“Ngươi có thể hay không lại chơi cái trò này? Lần nào cũng như thế”. Lâm Dũng bất mãn nói.
“Các ngươi không gây rối là được”.
“Xin nhờ, Vũ Minh hắn là nhờ ta chăm sóc các ngươi, không phải ngươi thành bảo mẫu của chúng ta”.
“Có khác biệt sao? Vũ Minh hắn tại còn có thể kiềm chế ngươi tính tình 1 chút, xem ngươi bây giờ thành cái dạng gì? Gặp người nào cũng kêu đánh kêu giết. Ngay cả người mình cũng đánh”. Tô Ánh Tuyết bật cười nói.
“Không phải là nhàm chán sao? Ta thà rằng lên chiến trường chém giết còn thoải mái hơn nơi này. Tìm người nào cũng không cùng ta đánh”. Lâm Dũng nhún vai đáp.
“Còn không phải do ngươi? Ngươi lần trước đánh thua tên kia, mỗi 1 lần tiến bộ lại tìm hắn đánh, kéo dài hơn 3 năm, ngươi điên cuồng như thế người nào dám cùng ngươi đánh? Riêng cái việc bị ngươi giằng co thời gian dài như thế cũng đủ dằn vặt rồi”.
“Các ngươi đáng nói cái gì đây?”.
Ngay lúc này, một bóng người xuất hiện, là một nữ tử, nhìn không rõ tuổi tác, nếu như chỉ dựa vào gương mặt để phán đoán thì nàng có lẽ chỉ có hơn 20 một chút.
“Sư phụ”. Tô Ánh Tuyết giật mình cúi đầu nói.
“Tuyết trưởng lão tốt”. Alena cùng Lâm Dũng giật mình cúi đầu chào.
Người này là sư phụ của Tô Ánh Tuyết, Tuyết Băng Tâm. Nàng là chưởng quản của Mộng Vũ Các, nàng nhận Tô Ánh Tuyết là đệ tử chân truyền từ 7 năm trước. Tiến bộ của Tô Ánh Tuyết đều là do nàng chỉ đạo.
Alena cũng được một trưởng lão nhận làm đệ tử chân truyền, nàng là thuộc về Ma Pháp Các.
Lâm Dũng đương nhiên là thuộc về võ giả, tại Tiếu Ngạo Tông, võ giả là nhiều nhất. Võ giả tại nơi này đều do một mình Tiếu Vô Thường quản lý toàn bộ. Võ giả tại đây được chia làm 2 phe, Võ Đạo Các cùng Thần Thể Các. Cả 2 đều thuộc võ hệ.
Võ Đạo Các là những người không có thần thể, chỉ có thể tu luyện bình thường. Còn Thần Thể Các thuộc vào hàng ngũ được chăm chú đối đãi. Đương nhiên Võ Đạo Các cũng có thể tiến vào Thần Thể Các, tài nguyên các thứ đều vô số kể. Nhưng quan trọng nhất là ngươi có thể vượt qua kiểm tra.
“Sư phụ, ngài sao lại tới đây?”. Tô Ánh Tuyết hiếu kỳ hỏi.
“Làm sao? Ta không thể đến?”. Tuyết Băng Tâm nhướng mày hỏi.
“Không phải, chỉ là đệ tử hơi bất ngờ một chút. Sự phụ ngài không phải đang bế quan sao?”.
“Vừa mới xuất quan, 3 tháng sau sẽ có cuộc tỷ thí trăm năm một lần. Các ngươi hẳn là biết chứ? Ánh Tuyết, ngươi trở về chăm chú tu luyện, ta muốn ngươi tiến vào top 100 người mạnh nhất. Có thể làm được sao?”.
“Đệ tử sẽ không làm ngài thất vọng”. Tô Ánh Tuyết kiên định nói.
“Ừm, còn 2 người các ngươi, cũng trở về tu luyện đi. Tuy nhiên các ngươi không phải người Mộng Vũ Các, nhưng là cũng là đệ tử của Tiếu Ngạo Tông, lại là bằng hữu của Ánh Tuyết. Hi vọng các ngươi thứ hạng sẽ không quá thấp. Đặc biệt là ngươi, Lâm Dũng!”.
“Ta?!”. Lâm Dũng chỉ ngón tay lên mũi kinh ngạc hỏi.
“Đúng, nghe nói ngươi không có sư phụ?”.
“Ta không cần sư phụ”.
“Ta không biết ngươi dựa vào cái gì, nhưng là thực lực không phải tất cả. Có nhiều thứ, thực lực không giải quyết được, tốt nhất ngươi nên học hỏi thêm 1 chút kiến thức về những thứ xung quanh đi, đừng mỗi ngày tìm người đánh nhau”. Tuyết Băng Tâm thản nhiên nói.
“...”. Lâm Dũng.
Nói giống như ta là tiểu hài tử không bằng!.
Cho rằng ta chỉ biết gây sự đánh nhau sao? Có gan áp chế cảnh giới cùng ta đánh 1 trận a!
Lâm Dũng tâm lý lầu bầu không thôi.
Nếu biết được hắn ý nghĩ, Alena cùng Tô Ánh Tuyết chắc chắn sẽ cười nhạo hắn 1 phen. Còn bảo không phải? Ngươi đây mẹ nó chính là gây sự a.
“Được, các ngươi đi đi, Ánh Tuyết, theo ta về Mộng Vũ Các”.
“Vâng, sư phụ!”.
“Các ngươi trở về đi, ta đi trước. Lần sau gặp”. Tô Ánh Tuyết nhìn Lâm Dũng cùng Alena cười nói.
“Được. Gặp lại sau”.
Nhìn Tô Ánh Tuyết cùng Tuyết Băng Tâm rời đi, Lâm Dũng bỗng nhiên nhíu mày lại. Điều này làm Alena chú ý.
“Làm sao vậy?”.
“Không biết Vũ Minh hắn hiện tại thế nào rồi. Đều đã hơn 10 năm”. Lâm Dũng nhẹ giọng nói.
“... Làm sao đột nhiên lại nói cái này? Thật là!”. Alena lầu bầu nói.
“Đừng giả vờ, ngươi cùng Tô Ánh Tuyết đều giống nhau. Trong lòng nhớ muốn chết nhưng vẫn làm bộ mặt như không quan trọng lắm ấy”. Lâm Dũng bĩu môi nói.
“Ha ha, rồi làm sao? Ngươi thì thế nào? Elise, còn có Tố Như, ngươi đừng bảo không nhớ!”.
“Tối thiểu cũng không như ngươi cùng Tô Ánh Tuyết! Kiềm chế để làm gì? Nói ra không tốt sao?”.
“Ha ha, kiềm chế? Ngươi cũng xứng nói câu này? Hơn 10 năm qua, ngươi giống như chơi đùa cũng có mấy chục nữ nhân đi? Đây là ngươi tình cảm? So Vũ Minh một góc cũng không bằng”.
“Lăn mẹ ngươi đi, ngươi nhìn bên cạnh hắn có người nào không phải tuyệt sắc mỹ nữ? Ta cùng hắn so thế nào? Chơi đùa 1 chút nữ nhân mà thôi, hơn nữa ta tình ngươi nguyện, cũng không phải ta ép buộc gì ngươi khác. Ta đây là đang thích ứng cuộc sống trong vũ trụ!”. Lâm Dũng trừng mắt nói.
“Nha… ra là ngươi đang khen ta đẹp sao? Ta cũng cảm thấy thế”. Alena chống cằm cười nói.
“...”. Lâm Dũng.
Đây là trọng điểm sao? Ngươi mẹ nó có nghe ta nói rõ ràng hay không a?.
“Tự luyến cuồng!”.
“Ta tự luyến làm sao nào? Còn hơn ai đó, chơi đùa đều là thứ gì a? Ông trời của ta, nửa người nửa thú ngươi cũng dám lên? Thật mẹ nó biến thái!”. Alena lạnh run nói. Nói là nửa người nửa thú, thực tế cũng chỉ có một số bộ phận là của động vật mà thôi. Giống như đôi tai, cái đuôi loại hình.
Chỉ là Lâm Dũng cũng không phản bác nào. Chỉ im lặng đứng đó.
“Làm sao im lặng rồi?”. Alena kinh ngạc hỏi.
“Ta không cùng thối nữ nhân so đo, không nên cùng nàng so đo. Nàng là vạn năm xử nữ, không nên cùng nàng tranh cãi”. Lâm Dũng lẩm bẩm nói. Nhưng là Alena lại nghe thấy cực kỳ rõ ràng.
Mà lại, hắn cũng động vào nỗi đau của nàng.
Bởi vì, tuy nhiên Vũ Minh đã cùng nàng kết hôn, nhưng do nàng cũng không có sẵn sàng nên không có cùng hắn phát sinh quan hệ. Tuy nhiên sau khi đến đây được vài năm, nàng hối hận. Nàng không nên như thế e lệ cùng ngại ngùng.
Nhưng là hiện tại bị Lâm Dũng đâm thủng, Alena trong nháy mắt liền xù lông lên.
“Ngươi nói người nào?!”.
“Nói ngươi, làm sao rồi?”.
“Ta giết ngươi!”.
“Ha ha, ta lại sợ ngươi?!”.
Trong nháy mắt, 2 người dương cung bạt kiếm, lại một trận chiến xảy ra.
…
Thiên Vân tinh cầu, nô lệ thị trường!
Vũ Minh cùng Victor đang ngồi trong một căn phòng đấu giá cỡ lớn. Bên cạnh còn có cả Fanny.
“Dạ Ảnh, ta vốn cho rằng người giới tính lệch lạc, không ngờ hôm nay lại đến tham gia cái này”. Fanny ngồi bên cạnh Vũ Minh cười nói.
“Ngươi không nói không ai bảo ngươi câm đâu”. Vũ Minh lạnh nhạt đáp.
“Thật không hiểu hài hước”.
“Tới giờ rồi”. Victor nhìn thời gian 1 chút nhẹ giọng nói.
Ngay sau đó, trên sân khấu, một người nữ tính xinh đẹp đi lên.
“Xin chào, ta là lần này buổi đấu giá người chủ trì - Annie, cám ơn các vị đã đến đây tham gia buổi đấu giá lần này. Chắc hẳn mọi người đều biết, lần này đấu giá là cái gì rồi chứ?”.
Có vài người ồn ào 1 chút kêu lên.
“Không sai, đây là buổi đấu giá nô lệ, cũng là buổi đấu giá duy nhất tại Thiên Lam vương quốc. Hi vọng các vị có thể chọn lựa cho mình một món hàng hợp ý nhất”.
“Như vậy, buổi đấu giá hôm hay chính thức bắt đầu!”. Annie cao giọng nói.
Sau đó, một đám nữ nhân đi lên, biểu diễn nhảy múa hâm nóng một chút bầu không khí.
Vũ Minh hơi nhíu mày 1 chút, hắn ghét nhất là thứ này. Rườm rà, mất thời gian. Trực tiếp đi vào chính đề không phải tốt hơn sao?.
Sau vài phút, Annie lần nữa đi lên.
“Vật phẩm đấu giá đầu tiên, mời đưa lên”.
Vừa dứt lời, từ trong góc 2 tên nhân viên đẩy ra một chiếc xe, bên trên có một cái lồng sắt được phủ kín bằng vải. Annie đi tới, đem tấm vải kéo xuống. Nhất thời toàn bộ khán phòng hô hấp đều trở nên dồn dập.
Chỉ thấy bên trong lồng sắt, một nữ nhân vô cùng xinh đẹp bị nhốt bên trong.
Nàng hình dáng cùng nhân loại không có nhiều khác biệt, nhưng là toàn thân giống như mặc vào một tấm da như thế. Trơn nhẵn, bóng mịn. Đặc biệt kết hợp với gương mặt của nàng, rất nhiều nam nhân đều nhịn không được nuốt 1 ngụm nước bọt.
“Vật phẩm đầu tiên, người của tộc Đa Nhan. Đặc điểm là nàng có thể biến đổi làn da của mình thành bất kỳ hình dáng gì, từ quần áo, chiến giáp. Thậm chí nàng còn có thể điều chỉnh mỗi một bộ vị trên người lớn nhỏ tùy ý”.
“Ông trời của ta, cực phẩm a”.
“Nhất định phải đem nàng bắt lại”.
“Người này ta muốn, không nên cùng ta đoạt”.
Họ không lo lắng nô lệ sẽ phản bội, cũng không lo lắng sẽ không nghe lời. Bởi vì trước khi đem ra bán, nô lệ là sẽ phải trải qua một quá trình huấn luyện lâu dài cho đến khi chỉ biết nghe lời, không cãi lại chủ nhân mới thôi.
“Giá khởi điểm 1 triệu đơn vị. Không hạn mức cao nhất”. Annie cao giọng nói.
“Ta ra một triệu”.
“Ta ra năm triệu”.
“Mười triệu”.
“Mười một triệu”.
Trong nháy mắt đám người đồng loạt báo giá
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...