Chung Cực Nhân Loại


Sau đó, Lục Dạ bắt đầu tìm một nơi trú cho hắn cùng Ngọc nhi.

Mặt trời cũng sắp xuống núi rồi, bụng hắn cùng đói meo nên có gì thì mai tính vậy.
Tìm một lúc thì hắn liền thấy một hang động có vẻ như là của con hổ này.
Thế là cả hai ngươi liền phân công, Lục Dạ kiếm củi cùng vài loại hương liệu để làm món ăn còn Ngọc nhi thì ở lại chuẩn bị chỗ ngủ cho cả hai.

Thật ra thì hắn cũng có thể triệu hồi ra Chòm Bạch Dương để ngủ nhưng chiếc thuyền đó quá to, rất dễ thu hút sự chú ý của mấy con yêu thú khác.
Thế nên là đành hòa mình với thiên nhiên vậy….
Cũng không mất nhiều thời gian Lục Dạ liền đem về một đống củi cùng vài cây hương liệu.

Ngọc nhi cũng đã chuẩn bị xong chỗ ngủ tối nay rồi, cũng không có gì nhiều chỉ là phủ vài cái lá cây lên mà thôi.
Đến tối, khi đã nướng chín thịt của con hổ kia.

Lục Dạ liền bắt đầu ăn như bị nhịn đói ba năm vậy làm Ngọc nhi đang từ tốn ăn ở bên cạnh hắn cũng phải trợn mắt hốc mồm.
Thật sự là hắn cũng không muốn a, nhưng sử dụng Cực Quang Trụ khiến hắn tiêu hảo cũng không ít.
“Ha, no quá a!”
“Ừ…ừm…”
Ăn uống xong xuôi, Lục Dạ liền nằm xuống mà ngắm nhìn hàng loạt vì sao trên bầu trời.

Ngọc nhi cũng ngồi bên cạnh hắn lại có vẻ hơi bối rối cùng ấp úng.

Nhìn biểu hiện của cô nàng này làm hắn thực sự thấy rất mắc cười, ta cũng không ăn ngươi a ngươi run như vậy làm gì.

Ít nhất là không phải bây giờ….
“Đây là lần đầu tiên ta với ngươi ở riêng với nhau nhỉ?”Lục Dạ hai mắt nhìn Ngọc nhi hiện lên sự xấu xa mà xích lại gần nàng thì thầm.
Lời nói của hắn khiến Ngọc nhi run lên, thực ra những lần hắn làm với Hoa Vô Tuyết lúc đầu nàng cũng không quan tâm nhưng dần dần nhớ đến những gì phụ thân đã dậy lúc trước thì nàng liền biết hai người đang làm việc gì.

Kể từ đó nàng cũng không khác gì mấy Kim Huyền Ngọc mỗi đêm đều quằn quại qua lại trên giường.
Giờ lại chỉ có hắn với nàng ở một thế giới xa lạ, khiến cho tâm hồn thiếu nữ không nhịn được liên tưởng tới nhiều hình ảnh lung tung khác.
“Ta…ta….ta đi ngủ đây, ahh!”Nhìn khuôn mặt anh tuấn với mái tóc vàng có phần rối bời vì không còn chiếc tai nghe của Lục Dạ, Ngọc nhi lắp bắp không nói lưu loát được.

Nàng ngượng ngùng đứng lên rồi chạy như bay về lại hang động.
“Haha, phản ứng rất chi là oke nha!”Nhìn Ngọc nhi như con thỏ bị giật mình mà chạy trốn về hang, Lục Dạ liền ôm bụng cười lớn.
Cười chán chê, Lục Dạ liền nằm xuống thảm cỏ trước cửa hang động mà ngắm nhìn các vì sao một mình.
“Biết nhưng không biết, đã gặp nhưng cũng chưa từng gặp? Rốt cuộc là ai chứ?!”Trong đầu hắn cấp tốc suy nghĩ về cái nhiệm vụ hack não kia, thật sự với trí thông mình có thể nói là cao nhất nhân loại như hắn cũng nhất thời chưa biết được câu trả lời.
“Người đem ta đến đây nữa, ta không quen biết ai trong Tu tiên giới này cả! Dựa theo bàn tay đó thì có vẻ như là một nữ nhân, tu vi có thể trọng thương Đế giả như Liệt Chấn Thiên thì ít nhất cũng phải Đế Vương.

Hệ thống giao cho ta cái nhiệm vụ này khi đang bị tên đó lôi đi thì 9/10 có liên quan đến tên đó nhưng rốt cuộc là nàng là ai?”Lục Dạ tự xau chuỗi các thông tin ít ỏi kia, thế mà lại cho ra được một loạt các giả thuyết trong đầu hắn.
“Thêm cả việc Kim nhi có thể bộc phát tốc độ kinh khủng kia nữa trong khi tiểu nha đầu lại chẳng có tu vi!”
“Ngươi mà bạn biết nhưng không biết….gặp nhưng chưa từng gặp….Không lẽ…..không! không thể nào là bà già đó được! Bà già đó ở Khu Vườn Nhỏ mà hệ thống sức mạnh của Khu Vườn Nhỏ có thể dễ dàng nghiền ép cả Tu Tiên giới! Làm sao mà bà già đó ở đây được chứ….đúng không??”
Bất chợt một bóng người lóe lên trong đầu Lục Dạ, nhưng ngay lập tức hắn liền bát bỏ nhưng đến cuối cùng lại lẩm bẩm với giọng nghi ngờ không chắc chắn.


Lần đầu tiên trong cuộc đời, thiếu niên cảm thấy mê man đến như vậy.
“Ahh, dẹp qua một bên đi.”Mệt mỏi vì câu đố hack não này, Lục Dạ liền quyết định không suy nghĩ nữa mà ném nó ra sau đầu.

Nếu là bà già đó thì chắc chắn hắn sẽ gặp lại thôi.
Vứt mấy ý nghĩ ra sau đầu, Lục Dạ ngồi dậy thì bất chợt mắt cậu liền bị mái tóc vàng rối bời đâm trúng.

Cảm giác ngứa ngáy khiến Lục Dạ vô cùng khó chịu.

Chiếc tai nghe cậu thường mang đã bị đánh bay trong cuộc chiến với Liệt Dư rồi, chắc bây giờ nó đã tan nát trong tinh không rồi ấy chứ.
“Mái tóc chết tiệc, không có tai nghe thật là phiền phức!”Than phiền một câu Lục Dạ lại như nghĩ đến thứ gì đó, hai mắt cậu sáng lên.
“Này Nguyệt nhi, ta còn một lần rút thưởng vật phẩm chỉ định đúng không?”Lục Dạ hai mắt sáng rực mà nhìn lấy tiểu loli Nguyệt nhi trên vai mình mà hỏi.
“Đúng vậy, nhiệm vụ “Tiến tới mặt trời” đã hoàn thành từ lâu rồi!”Tiểu Nguyệt nhi nhí nhảnh ngồi trên vai Lục Dạ mà đáp.
“Vậy thì rút thưởng cho ta đi, chỉ định là tai nghe chụp tai nhé!”Đó chính xác là thứ Lục Dạ muốn nhất hiện giờ, đeo tai nghe không chỉ là để giữ lấy không cho tóc xỏa xuống mà nó dường như đã là thói quen của hắn rồi.
“Thật là không hiểu nổi chủ nhân ngươi nha, thứ gì không rút lại rút tai nghe? Phải biết nếu may mắn ngươi có thể rút trúng đồ Đế Cấp thậm chí hơn a!”Nguyệt nhi cạn lời nhìn Lục Dạ nói.
Lời nói của Nguyệt nhi khiến Lục Dạ bất ngờ sững sờ giây lát, nàng cứ tưởng hắn biết được có thể rút ra Đế Cấp nên định rút thứ khác nhưng lời nói tiếp theo của hắn khiến nàng chỉ muốn té lộn nhào.
“Oa nha, tai nghe Đế Cấp! Nghe là đã thấy xịn xò rồi, thử nghĩ xem bổn đại gia đem một cái Đế Cấp pháp bảo đeo lên sẽ ngầu đến ở nào a, haha!”Lục Dạ thậm chí còn hưng phấn hơn mà cười to.
Trong không gian một vị nữ đế nào đó đang âm thầm theo dõi hắn cũng không nhịn được trượt chân một cái.


Bởi vì lời nói đó Lục Dạ do quá hưng phấn nên nói ra luôn khiến cho nàng cũng nghe được.

Tuy không biết tại sao hắn lại nói đến thứ này nhưng….Tai nghe đế cấp? Tên nào phá của đi làm cái thứ đó vậy!??
“Mau lên, rút thưởng tai nghe cho ta!”Nghĩ đến tình cảnh đó Lục Dạ liền hào hứng chờ đợi thứ mình rút ra.
“Haizz!”Nguyệt nhi không thể làm gì khác ngoài thở dài, đúng là tên chủ nhân này không bao giờ theo lẽ thường ra bài a.
Keng, đang bắt đầu rút thưởng vật phẩm chỉ định tai nghe!
Keng, chúc mừng kí chủ nhận được Máy gia tốc thể hạt B.D.A-dạng tai nghe!
“Cái này….”Nghe được thứ mình rút trúng, Lục Dạ liền co rụt hai mắt lại, tâm tình đang hưng phấn liền chuyển qua bất ngờ rốt một chút kích động.
Lóe lên, trên tay của hắn đã xuất hiện một cái tai nghe với hình dáng có đôi phần sặc sở hơn cái trước nhưng vẫn giống nhau đến 8-9 phần, hai bên tai nghe cũng có họa tiết hình ngọn lửa đặc trưng.
Tên: Máy gia tốc thể hạt B.D.A-dạng tại nghe.
Đẳng cấp:???
Nguồn gốc: Từ thế giới Mondaiji!(cho ai không biết thì Mondaiji là tên anime, còn khu vườn nhỏ là một thế giới trong bộ anime đó đấy!)
Công dụng: Tăng tốc thể hạt trong máu giúp tăng cường sức mạnh thể chất, khả năng khôi phục lên tối đa năm lần.
Lưu ý: Nếu sử dụng quá lâu có thể khiến cơ thể rơi vào trạng thái suy nhược trong thời gian ngắn.
Đó chính là khả năng của chiếc tai nghe nhìn như bình thường này!
Nói đơn giản cách thức tạo ra năng lượng của [Thể Hạt Ngôi Sao] giống với một lò năng lượng hạt nhân vậy.

Cứ tưởng tượng mỗi bạch cầu trong máu của hắn giống như một hạt và chiếc tai nghe này có thể tăng tốc độ di chuyển của những hạt đó, khiến cho năng lượng từ [Thể Hạt Ngôi Sao] được tạo ra nhanh hơn dẫn đến việc sức mạnh của hắn được tăng lên.
Năm lần nhìn vào có thể không nhiều nhưng thử tưởng tượng xem một người chuyên sử dụng thân thể như hắn mà sức mạnh thể chất được tăng lên gấp năm lần là cở nào khủng khiếp? Ngay cả Lục Dạ cũng không biết!
Vì đến từ khu vườn nhỏ nên đẳng cấp của nó cũng cao vô cùng, ít nhất hắn hiện giờ chưa thể biết.

Nhưng vì vậy cũng không lo việc hư tai nghe nữa rồi.
“Hừm, hình như nó hơi to thì phải?”Quan sát chiếc tai nghe này Lục Dạ liền nhận ra nó hơi to quá nhưng như nghĩ đến điều gì đó mặt cậu ngay tức khác liền đen lại như đấy nồi.

“Này cái này sẽ không phải nó chứ…”Mang theo một chút hi vọng nhỏ nhỏi, Lục Dạ tìm khắp tai nghe và đập vào mắt là dòng chữ cậu không muốn thấy nhất [Crescent Moon No.16].
“Má nó!!!”Nhìn dòng chủ tiếng anh đơn giản này, Lục Dạ không nhịn được ngửa mặt lên trời hét lên một câu thô tục.
“Hử, dòng chử này có gì đặc biệt sao chủ nhân?”Tiểu Nguyệt nhi ngồi trên vai hắn bị tiếng hét làm giật mình bất ngờ hỏi.

Đây là lần đầu nàng thấy hắn mất bình tĩnh như thế, dù khi rút ra Đế cấp thậm chí Vô Cực cấp hắn còn chẳng thèm hoan hô một câu nữa là.
“Đặc biệt? Rất là đặc biệt a, ta xxx tại sao lại là loại này a!”Phát tiết một hồi lau, Lục Dạ cũng lấy lại bình tĩnh.

Hắn nhìn cái tai nghe trên tay mình này, dù rất muốn ném nó đi nhưng nghĩ đến khả năng của nó liền không nỡ.
“Cmn, kệ! Lão tử cùng lắm làm Hello Kitty là được!”Lục Dạ đeo chiếc tai nghe lên trên đầu, rồi hai tay đè ép hai bên đầu tai nghe mà nhấn xuống một cái nút trên tai nghe.
Nhất thời chiếc ta nghe có phần hơi to so với đầu của Lục Dạ liền từ từ điều chỉnh lại hợp với đầu của hắn.

Nhưng tiểu Nguyệt nhi lại trợn tròn mắt nhìn hình ảnh trước mắt của mình.
Nàng thấy cái gì? Cái tai nghe thế mà từ hình dáng bình thường nay phần nối liền giữa hai bên tai nghe lại cộm lên tạo thành hình dáng hai cái tai mèo!
Phải nói sao nhỉ?….nhìn Lục Dạ lúc này thực sự có phần Moe?
“Ha….hahaha, chết chết mất….hahaa!”Trợn mắt nhìn cái tai nghe rồi lại thấy được khuôn mặt đen như đấy nồi của Lục Dạ.

Tiểu Nguyệt nhi không nhịn được ôm bụng cười lớn thậm chí còn rớt xuống vai hắn.
“Ngươi cười đủ chưa tiểu nha đầu!”Lục Dạ nhìn Nguyệt nhi ôm bụng cười, đầu liền nổi gân xanh mà nắm lấy tiểu nha đầu xoa nắn thành đủ loại hình dạng.
Chuyện là chiếc tai nghe này có một công năng có thể tự điều chỉnh kích thước sao phù hợp với người đeo và thoải mái nhất có thể, nhưng cũng vì điều chỉnh kích thước nên làm dư ra một phần và phần đó lại cộm lên tạo thành hình dáng tai mèo như thế này đây.

Nhưng phải nói là Lục Dạ đeo nó lại vô cùng hợp.
(Khu Vườn Nhỏ có hệ thống sức mạnh đến tầm chỉ xem đa vũ trụ như hạt bụi thôi nên tôi auto Tu Tiên giới đéo có tuổi nhé! Ít nhất là hiện giờ :)))


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui