Chung Cư Bùng Binh




Sống Lỗi:

Long ơi cứu anh!

Nhanh lên em ơi!

Ét ô ét!

Mất Nết:

Chuyển khoản chưa anh?

Sống Lỗi:

Rồi đm mày!

Check đi!

Xong quay lại cứu anh!

Nhanh không anh đập đầu vào tường cho mày xem.

Mất Nết:

Ấy đừng đập đầu anh ơi.

Anh đập đầu mà nhỡ làm sao, anh Lâm biết anh Lâm tát em bay màu.

Sống Lỗi:

...

Mày cố tình trêu anh đúng không?

Mất Nết: 

Em nói thật chứ em trêu gì anh?

Anh Lâm nhìn hiền lành dịu dàng thế thôi, chứ anh ấy mà cáu lên chắc gấp vài lần Phò Mã nhà Công Chúa.

Mà một Phò Mã em đã không chống nổi rồi.

Em mong manh íu đúi lắm anh ơi.

Sống Lỗi:

...

Lâm... dữ thế á...

Mất Nết:

Chứ sao?

Mà anh giai gọi em cứu cái gì thế?

Nói nhanh để em còn đi ăn tối nào.

Sống Lỗi:

Hic...

Long ơi, mày quen Lâm từ bao giờ?

Ý là chơi với nhau bao nhiêu năm rồi ấy.

Mất Nết: 

Từ năm nhất đại học, sao thế anh?

Sống Lỗi:

Năm nhất đại học?

Mày có thân với Lâm không?

Mất Nết:

Cũng tạm, không thân bằng hội 1310 với 1311.


Anh Lâm thân với Phượng nhất.

Sống Lỗi:

Tao biết mà.

Hay mày trả lại tao tiền rồi gọi Phượng lên trả lời tao đi.

Hỏi mày tao ứ yên tâm.

Mất Nết:

Ơ kìa!

Sao lại không yên tâm về em nhờ?

Em uy tín thế này cơ mà.

Sống Lỗi:

Một là mày không phải người thân với Lâm nhất.

Hai là mày éo biết giữ mồm giữ miệng, còn hay dứ dứ lấy bí mật của người khác ra để uy hiếp.

Tao vẫn tin Phượng hơn.

Gọi nó cho tao đi, tiền không trả cũng được, coi như công mày gọi Phượng.

Tao éo dám gọi, sợ thằng Thanh đục vào mặt tao.

Mất Nết:

Ủa anh sợ Thanh chứ em không biết sợ chắc?

Với cả Toàn cũng nói rồi, Phượng không ổn thật, anh để Phượng nghỉ ngơi đi.

Sống Lỗi:

Nó làm sao thế? Ốm nữa à?

Mất Nết:

Không hẳn.

Nhưng mà anh có thấy mấy nay Thanh không cho cậu ấy ra quán cà phê nữa không?

Sống Lỗi:

À ừ...

Thôi vậy.

Anh tạm tin mày lần này.

Cấm nói cho ai biết, cũng cấm đe dọa anh, biết chưa?

Mất Nết:

Yên tâm, hứa mà.

Gì chứ giao dịch có trả phí đàng hoàng em tuyệt đối nghe theo lời khách hàng nha.

Sao? Có chuyện gì anh nói đi.

Sống Lỗi:

Thực ra thì anh cũng éo biết nói như nào nữa.

Nhưng mà hình như... Lâm là người quen cũ của anh...

Mày biết gì không Long?

Mất Nết:

Biết gì là biết gì?

Người quen cũ của anh sao anh lại hỏi em?

Sống Lỗi:

Tao trả tiền cho mày mà mày ăn nói thế à?


Mất Nết:

Ủa?

Tại anh trình bày khó hiểu chứ bộ.

Giờ ngọn ngành sao anh nói rõ ra xem nào.

Sống Lỗi:

Mé! 

Rối vcl éo biết làm sao giờ.

Kiểu là hôm qua Lâm sang nhà anh tắm nhờ ấy, mày biết mà đúng không?

Mất Nết:

Ừ em biết.

Sống Lỗi:

Lúc Lâm tắm xong đi ra không có mặc đồ, chỉ quấn khăn ngang hông thôi.

Eo ơi anh ngồi ở sô pha quay ra thấy, tí xịt máu mũi.

Xong kiểu anh bị đứng hình mẹ luôn, éo dời mắt đi đâu được.

Má ơi người ở đâu ra mà đẹp như tượng tạc.

Anh ở công ty xem bọn lính anh tập luyện cũng thấy đầy thằng body đẹp rồi, mà body anh anh cũng tự thấy là miễn chê rồi, nhưng éo hiểu sao Lâm hút mắt anh vch!

Hu hu!

Mất Nết:

Anh Lâm đẹp thì em biết rồi, nhưng anh nhắn cho em chỉ để kể em nghe anh simp crush như nào thôi à?

Sống Lỗi:

Dĩ nhiên là không!

Tại đang hồi tưởng lại cảnh đấy thì cảm xúc trào dâng kìm không nổi... 

Xin lỗi, quay lại chuyện chính đây.

Mất Nết:

Mệt anh ghê á. 

Mê thế rồi thì hốt lẹ đi còn kêu cứu cái gì?

Sống Lỗi:

Mé muốn lắm mà éo dám đây này!

Mày biết sao không?

Cái lúc anh đang nhìn say sưa, tự nhiên Lâm tới gần xong hỏi anh, nhìn kỹ chưa? Có đẹp không.
5

Anh gật đầu như gà mổ thóc mẹ luôn! Lúc ấy éo thấy vấn đề gì đâu, sau nghĩ lại mới thấy cấn vl.

Mất Nết:

Chứ lại chả.

Sống Lỗi:

Đấy! Anh bảo đẹp đẹp đẹp, xong Lâm nhếch môi cười, cmn đẹp trai xỉu!

Anh suýt xỉu đến nơi thì tự nhiên Lâm bảo, ngày xưa Hải nói tôi như cái que củi, nên tôi mới cố gắng luyện tập đó. Sao? Vừa ý chưa nào?
8

Mất Nết:

Ái chà!


Sống Lỗi:

Ái chà cái nỗi gì?

Đúng ra mày phải ủa chứ!

Mất Nết:

Sao phải ủa?

Sống Lỗi:

Mày không thấy kỳ à?

Mất Nết:

Có, nhưng em hiểu được.

Sống Lỗi:

Hiểu sao mày nói anh nghe coi.

Mất Nết:

Nãy anh bảo hình như anh Lâm là người quen cũ của anh, giờ anh Lâm nói như vậy.

Thì em đoán chắc chắn hai anh quen nhau từ trước.

Mà có vẻ ngày xưa hai người từng có dây dưa gì đó rồi đúng không?

Sống Lỗi:

Não nhảy số nhanh vl! Anh còn đơ ra hết nửa ngày mới load được.

Mịa lúc Lâm mặc quần áo xong chuẩn bị đi về rồi còn nói lại một câu, Koala, chắc Koala chưa quên tôi chứ?

Má!!!

Có nhớ gì đâu mà quên!!!

Mất Nết:

Úi chà!

Hẳn biệt danh riêng cơ à.

Đã gọi biệt danh của anh như thế rồi mà anh không nhớ ra là ai sao?

Sống Lỗi:

Cái biệt danh đấy là ngày xưa bọn bạn cấp 3 tao nó gọi. Vì tao trước hay trèo cây.

Chúng nó bảo cái loại suốt ngày ôm cây lại còn não phẳng chỉ có koala thôi, vì khỉ thì thông minh hơn tao. Đm lũ mất dạy.
4

Nhưng mà tóm lại là những đứa nào học chung cấp 3 với tao thì đều biết cái tên đấy. Làm sao tao nhớ ra là ai được?

Lớp tao ngày trước cũng không có ai tên Lâm.

Mất Nết:

Thế thì có thể là lớp khác nhưng biết anh chăng?

Mà anh Lâm nói anh chê anh ấy gầy như que củi, ngày xưa anh hay chê ai anh không nhớ hả?

Sống Lỗi:

Nói thì hơi nghiệp nhưng tao chê tất cả những ai tao biết.
6

Kiểu ra đường đi một bước đánh giá 30 người ấy...

Mất Nết:

Bảo sống lỗi có sai đâu.

Sống Lỗi:

Thì hồi đấy tao còn trẻ trâu, mà mấy thằng con trai thì hay ganh nhau, nên cứ thằng nào nhìn đẹp đẹp hoặc nổi tiếng một tí rồi được bọn con gái trong trường u mê là tao chê thôi.

Nhưng Lâm thì thật sự tao không nhớ ra nổi.

Ngày xưa trường tao có ai như thế à?

Nếu có tao phải biết rồi chứ! Đẹp cỡ đó có khi anh mày phải đổ từ cái nhìn đầu tiên.

Mất Nết:

Sao bảo ai đẹp là anh chê?

Sống Lỗi:

Mấy thằng đấy đứa thì chả đẹp đứa thì cù lần, làm gì có ai đẹp hoàn hảo như hoàng tử đời thực kiểu Lâm đâu. 


Mất Nết:

Nhưng anh Lâm cũng bảo anh chê anh ấy gầy như que củi, nên có thể ngày xưa anh ấy không đẹp như bây giờ.

Cố nhớ lại đi nào anh giai.

Sống Lỗi:

Mé giờ não tao rối vcl nhớ thế quái nào được.

Mất Nết:

Không ấy anh hỏi anh Lâm xem.

Sống Lỗi:

Mày dở à? 

Tao đang theo đuổi Lâm mãi không được, giờ lòi ra là người quen cũ, mà tao không nhớ ra thì Lâm có giận tao cạch mặt luôn không?

Ngày xưa tao còn body samsung người ta nữa chứ...
4

Giờ tao phải cố lục lại xem rốt cuộc Lâm là ai trong hàng tá những người tao từng body samsung hồi cấp 3... để tao còn xem có cứu vớt được mối quan hệ này không...

Mất Nết:

Chậc chậc chậc.

Tính ra gọi anh là koala có sai đâu. Quen người ta từ đời thuở nào mà không nhớ ra.

Kém! Quá kém!

Sống Lỗi:

Não tao không dùng để nhớ mấy cái đấy, nặng đầu!

Vò đầu bứt tai từ tối qua tới giờ chưa nhớ ra được, rối vđ.

Cứ nghĩ được một hồi thì cái body đó lại quanh quẩn trong đầu làm méo tập trung nghĩ được T.T

Hay mày giúp anh đi Long. Mày thử dò hỏi Lâm xem ngày xưa Lâm với anh quen biết nhau như nào. Hỏi tường tận thêm một tí là anh nhớ ra ngay, thật.

Đi, giúp anh đi.

Mà hỏi kheo khéo thôi đừng có độp thẳng anh Hải nhờ em hỏi thì chết tao.

Sống Lỗi:

Em là thánh sống chứ không phải cún ngơ nhà Linh hay anh bộ đội trúng ngải hồ ly bên nhà Đại với Mạnh, em biết mà.

Nhưng không cần hỏi đâu.

Em nói luôn được.

Hải Ké:

May quá! 

Nói đi!

À khoan từ từ.

Ủa?

Mày nói luôn được? Ý là mày biết từ trước rồi á?

Mất Nết:

Đương nhiên!

Em từng nghe anh Lâm nói qua.

Sống Lỗi:

Ơ cái đm!

Thế sao nãy hỏi không nói luôn đi?

Mất thời gian vc!

Mất Nết:

Từ từ bình tĩnh.

Anh Lâm có nói với em, nhưng anh ấy không nói tên nên em không biết có phải anh hay không thôi.

Em cần anh kể để xác nhận lại một chút.

Sống Lỗi:

Thế Lâm nói gì với mày?

Khai nhanh không anh gọi lính anh đập mày đấy. Lằng nhằng!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui