Chung Cư Bùng Binh




Anh Long: 

Yo bro!

Khỏe không em ơi?

Em Tài:

Hello anh giai!

Em khỏe lắm anh ơi!

Mỗi tội hồi chiều dọn đồ xong hơi đau lưng.

Anh dạo này sao rồi?

Anh Long:

Anh thì lúc nào cũng thế thôi, sống vui sống khỏe.

Em Tài:

Sướng nhất anh rồi.

Chẳng cần làm gì chỉ cần bay nhảy đi chơi rồi đầu tháng thu tiền nhà.

Anh Long:

Nhà chú thì cũng villa homestay vài căn đó thôi.

Chú nằm không thu tiền còn hơn anh ấy chứ.

Em Tài:

Anh cứ nói thế.

Anh Long:

Anh nói thật còn gì.

Mà sao tiền nhiều vậy còn đi làm pha chế chi em?

Em Tài:

Nếu em nói vì em thấy anh Phượng dễ thương nên mới xin làm ở đó thì anh có tin không?

Anh Long:

Tin.

Anh biết tính chú mày mà.

Em Tài:

Hi hi.

Anh Long lúc nào cũng thấu hiểu lòng người.

Anh Long:

Rồi sao nhà có không ở lại dọn về đây?

Cũng là vì Phượng luôn?

Em Tài:

Chính xác!

Cơ mà về đây rồi em mới biết thì ra ở đây còn có bạn bé lùn lùn cute, có bé Đậu thiên thần áo blouse trắng, có anh chủ nhà hiền lành tốt tính và đặc biệt là có Trọng nữa! 

Ôi hồ ly sàn catwalk của lòng em!

Trời độ em rồi!

Anh Long:

Hờ hờ.


Định đong hết à hay sao?

Mày hơn cả anh rồi đấy.

Em Tài:

Em nào có.

Em thích những người dễ thương anh biết mà.

Anh Long:

Ừ anh biết.

Mày cùng hệ anh nên anh hiểu mày, nhưng mấy ông thần mang máu Hoạn Thư ở cái tầng này thì chưa chắc đâu.

Em Tài:

...

Nhắc tới em vẫn còn run.

Bình thường mấy lần anh Thanh đến quán thấy em xà nẹo anh Phượng xong lườm em là em sợ hãi lắm rồi.

Ai mà dè về đây còn có anh Tồm Híp gì đó nữa.

Mà kinh nhất cái quả người yêu của anh chủ nhà em.

Ôi cha mẹ ơi! 

Tí thì nhồi máu cơ tim.

Anh Long:

À anh Quyết.

Anh Quyết thì đến anh còn sợ nói gì mày.

Ông này tính nóng như lửa, lại cực kỳ hay ghen và giữ người yêu.

Mà ông ấy đai đen karate đấy, mày láo nháo ông ấy cho một cú thôi là lên bàn thờ thật không đùa.

Em Tài:

Dữ thần ôn!

Anh Long:

Mà thiên thần áo trắng kia là em ông Quyết.

Mày phá nhà em ông ấy thì cũng ngang phá nhà ông ấy, cẩn thận một ngày mở mắt ra thấy đang ở cổng địa ngục nha em.

Em Tài:

Quả nhiên người dễ thương thì đều có một hộ vệ bên cạnh rồi.

Chậc chậc.

Anh Long:

Muốn đong đưa cho an toàn thì nên biết chừng mực nha em.

Hay cần anh chỉ dạy một khóa không?

Em Tài:

Thôi anh, em biết mình không đủ bản lĩnh theo học anh, anh quá thần thánh.

Với cả hôm nay thử mấy cú em cũng biết ai nên đụng ai không rồi.

Anh Long:

Định tập trung đong đưa với Trọng hửm?

Em Tài:

Đúng là không giấu được anh cái gì.

Anh Long:

Mày có chắc đây là người nên đụng không em?

Em Tài:

Chắc!

Trọng dễ thương mà, lại còn độc thân, không sợ bị đánh ghen hi hi.

Với lại theo em nghe ngóng trong giới thì Trọng cũng cùng hệ anh với em, nên không sợ dính nghiệp thả thính rồi bỏ.

Anh Long:

Ừm, nói nghe có vẻ chuẩn đấy.

Nhưng có lẽ có một điều em không biết.

Em Tài:

Dạ?

Anh Long:

Hồ ly chín đuôi là động vật quý hiếm, mà đã quý hiếm thì sẽ có người bảo vệ.

Sau lưng hồ ly là một chú kiểm lâm xách súng bắn tăng đấy.

Không cẩn thận tan xác như chơi.

Em Tài:

Há?

Là sao anh?

Trọng nói Trọng độc thân mà.

Anh Long:

Ừ, hiện tại là độc thân.

Toàn thân đều có độc.

Đụng vào chết lúc nào không biết đâu anh nói thật.

Em Tài:

Cái đó thì anh yên tâm.

Em đong đưa vì đam mê thôi ấy mà.

Anh Long:

Mày chưa hiểu ý anh đâu.

Nhưng thôi không sao, từ từ sẽ hiểu.

Nói chung là cứ chúc em may mắn vạn sự bình an nhé.

Em Tài:

...


Em đang bình thường anh nói cái tự nhiên em thấy rén.

Anh Long:

Biết rén là tốt, rén mới giữ được mạng.

Bùa hộ mệnh của em chỉ hộ được em trên đường đua, còn đường khác là lao thẳng xuống hoàng tuyền đấy.

Em Tài:

Đừng hù em thế chứ anh T.T 

Anh ở đây bao năm vẫn toàn thây thì chắc em cũng sẽ an toàn.

Anh Long:

Hi vọng thế đi em.

Mà tiệc chào đón em lần này anh không tham gia được, sorry nhớ.

Chừng nào về anh tặng quà tân gia sau.

Anh em mình hẹn cà phê cái nhờ.

Em Tài:

Ok anh.

Cũng muộn rồi, anh ngủ ngon nhé.

Iu anh ~

Bye.

Anh Long:

Ok.

Ngủ ngon nha bae.

Chúc bé không nằm mơ thấy nắm đấm của anh Quyết hay Thanh nhé.

Em Tài:

Thôi mà T.T

Nhây ghê vậy á!

Anh Long:

Ha ha! Anh giỡn thôi.

Bye bye.

___




Bạn thằng Dụng:

Súp lơ ơi.

...

Ủa sao không rep?

Chảnh ghê ta!

Bố Đen với Merci ơi!

...

Cũng không thưa luôn?

Ok, thế thôi chả nhắn nữa.

Đi sang chơi với Tài hí hí.

Anh thằng Dụng:

Ê!

Bạn thằng Dụng:

Tưởng không rep?

Anh thằng Dụng:

Nãy đang tắm không tiện rep.

Mày gọi tao làm gì?

Bạn thằng Dụng:

Tao mới mua cho Đen với Merci hai cái áo, giờ tao sang cho chúng nó mặc thử được không?

Anh thằng Dụng:


Ha?

Còn nhớ mình có hai đứa con cơ à?

Tưởng mê trai lú não quên cả chồng con rồi.
2

Bạn thằng Dụng:

Con mình sao mình quên được?

Có chẳng là bạn cấm cản tình mẹ con của bọn mình thôi.

Còn chồng thì mình cả dàn nhiều lắm, thỉnh thoảng quên một hai anh là bình thường.

Anh thằng Dụng:

Đồ lăng nhăng!

Bạn thằng Dụng:

Mình thủy chung với nhiều người chứ không lăng nhăng nhé.

Anh thằng Dụng:

Lại còn lí lẽ nữa?

Đồ lăng loàn!

Bạn thằng Dụng:

Chửi nữa block đấy không đùa đâu.

Anh thằng Dụng:

Bạn thằng Dụng:

Thế giờ có cho sang thử áo cho con không?

Anh thằng Dụng:

Hồi chiều tao nói rồi, mày thích sang với Tài với lộc gì của mày thì đừng có gặp Merci với Đen nữa.

Bạn thằng Dụng:

Tại sao?

Anh thằng Dụng:

Muốn đong trai còn dắt cả con theo?

Mày có thấy ai làm thế bao giờ chưa?

Bạn thằng Dụng:

Thiếu gì?

Dắt con đi nhận bố nhận mẹ là tình tiết phổ biến mà.

Con người còn được nói gì con chó con mèo.

Anh thằng Dụng:

Nhưng nó là con tao mà!

Nó là con của tao, cũng là con của mày!

Nó có thiếu bố mẹ đâu mà phải đi nhận?

Bạn thằng Dụng:

Nhưng mình thiếu người yêu.

Anh thằng Dụng:

...

Bạn thằng Dụng:

Với lại mình nói thí dụ thế chứ mình có dắt con bạn đi nhận bố thật đâu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui