Chúa Tể Vũ Trụ

Mấy người Vũ Minh đi lên trên 1 cái cầu, bên dưới 2 tên thợ săn tiền thưởng cùng tên bị truy đuổi đã đánh cùng 1 chỗ.

“Là tên cầm súng kia bắn ta đúng không?”. Lâm Dũng lạnh lùng hỏi.

“Có lẽ thế, ai biết được”. Vũ Minh nhún vai nói.

“Đây là thứ quái gì lại có thể gây tổn thương cho ta được chứ? Vũ trụ vũ khí có như thế ghê gớm sao?”. Lâm Dũng buồn bực nói.

“Tê liệt tế bào cơ bắp, làm mất đi sức phản kháng. Tuy nhiên cũng không phải rất mạnh, nếu không ngươi sớm đã bất tỉnh rồi. Thế nào? Tư vị điện giật cũng không tệ chứ?”. Vũ Minh châm chọc nói.

“Đi mẹ nó đi”.

“Mấy người này cũng không phải võ giả, nhưng thân thể cũng không yếu, kỹ xảo chiến đấu xem như tạm được. Tuy nhiên vũ khí còn thật đúng là khó đối phó, không cẩn thận liền xong đời”. Tô Ánh Tuyết nói.

“So với trái đất, những hành tinh có sự sống khác trong vũ trụ đa phần đều có trọng lực nhiều hơn so với trái đất, có nơi thậm chí trọng lực còn gấp 20 lần trái đất. Vừa sinh ra thân thể liền so với Dung Linh cảnh đều mạnh hơn. Cho nên họ sớm đã thích ứng với môi trường này rồi, khung xương, cơ bắp, lực lượng, sức bộc phát đều so với người trái đất mạnh hơn nhiều”. Vũ Minh nói.

“Định đứng xem đến bao giờ đây?”. Alena bĩu môi nói.

“Vậy thì xuống ‘hòa giải’ một chút đi”. Lâm Dũng cười hắc hắc 2 tiếng sau đó tung người nhảy xuống.

Thấy thế mấy người Vũ Minh cũng nhảy xuống theo.

Vốn dĩ 3 người đang đánh nhau khá mãnh liệt, đột nhiên mấy người Vũ Minh nhảy xuống làm họ nhất thời sửng sốt 1 chút. Dù sao nãy giờ chỉ có 1 đám người vây xem, cũng không có ai can thiệp, cho nên Vũ Minh đám người xuất hiện làm họ khá giật mình.

“Ai bắn”. Vũ Minh lạnh lùng giơ lên trên tay miếng sắt nói.

“Cút”. Tên cầm súng giơ lên chỉ về phía Vũ Minh quát.

Ầm!

Lâm Dũng 1 cước đem súng trên tay hắn đá nát rồi nhảy lên một cước đem hắn đá bay.

“Người nào bắn”. Vũ Minh lần nữa lên tiếng.


Đám người trừng lớn con mắt, có thể 1 cước đem súng đá nát cũng không phải người bình thường có thể làm được.

“Võ giả!”. Hai tên còn lại giật mình, sau đó rút ra vũ khí nhắm về phía đám người Vũ Minh.

Xoạt.

Alena bàn tay giơ lên, cách không đem súng của 2 người đoạt lấy. Sau đó xòe ra bàn tay từ từ hạ xuống, 2 tên đó trong nháy mắt cảm giác như bị cả 1 ngọn núi đè lên người, nhất thời liền hai tay chạm đất không nhúc nhích được.

“Pháp… pháp sư?”. Đám người toàn bộ kinh hãi lùi lại 1 bước.

“Ta không muốn lập lại lần thứ ba”. Vũ Minh lạnh giọng nói.

“Là… là hai người bọn họ”. Tên kia hơi chút run rẩy nói.

“Ha ha, là các ngươi sao? Rất tốt”. Lâm Dũng cười lạnh 1 tiếng, nhặt lên súng dưới đất, sau đó quay về phía Vũ Minh hỏi.

“Dùng thế nào?”.

Vũ Minh đoạt lấy cây súng, từ trên người 1 tên lấy ra 1 xấp miếng lá sắt nhét vào khe hở trên súng, sau đó nhắm về phía tên bị Lâm Dũng đá bay bắn một phát.

Nhất thời một tiếng kêu rên liền vang lên.

“Hiểu?”. Vũ Minh nhìn Lâm Dũng hỏi.

“Hắc hắc”. Lâm Dũng cười đem súng nhận lấy, sau đó ánh mắt lộ ra vẻ tức giận, rồi tiếp đó cảnh tượng làm đám người hãi hùng khiếp vía.

Chỉ thấy Lâm Dũng hướng về 2 tên kia mỗi người bắn một phát.

Trong nháy mắt, dòng điện bao phủ lấy 2 người kia, sau khoảng 5 giây dòng điện biến mất. Mà Lâm Dũng cũng không dừng lại ở đó, hắn tiếp tục bắn, điện hết, lại bắn…

Cứ thế lập đi lập lại hơn 10 lần.

Đám người nhìn trợn mắt há mồm. Cái tên bị 2 người kia truy đuổi càng là run lên bần bật. Hắn nhìn về phía Lâm Dũng với ánh mắt sợ hãi.


Ma quỷ!

Nhìn hai người kia thảm trạng, tóc bị giật dựng đứng, gương mặt chuyển sang đen, miệng thở ra khói. Cái này cũng quá thảm đi?.

Cạch cạch.

“Ừm? Làm sao hết đạn rồi? Còn đạn không?”. Lâm Dũng thấy súng hết đạn liền chuyển hướng nhìn về phía Vũ Minh hỏi.

“...”. Vũ Minh.

Cái này có tính hay không là gấp 10 lần báo?.

Lâm Dũng đem súng ném xuống đất. Đi tới bên cạnh 2 tên kia ngồi xổm xuống nói.

“Lần sau sáng mắt lên 1 chút, bắn ai thì trước tiên nên nhìn cho cẩn thận, hiểu không?”.

Đáng tiếc là 2 tên kia hiện tại cũng không có sức lực nào để đáp lời, họ đã bị điện giật hoài nghi nhân sinh. Nếu biết trước như thế này, họ thề cũng sẽ không bắn ra phát đạn đó.

Xoạt. Xoạt.

Ngay lúc này, mười mấy chiếc phi thuyền đột nhiên bay tới, sau đó chiếu ra ánh sáng mày vàng, mà ánh sáng này giống như 1 sợi dây trói, đem đám người Vũ Minh cũng ba tên kia kéo lên trên không trung.

“Nhân danh Thiên Lam quân đoàn, các ngươi đã bị bắt vì tội đe dọa tính mạng người khác, làm rối loạn trật tự và phá hoại tài sản nơi công cộng”.

Từ trên phi thuyền vang ra giọng nói.

Đám người Lâm Dũng nhìn về phía Vũ Minh. Bởi vì họ cảm thấy mấy tia sáng này chỉ đem họ nhấc lên chứ không chút nào ảnh hưởng tới sức mạnh của họ, chỉ cần khẽ giãy dụa 1 chút liền có thể thoát khỏi.

Mà Vũ Minh cũng chỉ lắc đầu, ra hiệu họ không nên phản kháng.

Lam Thiên quân đoàn, đây là 1 đội quân khá mạnh, cũng có chút danh tiếng. Với thực lực bây giờ của mấy người Vũ Minh, rất khó để phản kháng lại. Hơn nữa hắn cũng không sợ đám người này đối với mình hay mấy người Lâm Dũng có uy hiếp, nhiều lắm liền bị giam lại mà thôi.


Rất nhanh, đám người Vũ Minh liền bị áp giải đi.



Trong nơi bị giam giữ, Vũ Minh đám người bị chia ra mỗi người 1 phòng, nơi này không có giường, không có bất kỳ thứ gì. Chỉ có duy nhất 1 cái cửa kính trong suốt, có thể nhìn được bên ngoài.

“Jack, đến từ Yodan, được 1 người gọi là Nebula treo thưởng giá 40 ngàn đơn vị, nhiều lần phạm tội trộm cắp. Là khách quen của chúng ta”.

Một tên Thiên Lam quân đoàn cầm 1 cái bảng bấm bấm, vừa bấm vừa nói.

“Peter, Lucas, thuộc Black Water quân đoàn. Một đội lính đánh thuê vũ trụ, đang truy đuổi Jack”.

“Vũ Minh, xuất thân không rõ, là võ giả, thực lực ước tính tại Tử Linh cảnh tầng một, lực lượng thân thể cực mạnh. Đánh giá chỉ số nguy hiểm cấp độ B”.

“Lâm Dũng, Alena, Tô Ánh Tuyết, xuất hiện cùng với Vũ Minh, thân phận cũng không rõ, cách đây vào giờ nhận qua trồng vào ký ức, khả năng cao là từ một tinh cầu vừa bước vào vũ trụ thời đại. Lâm Dũng sức mạnh thân thể cùng thực lực cùng Vũ Minh không sai biệt lắm”.

