Chung Cực Nhân Loại


Lục Dạ thân thể bỗng chốc ngã xuống kéo théo cả Lục Tiểu Nguyên.

Lục Dạ chỉ cảm thấy mình ngã xuống, nhưng thây vì mặt đất khô cứng hắn lại cảm thấy khuôn mặt của mình chạm vào hai quả đào mềm mại, không kìm được hai tay hắn liền hơi bóp.
“Nha~”
Tiếng rên khẽ vang lên, khiến toàn thân Lục Dạ cứng đờ.

Hắn chập mạch ngẩng đầu lên thì thấy được Lục Tiểu Nguyên đang một mặt đỏ ửng bừng bùng sát khí cùng lửa giận nhìn lấy mình, nhất thời sau lưng Lục Dạ liền mồ hôi lạnh tràn đầy.
“Ừm…..ta đi lại được không?’Lục Dạ nhìn nàng cố cười gượng nói.
“Chết đi!”
“Ầm!”
Lục Tiểu Nguyên hai mắt lạnh băng nhìn Lục Dạ khẽ quát, ngay lập tức này liền vung tay tạo nên một luồng kiếm khí bén nhon đánh về phía Lục Dạ.
Tất nhiên là không thể trúng được rồi, Lục Dạ ngay lập tức dùng Vô Hạn Chú Thuật dịch chuyển ra xa chỗ của nàng khiến kiếm khí đánh vào mặt đất tạo nên một cái hố nhỏ sâu ngàn mét.
“Ực!”
“Có gì từ từ nói a, ngươi là còn gái ta không muốn phải dùng chiêu giảng hòa đâu!”Lục Dạ chảy đầy mồ hôi lạnh nhìn lấy cái hố sâu kia nói.
“Hừ!”
Lục Tiểu Nguyên hoàn toàn không nghe lời nói của Lục Dạ nàng hừ nhẹ định tấn công hắn lần nữa thì từ đó không xa âm thanh của Tây Hương Vô Tinh cùng Lam Vũ liền vang lên.
“Lục Dạ ca, Tiểu Nguyên tỷ hai người các ngươi lúc nãy đang làm gì a?”
Hai tiểu nha đầu đều là một mặt nghi ngờ nhìn hai người hỏi.


Chỉ có Mộc Tiểu Yêu là khuôn mặt hơi đỏ nhìn Lục Tiểu Nguyên, ánh mắt nàng khi lướt qua Lục Dạ lại hơi ủy khuất.
Nàng dù được nuôi nấng bởi những con quái thú trong khu rừng này nhưng kiến thức bình thường về việc sinh sản nàng vẫn là biết.

Có lần tiểu Hùng còn nói với nàng là nếu muốn có tiểu bảo bảo thì một con đực phải nằm lên người một con cái, nơi đó của cả hai phải gắn kết các thứ……
Động tác lúc nãy của Lục Dạ cùng Lục Tiểu Nguyên không nghi ngờ làm cho Mộc Tiểu Yêu tưởng hai người đang làm chuyện ấy.
“Không có gì, chỉ là tên kia dám xàm sở ta mà thôi!”
Lục Tiểu Nguyên khuôn mặt hơi đỏ khi bị ba người nhìn thấy nhưng nàng vẫn nghiến răng ken két tức giận nhìn Lục Dạ.
“Onii chan, hentai!”Tiểu Lam Vũ cùng Tây Hương Vô Tinh cũng không suy nghĩ nhiều, cả hai nhìn Lục Dạ ánh mắt hơi hiện lên khinh bỉ nói.
Mộc Tiểu Yêu không hiểu vì sao khi nghe Lục Tiểu Nguyên nói vậy lại hơi thở phào, ngay cả chính nàng cũng không nhận ra.
“Này này, bổn đại gia chỉ là hơi vấp tí thôi.

Các ngươi không cần làm quá lên như thế chứ!”
Lục Dạ vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười, hắn trong lòng đang vừa chửi vừa cảm ơn cái năng lực vcl kia.
Lục Tiểu Nguyên cũng dừng tay lại, nàng biết dù đuổi giết hắn thì người thiệt chắc cũng là chính nàng.
“Hai cái vũ khí lúc nãy ngươi sử dụng, là như thế nào?Lục Tiểu Nguyên hơi nhìn Lục Dạ hỏi ra thắc mắc lớn nhất trong lòng mình.

Không kể đến hai món vũ khí thì hư ảnh hai nữ nhân xuất hiện kia cũng khiến Lục Tiểu Nguyên có phần tò mò.
“Ngươi tò mò sao?”

“Haha, đây chính là vũ khí mới của ta!”
Lục Dạ cực kỳ tự tin giơ lên Như Nguyệt Luân Ý Ngọc đang được hắn đeo trên cổ, khối ngọc bát diện được làm từ vẩy rồng trắng bạc lập tức thu hút sự chú ý của 2 nữ cùng 2 con tiểu loli.
“Đẹp quá!”Tiểu Lam Vũ cùng Mộc Tiểu Yêu hai mắt hiện lên tiểu tinh tinh nhìn lấy Như Nguyệt Luân Ý Ngọc, Tây Hương Vô Tinh cũng là một mặt lấp lánh, tiểu nha đầu sau một thời gian nô đùa cùng Lam Vũ giờ đã có thể biểu hiện nhiều cảm xúc khác nhau hơn trước.

Lục Tiểu Nguyên thì lại hiếp mắt nhìn khối ngọc trên tay Lục Dạ, nàng có thể cảm thấy nó cực kỳ nguy hiểm.
“Lục Dạ ca, cho Lam Vũ cầm nó được không a?”Tiểu Lam Vũ ngay lập tức tiến tới bên cạnh Lục Dạ hỏi, nàng có cách nói cực kỳ thú vị khi dùng tên của mình để tự nói.
“Hmm, không phải là không được nhưng phải xem nàng có chịu không cái đã!”
“Hả?”
Lục Dạ nhún vai vô lực nói khiến 4 người nhất thời không mò được thông tin gì, họ đang định hỏi thì bất chợt liền thấy bên cạnh Lục Dạ liền xuất hiện một hư ảnh.
“Như Nguyệt tỷ?!”
Lam Vũ cùng Tây Hương Vô Tinh ngay lập tức nhận ra thân ảnh này, nhưng lời nói của hai người lại hơi nghi ngờ vì khí chất nữ tử kia tỏa ra có thể nói là một trời một vực với Long Như Nguyệt.
Lục Tiểu Nguyên thì lại không mấy bất ngờ, nàng đã gặp hai nữ tử khác rồi.

Giờ có thêm một người nữa cũng là bình thường, chỉ có điều nữ tử này lại có hình dáng giống y đúc Long Như Nguyệt khiến nàng cũng hơi mộng bức.
Mộc Tiểu Yêu thì lại một mặt tò mò cùng hiếu kỳ nhìn lấy thiếu nữ vừa xuất hiện, hư ảnh mờ mờ ảo ảo khiến Mộc Tiểu Yêu trong đầu chỉ có một câu hỏi…..cái này, đưa tay vào thì có xuyên qua không a?
“Không nha, ta gọi Nguyệt Lân!”
Nữ tử vừa xuất hiện liền ôm trầm lấy Lục Dạ, nàng nhìn 4 người khác cười tươi nói.
“Nguyệt Lân??”Cả ba người Lam Vũ, Tây Hương Vô Tinh cùng Lục Tiểu Nguyên đều đồng thanh nghi hoặc nói, Mộc Tiểu Yêu thì chỉ có thể ở một bên hóng truyện, dù sao nàng cũng không biết gì nhiều về Lục Dạ đám người.
“Ừm, các ngươi có thể coi nàng như làm khí linh của Như Nguyệt Luân Ý Ngọc cũng được!”Lục Dạ gật gật đầu nói.

Mỗi vũ khí hay pháp bảo đẳng cấp cao đều có khí linh của riêng nó.

Nhờ vào Luân Ý Thần Thạch mà Như Nguyệt Luân Ý Ngọc của hắn có thể biến thành 6 loại hình dạng, từ đó có tới 6 khí linh.
Tên: Như Nguyệt Luân Ý Ngọc.
Nguồn gốc: Được chính ký chủ tạo ra.
Đẳng Cấp: Đế Cấp Cực Phẩm.
Miêu tả: Bên trong chứa đựng không gian rộng lớn có thể tùy chỉnh thời gian trôi qua bên trong theo ý niệm của chủ sở hữu, tối đa 30:1.

Có thể chuyển đổi 6 loại hình dạng khác nhau.
Vì có thêm Hỗn Độn Thánh Tinh nên mỗi vũ khí của hắn đều sở hữu thuộc tính riêng, Nguyệt Long Phách Thiên Thủ là thổ và mộc.

Phạm Thiên Thương là phong cùng lôi, còn Như Nguyệt Luân Ý Ngọc là thời gian cùng không gian!
Đáng lẽ đẳng cấp của Như Nguyệt Luân Ý Ngọc phải cực kỳ kinh khủng vượt qua Đế Cấp.

Nhưng do kết hợp với Vô Cực Tinh Kim chỉ mới Phàm Phẩm nên mới bị kéo xuống thẳng đến Đế Cấp Cực Phẩm, như vậy cũng đủ biết đẳng cấp của những vật liệu kia to lớn cỡ nào.
Mất một hồi giải thích, Lục Dạ mới coi như thỏa mãn cái này 4 cái hiếu kỳ bảo bảo.

Trong suốt quá trình Nguyệt Lân vẫn là ôm mãi hắn không rời tay, lúc trước hắn có hỏi nàng vì sao lại như vậy thích hắn thì nàng chỉ nói.
“Ta là nàng đưa cho chủ nhân, ẩn chứa hết tinh yêu mà nàng dành cho ngươi.

Tất nhiên là ta phải yêu nhất chủ nhân rồi!”

Chỉ vài câu nói đơn giản như vậy cũng khiến Lục Dạ biết lý do vì sao, nói đơn giản thì nàng lúc đầu là Nghịch Lân, mà Nghịch Lân là thứ Long Như Nguyệt đưa cho hắn từ lúc trước xem như thể hiện tình cảm của nàng với hắn.

Việc Nguyệt Lân yêu hắn cũng là dễ hiểu, những khí linh khác có vẻ cũng bị tình yêu của nàng ảnh hưởng nên đều rất yêu thích hắn, trừ một vài người có tính cách hơi khác thường…..
“Nghe rất lợi hại a!”Tiểu Lam Vũ nghe Lục Dạ giảng giải hai mắt liền sáng rực, đôi tai thỏ run run thể hiện tâm tình của nàng.
“Đúng vậy không?”
“Ngươi cũng không tệ!”
Lục Dạ bất chợt đưa tay nắm lấy đôi tai thỏ của nàng khiến tiểu Lam Vũ như đứng hình, tiểu loli vùng vẩy lấy từ đâu ra một cái quạt giấy đập vào đầu Lục Dạ.
Bốp!
“Lục Dạ ca, cứ nắm lấy tai Lam Vũ là sao a?!!”Tiểu Lam Vũ đưa tay xoa lấy đôi tai có phần sưng đỏ của mình ủy khuất nhìn Lục Dạ kháng nghị.
Biểu cảm của nàng khiến cả đám người đều phì cười.

Ngay cả Tây Hương Vô Tinh luôn bình thản cũng hơi nhếch miệng, con này tiểu thỏ thỏ đúng là vô cùng đáng thương.
“Ầm!”
Ngay khi Lục Dạ mấy người còn đang vui cười trò chuyện, âm thanh nổ tùug liền vang lên, nơi phát ra cũng không cách nơi bọn họ đang đứng quá xa.
Lục Dạ hai mắt lập tức nhíu lại, hắn nhìn Lục Tiểu Nguyên cùng những người khác mở miệng nói.
“Chúng ta có vẻ có vài vị khác không mời đây!”Lục Dạ hơi mỉm cười lẩm bẩm, hắn hơi khởi động cơ thể, âm thanh xương cốt va chạm răng rắc vang lên.

Hắn đã an nhàn hơi lâu rồi, có một tên nào đó có thể so chiêu với hắn thì tốt vô cùng.
Lục Dạ cùng ngay lập tức liền cùng Lục Tiểu Nguyên 3 người đi về phía phát ra âm thanh nổ tung.

Mộc Tiểu Yêu không tiện di chuyển liền bị hắn thu vào Dạ Linh Châu, hắn không để ý ánh mắt thiếu nữ khi tiến vào Dạ Linh Châu có phần hơi buồn bã nhưng vẫn cố tươi cười như không có gì……


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận