Đáy mắt Ngân Thiên Phàm hiện lên một vẻ thống khổ: "Lão Quý a! Đời này của ta, hối hận nhất chính là tuổi trẻ khinh cuồng làm chuyện sai, thế cho nên bị khai trừ. Dù về sau có thành tựu nhất định tại quân đội nhưng trong nội tâm vẫn rất thống khổ. Phần thống khổ này ngươi có thể hiểu sao? Nếu như lúc ấy ta không có bị khai trừ thì nhất định ta cũng có một phần tại Hải Thần Duyên đấy, về phần đến già sao còn phải cơ khổ đây?"
Quý Hồng Bân thở dài một tiếng: "Được rồi, chúng ta đều là những đệ tử bất tài a! Ngươi dẫn hắn thử một lần, cấp quyền hạn cho ta quan sát một chút, ta muốn xác định hắn có thể thừa nhận."
"Được" Ngân Thiên Phàm vẫy vẫy tay với Lam Hiên Vũ vẫn ngơ ngác chưa hiểu ra sao, "Hiên Vũ, chúng ta vào mô phỏng khoang thuyền."
Tiến vào mô phỏng khoang thuyền quen thuộc, cánh cửa khoang khép kín, mảnh trời sao bao la quen thuộc lại lần nữa xuất hiện. Lực đẩy mạnh m truyền đến, chiến cơ không gian cất cánh.
Tất cả những thứ này Lam Hiên Vũ đều đã trải qua vài chục lần rồi, sớm đã không còn cảm giác tươi mới như ban đầu. Hắn hít sâu một hơi, hồn lực trong cơ thể tự động điều chỉnh, vòng xoáy vàng bạc song sắc trên ngực bảo trì tiết tấu nhất định, chậm rãi xoay tròn. Hắn tập trung chú ý, hai mắt híp lại, toàn thân đã làm xong chuẩn bị ứng biến
Chiến cơ gia tốc, lại lần nữa tiến vào Vành Đai Thiên Thạch.
Vừa tiến vào Vành Đai Thiên Thạch, toàn bộ chiến cơ giống như được trao cho sinh mệnh vậy. Cuồn cuộn như rắn hổ mang động thân, từng động tác nối tiếp nhau trong Vành Đai Thiên Thạch như cá gặp nước.
Chiến cơ không ngừng bắn ra từng chùm sáng, hiện tại Lam Hiên Vũ đã có thể miễn cưỡng thấy được một ít. Những chùm sáng này cực tinh chuẩn mà bắn vào những chiến cơ không gian khác trong Vành Đai Thiên Thạch, cũng có lúc bắn thẳng vào thiên thạch để mở đường.
Không hề nghi ngờ, Ngân Thiên Phàm điều khiển cái chiến cơ không gian này đã thành thạo tới mức thần hồ kỳ kỹ.
So với sự mê muội lúc đầu thì hiện tại Lam Hiên Vũ đã tốt hơn nhiều rồi. Bằng vào việc tự cân bằng thân thể, hơn nữa đã có thể chống cự với lực trùng kích, hắn đã bắt đầu thử phân biệt phương hướng, phân biệt rõ chiến cơ không gian đang làm cái gì.
Hơn nữa, theo Ngân Thiên Phàm thao tác chiến cơ không gian thành thạo như vậy, Lam Hiên Vũ cũng dần quan sát được một ít đặc điểm của chiến cơ không gian.
Thí dụ như, dưới sự thao tác của Ngân Thiên Phàm thì gần như mỗi thời mỗi khắc đều luôn chuyển hướng, đây cũng là một trong những nguyên nhân trọng yếu làm cho hắn sinh ra mê muội. Nhất là sau mỗi lần phát động công kích, hiến cơ không gian đều lập tức chuyển hướng, hơn nữa lại không có chút quy luật nào, lại luôn có thể tránh khỏi công kích của những chiến cơ không gian khác, cứ như vậy mà xuyên thẳng qua vành đai thiên thạch.
Ít nhất là mấy tháng này Lam Hiên Vũ còn chưa bao giờ thấy việc chiến cơ không gian của Ngân Thiên Phàm bị phá huỷ. Có thể nghĩ vị lão sư này đạt đến trình độ nào trong việc điều khiển chiến cơ không gian.
Lúc này cũng là như thế, Chiến Cơ không gian luôn không ngừng chuyển hướng, không ngừng mà phát động công kích, mỗi một lần đều có thể vừa vặn mà tránh đi công kích của địch nhân, lại không ngừng đánh tan từng cái chiến hạm, Lam Hiên Vũ trải qua mấy tháng thích ứng, tuy cảm giác mê muội vẫn còn, nhưng ít ra cũng không đến mức hoàn toàn không chịu nổi như lúc ban đầu. Với cái tố chất thân thể của Lam Hiên Vũ mà tới bây giờ còn không cách nào thấy rõ được phương thức chiến đấu của Ngân Thiên Phàm, nhưng ít ra hắn cũng có thể dần dần thích ứng trạng thái này, hơn nữa có thể phát hiện được một chút huyền bí từ đó.
Trên thực tế thì quan trọng nhất vẫn là năng lực thích ứng của thân thể. Ngay cả Lam Hiên Vũ cũng cảm thấy năng lực thích ứng của mình thật là rất mạnh, dưới trạng thái phi hành cường độ cao này mà vẫn có thể chèo chống một đoạn thời gian.
Không biết qua bao lâu, Chiến Cơ không gian đã thoát ly khỏi Vành Đai Thiên Thạch, trở về.
Mô phỏng khoang thuyền mở ra, Lam Hiên Vũ ngồi ở chỗ kia, hắn không có nóng lòng đứng lên mà lấy lại bình tĩnh trước, đây cũng là kinh nghiệm của hắn. Nếu cứ trực tiếp đứng lên thì cảm giác mê muội sẽ trở nên cực mạnh mẽ.
Ước chừng qua mười mấy giây hắn mới vịn mô phỏng khoang thuyền, chậm rãi đứng người lên mà thở dài một hơi. Quý Hồng Bân vẫn luôn đứng bên cạnh mô phỏng khoang thuyền mà quan sát Lam Hiên Vũ, kể cả những biểu lộ lúc trước của hắn trong chiến cơ không gian. Mà lúc này, vẻ mặt của Quý Hồng Bân đã là kinh ngạc.
Ở trước mặt hắn, Lam Hiên Vũ chỉ là sắc mặt có chút tái nhợt, thân thể có chút lắc lư, không hơn. Phải biết rằng, đứa nhỏ này vẫn chưa tới chín tuổi a! Trên thực tế thì số tuổi thực của Lam Hiên Vũ còn chưa tới tám tuổi.
Ngân Thiên Phàm đi đến bên người Quý Hồng Bân, vỗ vỗ bờ vai của hắn: "Như thế nào đây?"
Mặc dù Quý Hồng Bân có chút không quen nhìn cái bộ dạng đắc ý kia nhưng hắn cũng không nói dối: "Đúng vậy, không nghĩ tới năng lực thích ứng của đứa nhỏ này lại mạnh như vậy."
Ngân Thiên Phàm cười lớn một tiếng: "Cái này là thiên phú. Đừng nói là ngươi, mà thực sự chính ta cũng không nghĩ hắn lại có thể thích ứng nhanh như vậy. Cường độ điều khiển của ta thì ngươi cũng biết đấy, tuy ta đã khống chế trong phạm vi nhất định, nhưng cho dù đệ tử trung cấp học viện, thậm chí là cao cấp học viện cũng chưa chắc đã có thể thừa nhận được, nhưng hắn lại có thể thích ứng được. Nhiều nhất ba tháng nữa, ta sẽ cân nhắc để chính hắn thử tiến hành điều khiển Hồn Đạo Chiến Đấu Cơ mô phỏng."
Quý Hồng Bân cả kinh: "Có nhanh quá rồi không? Ngươi cũng không nên đốt cháy giai đoạn a!"
Ngân Thiên Phàm nói: "Đối với tài trí bình thường mới có cái loại đốt cháy giai đoạn. Đối với thiên tài mà nói thì hẳn phải gọi là sớm thức tỉnh. Tố chất thân thể cùng tiềm năng đứa nhỏ này rất tốt, nhất là tiềm năng huyết mạch mạnh phi thường. Ngươi cho rằng ta mù quáng mà mang hắn đi luyện sao, ta vẫn luôn kiểm tra tố chất thân thể hắn."
Lam Hiên Vũ có chút buồn bực mà nhìn Ngân Thiên Phàm, vị lão sư này đã khảo tra tố chất thân thể mình từ khi nào vậy chứ? Cho tới bây giờ mình còn chưa từng kiểm tra ở đây bao giờ a!
"Nhìn cái gì vậy, tiểu tử này. Ngươi cho rằng mỗi ngày ngươi ăn nhiều nguyên liệu tốt như vậy đều là ăn không sao?
Ngươi cho rằng ai cũng có thể ăn được như ngươi, mỗi món ăn đều ăn nhiều đồ quý hiếm như vậy sao? Chú ý tới lượng cơm ăn của ngươi chính là phương thức kiểm tra tốt nhất. Ngươi có thể ăn nhiều như vậy, hơn nữa còn có thể tiêu hao nhanh chóng, việc này đã chứng minh thân thể của ngươi, huyết mạch của ngươi cần rất nhiều dinh dưỡng. Mà những dinh dưỡng bị hấp thu kia tất nhiên sẽ chuyển hóa thành năng lượng của ngươi, đã nghe qua định luật bảo toàn năng lượng chưa?" ( lão dở à, lão vác cái định luật từ trái đất đến đấu la mà còn bắt nó thấy 😂)
"A." Lúc này Lam Hiên Vũ mới hiểu được, hắn có chút xấu hổ mà cúi đầu, xấu hổ vì mình chất vấn lão sư.
Khóe miệng Ngân Thiên Phàm khẽ co rút một lát, trên thực tế thì chính hắn đôi khi cũng cảm thấy mình không đáng tin cậy a!
Quý Hồng Bân nói: "Dù sao ngươi cũng không nên huấn luyện hắn quá độ. Sau này có kế hoạch gì?"
Ngân Thiên Phàm nói: "cường độ học tập của lớp thiếu niên năng động bọn hắn cũng đã đầy đủ rồi, hắn còn quá nhỏ, cần có một thời kì trưởng thành vững vàng. Tiếp theo vài năm ta sẽ ma luyện cho hắn tại hồn đạo chiến đấu cơ. Lúc nào thành một gã cấp Giáp phi công thì lại học những thứ khác. Ta cũng phải nhìn xem đến lúc hắn mười hai tuổi sẽ có thể phát triển tới trình độ nào, đến lúc đó ta sẽ quyết định phương thức dạy học sau đó."
Quý Hồng Bân nói: "Như vậy ta mới an tâm, cuối cùng ngươi cũng thành thục hơn chút so với trước kia."
Ngân Thiên Phàm tức giận nói: "Ngươi có ý gì? Ta không thành thục lúc nào rồi hả?"
Quý Hồng Bân mang theo ánh mắt mỉa mai mà nhìn hắn: "Ngươi thành thục? Ngươi thành thục từ lúc nào vậy? Cũng không biết là ai bị đã khai trừ."
Ngân Thiên Phàm giận dữ: "Họ quý đấy, đánh người không đánh mặt. Ta nói cho ngươi biết, đừng cho là ta đánh không lại ngươi, có bản lĩnh mọi người mặc Cơ Giáp, không cần Đấu Khải, xem ta có đánh ngươi răng rơi đầy đất hay không?"
"Hừ!" Quý Hồng Bân vỗ vỗ vai Lam Hiên Vũ, "Hiên Vũ, ngươi cũng phải cố gắng lên. Những tri thức về đấu khải các ngươi cũng đã được biết sơ qua từ học kỳ trước rồi. Những chương trình học phụ tương quan với Đấu Khải nên chọn như thế nào ngươi cũng rõ rồi. Với tinh thần lực của ngươi dùng ngươi thì ta đề nghị ngươi lựa chọn xếp đặt thiết kế đấu khải. Tốt rồi, lão sư đi trước. Học kỳ sau, khóa đấu khải của các ngươi cũng do ta phụ trách."
"A, cám ơn Quý lão sư." Không biết vì cái gì, sau khi nghe thấy câu khóa Đấu Khải do vị Quý lão sư này phụ trách, trong lòng Lam Hiên Vũ trong lòng có chút cảm thấy bi ai thay các đồng học.
Tương đối mà nói thì tri thức hồn thú còn không quá trọng yếu, nhưng độ trọng yếu của đấu khải thì có thể nghĩ, phải biết rằng, hầu như đệ tử toàn lớp đều lựa chọn song giáp lưu. Mà vị đại ma vương trong suy nghĩ của bọn hắn này lại chính là lão sư phụ trách khóa đấu khải của bọn hắn, như vậy...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...