“Tô Ánh Tuyết cũng là một võ giả, thân thể so với 2 người kia yếu hơn, thực lực cùng 2 người kia ngang bằng. Ba người này đều đánh giá nguy hiểm cấp độ B”.

“Về phần Alena, hư hư thực thực là 1 vị pháp sư, cấp bậc không rõ, ước tính đạt tới Cao Cấp pháp sư hoặc thấp hơn. Nguy hiểm đạt cấp độ B”.

“Trưởng quan, xử lý thế nào?”.

“Ừm, đem toàn bộ đều nhốt vào nhà tù Karita đi”. Vị kia trưởng quan nói.

“Trưởng quan, nhưng mà người kia…”.

“Không quan trọng, chúng ta cũng có pháp sư, không cần e ngại chúng. Đem đi đi”.

“Rõ, chưởng quan”.



Đám người Vũ Minh được áp giải đến nhà tù Karita nằm tại vành đai thiên thạch phía nam Hệ Ngân Hà. Đây là 1 trong những nhà tù kiên cố nhất của Thiên Lam vương quốc.

Mấy người Vũ Minh cổ tay bị đeo lên khóa chân nguyên, về phần Alena cũng bị đeo vào 1 cái khóa ma lực.

Đừng nên nghi ngờ thực lực khoa học kỹ thuật, chỉ cần có thời gian, họ có thể chế tạo ra bất cứ thứ gì. Cho nên hiện tại, Alena không khác gì 1 người bình thường nữ tử.

Sau khi bị áp giải vào trong, đám người Vũ Minh được phân phát cho 1 bộ quần áo màu vàng, đây là quần áo dành riêng cho tù phạm tại đây. Trên người họ các đồ vật cũng bị lấy đi hết, bỏ vào 1 ngăn tủ riêng biệt cho đến khi chừng nào được thả ra mới có thể lấy lại.


Không thể không nói, tại nhà tù này vẫn rất có nhân tính. Nữ nhân cùng nam nhân được chia phòng riêng biệt,

Sau khi thay xong quần áo, Vũ Minh đám người liền tiến vào bên trong nhà tù.

Xung quanh toàn bộ đều là phạm nhân, chủng tộc nào cũng có, bao gồm cả ma thú.

Mà ngay khi đám người Vũ Minh đi vào, đám tù nhân liền ồn ào lên. Nhưng mục tiêu cũng không phải họ, mà là Jack tên kia.

“Ha ha, ta nói là ai. Jack!”.

“Jack. Ngươi cuối cùng cũng bị đi vào”.

“Ngươi chết chắc rồi Jack”.

Sau đó đám người dùng 1 chút đồ vật nắm về phía hắn.

“Ha ha, hắn nhưng nổi tiếng lắm, tại đây nhiều tù nhân từng bị hắn lừa gạt táng gia bại sản. Hắn nhưng là 1 tên trộm, hơn nữa là 1 tên trộm với kỹ năng mồm mép vô cùng chuyên nghiệp”. Peter cười ha hả nói.

“Hắn trụ tối đa được 1 ngày tại đây”.

“Lính canh không phải để trưng chứ?”. Lâm Dũng hiếu kỳ hỏi, mặc dù kẻ này từng bắn điện hắn, nhưng hắn cũng đã trả thù. Cho nên hiện tại cũng không có tức giận như trước.

“Lính canh ở đây chỉ để ngăn không cho chúng ta trốn thoát, chúng chẳng quan tâm bên trong ai sống chết đâu”. Lucas cũng lên tiếng.

Ngay lúc này, Vũ Minh đám người còn đang đi lên phía trước thì đột nhiên một tên với làn da màu hồng, cao khoảng 2,5 mét, gương mặt giống như một con khỉ đột trụi lông ngăn cản lại.

Chỉ thấy tên kia nhìn lấy Tô Ánh Tuyết cùng Alena cười ha hả nói.

“Nhìn đống thịt này xem, thật thơm ngon làm sao. Ta sẽ đem 2 người các ngươi từ từ cắt ra từng miếng nhét vào chiếc bánh…”.

Lời còn chưa nói xong thì Vũ Minh đột ngột nhảy lên, bàn tay túm lấy mặt hắn đập mạnh xuống đất. Trong nháy mắt tên kia đầu bị đập lõm xuống một chút, máu tươi chảy ra.

Sau đó trước sự sửng sốt cùng sợ hãi của đám tù nhân, cứ như thế đạp lên cơ thể của tên đó bước đi.

“Nhà tù? Quen thuộc làm sao”. Vũ Minh trong đầu thầm nghĩ.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui