Chuẩn Điểm Thư Kích FULL


Rèm cửa vén lên, chung quanh lập tức sáng chói ánh đèn từ máy bay.

Tô Hạc Đình nheo con mắt cải tạo, đèn quá lóa làm cậu không nhìn rõ đường.
Ẩn Sĩ nơm nớp bảo: “Nhỡ cố phá vây xong bị bắn bừa thì sao? Hay là chúng ta rút về rồi bàn bạc kỹ lưỡng lại đi đã.”
Con xe thể thao lao ầm ầm trên mặt đất tạo ra một cơn rung chấn nhỏ.


Tô Hạc Đình siết chặt dây an toàn, hít vào một hơi: “Đánh tới cùng luôn đi!”
Con xe thể thao liền lao ra bắn đi như một mũi tên trên con đường hẹp.

Loáng cái, tất cả máy bay đều phát cảnh cáo, con xe thể thao hứng trọn gió đêm, đâm xuyên qua dãy rào chắn đơn sơ mà tổ vũ trang đã bày, lao về con phố hoa lệ rực rỡ trong tiếng kêu giận dữ của Hòa Thượng.
Hòa Thượng hùng hổ đeo mặt nạ phòng độc lên, vác súng, ra lệnh cho tổ máy bay: “Dồn máy bay của Vệ Đạt ra sau đi kẻo ông ta lại nổi khùng giờ!”
Máy bay hai bên đồng loạt quay lại bám riết con xe đang chạy.


Máy bay của Vệ Đạt sơn màu đỏ, rất dễ nhận ra, bị tổ vũ trang kẹp ở giữa nên không tiến cũng chẳng lùi được.
Ẩn Sĩ không nghe thấy tiếng súng như dự đoán nên không khỏi bò dậy, dán mặt vào kính hóng hớt, cảm thán một cách khoa trương: “Này Mèo Con, gã Hòa Thượng này được đấy, gã ta chặn máy bay của Vệ Đạt lại rồi kìa!”
Tạ Chẩm Thư nói: “Ngồi vững vào.”
Con xe thể thao lao vù qua gờ giảm tốc rồi xẹt cái quay quành giữa một đống thiết bị chống nổ.

Ẩn Sĩ ngã ngửa ra sau đè xuống Bé Bong Bóng.

Bé Bong Bóng trưng vẻ mặt “>.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận