Dịch: Đức Thành
Lam Hiên Vũ chặn lại nói: "Đi mau, ngươi cùng Lưu Phong chia nhau đi, đi càng xa càng tốt. Kế hoạch có biến, đối phương có tứ hoàn hồn sư, chúng ta đánh không lại. Bên kia tình huống như thế nào?"
Tiền Lỗi thấp giọng nói: "Chúng ta đánh lén đắc thủ, trước đánh chết một người, sau đó lại truy sát một người khác. Có điều ta Phục Khắc Tử Điện Long dùng xong rồi, triệu hồi ra lại là Thiết Bối Long, chỉ có thể Phục Khắc một đầu Thiết Bối Long, Phong tử cũng đã trở về, hắn đang ở bên kia chờ cơ hội đây, hiện tại ta liên lạc với hắn không được, làm sao bây giờ?"
Tình huống Lam Hiên Vũ rất không hy vọng thấy cuối cùng vẫn xuất hiện, đồng bạn không nguyện ý bỏ hắn, đã trở lại cứu viện, hiện tại muốn đi chỉ sợ đã không dễ dàng như vậy nữa rnuqã
Kết quả lý tưởng nhất hẳn là Lưu Phong đã đào tẩu, bởi vì tốc độ của Lưu Phong tốc độ rất cao, cũng rất có cơ hội chạy trốn. Nhưng bây giờ Lưu Phong không có tới đây, nắm đang ở biên giới chiến trường tùy thời ra tay, nên căn bản Lam Hiên Vũ cùng Tiền Lỗi đã không có biện pháp thông tri cho hắn. Một khi ba người đều bị giết sẽ thành cục diện kiếm củi ba năm thiêu một giờ, có thể tiến vào mười thứ hạng đầu hay không sẽ phải nhờ toàn bộ vào vận khí.
Trong chốc lát, đại não Lam Hiên Vũ điên cuồng vận chuyển. Lúc này Kim Ti Ma Viên gần như điên cuồng mà phản công, miễn cưỡng giữ chân đối thủ, nhưng không hề nghi ngờ, sẽ không thể lâu. Lúc trước chỉ là một mình Băng Thiên Lương đã đánh nó liên tiếp bại lui, lúc này nó gần như đã tiêu hao hết, căn bản sẽ không kiên trì được thời gian quá dài, bại vong chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Làm sao bây giờ? Lam Hiên Vũ hít sâu một hơi, trong đầu hắn hiện ra câu nói của Ngân Thiên Phàm: Vô luận tình huống nguy cấp như thế nào cũng phải tận khả năng giữ tỉnh táo, bối rối sẽ chỉ làm bỏ qua cơ hội. Bất luận thời khắc nào cũng sẽ không khuyết thiếu thời cơ.
Lam Hiên Vũ đem tất cả những khả năng mình có thể lợi dụng lúc này tập hợp lại trong đầu qua một lần, sau đó quyết định thật nhanh, trầm giọng nói: "Tiền Lỗi, phóng thích Phục Khắc Thiết Bối Long tới trợ giúp Kim Ti Ma Viên. Sau đó mở Triệu Hoán Chi Môn, ta giúp đỡ ngươi."
Lam Hiên Vũ mãnh liệt cắn đầu lưỡi một cái, miễn cưỡng thúc giục một tia hồn lực vừa mới khôi phục, chậm rãi nâng lên tay trái của mình. Tiền Lỗi sớm đã thành thói quen nghe hắn chỉ huy, hồn kỹ Phục Khắc phóng thích, một đầu Thiết Bối Long lập tức nhảy ra ngoài mà lao thẳng đến chiến trường. Cùng lúc đó, hắn đem Triệu Hoán Kim Tiền ném ra ngoài, một cái Triệu Hoán Chi Môn mở ra trước người Lam Hiên Vũ.
Ngân văn Lam Ngân Thảo phóng thích, quấn quanh cạnh cửa. Cũng chỉ là một động tác đơn giản này nhưng cũng làm Lam Hiên Vũ cảm thấy toàn thân kịch liệt đau đớn.
"Ngươi để lại Triệu Hoán Chi Môn ở chỗ này, lập tức chạy về gốc cây lúc trước chúng ta ngồi đợi, trốn đi." Lam Hiên Vũ thấp giọng nói.
"A? Vậy sao ngươi xử lý được?" Triệu hoán vẫn chưa hoàn thành, Tiền Lỗi không khỏi có chút ngốc trệ.
Lam Hiên Vũ thấp giọng nói: "Ngươi mặc kệ ta. Ba người chúng ta nhất định phải có một người còn sống mới có thể đem nguyên vẹn điểm tích lũy ra ngoài. Ngươi nhớ kỹ, trốn vào gốc cây, vô luận bên ngoài có động tĩnh gì ngươi cũng không được đi ra, dùng Tinh Thần Lực toàn diện phong tỏa khí tức của mình, không thể có một điểm phát ra. Đi mau!"
Không cách nào thông tri Lưu Phong, hiện tại chỉ có thể gửi hi vọng vào Tiền Lỗi, hy vọng hắn có thể chạy trốn.
Tiền Lỗi đã hiểu ý của hắn, hắn khẽ vỗ vỗ bờ vai Lam Hiên Vũ rồi quay người bỏ chạy. Dù sao đây cũng là thế giới giả tưởng, cũng không chính thức tử vong, hoàn thành tuyển chọn thi đấu mới là việc trọng yếu nhất.
Tiền Lỗi rời đi, triệu hoán cho môn bên người Lam Hiên Vũ liền phát ra tiếng vù vù nhẹ nhàng, ngân văn Lam Ngân Thảo quấn quanh khung cửa, ngân quang lập loè. Ánh mắt Lam Hiên Vũ có chút phức tạp, hắn cũng không biết lúc này có thể triệu hoán thành công hay không. Nhưng nếu chỉ dùng Kim văn Lam Ngân Thảo triệu hồi ra một hồn thú có huyết mạch Địa Long thì cũng không có bất cứ ý nghĩa gì, căn bản là nó sẽ không đối phó được mấy người của Lăng Thiên học viện, chỉ có thể đem hy vọng ký thác lên thân người kia.
"Kêu ta tới làm gì?" Thanh âm từ bên kia truyền đến, rõ ràng có chút lạnh như băng, cũng không quá thân mật, còn mang theo vài phần tâm tình bất mãn. Vừa nghe thấy có hồi âm, Lam Hiên Vũ lập tức đại hỉ, bởi vì có hồi âm liền có nghĩa là có cơ hội a!
"Cứu ta, ta không xong rồi." Lam Hiên Vũ suy yếu nói, thanh âm tận lực giảm thấp xuống vài phần
"Hả?" Bên kia truyền đến một tiếng kinh nghi. Sau một khắc, một cái chân thon dài cũng đã vượt cửa mà ra, một thân ảnh tịnh lệ xuất hiện ở bên người Lam Hiên Vũ.
Một bộ váy liền áo màu lam nhạt, làn váy vừa quá gối, phần eo ôm gọn, đem vòng eo nhỏ nhắn hoàn mỹ bày ra. Trên khuôn mặt tuyệt mỹ mang vài phần vẻ giật mình, mái tóc dài màu lam tung bay sau đầu, mnàng vừa cúi, đôi mắt to màu xanh đậm liền thấy Lam Hiên Vũ.
Thấy bộ dáng cháy đen kia của hắn, Đống Thiên Thu thiếu chút nữa không nhận ra: "Ngươi như thế nào lại để cho người ta cho nướng thành dạng này?"
Nướng? Nướng...
Lam Hiên Vũ thiếu chút nữa nín thở tự tử, tức giận nói: "Cái gì gọi là nướng? Không thấy được ta sắp không xong sao? Ngươi cho rằng ta muốn vậy à!"
Lúc này Đống Thiên Thu mới ngẩng đầu xem chiến trường một chút, lại cúi đầu nhìn Lam Hiên Vũ đang nằm dưới mặt đất, nàng dùng chân đụng đụng hắn: "Đây là ở trong Đấu La thế giới a? Ngươi cũng sẽ không thật sự chết."
Lam Hiên Vũ liếc mắt: "Đây là trận đấu tuyển chọn của Sử Lai Khắc Học Viện, ngươi không tham gia sao?"
Đống Thiên Thu sửng sốt một lát: "Ngươi cũng tham gia thi đấu tuyển chọn rồi hả? Ta bên kia đã xong rồi"
Lam Hiên Vũ nói: "Ngươi có giúp ta hay không?"
Ánh mắt Đống Thiên Thu khẽ động, nàng đột nhiên cười ngồi xổm người xuống, khoảng cách gần nhìn Lam Hiên Vũ một thân cháy đen, hì hì cười một tiếng: "Tại sao ta phải giúp đỡ ngươi? Ngươi cũng không phải thật sự chết. Hơn nữa, làm sao ta lại để cho ngươi thi đậu Sử Lai Khắc Học Viện được, lại ở bên cạnh làm chướng mắt ta?"
Lam Hiên Vũ liếc mắt: "Nói hay lắm, làm như ngươi nhất định có thể thi đậu vậy."
Đống Thiên Thu mang vẻ mặt vô tội nói: "Không phải "làm như", mà là "Đã". Ta được đặc cách a! Sớm trúng tuyển, có từng nghe qua chưa?" Lam Hiên Vũ lập tức im lặng, cái thế giới này a! Mình ở đây đánh nhau sống chết, người ta cũng đã được tuyển chọn sớm.
"Tốt xấu gì thì ngươi cũng từng ôm ta, còn thân với ta, ít nhiều gì chúng ta cũng có chút quan hệ thân mật, nhớ lại tình cũ..." Lam Hiên Vũ mới vừa nói đến đây, Đống Thiên Thu cũng đã thẹn quá hoá giận, một cái tát lên cánh tay hắn.
"Câm miệng, còn nói nữa ta liền giết chết ngươi, để cho ngươi trực tiếp chấm dứt trận đấu!" Nghĩ tới lúc trước bị tên này chiếm được tiện nghi, trên mặt Đống Thiên Thu không khỏi đỏ ửng, thật sự muốn bóp chết gia hỏa này.
"Được rồi, ta sai rồi, ta không nói là được. Vậy làm sao ngươi mới chịu giúp ta đây?" Lam Hiên Vũ mang vẻ mặt ai oán, mở đôi mắt to trông mong mà nhìn nàng.
Mặc dù hắn bị Băng Thiên Lương đận thành một thân cháy đen, nhưng dù sao cũng rất ưa nhìn! Nhất là đôi mắt to kia, hắn nhìn như vậy làm Đống Thiên Thu cũng không khỏi có chút sững sờ.
"Đáp ứng ta ba điều kiện, ta liền giúp ngươi." Đống Thiên Thu duỗi ra ba ngón tay mà nói.
Lam Hiên Vũ nói: "Tốt, ta đáp ứng. Không phải là lại để cho ngươi thân lại lần nữa, ôm lại lần nữa, tối đa lại đạp một cước sao? Không có vấn đề."
"Ngươi nói bậy! Ai muốn thân ngươi ôm ngươi rồi?" khuôn mặt Đống Thiên Thu đã đỏ bừng, nhịn không được lại cho Lam Hiên Vũ một cái vỗ, một tát này đánh lên giữa ngực, làm hắn trợn mắt mà nhìn nàng.
"Ngươi nhất định phải đáp ứng ta ba điều kiện. Về sau gặp lại, ta để cho ngươi làm cái gì, ngươi phải làm cái đó. Yên tâm, ta sẽ không để cho ngươi đi chết. Cam đoan là ngươi có thể làm được, như thế nào?" hai mắt Đống Thiên Thu khẽ động, nảy ra ý hay.
Khóe miệng Lam Hiên Vũ khẽ co quắp động đậy một lát, hắn thật không muốn đáp ứng loại điều kiện này, có trời mới biết về sau cô nương này sẽ đưa ra cái điều kiện quỷ quái gì a.
Nếu chỉ là chính bản thân hắn, hắn thà rằng bị lộng chết, chấm dứt tuyển chọn thi đấu cũng sẽ không đáp ứng. Dù sao, coi như lần này không có thi đậu Sử Lai Khắc Học Viện thì dùng tuổi của hắn, sang năm cũng vẫn còn có một lần cơ hội. Thế nhưng Lưu Phong cùng Tiền Lỗi phải làm sao bây giờ? Sang năm bọn hắn sẽ không còn cơ hội tham gia tuyển chọn lại. Nói cách khác, nếu như thất bại lần này thì bọn hắn liền mất cơ hội, sẽ không bao giờ có thể có thể tiến vào Sử Lai Khắc Học Viện.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...