Dịch: Đức Thành
Lam Hiên Vũ rất ưa thích sinh mệnh năng lượng nơi này, loại cảm giác hấp thu sinh mệnh năng lượng này thật sự rất mỹ diệu. Từ khi tới đây, hắn cảm thấy cả người mình đều sảng khoái hẳn lên, có một loại cảm giác không muốn rời đi.
Đi hơn nửa giờ, ba chiếc hồn đạo xe buýt tiến vào một quảng trường trống trải. Thời điểm các thí sinh đi xuống xe đều không khỏi phát ra từng trận kinh hô.
Thứ hiện ra trước mắt bọn hắn lúc này chính tòa trung tâm du hành vũ trụ Sử Lai Khắc, quy mô lại không hề kém thủ đô Minh Đô của liên bang chút nào, thậm chí còn lớn hơn một chút. Thành Sử Lai Khắc có được tư cách phóng vệ tinh độc lập, thậm chí có người nói đây mới là trung tâm khoa học kỹ thuật chân chính của liên bang.
Dưới sự dẫn đầu của Tiếu Khải, bọn hắn một đường thông suốt không trở ngại, không phải làm bất luận thủ tục gì, cứ như vậy mà đi thẳng vào trong trung tâm. Nếu so với trung tâm du hành vũ trụ dân dụng thì người nơi này ít hơn nhiều, thậm chí rất nhiều nơi không có một ai, một trung tâm du hành vũ trụ lớn như vậy nhưng lại rất trống trải.
Bọn hắn đi vào bên trong, đổi xe con mà đi tới phía trước một chiếc phi thuyền vũ trụ. Phi thuyền vũ trụ đã được kết nối xuống mặt đất bằng băng chuyền. Đoàn người đi theo băng chuyền leo lên. Tất cả thí sinh đều ngồi vị trí bình thường nhất, mới vừa ngồi xuống, dây an toàn liền tự động cài lên, cố định bọn hắn một cách vững vàng tại chỗ ngồi.
"Tất cả mọi người ngồi xuống, chúng ta chuẩn bị xuất phát." Loa phóng thanh truyền đến giọng nói của Tiếu Khải.
Các thí sinh lúc này đều có chút mờ mịt, thậm chí có chút khẩn trương. Lực lượng của học viện Sử Lai Khắc thật sự là quá lớn, đi tới địa điểm thi mà cũng phải ngồi phi thuyền vũ trụ.
Sau khi tất cả mọi người vào chỗ. Một tiếng nổ trầm thấp rền vang lên, cũng không có bất kì nhắc nhở gì, phi thuyền vũ trụ cứ như vậy mà phóng. Trong chấn động kịch liệt cùng tiếng nổ vang, Lam Hiên Vũ cảm thấy đầu óc mình có chút hỗn loạn. Có vẻ tốc độ chiếc phi thuyền này cất cánh nhanh hơn phi thuyền dân dụng rất nhiều, do đó nên lực trùng kích cũng lớn hơn một chút.
Tên lửa đẩy toàn lực gia tốc, rất nhanh phi thuyền đã phóng vào tầng khí quyển, sau đợt chấn động kịch liệt, phi thuyền dần tiến vào trạng thái bình ổn. Cũng mang ý nghĩa nó đã bay trong vào vũ trụ.
Trên mặt Lam Hiên Vũ khẽ lộ ra một tia dị dạng, yên lặng cảm thụ thân thể biến hóa, lông mày cau lại.
Đúng lúc này, tiếng phát thanh lại vang lên lần nữa: "Hoan nghênh các ngươi bước vào hành trình sát hạch tổng hợp của học viện Sử Lai Khắc! Ta không biết liệu tất cả các ngươi đều có thể còn sống trở về hay không. Nhưng ở đây, ta muốn nhấn mạnh một điều, đó là nếu các ngươi có thể còn sống trở về, như vậy thì các ngươi đều phải nghiêm ngặt giữ bí mật những câu tiếp theo ta sắp nói. Vì thế, khi các ngươi trở về sẽ phải ký một bản cam kết giữ bí mật. Tại sao sau khi trở về mới ký tên, là bởi rất có thể sẽ có một số người không thể còn sống trở về, hiện tại ký tên cũng không có ý nghĩa gì."
Lại là uy hiếp, bầu không khí trong phi thuyền vũ trụ theo câu nói này mà trở nên càng ngày càng khẩn trương. Có thí sinh nhịn không được mà lớn tiếng hỏi: "Lão sư, chúng ta phải đi nơi nào vậy?"
Tiếu Khải trầm giọng nói: “Hiện tại ta nói cho các ngươi về một câu chuyện xưa, đây là một bí mật thuộc về liên bang. Đối với học viện Sử Lai Khắc chúng ta thì đây cũng là nơi quy tụ của phần lớn đệ tử sau khi tốt nghiệp.”
"Nhất định các ngươi đều thấy đệ tử trong học viện rất ít. Đây là vì cái gì? Bởi vì phần lớn đệ tử đều đã đi chấp hành nhiệm vụ. Liên bang đã trải qua vài giai đoạn phát triển khoa học kỹ thuật, từ ban đầu Nhật Nguyệt đại lục va chạm với Đấu La đại lục, từ đó đem hồn đạo khí đưa vào Đấu La đại lục, cuối cùng hình thành lên Đấu La liên bang, tới về sau Đấu Khải xuất hiện, hồn đạo khoa học kỹ thuật phát triển trên phạm vi lớn.”
“Đến vạn năm trước, hồn đạo khoa học kỹ thuật bắt đầu xác định phát triển về hướng di dân giữa các hành tinh, việc này nhằm hóa giải áp lực nhân khẩu cho hành tinh mẹ. Mấy vạn năm, khoa học kỹ thuật đã có tiến bộ rất lớn, điểm này là không thể nghi ngờ. Chúng ta bây giờ đã có được bảy tinh cầu hành chính, thậm chí cả hồn thú cũng có tinh cầu riêng thuộc về chính mình.
"Những tinh cầu hành chính này thì tinh cầu nào cũng thích hợp cho chúng ta sinh tồn. Thế nhưng các ngươi có biết, việc tìm kiếm những tinh cầu hành chính này và hoàn thành di dân, trên thực tế có khó khăn tới mức nào không?
"Nhân loại cùng hồn thú có thể sinh tồn trên những tinh cầu này, điều đó mang ý nghĩa bản thân những tinh cầu này đều có không gian sinh tồn rất lớn, và những sinh vật khác cũng có khả năng sinh tồn trên nó. Ta có thể xác thực cho các ngươi biết một điều, trong vũ trụ có rất nhiều tinh cầu tồn tại sinh mệnh, mà những sinh vật sống này đều tự thành bộ tộc. Chúng ta muốn thu hoạch tài nguyên và đưa nhân loại tới sân nhà của những tộc quần này, tất nhiên sẽ bị những tồn quần này ngăn cản, chiến tranh là điều không thể tránh né. Trong những tinh cầu nhân loại đã chiếm lĩnh thì chỉ có hai là không có sinh vật sống, do đó hai nơi này chưa từng xảy ra chiến tranh. Mà những tinh cầu khác thì đều phải bùng nổ đại chiến. Nếu không thì các ngươi nghĩ hạm đội vũ trụ của chúng ta là dùng làm gì đây?
"Có lẽ các ngươi sẽ hỏi, chẳng lẽ chúng ta không thể chung sống hoà bình cùng người ta sao? Trên thực tế thì việc này là không thể. Thử hỏi, nếu có ngoại tộc tới hành tinh mẹ của chúng ta, mong muốn cùng hưởng chỗ của chúng ta, vậy chúng ta sẽ làm thế nào? Ngay như Thâm Uyên vị diện năm đó muốn thôn phệ hành tinh mẹ, cuối cùng lại bị hành tinh mẹ thôn phệ ngược. Va chạm giữa những bộ tộc là điều rất tàn khốc, không cách nào cứu vãn.
“Trong những cuộc chiến di dân, chúng ta có gặp đối thủ nhỏ yếu, cũng có đối thủ cường đại, những đối thủ cường đại thì đều đã có được nền văn minh mạnh mẽ. Mà bọn họ cũng mang cho chúng ta những tổn thất tương đối lớn.”
"Hẳn là các ngươi đều biết Tội Ác tinh cầu, nơi đó được xưng là thiên đường tội phạm. Hải tặc vũ trụ nơi đó là từ đâu tới? Trên thực tế thì ở đó không chỉ có nhân loại chúng ta, còn có một vài cường giả của những tộc quần bị tinh cầu của mình xua đuổi ra ngoài, bọn hắn hợp thành một lực lượng thống nhất đối kháng với nhân loại chúng ta. Bọn hắn dựa vào trí tuệ và khoa học kỹ thuật của mình, có thể làm cho cả tinh cầu di chuyển trong vũ trụ, mà chúng cũng cách những tinh cầu hành chính của chúng ta không xa. Bọn hắn thỉnh thoảng cướp bóc, lấy chiến nuôi chiến. Hạm đội vũ trụ của chúng ta đã nhiều lần vây quét bọn hắn nhưng đều không thể thành công. Những người này đều là kẻ địch các ngươi phải đối mặt trong tương lai.
"Học viện Sử Lai Khắc có thể bồi dưỡng rất ít người, đó là vì tài nguyên học viện có hạn. Học viện chủ trương là bồi dưỡng ra những tinh anh nhằm ứng đối với những tình huống đột phát. Nói theo một cách nào đó thì học viện Sử Lai Khắc chúng ta chính là mũi đao nhọn của toàn liên bang, nơi nào có khó khăn thì nơi đó đều có bóng dáng của người Sử Lai Khắc.”
“Là thí sinh, các ngươi có thể đi tới cửa ải cuối cùng này, điều này đã chứng minh các ngươi đã đủ ưu tú. Mà tương lai, nhất định các ngươi sẽ phải tiến vào chiến trường chân chính, không phải luôn đắm chìm trong cái thế giới giả lập của khoang thuyền mô phỏng. Cho nên thứ các ngươi phải đối mặt trong cuộc sát hạch tổng hợp này chính là thực chiến chân chính.”
"Chiếc phi thuyền vũ trụ này sẽ mang các ngươi tới một tinh cầu liên bang đang công chiếm, các ngươi phải đối mặt chiến đấu với những bộ tốc trí tuệ nơi đó. Điều các ngươi phải làm chính là nghĩ hết tất cả biện pháp có thể sống sót trên chiến trường.”
"Các ngươi là nhân loại, nên một khi đối phương phát hiện thì chúng sẽ tận hết sức lực mà đánh chết các ngươi. Cho nên sống sót là việc các ngươi phải làm. Mà khi một người đứng trước khảo nghiệm sinh tử tồn vong, thường thường sẽ có thể kích phát tiềm năng và thể hiện năng lực trên một trình độ lớn nhất. Mỗi người các ngươi sẽ được mang theo thiết bị ghi chép, nó sẽ ghi lại tất cả mọi thứ các ngươi làm. Cuối cùng, người còn sống sót sẽ được tổng hợp điểm.”
“Các lão sư cũng sẽ tận lực cứu viện các ngươi, cố gắng để các ngươi không bị giết chết. Nhưng hễ là những người được cứu thì đều mất đi tứ cách tiếp tục tham gia khảo hạch, điểm số cũng sẽ bị xác định. Nên trong quá trình đó các ngươi phải suy nghĩ một chút, làm sao để sống sót trên chiến trường một cách tốt nhất có thể.”
Nói đến đây, dường như Tiếu Khải cũng đã cảm nhận được bầu không khí ngột ngạt trong khoang thuyền, hắn dừng lại một chút rồi mới nói: "Ta chỉ có thể nói cho các ngươi như vậy. Gặp kẻ địch như thế nào và ứng đối ra sao, tất cả đều là vấn đề các ngươi phải đối mặt. Cầu chúc cho các ngươi đều thu được thành tích tốt."
Phát thanh kết thúc, cả khoang thuyền trở nên áp lực một cách trầm lặng. Nhưng lúc này đám thí sinh đều đã bắt đầu thể hiện ra tố chất thiên chi kiêu tử của mình. Nếu đổi thành đám bạn cùng tuổi thông thường thì có lẽ đã không ít kẻ kêu cha gọi mẹ, nhưng hơn một trăm tên thí sinh này lại chưa từng xuất hiện tình huống như vậy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...