Chung Cực Truyền Thừa


Đương nhiên, chút linh thạch ấy đối với Lâm Dịch có hơn mười vạn mà nói, còn không tính là cái gì.
Tốn hao nhiều, thu hoạch cũng là không ít.

Trong đó Nhị Giai thần thú nội đan chỉ có một khoả.

Nhất Giai Thủy Thần Thú nội đan có ba khỏa cùng với Nhất Giai yêu thú nội đan có sáu khỏa, Lan Tâm Thảo ba cây.
Lâm Dịch tính toán một chút, những bảo vật đề thăng năng lượng này cũng đủ cho hắn tu hành một khoảng thời gian.

Hôm nay đã dùng nửa ngày Lâm Dịch cũng không dự định tiếp tục đi dạo nữa.

Dù sao, Phù Phong và Thanh Nguyên Kiếm Đường này cũng chỉ là một truyện tống trận cự ly mà thôi.

Chờ sử dụng xong, trở lại mua là được.
- Có tiền quả nhiên là thuận tiện hơn rất nhiều a!
Lâm Dịch không khỏi cảm khái nói.
Khi ở đại lục Bạch Đế, hắn đối với tiền không có khái niệm gì, đó là bởi vì thế tục hưởng thụ với hắn mà nói là có thể có, cũng có thể không.

Nhưng mà sau đi tới Thiên Giới này, hắn mới phát hiện tiền thực rất tốt.
Thử nghĩ, nếu hắn không có tiền, hắn làm sao có thể vào lúc cần muốn mua cái gì liền mua cái đó? Không có tiền, e là hắn hiện tại đang ở sư môn đang ký đi săn ma thú, yêu thú rồi, đau khổ suy nghĩ nên đi đâu tìm kiếm Thủy Yêu Thú hoặc giả ma thú đi?
Hơn nữa những yêu thú ma thú này cũng là giảo hoạt dị thường.

Thực lực của hắn hiện tại tuy rằng không kém.


Nhưng là xa xa không đạt được trình độ tung hoành Thiên Giới.

Nếu gặp phải một hai đầu yêu thú hoặc ma thú tiếp cận cấp bậc Tinh Anh, cũng chỉ có thể xấu mặt chạy trốn, nào có dễ dàng vui vẻ như bây giờ?
- Cũng không biết Khổng Lập này đến tột cùng là từ chỗ nào đoạt được nhiều tiền như vậy?
Lâm Dịch đối với Khổng Lập làm sao đoạt được tiền này, càng phát ra hiếu kỳ.

Nhưng hôm nay Khổng Lập sớm đã chết đi, nên muốn hỏi cũng không hỏi được.

Chỉ sợ vấn đề này chung quy sẽ biến thành một vấn đề không có đáp án.
Nghĩ đến đây, Lâm Dịch cảm thán một phen, liền dự định rời khỏi.
Nhưng mà, mới vừa đi không được vài bước, lại chợt nghe được bên cạnh truyền đến một trận tiếng nghị luận, Lâm Dịch không khỏi hiếu kỳ quay đầu nhìn lại.
- Thực sự là Nội đan Thủy Thần Thú Tứ Phẩm a!
- Trời ạ! Thủy Thần Thú Tứ Phẩm? Không phải...Không phải so với các Tinh Anh sư thúc còn cường đại hơn sao?
- Chậc chậc...Năng lượng này...quả nhiên là cường đại kinh người! Đáng tiếc quá quý, cư nhiên muốn mười vạn linh thạch...cả đời này của ta còn chưa thấy qua nhiều linh thạch như vậy...
Tiếng nghị luận ong ong, nhất thời lại để ánh mắt Lâm Dịch sáng lên, liền chen vào bên trong.
Chỉ thấy chỗ đoàn người tụ tập, đang quay xung quanh thành một vòng.

Lâm Dịch thật vất vả chen vào được, lại chỉ thấy một gã đệ tử áo đỏ đang ngồi nhắm mắt dưỡng thần.

Mà ở trước người hắn, lại có một quả thần thú nội đan lóe ra tinh lam sắc lưu chuyển.

Một cổ Thủy Linh Lực nồng hậu đến cực điểm tỏa ra trước mặt!
- Bị tầng cấm chế này ngăn cản, cư nhiên còn có linh lực nồng hậu như vậy?
Lâm Dịch kinh ngạc.

Thanh sắc cấm chế kia, tuy rằng mức độ rất lớn là không bị người đi đường đụng vào, nhưng vô luận nói như thế nào cũng là cấm chế a.

Trên thực tế, rất nhiều đan dược, nội đan bên trong đều là thông qua con mắt quan sát biết thuộc tính của nó.

Lại thêm đệ tử bán đồ vật tự mình giới thiệu, có thể cảm thụ được rõ ràng linh lực đã ít lại càng ít.
Chính như Lâm Dịch mua khỏa nội đan Thủy thần thú Nhị Phẩm kia, cũng là Lâm Dịch thông qua tinh lam sắc Thủy Linh Lực lưu chuyển trên người nó, mới biết được nó là Thủy Thuộc Tính.

Trước khi nó ra khỏi cấm chế kia, Lâm Dịch là nửa phần linh lực cũng không cảm ứng được.
Nhưng mà hôm nay thần thú nội đan trước mặt này đồng dạng lưu chuyển tinh lam sắc Thủy Linh Lực, cư nhiên cách một tầng cấm chế, cũng có thể tản mát ra địa linh kinh người như vậy? Trong đó ẩn chứa linh lực cường đại cỡ nào?
Lâm Dịch kinh ngạc nghĩ đến.
- Chậc chậc...Thực sự là quá quý giá, mười vạn linh thạch...Cả đời này của ta có thể kiếm hay không còn chưa dám nói nữa...
Người đứng bên cạnh Lâm Dịch tiếc hận chậc chậc nói.

Hiển nhiên đối với giá cả này nhìn mà chán nản.

Lâm Dịch cũng quay đầu nhìn lại, chính là gã thanh niên áo lam mặt tròn kia.

Thanh niên kia nhìn về phía nội đan, trong mắt lộ ra khát vọng thật lớn.
Phải biết rằng, đây chính là nội đan của thần thú cường đại đồng cấp với cường giả áo tím trong sư môn! Ai không muốn đoạt được?
- Vị sư huynh này, đến tột cùng là chuyện gì xảy ra a?
Lâm Dịch quay đầu hướng thanh niên mặt tròn kia hỏi.
Thanh niên kia nghe được có người hỏi hắn, quay đầu qua thất thần một chút, lập tức lại nhìn về phía nội đan kia, trong miệng nói với Lâm Dịch rằng:

- Vị sư thúc kia, bán ra khỏa nội đan thần thú Tứ Phẩm này, nhưng giá thực sự quá đắt, cư nhiên muốn mười vạn linh thạch...Tuy rằng nói nội đan Tứ Phẩm cũng tuyệt đối vô giá, nhưng ở đây đâu có ai có thể đưa ra mười vạn linh thạch a? Đó là mười vạn...mười vạn a! Ta đời này ngay cả một vạn linh thạch còn chưa từng thấy qua...Đừng nói mười vạn.

Đọc Truyện Kiếm Hiệp http://truyenfull.vn
Nói rồi, ngẩng đầu lên, biểu tình khi nhìn nội đan kia, lại càng phát ra vẻ tiếc hận, hiển nhiên không tin ở đây có thể có người có nhiều tiền như vậy.
- Mười vạn linh thạch...kỳ thực mà nói cũng là một vạn trung phẩm linh thạch mà thôi.
Lâm Dịch trong lòng nghĩ đến, đơn vị linh thạch của Thiên Giới, đại khái Hạ phẩm linh thạch này làm đơn vị.

Một khỏa trung phẩm linh thạch, liền tương đương với mười mai Hạ Phẩm linh thạch.

Thượng Phẩm linh thạch lại càng là một khỏa tương đương với trăm khỏa.
Trong không gian giới chỉ của Lâm Dịch, đại bộ phận đều là trung phẩm linh thạch, chỉ có bộ phận cực nhỏ là Thượng Phẩm linh thạch.

Phẩm chất của linh thạch, Lâm Dịch vẫn có thể nhìn ra được dễ dàng.
Nhưng trung phẩm linh thạch này liền có hơn mười vạn khối.

Mua khỏa nội đan này tự nhiên là không có gì đáng nói.
- Vị sư huynh này, xin hỏi Nội đan thần thú Tứ Phẩm này của ngài cần bao nhiêu linh thạch.
Đang lúc Lâm Dịch suy nghĩ, phía trước một trận náo động, sau đó có người nói chuyện, Lâm Dịch không khỏi ngẩng đầu nhìn lại.
Chỉ thấy trong vòng tròn, một gã thanh niên áo đỏ cấp bậc Tinh Anh đã đi tới.

Thanh niên này tướng mạo bất phàm nói cũng cực kỳ có lễ, nhưng là một câu hỏi vô ích.
Tên đệ tử Tinh Anh áo đỏ bán nội đan kia hơi mở mắt liếc mắt nhìn thanh niên trước mặt kia.

Sau đó nhắm lại, thản nhiên nói:
- Mười vạn linh thạch.
Thanh niên niên kia sững người một chút, lập tức có chút bối rối nói:
- Mười vạn linh thạch...giá này thật sự có chút hơi cao.


Vị sư huynh này, không biết có thể giảm giá một chút hay không, bán rẻ cho tiểu đệ?
Thanh niên bán nội đan kia lại khẽ lắc đầu, chậm rãi nói:
- Mười vạn linh thạch, thiếu một khỏa ta cũng sẽ không bán.

Nếu như không phải sư môn thu giá quá thấp, ta cũng sẽ không thu tiền lời này của ngươi.
Thanh Nguyên Kiếm Tông này cũng là thu đủ loại nội đan, tài liệu,...Nội đan thần thú Tứ Phẩm, tại sư môn giá thu mua lại chỉ có bảy vạn linh thạch.
Thanh niên này cảm giác quá thấp, cho nên mới muốn tiền lời này, cũng là nói qua.
Thanh niên kia muốn mua nội đan cũng thất thần một chút, lập tức có vẻ bối rối nói:
- Thế nhưng ở đây đại bộ phận đều là sư điệt áo lam cùng với sư huynh đệ đồng cấp với chúng ta, không có khả năng có người có thể trả giá này của sư huynh...Sư huynh thực sẽ không dự định giảm giá một chút đi sao?
Thanh niên áo đỏ bán nội đan kia cũng chậm rãi mở mắt ra, lập tức lắc đầu nói:
- Ta tới chỗ này bán, đại bộ phận nguyên nhân chính là trong sư môn vẫn tương đối an toàn.

Nhưng nếu như thực sự không ai mua, ta liền đi Đông Nam Thiên Phường Thị, tuy rằng nguy hiểm một chút...Nhưng giá này vô luận thế nào cũng là bán được, có khi còn được nhiều hơn chút.
Phải biết rằng, nội đan năng lượng cấp bậc Tử Sam (áo tím), ở trong Thiên Giới cũng coi là hàng hóa nóng, chạm tay có thể bỏng.

Trên Đông Nam Thiên, tự nhiên cũng có phường thị cung cấp cho người tại Thiên Giới trao đổi, mua bán.

Tại đó không chỉ có người của Thanh Nguyên Kiếm Tông.

Thiên Giới to lớn như vậy, di bảo nhiều lắm.

Cường giả tự nhiên cũng là xuất hiện lớp lớp.

Có rất nhiều người đều là không nghe theo bất cứ bang phái gì.

Phường thị chính là nơi bọn họ thích nhất..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui