Chức Nghiệp Thế Thân Lương Giờ Mười Vạn


Kỷ Phồn Âm điềm tĩnh dùng di động gọi một chiếc xe, ung dung đi tới phía sườn núi.

Xe còn chưa tới, tin nhắn điện thoại đã vang lên, Tống Thì Ngộ chuyển cho cô mười vạn tệ.

Kỷ Phồn Âm nhìn số dư tài khoản và mười vạn tệ vô cùng dễ dàng có được này, huýt sáo một tiếng, lại đi kiểm tra app【 Cám dỗ trở về nhà 】, lúc này kim ngạch đã biến thành -9, 999, 753, 520.

00.

So với vừa nãy thì đã giảm đi được mười một vạn, còn xuất hiện một cột ghi dòng chữ【Chi tiết】.

Kỷ Phồn Âm ấn mở để xem, mười vạn là số tiền mà Tống Thì Ngộ chuyển khoản, một vạn là "tình cảm" của Tống Thì Ngộ.

Chỉ mới dùng vài câu nói kích thích Tống Thì Ngộ một chút mà tâm tình của anh ta đã dao động đến mức một vạn luôn rồi sao?Kỷ Phồn Âm thu hồi điện thoại, phì cười.


Trên đời này vốn không có sẵn con đường kiếm tiền, chỉ khi nào con người linh cơ khẽ động thì mới tạo ra được con đường đó!.

Mặc dù vừa mới lừa trắng được mười vạn từ trong tay Tống Thì Ngộ, Kỷ Phồn Âm vẫn không tính đi mua hàng hiệu, cô đánh xe đến gần đó tìm một cửa hàng quần áo nhỏ, tiện tay mua một cái áo sơmi giá đặc biệt, quần jean và một đôi giày cao gót, mặc thử xong trực tiếp cắt mác tính tiền, quá trình không đến mười phút, tiêu phí không đến ba trăm tệ.

Trước khi ra cửa, Kỷ Phồn Âm đứng ở trước tấm gương trong tiệm, vén mái tóc dài của mình lên, nhìn kỹ khuôn mặt mới này.

Mặt trứng ngỗng, mắt phượng, mũi cao, lông mày đậm, làn da trắng nõn, Kỷ Phồn Âm đương nhiên là không xấu.

Nhưng tâm sinh tướng, "Kỷ Phồn Âm" tính cách quái gở, lại vô cùng sợ người lạ, cả người nhìn lúc nào cũng khúm núm, lại còn thích che đi khuôn mặt của mình, cho nên nhìn cô và em gái Kỷ Hân Hân của cô cứ như là hai người khác nhau.

Bất luận là ai, khi đứng giữa đôi chị em này thì đều sẽ thích em gái chứ không phải là chị gái.

Kỷ Phồn Âm làm khô tóc rồi vén mái tóc dài lên, tiện tay buộc tóc đuôi ngựa, lúc ra cửa, cô ghé qua một cửa hiệu bình dân mua một cây son môi màu sắc vô cùng nổi bật.

Cô buông thõng con mắt nhìn vào tấm gương thoa son môi.

Bờ môi ngâm nước vốn dĩ còn hơi khô, màu sắc nhợt nhạt được bôi son môi đỏ rực vào khiến cả khuôn mặt của cô lập tức có khí sắc.

Kỷ Phồn Âm trong gương xinh đẹp động lòng người, khẽ gảy nhẹ lông mày một cái.

Làm thế thân chứ gì, vậy thì đi kiếm tiền nào!.

Kỷ Phồn Âm đến khách sạn nhưng không vội vã đi vào tìm hội sảnh Kỷ gia yến, mà đứng ở ngoài cửa đi dạo xung quanh ngắm cảnh.

Khách sạn này nằm ở một chỗ u tĩnh vắng vẻ dọc trên con đường núi quanh co, là nơi thích hợp để giới nhà giàu thể hiện phẩm vị đặc biệt của mình.


Kỷ Phồn Âm đứng ở ven đường hướng mắt nhìn ra xa, sau đó buông thõng con mắt, trên mặt là vẻ lạnh nhạt, giống như mọi việc đều không liên quan đến mình.

Vừa nãy trên đường đi, cô dùng di động kiểm tra cả buổi, cũng không thể tìm được bất luận tin tức gì liên quan đến mình của lúc trước, hiển nhiên "nơi này" là một thế giới khác.

Từ ngọn núi này nhìn xuống, cũng là một phong cảnh mà Kỷ Phồn Âm trước đây chưa từng thấy.

Mặc dù cái APP kỳ lạ xuất hiện kia không biết là địch hay là bạn, nhưng trong lúc cô nguy khó, nó đã đưa ra một cọng cỏ cứu mạng cô, Kỷ Phồn Âm vẫn quyết tâm nắm lấy.

Người nhà, bạn bè, tài sản mà cô khổ tâm dốc sức kinh doanh có được, đều ở thế giới kia hết rồi.

Về phần hiện tại, đành phải đi một bước nhìn một bước.

Chí ít thông qua bài kiểm tra nhỏ vừa rồi thì mười tỷ xem ra cũng không khó kiếm như trong tưởng tượng.

Kỷ Phồn Âm nhún vai, đang muốn quay người đi vào tìm gia đình của mình thì đột nhiên có một giọng nói trẻ tuổi ở sau lưng gọi cô: "Chị, tại sao chị lại ở bên ngoài?"Kỷ Phồn Âm quay đầu nhìn lướt qua, là một thiếu niên mặt mày kiệt ngạo.

Lúc ánh mắt đối phương vừa mới đụng vào ánh mắt của cô thì chính là sững sờ, sau đó lại chuyển thành vẻ chán ghét: "Tại sao lại là cô? Không phải là cô không tới sao?"Ngửi được mùi khói nhàn nhạt trên người thiếu niên, Kỷ Phồn Âm theo dõi cậu ta, suy tư một hồi, sau đó mới giật mình nói: "Là cậu hả.


"Thiếu niên có cái tên hơi quái dị, tên là Bạch Trú.

Mặc dù mới mười chín tuổi, vừa mới học năm thứ hai đại học, nhưng trong số những người theo đuổi Kỷ Hân Hân, gia thế của Bạch Trú cũng phải đứng ở vị trí số một số hai —— cậu ta là thái tử gia Yến đô Bạch gia, nghe nói là tất cả gia nghiệp của gia đình chỉ có chờ cậu ta đủ tuổi kế thừa mà thôi.

Lúc học phổ thông, Bạch Trú quen biết Kỷ Hân Hân trong một kỳ nghỉ hè, vì quá si mê cô ta mà lúc thi lên đại học đã cố tình chọn thành thị mà Kỷ gia sinh sống.

Nhưng có bỏ ra hết thủ đoạn thì cũng không có cách nào có được trái tim mỹ nhân, Kỷ Hân Hân chỉ có một câu dành cho cậu ta "Em là em trai quan trọng nhất của chị, tựa như là em trai ruột vậy".

Bạch Trú không có cách, nhưng cũng không chịu từ bỏ, nhưng mà ai biết Kỷ Hân Hân lại dự định xuất ngoại đào tạo sâu ba năm, gấp đến độ cậu ta đã thiếu chút nữa ra tay làm hỏng hộ chiếu của Kỷ Hân Hân.

Căn cứ vào định luật thế giới này, người thích Kỷ Hân Hân nhất định sẽ ghét Kỷ Phồn Âm, đó là một quy tắc thép.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận