Chỉ có như vậy, nhưng đệ tử sau lưng mới có thể đào thoát một phần lớn, nếu không, cho dù mình có còn sống chạy trở về, cũng không mặt mũi nào đối mặt với nhị vị sư bá và sư tôn.
Đôi mắt nàng kia có chút nhíu lại, lập tức, gót sen điểm nhẹ, lập tức hóa thành một đám gió mát, tiêu tán vô ảnh.
Tiêu Liễu sắc mặt thận trọng nhìn chằm chằm đối phương di động...Đột nhiên, đối phương rõ ràng lại biến mất không thấy!
Tiêu Liễu sắc mặt hoảng hốt, cùng lúc đó, thần thức lập tức ngưng tụ, hoàn toàn bao phủ tất cả các nơi chung quanh.

Nhưng mà, càng khiến người kinh hãi chính là...khí tức của đối phương, căn bản một chút cũng không có.
Tiêu Liễu quyết định thật nhanh, thân hình nhoáng một cái, cũng bắt đầu mờ mịt.

Bắt đầu chuyển động hoặc trên hoặc dưới, hoặc trái hoặc phải...không có chút quy luật nào cả.
Hắn đột nhiên nhớ tới, trước khi đối phương đánh lén Nghiêm Nộ sư huynh, hắn rõ ràng cũng đã dùng thần thức tỉ mỉ điều tra qua phạm vi trăm km, nhưng không phát hiện ra được người nào cả, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu nhất khiến hắn không phản ứng kịp.

Nhưng mà lúc này, nàng kia rõ ràng cứ vậy biến mất trước mặt mình, như vậy không hề nghi ngờ...Thứ nhất, tâm thần tu vi của nàng so với mình thì cao hơn nhiều lắm, thần thức của mình căn bản không thể phát hiện ra nàng.

Thứ hai, nàng chuyên môn tu luyện một môn công pháp ẩn nặc vô cùng kỳ diệu.
Theo tình huống trước mắt mà xem, tựa hồ rất không may hơn là...đối phương tựa hồ có cả hai...
Trán Tiêu Liễu bắt đầu xuất hiện một mảnh mồ hồi, lập tức thân thể lại nổi lên một cổ linh lực hùng hậu.

Rất hiển nhiên là miếng nội đan kia đã nổi lên công hiệu rồi.
Nhưng tâm thần hắc thời khắc đều căng thẳng...Loại địch nhân nhìn không thấy này là thứ khiến người khác đau đầu nhất.

Ngươi không biết nàng ở nơi nào, nhưng thời thời khắc khắc cũng có thể bị đối phương một kích triệt để hủy diệt.

Hắn nhìn thoáng qua xa xa...Còn may, tất cả môn nhân đều đã đi khuất tầm mắt, chỉ cần có thể dẫn cô gái này đi, chắc có lẽ không xảy ra vấn đề quá lớn.
Nghĩ đến đây, hắn không chần chờ nữa, thân hình nhoáng một cái.

Thân thể vốn đang di chuyển cao thấp trái phải, lập tức hóa thành một đạo thanh mang, đâm thẳng về một phương hướng
Chính vào lúc này, trong lòng liền nổi lên báo động! Tiêu Liễu biến sắc, lập tức thanh mang gia thân, thân thể lại ầm ầm xoay tròn một cái, không gian bên người lập tức theo cú xoay tròn này, mang mang theo thanh âm khí bạo, ngay sau đó lại ầm ầm sụt xuống.
Một vòng huyết mang, ầm ầm chợt lóe lên!
- Hừ!
Ngực Tiêu Liễu tê rần, lập tức biết rõ mình đã bị thương.

Bổn sự ẩn nấp của đối phương quả nhiên cao siêu!
Nhưng Tiêu Liễu bất chấp miệng vết thương, thân hình bỗng nhiên gia tốc, ầm ầm vọt về một phía...
Đợi đến khi hai người đều rời khỏi trước vòng hào quang, tên thanh niên thổ huyết ngày đó ở bên trong Chiến Đạo Minh lành lạnh nói:
- Các đệ tử nghe lệnh! Truy, giết không tha!
Một cổ sát ý lành lạnh đáng sợ ầm ầm bạo phát ra từ trên người hắn.

Với tư cách là cường giả sát ý đạo cùng cấp bậc với áo tím, sát ý ẩn chứa trên người hắn quả thật đáng sợ.

Những người chung quanh thực lực hơi yếu một chút, lập tức đều cảm thấy một cổ áp lực cường đại không gì sánh được ầm ầm ép tới.
Cũng may sau khi thanh niên kia ra lệnh một tiếng, đã đã bay ra ngoài.

Mà ở phía sau hắn, cơ hồ đồng thời, hơn ngàn tên đệ tử Chiến Đạo Minh rậm rạp chằng chịt vọt đi, sau khi phân thành mấy đám liền bắn đi...
Sau một lát, chiến trường trước Chiến Đạo Minh đã không còn bất luận người nào khác nữa.


Nhưng mà, không được bao lâu, chỉ thấy không gian vặn vẹo một cái, thanh niên thổ huyết kia lại lần nữa xuất hiện.

Ánh mắt của hắn, lại nhìn qua bên dưới,;Lập tức, lộ ra dáng cười lành lạnh...
- Không gian dị năng...Tuy rằng ở Thiên Giới đã bị hạn chế tương đối nhiều, nhưng cũng chỉ là tương đối nhiều thôi.

Hắc hắc...Cho các ngươi đi giết a, ta lại muốn đi...
Sau khi nỉ non một câu, thân hình của hắn lập tức vọt về phía bên dưới.
Sau khi đâm xuống tầng mây bên dưới, xuất hiện trước mặt thanh niên là một mảnh hải dương thật lớn, nước biển bình tĩnh, mang theo trận trận rung động.
Hắn mỗi ngày đều phải dẫn đệ tử đến nơi này...Dù sao, tất cả những người vẫn lạc, đều rơi xuống dưới này.

Mà mục đích bọn hắn tới nơi này, tự nhiên là vì thanh lý chiến trường rồi.

Mà hiện giờ hắn tới đây...Tự nhiên cũng là vì thanh lý chiến trường.
- Ở nơi nào?
Thanh niên hai mắt hiện quang, quét mắt liếc trái phải, lập tức thần thức liền tràn ngập ra...
Hôm nay, có một gã cường giả áo xám đã vẫn lạc ở chỗ này.

Một gã cường giả áo xám có bao nhiêu tài phú? Cái kia quả thực không cách nào tưởng tượng được Mà mục tiêu của hắn, dĩ nhiên chính là cường giả áo xám này.
Nhưng sau khi thần thức hắn quét qua một cái, sắc mặt hắn lại đột nhiên biến đổi, trở nên ngưng trọng.

Con mắt chuyển động vài cái, không gian bên người lập tức bị bóp méo, sau một lát, hoàn toàn biến mất không thấy gì nữa.
Đáy biển.
Thiên Giới chi hải này chẳng những rộng lớn, hơn nữa lại rất sâu.

Bình thường độ cao từ đáy biển lên đến mặt biển, đều chừng mấy chục km, chính là...Mấy vạn km.
Mà ở chỗ sâu nhất, nói thí dụ như Thâm Uyên hải vực của Đông Nam Thiên, lại càng sâu không thấy đáy.
Nghe nói, chưa từng có người nào đến được chỗ sâu nhất.

Bửi vì hải áp ở nơi đó, đủ để khiến cường giả Hư Thần Cảnh cũng bị áp thành bánh thịt!

Độ sâu, có thể nghĩ.
Hải vực bên dưới Chiến Đạo Minh, tên là Thanh Lâm hải vực, chỗ sâu nhất đạt đến hơn ba mươi km.
Lúc này, bên dưới hải vực hơn 30 km.
Lưỡng đạo năng lượng thanh sắc đang cách nhau chừng hơn mười trượng, đang giằng co với nhau.

Hải áp lớn như thế, chỉ sợ cho dù là kim cương vô cùng cứng rắn, cũng chỉ có khả năng bị ép xẹp lép thôi.

Nhưng mà, lại đang có hai người giằng co.

Nếu không như thế...khoảng cách 3m trước người bọn hắn, ngay cả một chút nước biến cũng không có.

Đủ thấy công lực cường hãn thế nào rồi.
Nhìn cách ăn mặc của hai người, rõ ràng đều là cường giả áo tím của Thanh Nguyên Kiếm Tông.

Mà vị trí giữa hai người này, lại đang có một gã lão giả áo xám nằm trên mặt đất...Nhìn bộ dáng, rõ ràng đúng là Nghiêm Nộ kia.
Mà ở phía trước hai người, có một hố sâu cự đại...Nhìn cái hố lớn vẫn còn tỏa ra cát đục ngầu liền có thể tưởng tượng ra...Hai người này trước kia đã từng có một trận chiến đấu.
- Vị sư đệ này, ngươi đây là ý gì
Một gã cường giả áo tím bên trái mở miệng.

Nếu là Lâm Dịch lúc này, tuyệt đối có thể đơn giản nhận ra, người này chính là thanh niên kiên cường dáng người khôi ngô ngày đó trong phù phong Vũ Kiếm Đường.

Ngữ khí của hắn lành lạnh, mang theo một cơn tức giận.
- Ta ngược lại cũng muốn hỏi hỏi sư huynh ngươi muốn làm gì đấy.
Gã cường giả áo tím bên phải lại híp mắt, cười hì hì nói.

Nhưng trong ánh mắt của hắn, lại bắn ra sát ý lành lạnh.
- Ta đến thu thập di thể sư tôn ta...Sao hả? Sư đệ ngay cả cái này cũng muốn quản sao?
Trên mặt thanh niên khôi ngô dâng lên nộ khí, lạnh lùng nhìn đối phương..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui