Chúa Tể Vũ Trụ

Ai có thể tưởng tượng được sự việc hắn phải chứng kiến? Một tên võ giả sống sờ sờ trước mặt cứ như vậy không có.

Hơn nữa lại còn là chết như thế thảm. 

Hắn thề, đời này cũng chưa từng gặp cảnh tượng buồn nôn hơn như thế này.

“Ta nghĩ… ta giống như nhớ được ngươi là ai rồi”. Vũ Minh lạnh nhạt nhìn Darius nói.

Nghe thế hắn ta khẽ run lên một cái. Suy nghĩ trong chốc lát liền muốn xoay người bỏ chạy. Chỉ là Vũ Minh so với hắn nhanh hơn, trong nháy mắt liền tiếp cận Darius, đem hắn một cước đá bay vào bên trong.

“Cứu mạng, cứu mạng a”.

Darius đột nhiên lớn tiếng hét lên. 

“Đừng uổng phí vô ích, bên ngoài nghe không được tiếng ngươi nói. Nếu như tên võ giả kia dùng chân nguyên lực khuếch đại âm thanh có lẽ có thể để bên ngoài nghe thấy. Nhưng đáng tiếc, hắn lại ngu ngốc đi đeo lên khóa chân nguyên”.

“Đừng… đừng giết ta, ta…”.

“Ngươi đáng chết!”. Fanny ở bên cạnh lúc này đột nhiên quát lên.

“Ta… ta…”. Darius thấy đôi mắt đầy hận thù của nàng liên lắp bắp nói không lên lời.

Vũ Minh thấy thế, khẽ cười 1 tiếng, xem ra, Fanny cần đem nội tâm đè nén giải phóng một chút. Hắn không chút do dự đi lên đem Darius nắm lấy. Tên kia muốn phản kháng, nhưng mà Vũ Minh lực đạo làm hắn tuyệt vọng.


Chỉ trong nháy mắt, Darius bị Vũ Minh phế bỏ tay chân, rồi như chó chết bị Vũ Minh ném về phía Fanny, đem chủy thủ cắm lên trên bàn, hắn chỉ để lại 1 câu nói.

“Nhanh lên 1 chút, người bên ngoài cảnh vệ chỉ sợ một lát liền sẽ vào kiểm tra”.

Fanny kinh ngạc nhìn Vũ Minh bóng lưng, nội tâm khẽ cảm động. Sau đó nàng cầm lên con dao, tiến về phía Darius bước tới.

Vũ Minh ở bên ngoài cửa sổ có thể nghe được bên trong tiếng hét thảm, tuy nhiên cách âm, nhưng võ giả như hắn là có thể nghe được. Tuy nhiên khá nhỏ, không chú ý còn thật không có thể nghe thấy, quả thật cách âm hiệu quả rất không tệ.

Bên trong thế nào, xảy ra chuyện gì, Vũ Minh cũng không đi quan tâm. 

Chờ một lúc, Fanny đi tới đem cửa sổ mở ra. Vũ Minh thấy nàng liền hỏi.

“Xong rồi?”.

“Đã giải quyết xong”. Fanny nhẹ gật đầu đáp.

“Vậy đi thôi”. 

Sau đó, Vũ Minh cùng Fanny liền rời đi khu biệt thự này. Về phần những thứ đáng giá, Vũ Minh không có hứng thú, mặc dù có lẽ trên người tên võ giả kia có không ít thứ tốt, nhưng, không cần thiết lãng phí thời gian. Hơn nữa chưa chắc những gì mà tên võ giả kia có sẽ phù hợp với hắn.

Ở lại chỉ làm tăng nguy cơ bại lộ hơn mà thôi. Về phần Darius, từ đầu tới cuối, Vũ Minh đều không xem hắn là phiền phức gì. Fanny giết hắn cũng được, thả hắn cũng thế. Đối với hắn tới nói không quan trọng, dù sao, không lộ mặt là được.




Sau ngày hôm đó, cái chết của tên võ giả kia gây chấn động không nhỏ. Mà không biết ai lộ ra, người giết tên kia là Dạ Ảnh, điều này làm Vũ Minh khá là khó hiểu. Hắn biết, Fanny là sẽ không tiết lộ. Có lẽ, là do Huyết Ấn làm, tình báo của Huyết Ấn hắn là không dám coi thường, chỉ hi vọng họ không nên phát hiện thân phận chân chính của hắn quá nhanh.

“Ngươi có ý gì?”. Vũ Minh thấy Fanny đem rất nhiều đồng ấn cho hắn, hắn hơi nhíu mày hỏi.

“Ta có thể, đi theo ngươi sao?”. Fanny nhẹ giọng hỏi.

“Ta đối với ngươi không có hứng thú”. Vũ Minh có thể nhìn ra được nàng mục đích, nhưng là, hắn không muốn vướng víu. Cho nên ngoài miệng mới nói ra 1 câu không liên quan như thế.

“Ta… đã không còn mục tiêu cho cuộc đời mình, ta chỉ muốn tìm một nơi nương tựa đến cuối đời. Tuy nhiên biết ngươi không lâu, nhưng có lẽ, ngươi là lựa chọn không tệ. Ít nhất so với rất nhiều người đều mạnh hơn”. Fanny cười nói.

“Ngươi hiểu ý ta”. Vũ Minh cau mày nói.

“... Ngươi thật không hiểu hài hước. Tốt a, tuy nhiên, ta nói cũng không phải đùa giỡn. Ta là thật muốn theo ngươi, ít nhất cho tới khi ta tìm thấy mục tiêu mới của mình”. Fanny nhẹ giọng nói.

“...”. Vũ Minh.

Hắn im lặng không có lên tiếng, trong lòng khẽ tự hỏi. Quả thật đúng như Fanny nói như thế, nàng sống cho tới bây giờ đều là dựa vào thù hận, hiện tại nàng mối thù xem như đã trả, cho nên nàng cảm thấy rất băn khoăn.

Sống 1 cuộc sống mới? Trước tiên phải rút khỏi Huyết Ấn trước đã, nhưng là, nếu như rút ra, thật sự sẽ có chân chính tự do sao? Cái này không ai dám nói trước. Nếu như ngươi có giá trị lớn, nói không chừng Huyết Ấn tổng bộ sẽ làm điều gì đó khó lường cũng không chừng.

Còn nếu như vẫn làm loại công việc này, mỗi ngày đều phải lo lắng suy nghĩ về tính mạng của mình, đến cả Vũ Minh hắn cũng cảm thấy, bản thân cũng chịu không được. Nếu không phải hắn đã từng trải qua, lại có cường đại tâm lý cùng sức mạnh, có lẽ hắn cũng chịu không được.


Kiếp trước hắn không ít lần có ý nghĩ rút khỏi Huyết Ấn, nhưng cho đến khi đạt tới Thành Quân cảnh giới, hắn mới thành công rút khỏi Huyết Ấn. Dù sao Huyết Ấn cường đại so với Tiếu Ngạo Tông cũng không kém quá nhiều, hơn nữa còn là nằm trong bóng tối chưởng khống giả. Độ đáng sợ so với những tông phái kia có lực uy hiếp hơn nhiều.

Vũ Minh hắn suy nghĩ rất lâu, nếu như chấp nhận để Fanny đi theo hắn, cũng có nghĩa hắn phải dạy cho nàng một số thứ cùng kỹ xảo. Xem như trở thành nàng một nửa sư phụ. Bởi vì hắn sẽ không để 1 người yếu ở bên cạnh trong tình cảnh như lúc này.

Sẽ rất vướng víu cùng bất an. Giống như Eunjung nàng, hắn dù rất muốn nàng, nhưng là vẫn quyết định để nàng lại trái đất.

Fanny lẳng lặng ngồi nhìn Vũ Minh, nàng đang chờ hắn trả lời.

Sau một lúc lâu, Vũ Minh mới nhìn Fanny, hơi nhíu mày nói.

“Ngươi nên chuẩn bị tâm lý cho tốt, ở bên cạnh ta thời gian sẽ rất khó chịu. Thậm chí là tuyệt vọng”. 

“Thật? Ngươi đồng ý?”. Fanny kinh hỉ nói, nàng vốn cho rằng Vũ Minh sẽ từ chối, nàng cũng đã chuẩn bị tâm lý, nhưng không nghĩ tới hắn lại thật đồng ý. Tuy nhiên có lẽ quyết định này là do nhất thời xao động, nhưng là nàng biết, Vũ Minh có rất nhiều bí mật, thân thủ có thể nói trong đời nàng gặp qua là người mạnh nhất. 

Chỉ cần có thể học của hắn 1 chút bản lĩnh nàng liền sẽ mạnh hơn người khác vô số lần. Tuy nàng có chút thiện lương, hơi lo chuyện bao đồng, nhưng là tâm cơ cũng vô cùng cao.

Nàng có thể nhìn ra được, Vũ Minh đối với người khác rất đề phòng, hơn nữa luôn giữ thần bí, chưa 1 lần tháo xuống mặt nạ gặp người khác.

Có không ít lần có người muốn đem hắn mặt nạ tháo xuống, đáng tiếc tất cả đều chết hết. Một lần thành công cũng không có. Hơn nữa Vũ Minh hắn luôn luôn 1 mình một người làm việc cùng sinh hoạt, chưa từng cùng bất kỳ nữ nhân nào tiếp xúc. 

Nàng từng không ít lần suy đoán rằng hắn giới tính thế nào các loại, nhưng tỷ lệ trong lòng nàng cao nhất chính là “lo lắng”. 

Không sai, làm cái nghề này, ai sẽ không lo lắng bản thân cùng người thân của mình? Cho nên Vũ Minh luôn luôn duy trì thần bí thân phận khiến nàng có 1 chút suy đoán khá chắc chắn.

Không phải hắn không muốn, mà là thân phận hắn có vấn đề. Cũng không dám cùng người nào tiếp xúc, lo sợ sẽ hại họ. Lần này xem ra, nàng cược là đúng. 


Nếu như Vũ Minh biết nàng ý nghĩ, chỉ sợ sẽ cười rụng răng đi. Hắn đơn giản chính là có chút không đành lòng cùng quá mức nhàm chán mới đáp ứng nàng mà thôi. So với nàng tưởng tượng quả thật cách biệt xa lắm.

“Ngươi vẫn là chuẩn bị trước tinh thần đi”. Vũ Minh khẽ lắc đầu nói.

“Ta biết! Ta nhất định cố gắng, dù cho trả giá thề nào đi nữa”. Fanny cười nói, ánh mắt còn thỉnh thoảng chớp chớp nhìn Vũ Minh. Ngực hơi ưỡn lên 1 chút như muốn nói “bao gồm ta thân thể” như thế. Quả thật trắng trợn đến mức coi người khác là người mù như thế. Vũ Minh khóe miệng giật giật không thôi.

“Cho ta đứng đắn 1 chút! Nếu không lăn khỏi ta tầm mắt”. Vũ Minh trừng mắt nói.

“Hừ! Không hiểu phong tình!”. Fanny hừ 1 tiếng, nhưng tâm tình lại rất vui vẻ.

Vũ Minh khẽ lắc đầu, cái này nha đầu tâm cơ không ít, nhưng là che giấu tâm tính còn kém nhiều lắm. 

Thời gian thấm thoát như thoi đưa.

Một năm, hai năm, ba năm…

Năm thứ nhất, Vũ Minh vừa huấn luyện Fanny, cũng thỉnh thoảng sẽ tiếp 1 chút nhiệm vụ. Mà hắn hoàn toàn là nhắm vào Thiên Lam vương quốc làm mục tiêu ám sát.

Năm thứ hai, Vũ Minh huấn luyện Fanny đã có 1 chút cơ sở thành tựu, nhưng là vẫn kém rất nhiều. Lúc này hắn đã nhận không dưới 20 lần nhiệm vụ, mục tiêu toàn bộ là người Thiên Lam vương quốc, có công tước, có Thiên Lam quân đoàn.

Năm thứ ba, Vũ Minh thanh danh đã lọt vào top thứ 1 trong 10 tên tội phạm nguy hiểm nhất Hệ Ngân Hà, tiền thưởng cho cái đầu của hắn cao tới 10 tỷ đơn vị. Mà thanh danh của hắn trong Huyết Ấn đã cao tới mức khó tin.

Victor ông ta có thể nói sướng phát điên rồi, nhờ có Vũ Minh, ông ta nhận được không ít tài nguyên từ tổng bộ. Hơn nữa nghe nói chỉ cần vài năm nữa liền có thể thăng chức.

Cho tới năm thứ năm, Fanny chính thức xuất sư khỏi Vũ Minh, nàng kỹ xảo, cận chiến có thể nói đạt được Vũ Minh năm thành thực lực, về phần còn lại còn phải dựa vào nàng tự mình lĩnh ngộ, hắn là không giúp được gì.

Nháy mắt liền đã qua 10 năm


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui