Lần đó thu hình chương trình xong, khi trở về thì Thẩm Triệt phát sốt rất cao. Nửa đêm, Tần Tu tìm Hạ Lan Bá mượn chiếc Jibei đưa Thẩm Triệt đi bệnh viện. Đã hơn mười hai giờ khuya mà còn đụng phải đám paparazzi đi theo chụp lén trong bệnh viện. Khi đó Tần Tu đang giúp Thẩm Triệt nộp phí, tuy rằng có đội mũ và đeo kính gọng đen, nhưng trên người vẫn tràn đầy khí chất của minh tinh. Hai tên paparazzi một đường đi theo Tần Tu chụp hình như điên, sau đó chỉ thấy mỹ nam trong màn ảnh khựng lại, quay đầu đi qua bên này.
Đám paparazzi biết rất rõ tính cách Tần Tu, biết đối phương không phải quả hồng mềm dễ nắn, hai người vội vàng quay đầu chuồn đi. Từ bóng phản chiếu trên cửa thủy tinh đã có thể thấy Tần Tu phía sau mặt mũi tối sầm đang sải bước nhanh về phía bọn họ, chết tiệt, bộ dạng kia coi mòi sẽ không để yên đâu.
Hai paparazzi chột dạ đụng phải bệnh nhân đi ngang qua, chỉ va chạm một cái, đảo mắt đã thấy Tần Tu đứng chắn trước mặt. Mỹ nam một mét tám lăm mang theo khí áp thấp từ vùng Siberia khiến người ta phải khiếp vía, hai phóng viên nhỏ kia cũng không dám bước thêm nửa bước.
“Đưa camera cho tôi.” Tần Tu nói.
“Anh muốn làm gì hả?” Một tên phóng viên cố ý lớn tiếng nói. “Định giở trò lưu manh sao!”
Không ít người trên hành lang trước cửa phòng cấp cứu cũng ngó sang bên này. Tần Tu hoàn toàn mặc kệ, lạnh giọng nói: “Các người cũng không chụp được lúc tôi đi tiểu, nghĩ mình đủ tư cách để tôi giở trò lưu manh sao?”
Nhóm paparazzi đều là mấy kẻ mặt dày, nghe xong mấy lời như vậy cũng không đau không ngứa chút nào, ngược lại còn khiêu khích: “Chúng tôi không đủ tư cách, chỉ Thẩm Triệt đủ tư cách nhỉ! Cậu cùng cậu ta có quan hệ gì? Nửa đêm nửa hôm mặc đồ ngủ đến phòng cấp cứu, không phải là thông nhau đến rách rồi đó chứ?”
Sắc mặt Tần Tu trầm xuống, không nói hai lời trực tiếp ra tay.
Động tác thế kia rõ ràng là kĩ năng của động vật họ mèo mà, hai gã phóng viên còn chưa kịp lấy lại tinh thần, camera đã bị cướp đi.
“Này! Tần Tu cậu dám!” Phóng viên thấy Tần Tu trực tiếp mở camera kỹ thuật số ra, lấy thẻ SD sau đó vươn tay ném thật xa ra ngoài bệnh viện.
“Lõm bõm”, tiếng đồ vặt nhỏ rơi xuống nước. hình như là trực tiếp ném vào đài phun nước rồi.
Tần Tu thuận tay vứt camera trống không vào thùng rác, không thèm để ý đến hai tên phóng viên đang há hốc mồm bỏ đi luôn. Hai paparazzi đứng hình mất một lúc, mới ở phía sau thẹn quá hóa giận mà chửi rủa: “Tần Tu! Mày con mẹ nó đủ ác a! Ngày mai lên báo rồi biết mặt tụi này!”
Thẩm Triệt ở trong phòng cấp cứu truyền nước biển, đương nhiên có thể nghe thấy tiếng cãi nhau rầm trời ở bên ngoài, thấy Tần Tu cứ như chẳng có việc gì đi vào, cậu không khỏi lo lắng: “Có chuyện gì à? Anh ở ngoài cãi nhau với ai vậy?”
“Có hai tên khốn kiếp muốn kiện tôi giở trò lưu manh với bọn họ.” Tần Tu kéo ghế tựa lại sát giường Thẩm Triệt ngồi xuống, đưa tay kiểm tra nhiệt độ trên trán cậu, hình như đã hạ sốt rồi, tâm tình cũng tốt hẳn, khóe miệng còn khẽ nhếch lên. “Tôi là hạng người tùy tiện gặp ai cũng giở trò lưu manh được sao?”
Thẩm Triệt nhìn thấy gương mặt đắc ý của Tần Tu, trên đó như rõ ràng viết “Tuy rằng tôi là cầm thú, nhưng tôi là cầm thú rất kén ăn.” Thẩm Triệt nghĩ lại mà rùng mình, xoa xoa mông. Đúng rồi chỉ giở trò lưu manh với tôi thôi, tôi nên cảm thấy vinh hạnh đúng hông…
***
Ngày hôm sau trên một tờ báo lá cải hoa lá hẹ nào đó quả nhiên xuất hiện một dòng tin chấn động 《Thực hư tin đồn đồng tính của thành viên nhóm nhạc TAKE FIVE bị đưa ra ánh sáng 》. Thẩm Triệt hôm đó nghỉ phép không tới công ty, Jessica cầm tờ báo hỏi Tần Tu là chuyện gì xảy ra, Tần Tu liếc mắt một cái, rất khinh thường mà đáp: “Là giả.”
“Tôi biết là giả, tôi đang hỏi cậu sao lại để phóng viên tung ra loại tin tức này!” Jessica nghiêm giọng nói, “Cậu và Thẩm Triệt là thần tượng, loại tin này mà truyền rộng ra sẽ vô cùng nguy hiểm. May mà không có ảnh chụp. Sau này gặp phải loại chuyện tương tự ngàn vạn lần đừng xung đột với phóng viên, gọi điện thoại cho tôi, ok?”
Tần Tu nhìn lướt Jessica một cái, chỉ thờ ơ nói: “Tôi biết rồi.”
Jessica cũng không biết Tần Tu đang suy nghĩ gì, chỉ đành nói sang chuyện khác: “Thẩm Triệt sao rồi? Ngày mai phải ký tặng toàn quốc rồi.”
“Cậu ta không sao.” Tần Tu hỏi, “Còn Doãn Long Nhất, cô định xử lý anh ta thế nào?”
Jessica không ngờ rằng Tần Tu một mực chờ chính mình xử trí Doãn Long Nhất, cũng có thể là Tần Tu thấy cô không có động tĩnh gì nên cố ý nhắc nhở. Nói thật cô tuy rằng cũng rất hoài nghi Doãn Long Nhất hôm đó đã cố ý kéo dài thời gian, ngầm chơi xấu Tần Tu, nhưng việc này không có chứng cứ, không phải nói xử trí là xử trí được: “Bây giờ việc ký tặng là quan trọng nhất, chuyện khác để sau rồi nói.”
Tần Tu biểu tình có vẻ như không có gì đặc biệt, xoay người ra khỏi văn phòng, bỗng nhiên ở trước cửa quay lại nói: “Tôi không dễ quên như vậy đâu.”
Jessica mắt nhìn cửa lớn đóng lại, ngồi tựa lưng vào ghế, đau đầu xoa xoa trán.
***
Buổi ký tặng đầu tiên vốn dự định là diễn ra ở quảng trường Đế Vương, không ngờ sáng sớm ngày ký tặng quảng trường đã chật kín người, gây ra tắc nghẽn giao thông. Ngay sau đó, ban tổ chức liền nhận được thông báo của công an ngành, không cho phép TAKE FIVE tiến hành ký tặng ở quảng trường nữa. Buổi ký tặng cuối cùng phải chuyển đến trung tâm hội nghị đa chức năng trên tầng cao nhất của khách sạn Đế Vương, chỉ có thể chứa năm trăm người, cho nên có không ít fan không thể vào trong.
Tần Tu cúi đầu kí tên, nghe thấy fan kích động nói: “Tần gia, anh cùng Long Nhất phải đối xử thật tốt với nhau nha nha!”
Tần Tu ngẩng đầu, sắc mặt không vui nhìn fan trước mặt, đang định nói gì đó, cuối cùng chỉ hờ hững đáp: “Cám ơn.”
Đám fan này vì sao lại thích anh với Doãn Long Nhất, lại còn ghép thành CP gì gì nữa chứ. Anh một chút cũng không thể hiểu nổi, hơn nữa còn vô cùng ghét vụ này, nhưng cứ cứng rắn như vậy đập vỡ ảo tưởng của các cô gái trẻ, hình như cũng có hơi tàn nhẫn quá.
Suốt buổi ký tặng, Tần Tu liên tục phải đối mặt với mấy yêu cầu quái đản của fan CP.
“Tần Tu, em rất thích anh với Doãn Long Nhất nha, các anh nhất định phải thật vui vẻ đó!”
“Cám ơn.”
“Phương Tiểu Viên anh cũng phải quan tâm nhiều hơn nha!”
“Cám ơn.”
“Tần gia, phải trông nom A Triệt nhà tụi em cho thật tốt nghe!”
“Tôi sẽ như vậy mà.”
“Ngày hôm qua trên báo đăng anh với Thẩm Triệt nửa đêm đi đến bệnh viện cấp cứu, là giả phải không?”
“Là thật.”
Nghe trả lời như vậy, vẻ mặt của fan đặt ra câu hỏi khỏi phải nói thất vọng đến mức nào. Tần Tu vờ như không phát hiện, ngẩng đầu nói cám ơn.
Tổng cộng có bảy buổi ký tặng khắp cả nước, đạt được thành công chưa từng có. 《VIs Power》 đã liên tục nửa tháng đứng đầu bảng tiêu thụ, chiếm tới 56% tổng lượng đĩa bán ra trên thị trường, nghĩa là cứ hai người mua CD thì trong đó một người mua album mới của TAKE FIVE. Đương nhiên trên thực tế thì số người mua không lớn như vậy, có rất nhiều fan thường xuyên mua vài đến cả chục album về phát cho cả nhà.
Trong lòng Jessica cũng nửa mừng nửa lo. Ngu Tiêu tạo ra một nhóm nhạc thần tượng hấp dẫn nhất từ trước đến nay, nhưng nội bộ nhóm nhạc này lại mâu thuẫn kịch liệt, e rằng đó giờ cũng là có một không hai.
Nội bộ nhóm càng ngày càng xa cách, trong fandom cũng có sóng ngầm mãnh liệt. Lên baidu gõ từ khóa TAKE FIVE vào ô tìm kiếm, còn chưa gõ xong, đã thấy bên dưới hiện ra một hàng dài gợi ý tìm kiếm bắt đầu là TAKE FIVE. Kết quả đầu tiên lại là “TAKE FIVE nội bộ lục đục”?
Nữu Nữu bị dọa cho nhảy dựng, click vào một kết quả, mới phát hiện đó là một fan không biết tình hình đang hỏi fan V chuyện nội bộ lục đục là thế nào.
Có người lên baidu hỏi: V gần đây rốt cuộc là đang lục đục vụ gì vậy? Lúc thì nói nhóm V đồng tính, lúc thì nói thành viên nhóm không hợp nhau?
Câu trả lời hay nhất phía dưới là của một fan V thâm niên:
Tin nhóm lục đục trước hết là từ fan CP lục đục mà nổi lên, chắc hẳn chủ topic cũng biết chuyện Tu Viên, Tu Triệt, Tu Nhất, ba loại fan CP này quanh năm suốt tháng cứ cấu xé lẫn nhau không biết mệt. War gần đây nhất là bởi vì có một fan Tu Viên đăng bài dám nói Tần Tu cùng Doãn Long Nhất cái gì cũng không hợp nhau, còn liệt kê ra rất nhiều chứng cứ và video (chi tiết có thể tìm lại bài đăng đó xem). Sau đó video Tần Tu cùng Doãn Long Nhất không hợp nhau lại bị fan trên weibo share khắp nơi, đến nỗi sau đó các Tần vệ đội và Long kỵ sĩ phải cấu xé nhau. Bây giờ còn có rất nhiều fan đang đào lại video đó lên. Cá nhân tôi không tin nhóm V thực sự nhập nhằng như vậy, đương nhiên cũng không tin bọn họ thật sự bất hòa, nếu bạn là fan V, xin cứ yêu quý nhóm như lúc trước.
Nữu Nữu sang tieba, quả nhiên liền thấy một đống bài đăng xuất hiện trên trang đầu — Tần Tu VS Doãn Long Nhất, yêu nhau hay hận nhau? Có video làm bằng chứng!
Chủ topic đăng một tràng vài ngàn chữ liệt kê manh mối chứng tỏ hai người không hợp nhau. Nữu Nữu không đủ kiên nhẫn xem hết, trực tiếp click vào video ở post thứ hai. Là video fanmade, đủ loại tin tức ảnh chụp, hậu trường quay phim, ảnh fan chụp lén rồi cắt nối biên tập lại một chùm với nhau, còn dùng nhạc của TAKE FIVE làm BGM, đủ loại giật tít kinh khủng cùng pháo đạn bay vèo vèo.
Nữu Nữu thấy trong bản tin thống báo phát hành album, khi Tần Tu nói chuyện, Doãn Long Nhất ở bên cạnh vẻ mặt khinh thường; trong bức ảnh chụp cùng fan tiễn ở sân bay, Tần Tu luôn luôn đứng ở đầu bên đây, Doãn Long Nhất luôn luôn đứng ở đầu bên kia, hai người đều nói chuyện bình thường với các thành viên khác, nhưng không bao giờ trò chuyện với nhau một câu; khoa trương nhất chính là video về hoạt động tuần trước của TAKE FIVE, năm người làm đại diện cho một nhãn hiệu trà sữa, MC lúc đó đưa đến một ly trà sữa, để cho năm người nếm thử, nhưng mà chỉ dùng một cây ống hút. Fan dưới sân khấu không ngừng hò hét chói tai, Phương Viên uống đầu tiên, khen ngợi mùi vị rất ngon, sau đó Hạ Chinh cũng hút một ngụm bằng cây ống hút Phương Viên vừa uống,mày cũng không hề nhăn, đến Doãn Long Nhất nhận lấy ly trà sữa từ trong tay Hạ Chinh còn có chút ghét bỏ: “Thật sự phải uống cùng một cây ống hút sao, ghê chết được a.”, thế nhưng vẫn phóng khoáng uống một ngụm lớn, tiếp theo giao cho Tần Tu bên cạnh, đến đây thì bắt đầu hỏng bét.
Tần Tu nhận ly trà sữa, yêu cầu MC đổi ống hút.
Sắc mặt Doãn Long Nhất ngay lúc đó không được tốt lắm. MC cười xua tay: “Không thể đổi, các cậu không phải anh em tốt sao, là anh em tốt thì phải dùng chung một cây ống hút!” Dứt lời liền hô lớn với các fan, “Các bạn nói có đúng không?” Fan dưới sân khấu hô to. “Dùng một cây! Dùng một cây!”
Nghĩ là Tần Tu bỏ qua như vậy sao? Làm sao có thể?!
Trong tiếng hô to tràn đầy tình cảm của fan dưới sân khấu, Tần Tu mắt điếc tai ngơ mở nắp ly trà sữa, trực tiếp nâng ly uống một ngụm, sau đó đưa cho Thẩm Triệt.
Nữu Nữu lúc đó ở dưới sân khấu cũng cảm thấy cực kỳ lúng tings. May mà Thẩm Triệt nhận ly trà sữa liền nhanh miệng giải thích: “Anh ta thật sự là một tên rất ưa sạch sẽ, mỗi ngày đều phải tắm rửa ít nhất hai lần. Mọi người đừng trách anh ta!”
Nữu Nữu không biết là Tần Tu có ưa sạch sẽ đến mức này hay không, nhưng bình thường trong tình huống thế này, Tần Tu sẽ không công khai làm cho Doãn Long Nhất sượng mặt như vậy. Video này làm cho giấc mộng của fan Tu Nhất hoàn toàn tan vỡ, thế nhưng đây còn chưa phải là tệ nhất. Fan Doãn Long Nhất đương nhiên làm sao nhịn được, tất cả đều ở dưới bài đăng bắn đại bác ầm ầm vào Tần Tu tự cao tự đại — Tần Tu chảnh chọe không cập nhật weibo, chảnh chọe ở hiện trường làm mặt poker, thậm chí còn có loại chảnh chọe ngủ trên máy bay không để ý tới người khác, chảnh chọe không thèm mở cửa khách sạn chào hỏi fan. . . . . . Chỉ trích đủ thể loại.
Thẩm Triệt ở trên mạng nhìn thấy trận sóng gió này, hỏi Tần Tu: “Có nên giải thích một chút không?”
Tần Tu đang viết luận văn tốt nghiệp, cũng không quay đầu lại: “Ai chỉ trích tôi thế?”
“Là fan Doãn Long Nhất á.” Thẩm Triệt cúi đầu nhìn laptop, “Còn có một ít anti fan chẳng hiểu từ đâu chui ra nữa.”
“Cái đó không có ngừng đâu, cho dù tôi có quỳ xuống xin thần tượng của bọn họ tha lỗi, bọn họ cũng sẽ nói tôi không thành thật.” Tần Tu chẳng thèm để ý chuyện này, “Cậu viết luận văn chưa? Còn muốn tốt nghiệp nữa không?”
“Mấy ngày nay mệt mỏi quá.” Thẩm Triệt ngã phịch lên giường, “Luận văn để vài ngày nữa viết cũng vậy thôi.”
Tần Tu xoay người nhìn cậu thanh niên tóc xoăn nằm ngửa trên giường, dang chân dang tay như dấu nhân (X) liền đứng dậy đi tới, khuỵu một chân trên giường.
Thẩm Triệt thình lình thấy Tần Tu phía trên cúi người xuống, sợ tới mức ngồi bật dậy: “Anh không viết luận văn tốt nghiệp nữa hả?!”
“Cậu nếu cứ nhất quyết chờ tôi trong phòng thế này, tôi liền chẳng làm được gì cả.” Tần Tu vô cùng hạ lưu nói.
Mịa, chỉ trong một giây thôi mà băng sơn đã biến ngay thành cầm thú a! “Gần đây xảy ra nhiều chuyện lớn như vậy, anh vẫn còn tâm tư nghĩ tới mấy chuyện này hả?!”
“Cậu hai chân tách ra nằm ở trên giường tôi như vậy, tôi còn không biết cậu có ý gì sao?” Một bàn tay Tần Tu lần mò lên đùi cậu.
Thẩm Triệt vừa nghĩ đến kỹ thuật tệ hại kia, sợ run lên: “Tôi thực sự không có ý đó đâu mà!”
“Thẩm Triệt! Bưu kiện của chú nè! Trả dùm phí năm đồng!” Đúng lúc này dưới lầu truyền đến giọng Hạ Lan Bá.
Thẩm Triệt vội lên tiếng “Tới ngay”, rồi đẩy Tần Tu lăn sang một bên, đứng dậy.
Tần Tu ở sau lưng rầu rĩ nói: “Sao cậu không thích làm với tôi hả?
Thẩm Triệt khom gối dưới giường tìm dép lê bị Tần Tu đá đi: “Cũng không phải không thích, nhưng mà không thể rất thường xuyên được nha.”
Tần Tu nhíu mày: “Một tuần một lần cũng tính là rất thường xuyên sao?”
“Tôi nghe Khải đại thủ nói chuyện này không thể làm nhiều quá, duy trì một tháng một lần là tốt nhất!” Thẩm Triệt mang dép lê vào, chuồn mất.
“Sao tôi chẳng nghe Khải Mặc Lũng nói gì cả. . . . . .”
Cửa “cạch” một tiếng khép lại.
Tần Tu đứng dậy ngồi vào trước máy tính, càng nghĩ càng thấy kỳ quái. Cho dù Khải Mặc Lũng đã từng nói qua, nhưng mà muốn khống chế *** cũng không phải chuyện đơn giản như vậy. Thẩm Triệt không thích mình sao? Khóe miệng cong lên, không thể nào, tên kia ngày hôm qua còn đặc biệt mua DVD 《 Quỷ Diện Vương 》cơ mà, một mình ngồi dưới lầu xem, vẻ mặt say mê ngắm mình nhìn thấy gớm, chỉ thiếu điều lên liếm màn hình thôi.
Trong đầu bỗng giật nảy một cái, chẳng lẽ là?!
Tần Tu đi xuống lầu, thấy Thẩm Triệt ngồi xổm trước cửa mở kiện hàng, liền đi tới bên bàn trà, kéo ngăn nhỏ đựng thuốc bên dưới ra, lật qua lật lại, không có thu hoạch gì, nghĩ nghĩ một chút, lại đi vào toilet, mở ngăn kéo dưới bồn rửa tay ra.
Một hộp Giang Thái Hồng Quả Quả nằm ở trong ngăn kéo.
Tần Tu “phụt” một tiếng phì cười. Hóa ra là vậy.
Thẩm Triệt ôm gói hàng đi vào, thấy Tần Tu mỉm cười từ toilet đi ra: “Có chuyện gì vui mà cười vậy?”
“Hôm nay dán thuốc chưa?” Tần Tu ôm cánh tay xem xét cậu, hỏi.
“Dán thuốc gì chứ?” Thẩm Triệt không hiểu gì hết.
“Cái này không có gì phải thẹn thùng đâu.” Tần Tu cười nói, “Mỗi ngày nhớ dán thuốc đúng giờ.” Nói xong xoay người lên lầu, dừng một chút còn nói, “Mấy ngày này thì quên đi, khi nào tốt rồi tới tìm tôi cũng được.”
Vẻ mặt Thẩm Triệt mờ mịt, nhìn theo Tần Tu tâm tình vui vẻ đi vào phòng.
Trong phòng ngủ đối diện phòng hoa khôi trường, Âu Triết Luân vén quần áo lên, buồn rầu nhìn mấy miếng thuốc dán trên bụng, nếu mà không khỏi, cứ đà này chẳng lẽ phải mua băng vệ sinh sao…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...